Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 291: Muốn ăn mừng cho Giản Nhất Lăng nhưng lại tay trắng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Theo mệnh lệnh của lão gia tử, Giản Duẫn Mạch cuốn tay áo lên, bắt đầu làm theo lời của lão gia tử.

    Tay Giản Duẫn Mạch tương đối trắng, nguyên do là hàng năm đều làm việc ở trong phòng thí nghiệm.

    Khi đụng đến những hoa hoa cỏ cỏ, động tác của anh thập phần thuần thục.

    Giản Nhất Lăng ở một bên thì thu thập phấn hoa đực.

    Đợi một chút thụ phấn cho hoa cái.

    Hạt giống hoa lan nẩy mầm tỉ lệ cực thấp, nhưng nếu muốn tạo ra chủng loại mới, sử dụng phấn hoa tiến hành là một lựa chọn không tồi.

    Ông cháu ba người ở nhà trồng hoa làm đến vô cùng vui vẻ.

    Lúc Giản lão phu nhân đưa thức ăn khuya đến cho ba người, nhìn đến ba cái người yêu hoa ở trong nhà trồng hoa bận bận rộn rộn, không thể ngăn trên mặt lộ ra nụ cười.

    Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng giao lưu như cũ không nhiều lắm, nhưng có thể nhìn ra tới không khí giữa hai người vẫn thực không tồi.

    Như vậy là tốt rồi, lão phu nhân trong lòng cũng liền an tâm.

    ###

    Sáng sớm thứ bảy, ba Giản mẹ Giản, Giản Duẫn Thừa cùng với Giản Duẫn Náo bốn người liền tới nhà cũ của Giản gia.

    Lý do bọn họ đều nghĩ kỹ rồi, muốn chúc mừng con gái đạt được thành tích cao nhất trong kỳ thi giữa kỳ.

    Thật vất vả mới có một cái lý do quang minh chính đại mà tới gặp con gái, ba Giản mẹ Giản không nghĩ muốn bỏ lỡ.

    Chính là khi bọn họ đến nhà cũ Giản gia, không chỉ không có thấy được Giản Nhất Lăng, ngay cả lão gia tử cùng lão phu nhân đều không có nhìn thấy.

    Hỏi quản gia, mới biết được, nguyên lai là lão gia tử cùng lão phu nhân vì muốn chúc mừng Giản Nhất Lăng, đã mang theo Giản Nhất Lăng ra ngoài ăn mừng.

    Cùng đi ra ngoài, ngoại trừ Giản Duẫn Mạch, còn có Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp, còn có Vu Hi cùng Địch Quân Thịnh ở cách vách.

    Lão gia tử cùng lão phu nhân không có mang theo Giản Thư Hình bọn họ, thậm chí thông báo cho họ một tiếng cũng không có, làm bọn họ chạy tới mà trắng tay.

    Giản Thư Hình nhìn về phía ba người trước mặt mình, bốn người trên mặt hoặc nhiều hoặc ít đều có sự cô đơn.

    Giản Duẫn Náo càng là mất mát mà cúi thấp đầu xuống.

    Giản Duẫn Thừa ngưng mày.

    Ngay cả Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp thậm chí Vu Hi cách vách đều đi, duy chỉ có bọn họ không có đi.

    Loại mùi vị này mạc danh mà không dễ chịu.

    Giản Thư Hình do dự trong chốc lát sau, liền gọi điện thoại cho Giản lão phu nhân.

    "Có chuyện gì mau nói, ta còn cùng bé ngoan chơi trò chơi đây!" Giản lão phu nhân vừa tiếp điện thoại liền thúc giục.

    "Mẹ, các người cùng Tiểu Lăng đi đâu vậy?"

    "Sơn trang suối nước nóng, đi ngâm mình ở suối nước nóng, ăn thức ăn ngon, ngắm phong cảnh."

    "Mẹ, chúng con có thể tới đó không?" Giản Thư Hình cẩn thận dò hỏi, sợ chính mình dùng từ không tốt chọc lão phu nhân không cao hứng.

    "Có thể, con nói quản gia phát cho con cái định vị đi, sau đó chính mình lái xe lại đây."

    Giản lão phu nhân không có cự tuyệt, bọn họ muốn tới thì tới.

    Lão phu nhân không có chủ động nói bọn họ cùng đi, bởi vì chuyến đi lần này mục đích là bồi bé ngoan, để chúc mừng bé ngoan thi được vị trí thứ nhất, bọn họ chủ động mời thì mất mặt.

    Loại chuyện này còn phải làm cho bọn họ chính mình chủ động nghĩ đến bé ngoan mới được.

    "Thật tốt." Giản Thư Hình được Giản lão phu nhân trả lời đồng ý, một hơi mới thả lỏng cơ thể.

    Sau khi cắt đứt điện thoại, Giản Thư Hình liền đưa bốn người đi đến sơn trang suối nước nóng để tìm Giản Nhất Lăng.

    ###

    Giản gia nhị lão cùng một đám vãn bối đang ở trên đường đi đến sơn trang suối nước nóng.

    Bởi vì lần này đi người nhiều, lộ trình lại có điểm xa, cho nên mọi người lựa chọn thuê một chiếc xe RV.

    Lúc ở trên đường, Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp, Vu Hi, Giản Duẫn Mạch cùng Giản Nhất Lăng ở trên xe chơi trò chơi, lão phu nhân làm trọng tài cho bọn họ.

    Địch Quân Thịnh cùng lão gia tử nói chuyện kinh doanh.

    Lần này ra cửa, Giản lão gia tử không nghĩ có Địch Quân Thịnh đi theo cùng, nhưng Giản lão gia tử cũng không có từ chối.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 292: Suối nước nóng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lại nghĩ đến đoạn thời gian gần đây cháu gái cùng Vu Hi và Địch Quân Thịnh chơi với nhau rất vui vẻ, Giản lão gia tử cảm thấy hai cái người bọn họ cùng đi chúc mừng Giản Nhất Lăng đạt vị trí thứ nhất trong cuộc thi cũng hợp tình hợp lý.

    Thời điểm buổi chiều, mọi người đã đến được sơn trang suối nước nóng.

    Sơn trang suối nước nóng ở ngay lưng chừng núi, có độ cao nhất định so với mặt biển, nơi này rừng cây rậm rạp, hoàn cảnh tuyệt đẹp, là nơi để nghỉ dưỡng và thư giãn vào mùa đông rất tốt.

    Trừ bỏ lão gia tử cùng lão phu nhân thì mấy người trẻ tuổi còn lại đều đi suối nước nóng lộ thiên ngâm mình.

    Bên nữ chỉ có một mình Giản Nhất Lăng;

    Bên nam có Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp, Vu Hi cùng Địch Quân Thịnh bốn người.

    Giản Duẫn Mạch không có thích loại náo nhiệt này.

    Trong mấy người, Giản Vũ Mân là lớn tuổi nhất, Giản Vũ Tiệp là nhỏ tuổi nhất.

    Bốn cái nam nhân dáng người đều thực không tồi, đặc biệt là Giản Vũ Mân cùng Địch Quân Thịnh, vân da rõ ràng, có thịt có cơ, nhưng lại không có cảm giác đột ngột dọa người.

    Tầm mắt Giản Vũ Mân ở trên người Địch Quân Thịnh ngừng vài giây, sau đó không phục mà hừ hừ.

    Giản Vũ Tiệp trộm nhìn thoáng qua dáng người của mấy người, bỗng nhiên cảm thấy chính mình cũng nên bớt chút thời giờ đi luyện tập cơ bắp, bằng không về sau căn bản đoạt không được muội muội.

    Vu Hi phát hiện Giản Vũ Tiệp mất mát, vỗ vỗ bờ vai của hắn, "Tiểu Vũ Tiệp, đừng khổ sở, không nhất định phải cùng các ca ca so da thịt, cậu cũng có ưu điểm thuộc về chính mình!"

    "Cái ưu điểm gì?" Giản Vũ Tiệp thực nghiêm túc mà chờ Vu Hi trả lời.

    "Dễ khi dễ." Vu Hi cách ra một chút.

    Giản Vũ Tiệp mặt trầm xuống, cậu liền biết không nên tin tưởng Vu Hi nói.

    Giản Vũ Mân bắt được cơ hội cũng không quên trêu chọc em trai của mình, "Vũ Tiệp a, em xem em gầy như thế này, coi chừng về sau không tìm được bạn gái đâu!"

    Giản Vũ Tiệp cũng không chịu thua, "Anh họ Dật Hành không có ở đây, nếu có anh ấy ở đây, các anh thì tính làm gì?"

    "Khụ khụ, đừng nhắc đến anh ấy được không? Hiện tại cũng chỉ có chúng ta mấy người thôi?" Giản Vũ Mân lập tức tìm lý do cho chính mình, "Ai không có việc gì đi cùng so với cái quái vật kia?"

    Cùng so sánh dáng người với Giản Dật Hành, Giản Vũ Mân bọn họ liền có vẻ thon gầy!

    Tên kia từ nhỏ đã luyện taekwondo và triệt quyền đạo, đã giành rất nhiều giải thưởng.

    Cùng so cơ bắp trên người của anh ta, bọn họ mấy người đều là cặn bã.

    "Vậy sao các anh lại so sánh với em." Giản Vũ Tiệp tức giận mà nói thầm.

    Anh trai cũng chỉ biết khi dễ anh! Hừ, chờ anh cùng đến độ tuổi của anh ấy mà xem, xem anh có luyện ra một thân cơ bắp rồi tới ngược anh ấy không!

    Vu Hi đề nghị, "Các ngươi chính mình so làm gì, không bằng để Nhất Lăng muội tử tới xem các ngươi, bình chọn ra ai có dáng người tốt nhất."

    "Không thể!" Giản Vũ Mân, Giản Vũ Tiệp cùng kêu lên nói.

    Vừa mới rồi hai anh em còn tranh cãi với nhau, giờ đối mặt với đề nghị của Vu Hi phản ứng thập phần nhất trí.

    "Sao lại có thể để Nhất Lăng muội muội nhìn thấy dáng người của thằng nhóc được?" Giản Vũ Mân ngữ khí thập phần nghiêm túc.

    "Đúng vậy! Tuyệt đối không thể! Để nhìn mấy người các anh cũng không được!" Giản Vũ Tiệp tán thành.

    "Nhưng mà.." Vu Hi quay đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh, "Nhất Lăng muội tử đã nhìn qua Thịnh gia."

    Lời vừa nói ra, Giản Vũ Mân và Giản Vũ Tiệp hai anh em sắc mặt "Xoát" mà một chút thay đổi.

    Địch Quân Thịnh lập tức nhận được hai đạo ánh mắt nhịn không được muốn đem anh ấy đi lăng trì.

    Hai người đối với Địch Quân Thịnh trợn mắt giận dữ.

    Địch Quân Thịnh dựa lưng vào những tảng đá trên bờ, bộ dáng nhàn nhã thản nhiên.

    Đối mặt với ánh mắt giận dữ của anh em Giản gia, Địch Quân Thịnh khóe miệng hơi hơi cong lên, thoạt nhìn có chút đắc ý, đồng thời cũng có chút thiếu đánh.

    Giản Vũ Mân cùng Giản Vũ Tiệp nhìn đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngại với thân phận đối phương, không thể trực tiếp động thủ.
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 293: Giản Duẫn Mạch đánh Giản Duẫn Náo

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Vũ Mân cùng Giản Vũ Tiệp một phen bắt được Vu Hi, bắt đầu đối với Vu Hi nghiêm hình tra tấn.

    "Vu Hi, sao lại thế này? Có phải hay không có người chơi lưu manh?" Giản Vũ Mân một bộ dáng cùng biểu tình hung ác muốn giết người.

    "Đúng vậy! Vu Hi anh thành thật nói đi." Giản Vũ Tiệp nắm nắm tay, một bộ dáng muốn đánh người.

    Hai anh em một trái một phải giữ lấy Vu Hi, làm cho anh nếu không thành thật nói ra, liền sẽ đánh anh một trận.

    "Không phải a, là Nhất Lăng muội muội chủ động!" Vu Hi vội vàng giải thích.

    "Cậu nói cái gì? Cậu ở đây nói hươu nói vượn cái gì hả?" Giản Vũ Mân trực tiếp khóa cổ Vu Hi lại, vẻ mặt hung ác.

    "Là thật sự, là Nhất Lăng muội muội kêu Thịnh gia cởi áo a.."

    Trời xanh làm chứng, lời Vu Hi anh nói chính là sự thật! Vô cùng xác thực!

    "Sẽ không đâu! Nhất Lăng muội muội mới sẽ không hiếm lạ muốn nhìn dáng người của cậu ta đâu!" Giản Vũ Mân kiên định mà nói.

    "Đúng vậy đúng vậy!" Giản Vũ Tiệp lập tức tán thành.

    Muội muội không phải là bị cái tên hỗn đản đó lừa chứ?

    Chẳng lẽ cậu ta là bạn trai?

    Không thể không thể, tuyệt đối không thể!

    "Không có không có, Nhất Lăng muội muội không có hiếm lạ dáng người của Thịnh gia." Vu Hi nhanh chóng giải thích, "Là Thịnh gia bị thương, Nhất Lăng muội muội hỗ trợ xử lý miệng vết thương."

    Nguyên lai là xử lý miệng vết thương mới nhìn đến dáng người.

    Những lời này thành công làm hòa hoãn cảm xúc của hai anh em Giản Vũ Mân và Giản Vũ Tiệp.

    Còn tốt còn tốt, cải thảo nhà mình không có bị làm nát.

    Nhưng cho dù có nguyên nhân gì, rốt cuộc vẫn làm cho em gái của bọn họ nhìn thấy được, như cũ là không quá thoải mái.

    Cho nên ánh mắt hai anh em nhìn về phía Địch Quân Thịnh, so với phía trước càng thêm có địch ý.

    Cách một màn trúc Nhật, một bên khác của suối nước nóng, Giản Nhất Lăng có thể tinh tường nghe được thanh âm nói chuyện của bọn người Giản Vũ Mân.

    Mọi người vừa cười vừa nói, loại cảm giác náo nhiệt lại thân mật này, Giản Nhất Lăng chưa từng trải qua.

    Cảm giác như vậy, giống như.. khá tốt.

    ###

    Trước khi trời tối, hai vợ chồng Giản Thư Hình và Ôn Noãn cùng với hai người con trai rốt cuộc cũng chạy tới sơn trang suối nước nóng.

    Lúc bọn họ tới nơi, mấy người Giản Nhất Lăng vẫn đang ngâm mình ở suối nước nóng, cho nên bọn họ chỉ thấy được Giản lão gia tử, Giản lão phu nhân và Giản Duẫn Mạch.

    Mặc dù Giản Duẫn Mạch đã nói trong khoảng thời gian ngắn đừng để anh nhìn thấy Giản Duẫn Náo, nhưng hai anh em vẫn là gặp được nhau.

    Kết quả là, Giản Duẫn Náo bị Giản Duẫn Mạch đánh ngã xuống đất.

    Trong căn phòng kiểu nhật của sơn trang suối nước nóng, Giản Duẫn Náo ngã trên mặt đất, Giản Duẫn Mạch nắm tay hung hăng mà nện ở trên người cậu.

    Luôn luôn ôn nhuận như ngọc, dịu dàng nhã nhặn Giản Duẫn Mạch, lần đầu tiên đối với em trai của mình động thủ.

    Giản Duẫn Thừa liền ở bên cạnh, anh cũng không có ngăn cản.

    Giản Duẫn Náo cũng không có phản kháng, tùy ý để nắm tay của Giản Duẫn Mạch đánh vào trên người mình.

    Mà Giản Duẫn Mạch tránh đi bàn tay bị thương của cậu, đột nhiên hướng lên trên mặt đánh vài quyền.

    Hóa ra trước đây anh không phải không có tức giận, mà chỉ là ẩn nhẫn.

    Sau khi đánh hai quyền, Giản Duẫn Mạch trên cao nhìn xuống Giản Duẫn Náo đang bị anh ấn dưới sàn nhà.

    Rốt cuộc cũng là người em trai yêu thương của mình, chung quy không có cách nào đánh nặng tay.

    "Anh hai, anh đánh đi, anh lại đánh em thêm mấy cái đi." Giản Duẫn Náo cam tâm tình nguyện để Giản Duẫn Mạch đánh mình.

    So với việc bị anh hai đánh, dáng vẻ Tiểu Lăng không cáu gắt không tức giận còn làm cậu thêm khó chịu.

    Đúng vậy, cáu gắt là bởi vì để ý.

    Không thèm để ý mới có thể xa cách lạnh nhạt, mới có thể mất đi sự ấm áp trước kia.

    Giản Duẫn Mạch buông tha Giản Duẫn Náo, đứng dậy.

    Giản Duẫn Thừa đem Giản Duẫn Náo đỡ lên, sau đó đối với Giản Duẫn Mạch nói, "Nếu em đánh em ấy xong mà chưa hả giận, tiếp theo em có thể đánh anh, anh so với em ấy cũng sai không ít."
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 294: Giản Duẫn Náo xin lỗi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Duẫn Mạch đã khôi phục sự bình tĩnh, trên khuôn mặt ôn nhuận so với lúc trước nhiều thêm một chút ngưng trọng.

    Anh nhìn về phía Giản Duẫn Thừa cùng Giản Duẫn Náo, ánh mắt cất giấu thâm thúy ưu thương.

    "Anh cả, cái này không phải vấn đề em đánh ai, bởi vì em có đánh ai cũng không có ích gì, đều không thể thay đổi được việc Tiểu Lăng đã từng bị thương tổn."

    Giản Duẫn Mạch cảm thấy đau lòng cho Giản Nhất Lăng, người không được tin tưởng.

    Nhưng cho dù có đau lòng đến đâu, những việc mà anh có thể làm cho cô cũng có hạn.

    Mặc kệ là đánh Giản Duẫn Náo, hay là mạnh mẽ lên án Giản Duẫn Thừa, đều không thể thay đổi những chuyện đã phát sinh.

    Anh muốn không phải là phát tiết cảm xúc của chính mình, mà làm như thế nào để tiểu nha đầu của bọn họ thấy trong lòng dễ chịu một chút.

    Nhưng tình trạng của anh ấy, anh sợ hãi chính mình tới gần quá mức ngược lại sẽ xúc phạm tới cô.

    "Anh biết." Giản Duẫn Thừa minh bạch ý tứ của Giản Duẫn Mạch.

    Giản Duẫn Náo hướng Giản Duẫn Mạch hứa hẹn, "Anh hai, em sẽ bù đắp sai phạm mà em gây ra, em gái tức giận cũng tốt, em gái phát giận cũng tốt, đều là những cái em.. nên nhận.."

    Đã từng, Giản Nhất Lăng cũng là như thế này thừa nhận lửa giận của cậu.

    Khi đó bọn họ cảm thấy đây là Giản Nhất Lăng nên nhận.

    Giản Duẫn Mạch không trả lời, đáp án của anh cũng không quan trọng.

    Anh em ba người ra khỏi phòng, lúc này Giản Nhất Lăng ngâm suối nước nóng vừa ra tới.

    Cô đã thay bộ kimono lão phu nhân chuẩn bị cho mình.

    Bộ kimono có những bông hoa lớn màu tím, một đầu tóc dài vừa mới gội rũ đến phần eo.

    Một đôi bàn chân trắng nõn nho nhỏ lộ ở bên ngoài.

    Trong phòng, hiện tại chỉ có ba Giản mẹ Giản cùng Giản Nhất Lăng và ba người anh trai ruột.

    Giản Thư Hình một nhà sáu người, xa cách thật lâu, rốt cuộc toàn bộ cũng đoàn tụ.

    Ôn Noãn tiến lên, đem Giản Nhất Lăng nhẹ nhàng ôm vào trong lòng ngực:

    "Tiểu Lăng, ba mẹ cùng các anh đến muộn."

    Trong giọng nói có một sự xin lỗi nồng đậm, nhưng sự xin lỗi cũng không phải bởi vì hôm nay "Đến muộn".

    "Ân." Giản Nhất Lăng nhỏ giọng đáp ứng.

    Đối mặt với cái ôm của Ôn Noãn, Giản Nhất Lăng phản ứng như cũ tương đối cứng đờ.

    Nhưng Giản Nhất Lăng không có đẩy ra, cô cảm nhận được cái ôm của Ôn Noãn truyền đến thân thể một độ ấm, cùng xúc cảm xa lạ.

    "Con hôm nay này mặc bộ đồ này thật là đẹp mắt, tiểu cô nương của chúng ta đã trưởng thành rồi."

    "Là bà nội chọn." Giản Nhất Lăng lần đầu tiên mặc kimono.

    Lúc này, Giản Duẫn Náo bước tới, đứng trước mặt Giản Nhất Lăng.

    Thừa dịp mọi người trong nhà bọn họ đều ở đây, cậu muốn hướng đến Giản Nhất Lăng nói ra câu xin lỗi mà cậu nghẹn thật nhiều ngày cũng chưa có thể tìm được cơ hội nói ra.

    "Tiểu Lăng, thực xin lỗi, anh.. anh hiểu lầm em, anh, anh đã gây thương tổn cho em.."

    Thời điểm Giản Duẫn Náo nói những lời này, trong lòng là khẩn trương, thậm chí là sợ hãi.

    "Anh không cần cùng em xin lỗi, dưỡng tay cho tốt, không cần thương tổn đến người nhà."

    Giản Nhất Lăng nhìn về phía Giản Duẫn Náo, ánh mắt bình tĩnh giống như một hồ nước phẳng lặng.

    Bởi vì quá mức bình tĩnh, mới làm cho những người khác trong phòng tim càng thêm chua xót.

    Kỳ thật trước đây đã nghĩ qua rất nhiều tình huống, Giản Nhất Lăng lúc đối mặt với lời xin lỗi của Giản Duẫn Náo sẽ có phản ứng gì.

    Nhưng thời điểm thật sự nghe được, trong ngực vẫn như cảm giác có cái gì đó đâm qua làm cho thật đau đớn.

    Nhất thời không nói gì, trong phòng năm người đều nhìn Giản Nhất Lăng.

    Loại tình cảnh này làm Giản Nhất Lăng không phải thực thích ứng, Giản Nhất Lăng ánh mắt dừng lại ở trên người Giản Duẫn Mạch giữa năm người.

    Giản Duẫn Mạch thấy được trong mắt của em gái mình sự bất an, anh tiến lên, ôn nhu đối với Giản Nhất Lăng nói, "Chúng ta đi ăn cái gì đi, ông bà đang đợi chúng ta."

    Giản Nhất Lăng gật đầu.

    Giản Duẫn Mạch mang theo Giản Nhất Lăng rời khỏi phòng, tìm cách giải cứu tình cảnh xấu hổ của Giản Nhất Lăng.
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 295: Địch Quân Thịnh và Giản Nhất Lăng nói chuyện ban đêm

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ban đêm, Giản Nhất Lăng ngủ đến một nửa thời điểm đột nhiên tỉnh, là nằm mơ nên bừng tỉnh.

    Lại là cái giấc mơ kia, đây là lần thứ ba cô mơ thấy cùng một cảnh trong mơ.

    Giản Nhất Lăng đẩy cửa phòng kiểu Nhật ra, nhìn về phía sân nhỏ tràn ngập phong cách Nhật.

    Sân nhỏ rất là lịch sự tao nhã, giờ phút này ánh trăng dừng ở mặt trên, chiếu đến toàn bộ sân sáng trưng.

    Ở sân nhỏ, Giản Nhất Lăng thấy được không biết vì cái gì cũng không ngủ được Địch Quân Thịnh.

    Giản Nhất Lăng đi qua.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng ăn mặc một thân kimono ra tới, Địch Quân Thịnh có chút ngoài ý muốn.

    "Em như thế nào cũng không ngủ?" Địch Quân Thịnh hỏi Giản Nhất Lăng.

    "Anh không cho tôi học làm con thỏ, chính mình lại học." Giản Nhất Lăng nhỏ giọng lên án Địch Quân Thịnh, đây là cách làm "Khoan dung với chính mình mà nghiêm khắc với người khác".

    Địch Quân Thịnh cười khẽ, "Em không biết rằng sói đều là ngày ngủ đêm thức sao?"

    "Chưa thấy qua con sói nào yếu ớt như vậy." Giản Nhất Lăng ăn ngay nói thật.

    "Em nói gia yếu ớt?" Địch Quân Thịnh trong ánh mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm.

    "Ân." Giản Nhất Lăng không có bị khí thế của anh dọa sợ.

    Địch Quân Thịnh phát hiện chính mình thế nhưng vô pháp cùng cái tiểu nha đầu nghiêm túc này cãi cọ.

    Thôi được rồi, sói yếu ớt thì sói yếu ớt đi.

    Giản Nhất Lăng hỏi Địch Quân Thịnh, "Vì cái gì không ngủ?"

    Địch Quân Thịnh ánh mắt dừng ở sân nhỏ, "Ba mẹ em đã tới nơi này."

    Câu trả lời này nằm ngoài dự đoán của Giản Nhất Lăng.

    Hóa ra Địch Quân Thịnh theo chân bọn họ cùng nhau tới cái sơn trang suối nước nóng này, còn có như vậy một tầng ý nghĩa.

    Giản Nhất Lăng nhìn Địch Quân Thịnh dưới ánh trăng, mơ hồ giống như thấy được cất giấu ở trong mắt anh sự cô độc cùng cô đơn.

    "Không cần khổ sở." Giản Nhất Lăng sẽ không an ủi người.

    Địch Quân Thịnh cười nhạo một tiếng, "Em là đang quan tâm gia sao?"

    Địch Quân Thịnh hỏi xong liền đoán được Giản Nhất Lăng hơn phân nửa sẽ nói không phải, nha đầu này vẫn luôn đều thành thật như vậy, có một nói một, liền anh yếu đuối cũng đều có thể nói thẳng ra, tuyệt không sẽ vì an ủi anh mà lừa anh nói rằng cô là quan tâm đến anh.

    "Ân."

    Giản Nhất Lăng nói ra câu trả lời khẳng định, là ngoài dự đoán của Địch Quân Thịnh.

    Địch Quân Thịnh đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Giản Nhất Lăng.

    Ánh trăng dừng ở khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn này, biểu tình ở trên mặt cô, bao gồm ánh mắt của cô, anh đều nhìn đến rõ ràng.

    Một tiếng trả lời khẳng định này, ở trong tim Địch Quân Thịnh tựa hồ có một hòn đá nho nhỏ thả vào.

    Địch Quân Thịnh sống mười chín năm, nghe qua vô số lời nói quan tâm an ủi.

    Duy độc nhất một tiếng này, đơn giản nhất, trực tiếp nhất, cũng làm anh cảm giác là chân thành tha thiết nhất.

    Bao nhiêu người quan tâm anh là bởi vì anh là người cháu duy nhất của Địch gia.

    Lại có bao nhiêu người quan tâm anh, là sợ hãi anh chết sẽ mang cho bọn họ tai ương.

    Ở trong mắt những người đó, anh không phải Địch Quân Thịnh, anh là một trái bom hẹn giờ làm cho bọn họ cảm thấy sợ hãi mà thôi.

    Mà Giản Nhất Lăng, chỉ là đơn giản, thuần túy là quan tâm anh.

    "Tiểu nha đầu, em có biết hay không, em hiện tại không quay về phòng của em ngủ, em liền hoàn toàn biến thành con thỏ."

    Giản Nhất Lăng nghi hoặc mà nhìn Địch Quân Thịnh.

    Không hiểu lắm ý nghĩa của câu nói này.

    "Mau trở về." Địch Quân Thịnh thúc giục Giản Nhất Lăng.

    "Vậy anh cũng sớm một chút trở về." Giản Nhất Lăng nói.

    Sau đó thật sự cô quay về phòng của mình.

    Địch Quân Thịnh nhìn Giản Nhất Lăng vào phòng, nhìn cô đóng lại cửa phòng.

    Sau đó lại ở đình viện đứng hồi lâu.

    Không biết vì sao, tâm tình tốt lên không ít.

    Mấy người Giản gia ở trong sơn trang suối nước nóng hai ngày một đêm, trong lúc đó bọn họ ngâm suối nước nóng, ăn thức ăn ngon và ngắm phong cảnh.

    Tuy rằng ngẫu nhiên vẫn là sẽ có một chút nho nhỏ xấu hổ, tuy rằng Giản Duẫn Náo không có thể tìm được cơ hội đền bù cái gì, nhưng về cơ bản vẫn là thực không tồi thực vui vẻ.
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 296: Có muốn được tăng điểm không?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thứ hai, Giản Nhất Lăng trở lại trường học.

    Trò chơi "Trùng tộc xâm lấn" của Công ty khoa học kỹ thuật Hoàn Du sản xuất gần đây đã trở thành game hit, ngay cả Thịnh Hoa cao trung cũng không ngoại lệ.

    Trong thời gian nghỉ ngơi đều có thể nghe được các bạn học trong lớp cùng thảo luận trò chơi này.

    Nam sinh chiếm đa số, nhưng nữ sinh cũng chơi không ít.

    Ngay cả Hồ Kiều Kiều nhát gan vậy mà cũng chơi trò chơi này.

    Quá trình chơi tâm lý liền như xem một bộ phim ma.

    Biết rõ khả năng sẽ sợ hãi, nhưng vẫn luôn muốn căng da đầu chơi.

    Đương nhiên, cô ấy chơi khá tệ, cách chơi cực kỳ kém, tên gọi trong game xưng là Miêu Biên đại sư.

    Không hề phán đoán cùng hướng đi, thường xuyên không cẩn thận đi tới sào huyệt Trùng tộc thật lớn, sau đó máu thịt bay tứ tung xương cốt không còn.

    Còn hết lần này đến lần khác bởi vì sợ hãi, mà phát ra tiếng hét thảm thiết.

    Người không biết còn tưởng rằng đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy.

    Nhưng Hồ Kiều Kiều chính là có nghị lực như vậy, nhiều lần thất bại rồi lại thất bại, vẫn cố bám riết không tha, kiên trì và bền bỉ.

    "Hồ Kiều Kiều, cậu cũng chơi" Trùng tộc xâm lấn "sao?" Nữ sinh bên cạnh thò người qua hỏi.

    "Đúng vậy, nhưng mình chơi rất tệ."

    "Mình nghe nói gần đây trò chơi này bắt đầu tổ chức thi đấu chính thức! Người thắng giải có thể đạt được giải thưởng rất phong phú!"

    "Cậu coi thường mình đúng không? Loại thi đấu này cậu cũng biết không cần nói cho mình biết." Hồ Kiều Kiều không cho rằng loại thi đấu này cùng với mình có nửa xu quan hệ.

    "Lớp chúng ta có rất nhiều bạn học đăng ký tham gia." Nữ sinh này lại nói.

    Hiện tại nam sinh lớp bọn họ đều đang nóng lòng muốn thử.

    "Thật là hâm mộ, mình hiện tại trừ bỏ cuối tuần có thể chơi một chút, thời gian khác đều không thể chạm vào máy tính, đừng nói mình không có kỹ năng tham gia, dù mình có kỹ năng này thì cũng không có thời gian a.. Cuộc sống lặng lẽ như tuyết."

    Hồ Kiều Kiều quay đầu lại hỏi Giản Nhất Lăng, "Nhất Lăng, cậu có chơi trò chơi này không?"

    "Có chơi qua."

    "Vậy cậu có bị sợ hãi khi nhìn thấy hình ảnh khủng bố cùng âm thanh dọa người đó không?"

    "Không có."

    "Vậy cậu có cảm thấy trò chơi này phi thường ngược hay không! Chính là cái kiểu ngược cậu chết nhưng cậu không biết chính mình chết như thế nào đó!"

    "Không sao cả."

    "Ô ô, Nhất Lăng cậu quả nhiên là đại biểu cho trái tim mạnh mẽ."

    Một nam sinh bên cạnh nghe được Hồ Kiều Kiều cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện, trêu chọc nói, "Hồ Kiều Kiều, cậu dù ngồi cùng bàn với người có trái tim mạnh mẽ thì cũng vô ích thôi, không phải có lá gan lớn thì có thể chơi tốt trò này."

    "Nhưng vẫn mạnh mẽ hơn mình." Hồ Kiều Kiều trả lời.

    "Cũng chỉ có thể so sánh với cậu mà thôi." Nam sinh cười nói.

    Mấy nam sinh khác nghe được cũng đi theo cười nói, "Bằng không cậu kêu tụi mình một tiếng tiểu ca ca, chúng mình cuối tuần có thời gian rảnh sẽ mang các cậu hai người lên điểm nha!"

    "Đúng vậy, chuyện khác không cần, chỉ cần kêu một tiếng tiểu ca ca là tốt rồi!"

    Mấy bạn nam sinh cười hì hì nhìn Hồ Kiều Kiều cùng Giản Nhất Lăng.

    Hai người các cô xem như là những người có vóc dáng nhỏ nhất trong nữ sinh lớp của bọn họ.

    Đặc biệt là Giản Nhất Lăng, không chỉ có lớn lên đáng yêu, thanh âm còn đặc biệt mềm ngọt.

    Một tiếng "Tiểu ca ca" tuyệt đối dễ nghe.

    Trước kia Giản Nhất Lăng tương đối hung dữ bá đạo, bọn họ không dám công khai vui đùa như vậy với Giản Nhất Lăng.

    Nhưng gần đây, bọn họ bắt đầu đối Giản Nhất Lăng thay đổi, cũng có lá gan cùng cô ấy vui đùa.

    "Không cần, tự tụi mình tăng điểm là được, bị ngược cũng đã bị ngược, ngược mãi không chừng thành quen." Hồ Kiều Kiều vẫn là theo Phật hệ.

    "Bằng hai người các cậu không giảm điểm là đã không tệ rồi, còn tăng điểm thì.. cũng chỉ là một tiếng tiểu ca ca thôi mà? Đừng keo kiệt như vậy chứ! Chúng mình đều là cấp bậc đại sư đó, ở mức đồng thực dễ dàng, nửa ngày chơi là có thể mang các cậu đến mức vàng, thậm chí là bạch kim."

    Hồ Kiều Kiều có chút bị thuyết phục, quay đầu nhìn Giản Nhất Lăng.
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 297: Tổ đội

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mình không cần." Giản Nhất Lăng trả lời, ngữ khí bình tĩnh lại quyết đoán.

    "Bạn học Giản Nhất Lăng, cậu xác định không cần sao? Bọn mình thật sự rất mạnh, không tin lời bọn mình nói thì bọn mình có thể cho cậu xem bọn mình chơi một chút, tuyệt đối không nói khoác lác!"

    "Mình không muốn tăng điểm." Giản Nhất Lăng trả lời.

    Giản Nhất Lăng trả lời câu này liền dập tắt ý tưởng của mấy bạn học nam.

    Quả nhiên bạn gái mà chơi loại trò chơi FPS này là không có mộng tưởng.

    Ai, thôi, bọn họ không miễn cưỡng.

    ###

    Sau khi trò chơi "Trùng tộc xâm lấn" được trực tuyến toàn cầu, Vu Hi tới tìm Giản Nhất Lăng.

    Biểu tình hưng phấn, trong ánh mắt đều lóe lên ánh sáng chờ mong.

    "Lăng thần, chúng ta tổ đội đi!"

    "Ngày hôm qua tổ đội rồi."

    "Không phải, anh không phải nói cái tổ đội này, anh muốn nói tới là chúng ta tổ đội tham gia thi đấu đi! Trùng tộc xâm lấn bắt đầu tổ chức thi đấu chính thức! Từ lúc bắt đầu thử nghiệm, giờ đã thăng cấp lên rất nhiều! Em, anh, Thịnh gia, ba người, lại tìm một người, vừa đủ bốn người, có thể thành một tổ!"

    Giản Nhất Lăng nhìn Vu Hi, thấy ánh mắt đầy mong đợi của anh, cô liền không có lập tức từ chối.

    Vu Hi tiếp tục "Cầu xin" Giản Nhất Lăng, "Lăng thần em liền đáp ứng anh không được sao? Làm ơn làm ơn đi mà!"

    "Còn có một người nữa, tìm ai?" Giản Nhất Lăng hỏi một cái vấn đề thật thực tế.

    "Giản Vũ Tiệp!" Vu Hi buột miệng thốt ra, "Tiểu tử kia hiện tại tuy rằng còn chưa có chơi, nhưng anh có thể dạy cậu ta, dù sao có Lăng thần cùng Thịnh gia mang đi, Vũ Tiệp chỉ cần không cần quá đằng sau kéo chân, vấn đề liền không lớn!"

    Vu Hi càng nghĩ càng cảm thấy tìm Giản Vũ Tiệp tới gia nhập bọn họ, cái chủ ý không tồi này, vì thế cùng Giản Nhất Lăng nói xong lúc sau liền tìm Giản Vũ Tiệp.

    Ngay từ đầu nghe Vu Hi nói muốn chơi game, còn muốn cùng cậu ta tổ đội, Giản Vũ Tiệp liền không có hứng thú, đang chuẩn bị từ chối.

    Kết quả khi nghe được Vu Hi nói đã có thành viên là anh ấy, Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng, Giản Vũ Tiệp lập tức đáp ứng ngay, hơn nữa đưa ra ý kiến thay đổi Địch Quân Thịnh.

    "Em đáp ứng thỉnh cầu của anh, cùng các anh chơi trò chơi, nhưng mà Địch Quân Thịnh kia, có thể thay đổi hay không? Anh ta không phải ở kinh thành sao? Cùng chúng ta không phải một chỗ, anh ta sớm muộn gì cũng phải trở lại kinh thành, cùng anh ta tổ đội không tiện."

    "Không có việc gì, trừ phi đến vị trí xếp hạng thứ 20, thi đấu thử nghiệm từ lúc bắt đầu đều là thi đấu trực tuyến, dù cậu ấy có trở về kinh thành, chúng ta giống nhau vẫn có thể tổ đội chơi được. Anh nói cho em biết, Thịnh gia chơi trò chơi này rất lợi hại, có cậu ấy cùng em gái em hai người mang theo hai chúng ta, chúng ta khả năng thắng tính là khá lớn."

    Vu Hi không cảm thấy đây là vấn đề.

    Đương nhiên không thể thiếu người chủ chốt như Thịnh gia, chỉ cần hai lần kéo là họ có thể tiến đến thứ hạng 20.

    Thật vất vả tìm lấy cớ mà bị Vu Hi phủ nhận, Giản Vũ Tiệp rầu rĩ mà nói, "Cũng đúng, vậy anh gửi em link tải trò chơi, em buổi tối liền bắt đầu đánh."

    Giản Vũ Tiệp nghĩ thầm, còn không phải là chơi một trò chơi thôi sao, chờ cậu luyện tập tốt, làm cho Vu Hi biết, bọn họ căn bản là không cần cái người tên Địch Quân Thịnh kia.

    Giản Vũ Tiệp sau khi về nhà liền lập tức ở trên máy tính của mình tải trò chơi "Trùng tộc xâm lấn".

    Mẹ của cậu hiện tại đối cậu quản lý có chút lỏng, sau khi cậu về nhà cũng không ép cậu học tập, không ép buộc cậu học tài chính và quản trị kinh doanh.

    Thậm chí tiền tiêu vặt của cậu cũng đúng hạn cho, làm cho cậu trong thời gian này đều có thể làm những việc mà mình thích làm.

    Mặc kệ là lên mạng xem biểu diễn ảo thuật, hay là mua đạo cụ ảo thuật, bà đều không có đưa dị nghị gì.

    Đồng thời Giản Vũ Tiệp cao hứng, cũng vì biết đây là em gái vì cậu làm.

    Em gái vì chiếu cố tâm tình của cậu, đều không có vạch trần chuyện mẹ của cậu cố ý giấu giếm.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 298: Tên chiến đội: Thịnh khí lăng nhân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đến buổi tối, Giản Vũ Tiệp cùng Vu Hi, Giản Nhất Lăng, Địch Quân Thịnh tổ đội, lần đầu tiên bốn người cùng nhau đánh game.

    Vu Hi vốn dĩ tính toán ở trước mặt Giản Vũ Tiệp biểu hiện một chút.

    Trước đó tổ đội ba người, anh ấy là người yếu nhất, chỉ có thể bị mang bay.

    Hôm nay là ngày đầu tiên Giản Vũ Tiệp chơi, anh nghĩ có cơ hội biểu hiện.

    Nhưng mà, Giản Vũ Tiệp biểu hiện lại không giống như hôm nay là lần đầu tiên chơi trò chơi.

    Tuy rằng so ra kém Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng, nhưng mà so với Vu Hi là tốt hơn không ít.

    Cái này làm cho Vu Hi vô cùng buồn bực, ở micro nói chuyện hô to Giản Vũ Tiệp gạt người, "Giản Vũ Tiệp em rõ ràng nói trước đây chưa chơi qua trò chơi này! Rõ ràng là gạt người! Em thật quá đáng giận!"

    "Em hôm nay là lần đầu tiên chơi a." Giản Vũ Tiệp không nói dối.

    "Không có khả năng, lần đầu tiên chơi như thế nào sẽ chơi tốt đến như vậy?"

    Lăng thần còn chưa tính, như thế nào liền tên tiểu tử thúi Giản Vũ Tiệp cũng có thiên phú như vậy?

    Không thừa nhận, anh ấy kiên quyết không thừa nhận.

    "Không có a, em nghĩ em chơi thực bình thường." Giản Vũ Tiệp cảm thấy chính mình chơi rất bình thường, hiện tại đều không bằng em gái đâu, cậu ấy còn nhiều chỗ cần cải thiện.

    Giản Vũ Tiệp tay thực là linh hoạt, tuy rằng trước mắt chỉ học được chút tiểu xảo ảo thuật, nhưng độ linh hoạt của ngón tay vẫn luôn không tồi.

    Cái này tự nhiên làm cho khi cậu ấy khi chơi trò chơi chiếm được không ít ưu thế.

    Câu nói "Thực bình thường" của Giản Vũ Tiệp chọc vào tim nhỏ của Vu Hi.

    Vu Hi rất muốn khóc, Thịnh gia cùng lăng thần không nói, hiện tại liền người mới như Vũ Tiệp anh ấy cũng chơi không lại, còn có để cho anh ấy sống không?

    Nhưng không bao lâu sau, Vu Hi lại nghĩ thông suốt.

    Dù sao đều là bị mang bay, thêm một cái người không phải càng tốt hơn sao?

    Ba ngươi mang một, anh ấy nằm đến càng thoải mái hơn!

    Giản Vũ Tiệp có thiên phú, chỉ một thời gian đã đạt đến thượng tông sư! Bọn họ nằm trong top 100 của thử nghiệm toàn cầu của "Trùng tộc xâm lấn".

    Các nhân sự đã được xác định, kế tiếp chính là đăng ký.

    Mọi chuyện đều do một mình Vu Hi một người xử lý.

    Đến lúc điền tên tổ đội, Vu Hi lại phát sầu.

    Lấy tên gì mới tốt đây?

    Tên của chiến đội cần phải khí phách một chút, tốt nhất còn có thể thể hiện sự đặc sắc của chiến đội bọn họ.

    Vu Hi bỗng nhiên nguồn cảm hứng chợt lóe, rồi gõ vào cột tên: Thịnh khí lăng nhân.

    Tên này nhìn liền thấy có khí phách.

    Còn có thể dùng cả tên hai vị đại thần Thịnh gia cùng lăng thần.

    Vu Hi nhìn cái tên này, càng nhìn càng vừa lòng.

    Anh thật là tài tình!

    Buổi tối, khi bốn người lên mạng nhìn thấy cái tên chiến đội, tràn đầy xấu hổ.

    Quả nhiên cùng với nick nam trong game của Vu Hi "Đại ca một tay mang cả theo cả thế giới" là cùng một cái phong cách.

    Mạc danh mà trung nhị.

    Giản Vũ Tiệp đối tên này đặc biệt bất mãn, mãnh liệt yêu cầu đổi tên.

    [Tên này không tốt, một chút đều không tốt.]

    Thịnh là Địch Quân Thịnh, lăng là Nhất Lăng, đem tên của em gái cùng tên của Địch Quân Thịnh đặt ở chung với nhau là có ý tứ gì?

    Giản Vũ Tiệp phản đối.

    Vu Hi giải thích: [Vũ Tiệp, em không hiểu, bị mang bay phải có giác ngộ của bị mang bay, hai chúng ta dựa vào ai tăng điểm? Kia chẳng phải là dựa vào Thịnh gia cùng Lăng thần sao? Vậy anh đặt tên chiến đội có tên của Thịnh gia cùng Lăng thần không có gì xấu cả, em liền không cần ghen ghét, khi nào em là người có thể mang theo anh bay, anh bảo đảm đem tên của em cũng viết vào tên chiến đội của mình!]

    Địch Quân Thịnh cũng ở trên kênh chiến đội đã phát tin tức: [Gia cảm thấy tên này không tồi.]

    Vu Hi đắc ý: [Vũ Tiệp em xem, Thịnh gia rất vừa long, hai phiếu thắng một phiếu!]

    Giản Vũ Tiệp vội vàng kêu Giản Nhất Lăng ra tới tỏ thái độ:
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 299: Tìm sư phụ cho Vũ Tiệp ca (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản Nhất Lăng trả lời: [Nghe Vũ Tiệp ca.]

    Giản Vũ Tiệp tức khắc so với Vu Hi cảm thấy đắc ý: [Xem đi, em gái tôi không hài lòng, hai phiếu với hai phiếu, ngang nhau!]

    Vu Hi nói: [Vậy cậu nghĩ ra tên gì khác không, nếu tên khác so sánh với cái tên này của tôi tốt hơn, tôi liền đồng ý đổi tên.]

    Giản Vũ Tiệp bắt đầu suy tư.

    Địch Quân Thịnh không kiên nhẫn mà thúc giục: [Đừng lãng phí thời gian, thi đấu đã bắt đầu rồi, trước chơi game đã.]

    Cuộc thi trực tuyến chỉ được tiến hành trong thời gian quy định, bỏ lỡ thời gian liền không thể tiến vào thi đấu.

    Giản Vũ Tiệp chỉ có thể tạm thời thỏa hiệp, mọi người trước cùng tiến trò chơi.

    Sau mấy trận thi đấu, [Thịnh khí lăng nhân] chiến đội đạt được đều là vị trí thứ nhất.

    Sau hai giờ thi đấu kết thúc.

    [Thịnh khí lăng nhân] cái tên này đạt được vị trí thứ tám trong toàn bộ cuộc thi.

    Hơn nữa, các chiến đội phía trước có tên đều là tiếng Anh, rất có khả năng là các chiến đội ở nước ngoài.

    [Thịnh khí lăng nhân] thập phần bắt mắt.

    Vì vậy việc sửa tên chiến đội cũng tạm thời bị gác lại.

    Giản Nhất Lăng sau khi kết thúc trò chơi, lại phải xử lý một ít chuyện hằng ngày, trước khi tắt máy tính cô mở ra danh sách các việc cần phải làm.

    Đây là thời điểm cô xuyên qua tới, tự mình liệt kê ra.

    Hai việc đầu tiên đã bị gạch đi, đó là chữa trị tay cho Giản Duẫn Náo cùng với tìm chứng cứ chứng minh trong sạch của mình.

    Chuyện kế tiếp cô phải làm là giúp hoàn thành một số tâm nguyện nhỏ của nguyên chủ, còn có bảo đảm người của Giản gia an toàn, không cho chuyện bi kịch cùng tiếc nuối trong nguyên bản phát sinh.

    Sau đó chính là kiếm tiền.

    Còn có ba năm, ba năm sau cô đến 18 tuổi, đã thành niên, dựa theo kế hoạch lúc ban đầu, cô liền phải rời khỏi nhà này.

    Nhưng gần đây, Giản Nhất Lăng có một tia dao động, nguyên nhân chính là Giản lão phu nhân bọn họ, cùng với gần đây cô thỉnh thoảng mơ thấy một số giấc mộng kỳ lạ.

    ###

    Tiền thiếu phu nhân tìm tới Giản Nhất Lăng, nói đúng ra, cô ấy tìm không phải là Giản Nhất Lăng mà là chủ nhân của gốc cây hoa lan đặc thù.

    Tiền thiếu phu nhân biết ba chồng của mình phi thường thích hoa lan, thậm chí đạt tới trình độ si mê.

    Lần trước ba chồng của mình đi xem triển lãm hoa lan đã nhìn trúng một gốc hoa lan, nhưng sau đó lại biết được chủ nhân của hoa lan là Giản lão gia tử, hơn nữa lão gia tử không có tính toán bán ra gốc hoa lan này.

    Ba chồng cô ấy cũng biết lấy trình độ yêu hoa của Giản lão gia tử, là không có khả năng từ bỏ những thứ yêu thích.

    Chỉ là ba chồng cô ấy gần đây luôn ở bên miệng nhắc mãi gốc cây hoa lan kia, làm vãn bối xem ở trong mắt, ghi tạc trong lòng.

    Cô ấy cùng chồng của mình sau nhiều lần tìm kiếm, thông qua một số người, tìm được một gốc cây lan có chủng loại tương tự gốc cây lan cùng ngày đó trưng bày.

    Tuy rằng không phải cùng một cây, nhưng nếu là tương tự, ba chồng cô ấy hẳn là sẽ thích.

    Hơn nữa dựa theo người đó nói, cây hoa lan này cùng với gốc hoa lan trưng bày ngày hôm đó giống nhau, đều là độc nhất vô nhị trên đời.

    Cái này làm cho tiền Thiếu phu nhân thập phần kích động.

    Cô ấy cùng chồng mình tính toán, mặc kệ dùng bao nhiêu tiền, đều phải đem cây hoa lan này mua trở về, đưa cho ba chồng cô ấy làm lễ vật.

    [Phó tiên sinh, cây hoa lan này của ngài tôi thực thích, không biết ngài có nguyện ý ra giá không? ]

    Giản Nhất Lăng để lại tên người liên hệ là Phó tiên sinh.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...