Tên tập thơ: Mãi Nhớ Một Thời Tác giả: Sơ Nguyệt Giới thiệu tập thơ: Ai cũng từng có 1 thời để nhớ, để yêu thương, để quậy phá và để thỏa thích sai lầm.. Tớ cũng từng 1 thời như thế.. Có người tuổi thơ đầy hạnh phúc, có người lắm khó khăn, có người lại hối tiếc lạc lối hay sai lầm đến ân hận suốt 1 đời và phải thốt lên 2 chữ "giá như" đầy đau đớn.. Cho dù tuổi thơ có ra sao, cảm xúc mênh mông thế nào, có để lại dấu ấn khắc sâu như thế nào đi chăng nữa.. thì.. đó đều là vai chính trong cuộc đời của họ, là bản tình ca bất hữu lên bổng xuống trầm để người đời thổn thức mãi.. Tớ cũng là vai chính trong cuộc đời mình, tớ tự viết lên bản tình ca của cuộc đời tớ. Tớ không quan trọng người đời nhìn tớ ra sao, tớ chỉ biết đây là một phần cuộc sống của chính tớ, thiếu nó sẽ không có tớ của ngày hôm nay. Cuộc đời là những chuỗi của sự lựa chọn, một lựa chọn có thể đưa bạn đến vinh quang và một lựa chọn có thể đưa bạn xuống địa ngục, ai biết được? Giữa những ngã rẽ cuộc đời đã bao lần tớ đấu tranh với bản ngã của mình.. Tớ không hối hận! Kỹ niệm 12 năm tuổi học trò, kết thúc THPT tớ đã có 1 tập thơ cho riêng mình. Link thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm của Sơ Nguyệt
Lòng Con Mẹ ơi sáng nắng chiều mưa Lòng con thương mẹ sớm trưa ngày ngày Gian lao mẹ khổ năm này Mai sau con lớn làm thay mọi điều Con chăm chỉ học thật nhiều Là lòng con đó mẹ hiền yêu ơi Sau này việc học thành tài Con đem cho mẹ bao điều vui mới Nghề nghiệp giữ trọn trong đời Là lòng con đó như lời mẹ mong Lúc đó mẹ được thảnh thơi Bao nhiêu nổi khổ trong đời mẹ phai Con chăm sóc mẹ tuổi già Để mẹ được vui mới là con ngoan. "hạ chiều, nắng buồn khói lam" Lớp 7A5 Cuối tháng 3 – 2007 Tác giả: Sơ Nguyệt Một buổi chiều đầu hạ, ngồi nhìn khói bếp nghi ngút trong nắng gắt của buổi chiều, ta chợt nghĩ về những vất vả của cha mẹ để kiếm tiền nuôi ta ăn học. Cùng với cô giáo dạy văn lớp 7 cho bài tập về nhà, em hãy sáng tác 1 bài thơ lục bát, thế là ta ngồi cắn bút và làm nên tác phẩm này.
Bí Mật Thần Tiên Lưu thơ lưu nhạc lưu tình Lưu bao kĩ niệm riêng mình vào đây Khi nào trái đất ngừng quay Trái tim ngừng đập sổ này mới tan Trời xanh ngọn cỏ mơn man Văn chương phong phú hoàn hôn về chiều Xót người nơi nao đủ điều Gửi vào im lặng hạ chiều năm canh Tâm sự lay chuyển mong manh Lưu vào trang sách xuân xanh thật nhiều "Quyển sách kỳ bí" thân yêu Năm chữ sánh mãi nắng chiều khói lam. Lớp 8A1, 3-2008 Tác giả: Sơ Nguyệt Thơ Tặng Nuriko Mở trang thơ tôi ghi dòng lưu niệm Mỗi dòng lòng nghe xao xuyến dịu êm Từng dòng nguồn cảm trào dâng não nề Lòng thứ tha người truyện tranh đủ đầy Lớp 8A1, tháng 3- 2008 Tặng Nuriko Tác giả: Sơ Nguyệt Nuriko là một nhân vật truyện tranh trong truyện "Quyển sách kỳ bí", tớ đọc được năm học lớp 8, đây là lần đầu tớ khóc hết nước mắt khi nhân vật này lừng lẫy hy sinh để nữ chính có cơ hội tập hợp đủ 12 vị tinh tú và gọi thần để cứu lại vận mệnh của 1 quốc gia.
Thơ Thơ tôi lúc dỡ lúc hay Nghĩ sao nói thế nói thay nỗi niềm Nghĩa là tâm trạng êm điềm Gửi vào dòng thơ lưu niệm đời mình Bạn đọc có dập có dình Xin đừng nghĩ tối cho mình thêm đau. Lớp 8A1, tháng 3-2008 Tác giả: Sơ Nguyệt
Nỗi Buồn Lần đầu trông thấy nghìn sầu Làm sao xóa được nỗi đau lần này Ai ơi đừng vội sa lầy Mai sau rạng rỡ là ngày thành công Còn đây nỗi lo trong lòng Chỉ lo thoát khỏi một vòng mạng dây Thấy được là tưởng mình hay Để rồi ôm nhiều đắng cay vào tim Mai sau dù có lặng im Vẫn còn bài học kinh nghiệm cho đời. Ngày nay gian khó một thời Ngày sau danh tiếng nhờ lời thơ xưa Quyết tâm tâm quyết chẳng chừa Vượt lên kẻ xấu dối lừa khinh khi Vì mang nỗi khổ thảm bi Dù cho giông tố vu vi trập trùng Có bão có giông mưa phùng Lòng này đã quyết muôn trùng không phai. 3-2008 Tuổi buồn 8A1 Tác giả: Sơ Nguyệt Nỗi buồn của tuổi học trò cũng rất ngây thơ, lần đó tớ chỉ bài cho người ta làm, đến khi tớ không biết làm và hỏi người ta thì người ta không chỉ lại và nói với tớ là không biết làm, đến khi cô cho giơ tay lên làm bài lấy điểm thì người ta lên làm và lấy điểm 10, tớ thấy có cảm giác mình bị bạn bè phản bội và chơi khâm nên buồn quá về viết thơ giải sầu.
Văn Chương Văn chương nghe nói mà ham Đọc ra không hiểu chẳng làm được chi Đã khi vốn sẵn tính vời Dù cho bão táp đổi đời cũng hay Trời cao thăm thẳm đen mây Giật mình tỉnh giấc ngày nay rạng ngời Còn người lắm chuyện chơi bời Ngẩn đầu nhìn lại khóc giời kêu la Tưởng đâu hồn phất xa xa Nào ngờ vực thẳm bao la xa ngần Tôi đây muốn chập muốn chờn Văn chương nhìn thấy cũng hờn cũng căm. Thương thay cho người sống tầm Còn người làm tốt mà tâm không lành Nữa đêm thức giấc năm canh Thu vào ánh mắt muôn nhành vì sao Những lúc trăng sáng cành đào Ngồi đây tưởng nhớ ngọt ngào hương thơm Không gian tĩnh lặng êm đềm Hiu hiu gió thổi màn đêm hững hờ Đêm khuya lặng lẽ như tờ Ngẩn đầu nhìn trăng mà chờ mà mong Mong trăng trăng sáng ánh vàng Mong người người chớ về làng hội đêm Nói nhiều chẳng hết nỗi niềm Ghi vào trang sách kĩ niệm học trò Ngẫm ra mới tiếc tuổi thơ Giờ đây cô độc thẩn thờ chơi vơi Bên trong luôn có ẩn lời Xin được lưu vào sử đời riêng tư. Lớp 8A1, Tháng 5-2008 Tác giả: Sơ Nguyệt
Tâm Trạng và Tâm Quyết Thơ chị nghe diễn mà mê Thơ em hơi dỡ đừng chê chị hời! Giờ đây chẳng biết nói chi Chúc chị bốn chữ "kỳ thi thành công" Tánh em hay nói lồng vòng Chị đọc không hiểu sắp dòng em phân Em giải nghe cũng lân lân Biết rằng chị hiểu em lăn ra cười Cười rồi cũng được điều chi? Em rằng thuốc bổ mười chai đang chờ Còn bàn đến học hững hờ Em đây ra vẻ hớn hỡ vui đùa. Lúc bàn đến điểm men chua Em đây đã biết là mùa em xui Là khi chẳng được gặp thời Con năm điểm toán cứ rơi ngay mình Muốn tránh mà bất thình lình Hôm nay lại gặp tức mình quá đi! Biết nó theo đuổi em cười Mày làm tao nhớ thất bại - thành công. Em đây đã quyết một lòng Là bao đối thủ khó hòng vượt qua Đã bao gian khó mặn mà Đừng tranh tôi nhé cả ba bạn hiền Tả chi nỗi giận nỗi hờn Là bao gian khó ta cần vượt lên Thơ này lúc vui lúc buồn Chị sao em thế xin luôn giữ gìn. Tặng chị Cúc, 7-2008 Kỳ bị điểm kém Tuổi buồn 8A1 Tác giả: Sơ Nguyệt Đây là bài thơ tớ viết tặng chị Cúc, là bạn học của chị gái tớ. Chị Cúc viết thư gửi chị gái, tớ cũng viết ké 1 phong thư gửi cho chị ấy, cũng đúng lúc tớ bị điểm kém môn toán nên viết bài thơ này rồi gửi cho chị ấy luôn.
Dưới Hàng Phượng Vĩ Đã bấy lâu tôi xa ngôi trường cũ Giờ đây cứ ngỡ giấc ngủ chiêm bao Chìm trong biết bao mùa hè quyến rũ Cho dù năm tháng vẫn còn ước ao Đôi lúc buồn đưa hồn về quá khứ Mà sao vẫn còn đọng lại những giấc mơ Dẫu vẫn biết tuổi thơ đâu còn mãi Lá lìa cây, lá có xanh lại bao giờ? Như chính tôi trải qua thời thơ dại Từng cuộc phiêu lưu trên những dòng thơ Cũng dần khép lại trong từng thời đại Chỉ để lại sau lưng dấu ấn nhỏ Nhưng có ai thấy dưới hàng phượng vĩ Cánh hoa đỏ rơi rơi hoài không nghỉ Thầy giáo trầm ngâm nghĩ ngợi Để cho thời gian cứ lặng lẽ trôi Thầy ơi! Thầy đã nghĩ gì thầy ơi! Ngước nhìn xa mãi cánh chim trời Nghe lòng lưu luyến luyến lưu đậm đà Bạn bè ơi! Từ đây ta cách xa Chẳng lẽ chỉ còn lại là kỉ niệm? Mùa hè nóng bức trong cái lặng im Mùa hè âm thầm chìm vào dĩ vãng Ôi thôi, từ đây xin gửi lại trường.. Gửi lại kỷ niệm gửi cả tấm lòng Mang theo con tim và mùa hạ cuối Dòng lưu niệm chưa hết điều muốn nói Đã nhuộm thấm rồi một thời tiếc nuối Nhuộm thấm tình người, bao nỗi bâng khuâng.. Lớp 9A4, tháng 3-2009 Tác giả: Sơ Nguyệt Tớ lại sắp xa thêm một ngôi trường nữa rồi, biết bao lưu luyến, bạn bè chia xa mỗi đứa mỗi nơi. Dòng lưu bút chưa hết điều muốn nói.. Từng người hướng về phía trước vừa hưng phấn mơ về ngôi trường mới cũng vừa bồi hồi ngậm ngùi không muốn xa nơi đã từng cất giữ biết bao nhiêu kỉ niệm trong 4 năm qua.
Giã Từ Dòng nhật ký mang đầy tâm sự Tôi gửi vào gửi cả tâm tư Lòng ngậm ngùi giã từ mực tím Xao xuyến buồn quặn thắt trong tim. Chia tay mái trường THCS Lớp 9A4, Tháng 5-2009 Tác giả: Sơ Nguyệt
Đời Nô Lệ Đời nô lệ Chỉ dành cho chiến tranh Đời nô lệ Chỉ dành cho thuở trước Bây giờ Đời nô lệ không còn Dưới mái nhà xã hội Nhưng không ai ngờ được Đời nô lệ hôm nay Không tra tấn dã man Mà đạt đến thượng cấp Họ truy tìm điểm yếu Giương cung tên nhắm thẳng Cho ta tự diệt mình Vì cuộc sống mưu sinh Ta không thể không làm Khổ cực lắm cơ hàn Gánh nặng buộc phải mang Người như bị đem rang Dù cho có nát tan Cũng không hề oán than Bóc lột thời hiện đại Còn hơn là chân tay Bởi hoàn cảnh đẩy đưa Con người vào vòng xoáy Không đánh cũng không đập Tình cảnh thật thê lương Tiền lương thì ít Tăng ca thì nhiều Làm cho từ sáng tới chiều Một thân lo đủ mọi điều Che chống bốn năm chiều Đời người kể như tiêu Cũng không ai dám kêu.. Nói đúng hơn là Con người vì áo cơm Chẳng còn cách nào khác Bán rẻ sức lao động Nuôi lớn một giấc mộng Mịch mờ ở tương lai Chìm vào cơn bão giông Chín năm hạt cát hồng Sao lắm bụi phong trần? Đêm khuya thổn thức trăng tàn Vì đời tôi còn phải tăng ca.. Lớp 9A4, Tháng 7-2009 Mùa hè những ngày ở công xưởng Tác giả: Sơ Nguyệt