Chương 280: Bị so sánh Bấm để xem "Đó là sự thật, cái tạo hình này thật sự rất thích hợp với cô ấy, nó làm cho cô ấy sáng ngời." Các bạn học trong lớp cùng vây ở một chỗ, ngươi một lời ta một câu mà thảo luận về MV ca nhạc mới của nhóm Jupiter, cùng làm cho bọn họ kinh diễm vô cùng chính là Giản Nhất Lăng. Mạc Thi Vận quay chụp quảng cáo tự nhiên ở trường học là thập phần hiếm thấy, nhưng là so với việc Giản Nhất Lăng cùng nhóm nhạc nam thần tượng đang nổi tiếng cùng nhau quay chụp MV, liền có vẻ như không bằng. "A, thật hâm mộ Giản Nhất Lăng quá đi, cư nhiên có thể cùng bốn vị đại soái ca của Jupiter tiếp xúc gần gũi như vậy!" "A a, Tạ Mân Vũ lộ cơ bụng! Quá soái! Lau cho tôi! Nước miếng của tôi.." "Lạc Huân cún con cũng rất đẹp trai, anh ấy cười rộ lên bộ dáng quả thực quá có lực sát thương!" "Không biết Giản Nhất Lăng có lấy được chữ ký của Jupiter hay không, quả thực muốn quá đi!" "..." "Đúng rồi đúng rồi, Giản Nhất Lăng làm như thế nào liền trở thành nữ chính của MV ca nhạc mới của Jupiter? Mình thật sự hiếu kỳ! Chủ yếu là quá hâm mộ! Có thể cùng với idol tiếp xúc gần gũi! Đây là ước mơ của mình!" Tạ Mân Vũ chính là Giản Vũ Mân chuyện này ngay cả Vu Hi cũng không biết, các học sinh của Thịnh Hoa cao trung liền càng không thể biết. Cho nên bọn họ đối với việc Giản Nhất Lăng trở thành nữ chính của MV ca nhạc mới của Jupiter là một chuyện tràn ngập lòng hiếu kỳ. Thực mau, tin tức Giản Nhất Lăng làm nữ chính MV ca nhạc của nhóm nhạc nam thần tượng Jupiter đã dẫn nhiệt trên diễn đàn khuôn viên trường. Phía dưới tin tức sôi nổi đều hóa thân chanh tinh, hâm mộ không thôi. Tuy rằng ngẫu nhiên vẫn là có như vậy một hai cái không thế nào hài hòa trào phúng Giản Nhất Lăng là dựa vào quan hệ, dựa vào tiền mới bắt được nhân vật này. Nhưng đại bộ phận vẫn là bình thường hâm mộ, bởi vì bọn họ nhìn đến nội dung MV, Giản Nhất Lăng rất hợp với ca khúc này. Hiệu quả tốt, người mắng cũng liền ít đi. Nếu hiệu quả không tốt, phỏng chừng người mắng liền nhiều hơn. Ngược lại so với việc Mạc Thi Vận chụp ảnh quảng cáo, liền có vẻ không có người hỏi thăm. Ngay cả Chu Toa, cũng rõ ràng đối với chuyện kia của Giản Nhất Lăng càng thêm có hứng thú, nhưng cô ta vẫn hát ngược lại. "Giản Nhất Lăng có gì đặc biệt hơn người, không phải ỷ vào trong nhà có mấy đồng tiền dơ bẩn sao? Liền cô ta như vậy không thể tay làm hàm nhai, chờ một ngày nào đó Giản gia đổ rồi, cô ta liền cơm cũng không có mà ăn." Chu Toa trong lòng là thật không thoải mái, không cam lòng vì cái chuyện gì tốt đều là Giản Nhất Lăng chiếm được, còn các cô cũng chỉ có thể hâm mộ và ghen tị. Mạc Thi Vận chưa nói cái gì, nhưng không biết có phải bị Chu Toa làm ảnh hưởng không, mà cảm thấy trong khoảng thời gian này liên tục cùng Giản Nhất Lăng có chuyện không như ý, cô trong lòng cũng bắt đầu đối với Giản Nhất Lăng sinh ra một tia cảm xúc khác thường. Trước kia đối mặt Giản Nhất Lăng làm khó dễ cùng lạnh nhạt, cô đều có thể thực bình tĩnh tự nhiên mà ứng đối. Cô biết chính mình không nên cùng một tiểu thư con nhà giàu bị chiều hư mà so đo, cũng liền không có cảm xúc gì. Nhưng mà hiện tại, sự thờ ơ này đã không còn nữa. ### Trong lớp tám cao trung năm nhất, các bạn học giờ phút này cũng nghị luận chuyện này. "Nhất Lăng, Nhất Lăng, cậu cư nhiên là nữ chính của MV ca nhạc mới của Jupiter! Mình thật là kích động! Tuy rằng mình không phải là fan của Jupiter! Nhưng mình thực là kích động! Bởi vì cư nhiên mình ngồi cùng bàn với người thân thiết với nhóm nhạc nam nổi tiếng như vậy! Mình cùng với nhóm nhạc nam lại có chung một người bạn tốt!" Hồ Kiều Kiều không theo đuổi ngôi sao, nhưng cô ấy cũng xem chương trình tạp kỹ, cũng nghe ca nhạc. Cô ấy biết Jupiter, cũng rất thích nhóm nhạc nam này, nhưng cô ấy không phải người theo đuổi thần tượng. Hiện tại trong lòng Hồ Kiều Kiều người thần tượng xếp hạng nhất chính là La Tú Ân, hơn nữa người đứng thứ hai thứ ba gì cũng không có. Địa vị của Ân tỷ là không thể lay động. Các nữ sinh khác cũng lục tục vây quanh bên người Giản Nhất Lăng.
Chương 281: Một bức ảnh có chữ ký giá bao nhiêu tiền? Bấm để xem "Bạn học Giản Nhất Lăng, giúp đỡ tụi mình đi, nói cho tụi mình biết chuyện về bốn vị đại soái ca Jupiter đi? Nếu có thể có hình bọn họ ký tên liền càng tốt! Tụi mình có thể bỏ tiền ra mua!" "Đúng vậy bạn học Giản Nhất Lăng, tụi mình rất thích bốn thành viên của Jupiter! Mình siêu cấp thích chính là Tạ Mân Vũ, quá soái!" "Mình thích Nhạc Nghiêu, siêu cấp man!" "..." Các bạn học nữ ngươi một lời ta một câu mà truy vấn Giản Nhất Lăng sự tình của Jupiter. Trước đây lúc Giản Nhất Lăng bị đổ oan là đẩy Giản Duẫn Náo xuống cầu thang, các nữ sinh này đừng nói vây quanh Giản Nhất Lăng không chịu đi, chính là chỗ ngồi của Giản Nhất Lăng họ cũng không có tới gần. Giản Nhất Lăng không có ngẩng đầu, cũng không có trả lời vấn đề của những người này, chỉ là chuyên chú mà nhìn bài luận văn bằng tiếng Anh trên máy tính bảng của mình, đây là một bài nghiên cứu xuất sắc của một người khác đăng. Các nữ sinh cũng không có bị Giản Nhất Lăng lạnh nhạt mà thối lui, vẫn là kiên trì truy vấn. "Các cậu làm cái gì vậy?" Lưu Văn đi tới, mở miệng đuổi người, "Đừng có đều tập trung ở đây, kỳ lạ đến dọa người." Lưu Văn không có quan tâm đến việc theo đuổi ngôi sao, nhưng mà các bạn học nữ quá ồn ào, làm ảnh hưởng đến Giản Nhất Lăng cũng ảnh hưởng đến các bạn học khác. Văn tỷ mở miệng, các bạn học nữ thanh âm nhỏ xuống dần, nhưng vẫn là chưa từ bỏ ý định mà cùng nói với Giản Nhất Lăng, "Giản Nhất Lăng, khi nào cậu nhận được bức ảnh có chữ ký, nhớ nói cho chúng mình biết, đương nhiên nếu cậu nguyện ý kể cho chúng mình về chuyện cậu cùng với Jupiter quay MV, thì càng tốt hơn." Sau khi nói xong, mọi người không tình nguyện mà tan ra. Người đi rồi, Giản Nhất Lăng quay đầu hỏi Hồ Kiều Kiều, "Ảnh có chữ ký, cậu muốn sao?" Nếu Hồ Kiều Kiều muốn, Giản Nhất Lăng vẫn có thể cùng Giản Vũ Mân nói một chút. "Thật sự có sao?" Hồ Kiều Kiều ánh mắt sáng lên, mien man tự hỏi hai giây, "Nếu có thể, mình càng muốn của Ân tỷ hơn!" Tuy rằng Ân tỷ không phải minh tinh, nhưng trong tâm trí của Hồ Kiều Kiều địa vị của cô ấy còn cao hơn minh tinh. "Được." Giản Nhất Lăng liền đáp ứng. Sau đó Giản Nhất Lăng liền gửi tin nhắn cho Giản Vũ Mân: [Ảnh ký tên của các anh, bao nhiêu tiền một tấm? ] Lúc Giản Vũ Mân nhìn thấy tin nhắn liền dở khóc dở cười, [8.88 một tấm, không lừa già dối trẻ.] [Giá cho cả bốn người? ] [Đúng vậy, giá thống nhất, phải nói, giá hình của anh có thể so với ba người kia còn nhiều tiền hơn.] Như vậy mới có vẻ anh có địa vị cao hơn so với ba người khác một chút. Sau khi Giản Vũ Mân nhắn xong tin nhắn một giây đồng hồ liền thu được từ Giản Nhất Lăng một bao lì xì. Click mở ra, 35.62, gồn ba cái 8.88, một cái 8.98. [Được, buổi tối về nhà anh đưa em.] Trả lời xong tin nhắn, Giản Vũ Mân liền đi tìm ba người anh em của anh cướp đoạt hình có chữ ký của bọn họ. Cả nhóm biết được là Giản Nhất Lăng muốn, liền phối hợp mà dâng lên ảnh ký tên của chính mình. Bọn họ cùng Giản Vũ Mân giống nhau, cũng không biết kỳ thật Giản Nhất Lăng muốn hình có chữ ký của bọn họ là để đi đổi hình có chữ ký của La Tú Ân. Được Giản Vũ Mân trả lời khẳng định, Giản Nhất Lăng lại nhắn La Tú Ân một tin nhắn. [Hình có chữ ký của Jupiter, đổi một tấm hình.] La Tú Ân sửng sốt một hồi lâu sau mới nhắn lại cho Giản Nhất Lăng một tin nhắn. [Tiểu Nhất Lăng, em muốn ảnh có chữ ký của chị làm gì? ] [Hồ tiêu muốn.] Giản Nhất Lăng cũng không có giấu giếm. [Ha ha ha ha ha, em nói đến cô bạn ngồi cùng bàn có lá gan nhỏ kia của em? Muốn chữ ký của chị thì nói thẳng là được, chị khẳng định sẽ cho, ha ha ha ha.. nhưng là nếu có hình chữ ký của Jupiter, kia cũng không cần lãng phí, lần sau mang cho chị nha!] [Được.]
Chương 283: Giản Nhất Lăng học tra nghịch tập Bấm để xem Kết quả của kỳ thi giữa kỳ cuối cùng cũng ra tới. Trong vòng một ngày, Hồ Kiều Kiều liên tiếp bị thất vọng, thể xác và tinh thần đều mệt, "Mọi suy nghĩ đều tan biến". "Vì cái gì mình lại không đạt được điểm tiêu chuẩn? Thảm nhất chính là môn hóa học, cư nhiên là 59 điểm! 59 điểm! Hóa học lão sư không thể cho mình thêm nhiều hơn cho mình một điểm an ủi sao? Chỉ một điểm thôi là mình liền có thể đạt tiêu chuẩn rồi!" So điểm thi không đạt tiêu chuẩn càng làm cho người ta hỏng mất, chính là chỉ kém một điểm là đạt tiêu chuẩn! Hồ Kiều Kiều bi thương quay đầu nhìn về phía bài thi hóa học của Giản Nhất Lăng, sau đó nhìn đến ba con số thập phần tươi đẹp. 100. Một trăm điểm, điểm tối đa! Hồ Kiều Kiều trực tiếp liền ngốc luôn. Cầm lấy bài thi của Giản Nhất Lăng, kiểm tra đi kiểm tra lại nhiều lần. Thật là điểm tối đa, một điểm cũng không bị trừ, ngay cả câu cuối cùng cũng trả lời chính xác. Lần này câu cuối cùng của đề thi hóa học rất là khó, nội dung vượt ra khỏi đề cương. Khi vừa kết thúc kỳ thi, ai cũng buồn bã than trời kêu đất, mọi người ai cũng nói đều không làm được, ngay cả uỷ viên học tập Lưu Văn cũng cùng tình cảnh bi thảm, chính mình cũng không làm được. Sau khi xác định xong, Hồ Kiều Kiều thiếu chút nữa khóc ròng mà chạy đi, cái loại tâm tình này vừa đau thương lại vừa vui mừng. Đau thương chính là: Nói cùng nhau tiến bộ, nhưng một ngươi lặng lẽ biến thành học bá, còn lại một mình mình tiếp tục làm học tra thống khổ giãy giụa. Vui mừng chính là: Nhất Lăng được điểm tuyệt đối, siêu tuyệt vời, siêu cấp hả giận, làm cho những người không có chứng cứ liền hoài nghi Nhất Lăng gian lận toàn bộ câm miệng! Đặc biệt là cái tên quái đản Vương Hướng Trọng kia! "Nhất Lăng, cậu hiện tại là thần tượng thứ hai của mình." Hồ Kiều Kiều đem vị trí này cho Giản Nhất Lăng. Vị trí thứ nhất vẫn là La Tú Ân. Các bài thi khác cũng lục tục phát xuống dưới. Toán học, vật lý, tiếng Anh, Giản Nhất Lăng mỗi một môn thành tích đều tốt đến làm cho người khác nghẹn họng nhìn trân trối. Điểm tuyệt đối, điểm tuyệt đối, đều là điểm tuyệt đối. Hồ Kiều Kiều cơ hồ là muốn quỳ xuống khi xem xong bài thi của Giản Nhất Lăng. Cuối cùng bài thi môn ngữ văn cũng phát xuống dưới. Căn cứ vào kinh nghiệm trước đó, Hồ Kiều Kiều tràn đầy tò mò mà đi nhìn lén bài kỹ năng đọc hiểu của Giản Nhất Lăng. Sau đó cô ấy thấy được một cái trứng vịt thật lớn. 0 điểm, Giản Nhất Lăng phần kỹ năng đọc hiểu, lại một lần bị trừ hết điểm. Vẫn là hương vị quen thuộc, vẫn là công thức quen thuộc. Phần kỹ năng đọc hiểu của Nhất Lăng làm cho người khác bị sốc, cùng thành tích của các môn khác thập phần không xứng! Nhưng là lần này Giản Nhất Lăng ngữ văn tổng phân lại vẫn là thực không tồi. Tổng cộng 150 điểm, Giản Nhất Lăng được 116. Bị trừ mất 34 điểm, 20 điểm ở phần đọc hiểu, 8 điểm ở phần viết văn, còn có 6 điểm là các chi tiết khác. Hồ Kiều Kiều nhìn kỹ lại, emmmm, 6 điểm bị trừ cũng là nằm trong phần đọc hiểu. Nhưng là Giản Nhất Lăng có nhiều điểm ghi vẫn rất là tốt. Tỷ như ở phần phân tích ngữ văn làm Hồ Kiều Kiều thập phần đau đầu, Giản Nhất Lăng ngược lại không thành vấn đề. Mà phần viết văn Giản Nhất Lăng cũng làm Hồ Kiều Kiều tràn ngập lòng hiếu kỳ. Viết văn điểm tối đa là 60, có thể lấy 50 điểm trở lên đều là đại thần! Hồ Kiều Kiều rất tò mò, Giản Nhất Lăng làm như thế nào được 52 điểm phần viết văn. Sau đó Hồ Kiều Kiều thực mau có đáp án. Giản Nhất Lăng viết chính là văn nghị luận! ### Sau khi có điểm thi giữa kỳ, thành tích xếp hạng cũng được công bố. Giản Nhất Lăng ở năm nhất cao trung xếp vị trí thứ nhất. Thập phần bắt mắt. Đối lập với hai lần thi tháng trước, sự tiến bộ quá lớn làm cho người khác không dám tin tưởng. Nhưng nhờ có một lần thi đua hóa học trải đằng trước, lúc này đây thành tích cũng không phải hoàn toàn không thể tiếp thu.
Chương 284: Thịnh gia trừng trị Vương Hướng Trọng (1) Bấm để xem Có một số bộ phận bạn học có thể tiếp thu. Còn có một số bộ phận bạn học như cũ không thể tiếp thu. Người không thể tiếp thu nhất chính là người cùng Giản Nhất Lăng đánh cuộc Vương Hướng Trọng. Giản Nhất Lăng cả khối xếp hạng nhất. Vương Hướng Trọng trong lớp xếp hạng ba, cả khối xếp hạng 51. Thắng bại rõ ràng, không hề nghi ngờ. Dựa theo nội dung phía trước cậu ta cùng Giản Nhất Lăng đánh cuộc với nhau, cậu phải xin lỗi Giản Nhất Lăng và Hồ Kiều Kiều trước mặt mọi người, còn phải viết một ngàn lần câu "Thực xin lỗi". Bản thân hình phạt không nghiêm trọng, nhưng là đối Vương Hướng Trọng mà nói, chuyện này thập phần nhục nhã. Hồ Kiều Kiều khó được một lần chủ động tìm đến Vương Hướng Trọng, "Vương Hướng Trọng, cậu là nam nhân nói chuyện hẳn là giữ lời, hiện tại thành tích đã có, tổng điểm của Nhất Lăng so với cậu cao hơn." "Ai biết điểm này là như thế nào tới." Vương Hướng Trọng nói rất tự tin. "Cậu thế nào lại nói nhảm như vậy? Cậu hoặc là lấy ra được bằng chứng, hoặc là không được nói nhảm!" Hồ Kiều Kiều lại một lần nữa bị Vương Hướng Trọng nói cho tức giận. "Tôi là một người bình thường, đâu giống ai đó là đại tiểu thư có bản lĩnh, có thể lộng tới như vậy nhiều đồ vật, tôi nếu có chỗ dựa lớn như vậy, tôi có thể để cậu ấy gian lận thành công sao?" "Vương Hướng Trọng, cậu thật đáng giận! Nói chuyện không giữ lời!" "Người nào đó vì chiến thắng mà không từ thủ đoạn thì có đáng giận hơn không?" Hồ Kiều Kiều tức giận đến dậm chân, "Vậy cậu đi nói cho lão sư đi! Để lão sư kiểm tra! Tra không ra cậu liền ngoan ngoãn cho chúng tôi lời xin lỗi!" "Không cần cậu nói, chờ giữa giờ cơm trưa tôi liền đi!" Vương Hướng Trọng cũng không nghĩ để tên Giản Nhất Lăng tiếp tục treo ở trên bảng xếp hạng vị trí thứ nhất. Cho nên chờ đến giờ cơm trưa, thừa dịp thời gian nghỉ trưa đi văn phòng chủ nhiệm giáo dục, hướng chủ nhiệm giáo dục báo cáo. Cậu ta chỉ đi trong chốc lát, thực mau liền lại trở về phòng học kêu Giản Nhất Lăng. "Giản Nhất Lăng, cùng tôi đi một chuyến đến văn phòng chủ nhiệm giáo dục!" Vương Hướng Trọng trên mặt có ý cười rõ ràng. Bởi vì chủ nhiệm giáo dục để cậu ta trở về đưa Giản Nhất Lăng cùng nhau lên, cho thấy hành vi báo cáo này của cậu ta hôm nay là có hiệu quả, lãnh đạo nhà trường rất là coi trọng chuyện này. "Nhất Lăng..", Hồ Kiều Kiều lo lắng mà nhìn Giản Nhất Lăng. "Không có việc gì." Giản Nhất Lăng phản ứng thực bình tĩnh. Đứng dậy liền hướng văn phòng chủ nhiệm giáo dục mà đi đến. Vào văn phòng, xuất hiện trước mặt Giản Nhất Lăng chính là một hình bóng quen thuộc. Địch Quân Thịnh, anh ấy cũng ở trong văn phòng. Chủ nhiệm giáo dục trước đây, Lý lão sư đã bị hội đồng quản trị khai trừ rồi, chủ nhiệm giáo dục mới là một nam lão sư tầm 40 tuổi, họ Trương. Trương lão sư khuôn mặt thoạt nhìn hiền lành không ít, không giống Lý lão sư trước đây như vậy dọa người. Vương Hướng Trọng là hướng chủ nhiệm giáo dục Trương lão sư cáo trạng, đến nỗi trong văn phòng xuất hiện Địch Quân Thịnh cậu ta cũng không có quá chú ý. Vương Hướng Trọng cùng Trương lão sư hội báo, "Em đã gọi bạn học gian lận kia tới đây, chính là cậu ấy, Giản Nhất Lăng, điểm khảo thí trước đây vẫn luôn đều rất khó coi, lúc này đây cô ấy đột nhiên xếp ở vị trí thứ nhất, điểm thành tích bay lên như hơi nước vậy." Trương lão sư không có lập tức trả lời, mà là quay đầu nhìn về phía Địch Quân Thịnh. Địch Quân Thịnh ánh mắt lại dừng ở trên người Giản Nhất Lăng. Giản Nhất Lăng cũng đang nhìn Địch Quân Thịnh. Giản Nhất Lăng biểu tình thực bình tĩnh, thực lãnh đạm. Địch Quân Thịnh mặt mày cất giấu ý cười, ánh mắt trước sau như một mà sắc bén tà nịnh. "A? Cậu nói cô ấy gian lận? Có chứng cứ không?" Đợi một lát, Địch Quân Thịnh mở miệng. Ngữ khí lười biếng, trên mặt biểu tình cười như không cười.
Chương 285: Thịnh gia trừng trị Vương Hướng Trọng (2) Bấm để xem Vương Hướng Trọng do dự một chút không biết có nên trả lời câu hỏi này của Địch Quân Thịnh hay không, sau khi nhìn thấy Trương lão sư ngầm đồng ý, Vương Hướng Trọng mới bắt đầu trả lời. "Em không có." Vương Hướng Trọng rất tự tin khi bày tỏ nghi ngờ của mình, "Nhưng lão sư có thể cho người kiểm tra, bởi vì hoài nghi chuyện này không chỉ có một mình em, lão sư có thể nhìn xem bình luận trên diễn đàn trường học, mọi người đều có hoài nghi như vậy." Chính là bởi vì không phải chỉ có một người hoài nghi, cho nên Vương Hướng Trọng thời điểm nói ra sự hoài nghi của bản thân mới thập phần nắm chắc như vậy. Tam nhân thành hổ, khi phát hiện làm chuyện này không chỉ có một mình mình, tự tin liền dần dần mà tăng lên. (*) (*) Tam nhân thành hổ: Nghĩa đen là ba người thành hổ, tức là "Ba người nói có hổ, thiên hạ cũng tin có hổ thật", là một thành ngữ điển tích của người Trung Quốc chỉ về hiện tượng một việc, dù cho sai lầm, hay tin thất thiệt nhưng nếu nhiều người cùng tin là như vậy thì cũng dễ khiến người ta tin tưởng, khi ba người nói là có hổ thì cả thiên hạ ai cũng đều tin là có hổ, tiếng đồn nếu cứ lặp đi lặp lại sẽ có thể khiến người ta tin là sự thật. Ý của câu thành ngữ này là chỉ lời đồn đại quá nhiều sẽ khiến người ta tin là có thực. "Cho nên cậu là muốn nói cho tôi biết, tuy rằng cậu không có chứng cứ, nhưng là cậu có quần chúng làm cơ sở, pháp luật không đổ lỗi cho quần chúng, chỉ cần phạm sai lầm không phải một người, cậu liền không chút nào lo lắng đây là một sai lầm phải không?" Địch Quân Thịnh trong giọng nói lộ ra vài phần mỉa mai. "Anh.." Vương Hướng Trọng kinh ngạc nhìn Địch Quân Thịnh. Cậu ta ngửi được một tia không đúng lắm. "Tiếp tục giải thích, nếu không giải thích hợp lý được, như vậy thì bị cho là tội phỉ báng." "Không phải, rõ ràng là Giản Nhất Lăng có được kết quả hiện tại là thông qua thủ đoạn không hợp lý, gian lận là đáng xấu hổ, em báo cáo cậu ấy là hợp tình hợp lý, chúng ta nhìn thấy sự không công bằng không phải nên dũng cảm báo cáo sao?" "Ừm, cậu nói rất đúng, nhìn thấy không công bằng sự tình dũng cảm báo cáo, cũng không biết cậu là con mắt nào nhìn thấy? Hả?" Nhìn thấy chuyện không công bằng, đầu tiên còn có một chữ "Thấy". Địch Quân Thịnh nhìn về phía Vương Hướng Trọng, trong ánh mắt tràn đầy trào phúng. Vương Hướng Trọng bị hỏi đến nghẹn họng. Không có người nhìn thấy, những người khác không có nhìn thấy, Vương Hướng Trọng lại càng không có. Chỉ là có điểm thành tích, cảm thấy thành tích này không hợp lý, liền như vậy cho rằng. Địch Quân Thịnh quay đầu đối nhìn vệ sĩ bên cạnh nói, "Liên hệ với người nhà của cậu ta, nếu vị bạn học này thập phần chán ghét hành vi ỷ thế hiếp người, vậy tôi sẽ dạy cho cậu ta, cái gì gọi là ỷ thế hiếp người." Nếu Vương Hướng Trọng nhận định chính mình bị "Ỷ thế hiếp người", kia Địch Quân Thịnh tính toán thỏa mãn cậu ta một chút. Yêu cầu như vậy, Thịnh gia vẫn có thể thỏa mãn được. Chỉ trong chốc lát, vệ sĩ liền gọi được điện thoại cho người nhà của Vương Hướng Trọng. Cha của Vương Hướng Trọng là một quản lý công ty trung tầng, thu nhập của gia đình còn tính khả quan, bằng không cũng sẽ không đưa Vương Hướng Trọng tới học tại Thịnh Hoa cao trung. Chẳng qua thu nhập của nhà cậu ta so với các bạn học khác trong trường học, chỉ có thể xem như thập phần bình thường. Nhận được điện thoại, cha của Vương Hướng Trọng còn không hiểu ra sao. Địch Quân Thịnh đối với điện thoại vô cùng đơn giản mà nói một câu, "Con trai của ông nói có người muốn ỷ thế hiếp người, khi dễ cậu ta, vì vậy tôi đây liền thỏa mãn cho cậu ta." Cha của Vương Hướng Trọng còn chưa hiểu gì, lãnh đạo của công ty ông liền tới tìm ông, nói với ông rằng ông bị sa thải. Địch Quân Thịnh bên này đã đem điện thoại cắt đứt. Thực mau Vương Hướng Trọng liền nhận được điện thoại của cha cậu ta. Vương Hướng Trọng nghe cha cậu ta nói ông đã bị sa thải, ông chủ khi sa thải ông đã nói bởi vì ông không biết dạy con, nhân phẩm có vấn đề, không thích hợp tiếp tục làm ở công ty bọn họ cho nên trực tiếp sa thải ông. Vương Hướng Trọng sắc mặt "bá" mà cái mà tái nhợt. Sau đó Vương Hướng Trọng hiểu được, chính người nam nhân trước mặt giở trò quỷ. Vương Hướng Trọng ngốc lăng mà nhìn về phía Địch Quân Thịnh, "Anh, anh như thế nào có thể như vậy?" "Vì cái gì không thể? Này còn không phải là theo như lời của cậu ỷ thế hiếp người sao? Gia thỏa mãn cho cậu." Địch Quân Thịnh ngữ khí nhàn nhã mà hỏi lại.
Chương 286: Thịnh gia trừng trị Vương Hướng Trọng (3) Bấm để xem "Không phải chứ, người tôi nói chính là Giản Nhất Lăng, chuyện này liên quan gì đến anh?" Vương Hướng Trọng cảm thấy nam nhân trước mắt có chút không thể hiểu được. "Cậu không nói đạo lý, còn hy vọng xa vời người khác cùng cậu giảng đạo lý sao? Cậu có thể không có chứng cứ mà dựa theo tâm tình của mình dứt khoát oan uổng người khác, người khác vì cái gì không thể dựa theo tâm tình của chính mình tới đối đãi với cậu?" Mọi người đều dùng lời để nói, bất đồng chính là, Địch Quân Thịnh mở miệng hiệu quả muốn so với Vương Hướng Trọng mở miệng hiệu quả tàn nhẫn hơn rất nhiều. Vương Hướng Trọng hoàn toàn phát ngốc, cậu ta không dám tin tưởng sẽ có người tùy tùy tiện tiện làm ra cái loại chuyện sa thải cha của người khác như vậy. Anh ta cái gì cũng không cần làm, chỉ là nói mấy câu mà thôi, liền đem công việc của cha cậu ta đánh mất. Cậu ta tuy rằng không có chứng cứ, nhưng cậu ta đưa ra nghi ngờ như vậy có cái vấn đề gì? Rõ ràng trên diễn đàn mọi người đều đang nói như vậy? Vương Hướng Trọng không cho rằng mình làm ra chuyện gì quá mức. Cho dù Giản Nhất Lăng không có gian lận, cậu ta hiện tại cũng chỉ là đưa ra nghi ngờ, điều tra một chút xác định cô ấy không có gian lận lại công bố không phải là được rồi sao? Vì cái gì muốn đối đãi với cậu ta như một đối tượng đáng nghi như vậy? Vương Hướng Trọng thật sự nghĩ không ra. Giản Nhất Lăng thì lại là có thể minh bạch. Người bình thường có lẽ sẽ lựa chọn đi tìm chứng cứ, sau đó đem chứng cứ ném đến trên mặt Vương Hướng Trọng, nói cho cậu ta biết cậu ta sai rồi, xin lỗi! Nhưng Địch Quân Thịnh không phải người bình thường, anh ta trong nguyên tác chính là vai ác. So về việc nói không có đạo lý, Thịnh gia chưa bao giờ thua người khác. Vương Hướng Trọng nhìn về phía chủ nhiệm giáo dục mới, Trương lão sư, lại phát hiện Trương lão sư cũng không có tính toán phát biểu ý kiến gì. Vương Hướng Trọng sửng sốt một hồi lâu sau, lắp bắp mà đối Địch Quân Thịnh nói, "Dù cậu ấy không có gian lận, anh.. anh trực tiếp điều tra, chứng minh cậu ấy trong sạch không phải là được sao.. Anh vì sao muốn làm như vậy? Tôi chỉ là đưa ra nghi ngờ, tôi cũng chỉ nói hai câu mà thôi.. Tôi lại không có giết người phóng hỏa, anh, anh cứ như vậy sa thải ba của tôi, anh.. anh thật quá đáng!" Địch Quân Thịnh khóe miệng ngậm cười, chậm rì rì mà trả lời, "Cậu chỉ là động động cái miệng, không khéo, ta cũng chỉ là động cái mép." Chuyện sa thải cha của Vương Hướng Trọng, Địch Quân Thịnh chỉ là nói cho vệ sĩ một câu đi làm. Có một số người căn bản không biết chính mình chỉ động một chút mồm mép liền có thể tạo thương tổn cho người khác. Vương Hướng Trọng nếu đã không biết, kia Địch Quân Thịnh vì cái gì cần phải biết. Địch Quân Thịnh cho vệ sĩ của mình một ánh mắt. Vệ sĩ liền đem Vương Hướng Trọng đưa ra khỏi văn phòng. Lúc vệ sĩ đưa Vương Hướng Trọng ra ngoài, nói cho cậu ta, "Mẹ của cậu còn có công việc, cậu có thể tiếp tục nỗ lực, gia của chúng tôi không ngại lại động một chút mồm mép." Vương Hướng Trọng thẫn thờ mà đi ra khỏi tòa nhà hành chính. Sau đó Trương lão sư cũng thấy ánh mắt của Địch Quân Thịnh liền lấy cớ chính mình có chuyện muốn xử lý để rời khỏi văn phòng. Trong văn phòng chỉ còn lại Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh. "Lại đây." Địch Quân Thịnh hướng Giản Nhất Lăng vẫy tay. "Anh muốn làm gì?" Giản Nhất Lăng một đôi mắt sáng ngời nhìn Địch Quân Thịnh, trầm giọng hỏi. "Bên này có cái giường nhỏ, em ngủ trưa trong chốc lát đi." Một chiếc giường gấp nhỏ được đặt ở một góc văn phòng. Còn có một chiếc chăn nhỏ màu hồng. Giản Nhất Lăng nhìn Địch Quân Thịnh, sau một lúc lâu không có động tác. "Đừng để cho gia phải ôm em lại đây, mỗi ngày đều học làm con thỏ, nhưng thịt thỏ ăn lại không ngon." Địch Quân Thịnh lại phát hiện Giản Nhất Lăng thức đêm. Kỳ thật gần nhất Giản Nhất Lăng đã ngủ sớm hơn trước đây. Sẽ không giống thời gian mới bắt đầu kia mỗi ngày chỉ ngủ ba bốn giờ.
Chương 287: Muốn ghen tị cũng đều không thể gien tị được Bấm để xem Nhưng theo quan điểm của Địch Quân Thịnh, Giản Nhất Lăng hiện tại thời gian dành cho giấc ngủ như cũ không đủ tiêu chuẩn. Những người ở tuổi đang lớn, một ngày chỉ ngủ sáu bảy tiếng đồng hồ. Không ngủ đủ tám tiếng, như thế nào có thể cao lên được? Cuối cùng, Giản Nhất Lăng khuất phục, vì muốn cao thêm, cô lựa chọn ở giường nhỏ của văn phòng ngủ trưa. Địch Quân Thịnh liền ở bàn làm việc bên cạnh làm công việc của chính mình, thỉnh thoảng nhìn sang Giản Nhất Lăng ngủ cuộn thành một đoàn. Vốn dĩ cô đã nhỏ con, khi cuộn người lại ở trong chăn cũng chỉ phồng lên như một cái bọc nhỏ. Nhìn thì nhỏ như vậy, nhưng lại rất quật cường, chuyện gì cũng đều chính mình một người chống, chưa bao giờ cùng nói qua với ai. Giản Nhất Lăng ngủ nửa giờ. Sau khi tỉnh ngủ, Địch Quân Thịnh đưa cho cô một ít món điểm tâm ngọt. Giản Nhất Lăng cũng không có từ chối, trong chuyện ăn uống Giản Nhất Lăng sẽ không khách khí với Địch Quân Thịnh. Khi rời khỏi văn phòng chủ nhiệm giáo dục, Địch Quân Thịnh nói với cô, "Không có việc gì cũng đừng đan mấy cái áo len, găng tay, quàng cổ đó nữa". ### Sau khi thành tích của Giản Nhất Lăng được công bố, không chỉ có Vương Hướng Trọng phản ứng, mà các bạn học trong lớp tám năm nhất cũng đều cảm thấy rất ngạc nhiên. Thậm chí các học sinh của khối khác, cũng bởi vì Giản Nhất Lăng nổi danh, đối với chuyện này cũng chú ý không ít. Từ năm cuối cấp đến năm nhất, đây là mơ ước cả đời mà không phải học sinh nào cũng có thể thực hiện được! Lớp trọng điểm năm ba cao trung, trong lớp học của Giản Duẫn Náo và Mạc Thi Vận. Các bạn học khi nhìn thấy tin tức này, sôi nổi chạy tới trước mặt Giản Duẫn Náo, nói lời khen tặng. "Giản Duẫn Náo, không nghĩ là em gái cậu lại lợi hại như vậy! Cuộc thi hóa học lần trước chỉ là khởi động, lần này giữa kỳ này mới là chính thức a!" "Đúng vậy, lúc em gái cậu mới vào trường, hai kỳ thi tháng thành tích đều không ra sao, còn tưởng rằng không phải là người của Giản gia các cậu, là học tra hiếm có! Không nghĩ tới bên ngoài là học tra, bên trong vẫn là đại học bá a!" Nghe được các bạn học khen Giản Nhất Lăng, Giản Duẫn Náo trong lòng không khỏi mà dâng lên một cổ tự hào. Vừa muốn mở miệng trả lời, trước mắt hiện ra Giản Nhất Lăng bộ dáng lạnh nhạt lại giống như một chậu nước lạnh tạt tới. Cậu ta tức khắc không còn cao hứng, ngữ khí hạ xuống mà đáp lại bạn học bên cạnh. "Đúng vậy, em gái tôi trước kia rất thông minh, thực thích cùng anh hai của tôi cùng nhau ở trong phòng thí nghiệm." "Nói như vậy, em gái của cậu thật sự là học bá!" "Đương nhiên là thật sự." Giản Duẫn Náo không chút do dự trả lời khẳng định. "Quả nhiên là huyết thống áp chế, muốn ghen tị cũng đều không thể gien tị được." Bạn học lắc đầu cảm khái. Mạc Thi Vận nhìn trên official website trường học công bố thành tích xếp hạng đứng đầu là tên Giản Nhất Lăng, không thể nói lên hiện tại tâm tình của mình là cái dạng gì. Thịnh hoa cao trung cả ba khối đều tổ chức kỳ thi giữa kỳ cùng một lúc, thành tích cũng là đồng thời công bố. Ở năm nhất, thành tích của Giản Nhất Lăng đứng thứ nhất, thì ở nam ba bên này, Mạc Thi Vận đứng vị trí thứ ba. Có thể ổn định ở thịnh hoa cao trung trước vị trí thứ mười, khả năng tiến vào hai trường đại học đứng đầu cả nước cơ bản là ổn định. Nếu là ngày thường, Mạc Thi Vận đối với chính mình lấy được cái này thành tích này còn tính vừa lòng. Rốt cuộc người thứ nhất và thứ hai đều là đỉnh cấp học bá, rất khó vượt qua. Nhưng hiện tại, Mạc Thi Vận lại không cao hứng nổi. Cô cũng không thể nói lên được đây là một cái loại tâm tình gì. Cô biết Giản Nhất Lăng ở năm nhất tuổi tác thành tích cùng xếp hạng là sẽ không ảnh hưởng đến cô. Nhưng những hành động của Giản Nhất Lăng lại giống như đang nỗ lực châm chọc cô.
Chương 288: Âm thầm đối xử ôn nhu Bấm để xem Chu Toa cũng lúc sau mới biết được thành tích của Giản Nhất Lăng, "Thi Vận, cậu xem Giản Nhất Lăng kia, cô ta cũng thật quá đáng đi? Vì để nổi bật, thật là sự tình gì cũng đều có thể làm được ra tới. Lần trước là cuộc thi hóa học, hiện tại lại là kỳ thi giữa kỳ, này còn chưa đủ sao?" Chu Toa nhỏ giọng cùng Mạc Thi Vận nói thầm, bởi vì Giản Duẫn Náo đã đi học lại, cô ta sợ chính mình nói âm thanh quá lớn sẽ bị Giản Duẫn Náo nghe được. "Không cần nghĩ nhiều." Mạc Thi Vận cuối cùng cũng bình tĩnh lại, "Dù sao chúng ta cũng không thay đổi được cái gì, cứ kệ cô ấy đi thôi." "Ai," Chu Toa một tiếng thở dài, "Không thay đổi được cái gì, ai biểu chúng ta không có mạng tốt như cô ta chứ! Trước đây mình còn có thể đăng bài, hiện tại quyền hạn đăng bài cũng không có." Lần trước Chu Toa đăng một bài về Giản Nhất Lăng bao dưỡng tiểu bạch kiểm, không bao lâu đã bị xóa, sau đó cô ta còn muốn phát lại, lại phát hiện tài khoản của cô ta không thể phát ra bất luận cái bài nào. Vì thế Chu Toa còn khẩn trương rất lâu, cuối cùng phát hiện không có người tới tìm mình, mới yên tâm. "Chúng ta tự lo cho mình tốt đi." Mạc Thi Vận nói. Mạc Thi Vận hiện tại đã cưỡng bách chính mình không được nghĩ đến chuyện của Giản Nhất Lăng. Cô hiện tại cần phải làm là cố học tập thật tốt, đồng thời kiếm thật nhiều tiền, phát triển sự nghiệp, làm chính mình cùng mẹ có thể yên ổn sống qua ngày. ### Giản lão phu nhân đại khái là cùng Giản Duẫn Mạch giằng co. Anh ấy không chịu nói ra vì cái gì lại khó xử, Giản lão phu nhân liền càng muốn làm anh ấy nói ra. Vì bức Giản Duẫn Mạch "Đi vào khuôn khổ", Giản lão phu nhân dứt khoát mà đem việc đưa đón Giản Nhất Lăng giao cho Giản Duẫn Mạch. "Lão thái bà ta gần đây thân thể không thoải mái, nhiệm vụ đưa đón bé ngoan liền giao cho con, con nếu là không thể hoàn thành tốt nhiệm vụ, thì về sau cũng đừng nói chính mình là họ Giản." Giản lão phu nhân thái độ cường ngạnh, không cho phép người cự tuyệt. Đối mặt với nhiệm vụ mà Giản lão phu nhân ném lại đây, Giản Duẫn Mạch không có cách nào cự tuyệt. Kỳ thật trong lòng Giản Duẫn Mạch, cũng là muốn có thể bồi ở bên người Giản Nhất Lăng nhiều hơn. Chỉ là.. anh ấy lại không muốn thương tổn cô bé. Giản Nhất Lăng từ lúc buổi sáng hôm trước nhìn thấy ngoài cửa thấy được chậu hoa vĩnh cửu. Hôm nay lại thấy chính là mạn đà la, chủng loại thập phần hiếm thấy. Hoa mạn đà la màu tím lam, màu sắc lãng mạn thần bí. Hai ngày này, mỗi buổi sáng Giản Nhất Lăng đều có thể ở cửa phòng của mình nhìn thấy một chậu hoa vĩnh cửu, mỗi chủng loại đều không giống nhau, hơn nữa đều là chủng loại quý giá hiếm thấy. Giản Nhất Lăng biết những chậu hoa vĩnh cửu này đều không phải có thể mua trên thị trường, mà là chính Giản Duẫn Mạch chế tác. Nhưng chỉ việc thu thập những chủng loại hoa quý giá như vậy, liền yêu cầu tiêu phí không ít thời gian. Mỗi lần thu thập đều phải là lúc đóa hoa nở rộ nhất. Tất nhiên chuyện này phải tốn phí rất nhiều thời gian và tinh lực. Cùng như mấy ngày trước giống nhau, Giản Nhất Lăng đều đem hoa vĩnh cửu đưa vào trong phòng ngủ. Lúc xuống lầu ăn bữa sáng, phát hiện Giản Duẫn Mạch cũng ở bàn ăn. Bữa sáng mấy ngày trước, Giản Nhất Lăng đều không có nhìn thấy anh ấy, rõ ràng anh ấy trước khi cô rời giường đều đặt chậu hoa vĩnh cửu ở cửa phòng cô. "Hôm nay anh đưa em đi đến trường học." Đây là trong mấy ngày nay, lần đầu tiên Giản Duẫn Mạch chủ động mở miệng cùng Giản Nhất Lăng nói chuyện. Thanh âm ôn hòa, ngữ khí mềm nhẹ. "Ân." Giản Nhất Lăng đã biết nguyên nhân anh ấy có thái độ mâu thuẫn như vậy. Chỉ là Giản Nhất Lăng tạm thời còn không biết làm thế nào có thể thay đổi chuyện này. Dùng xong bữa sáng, Giản Duẫn Mạch lái xe đưa Giản Nhất Lăng đến trường học. Sau khi Giản Nhất Lăng xuống xe, Giản Duẫn Mạch vẫn luôn nhìn theo Giản Nhất Lăng đi vào trường học, thẳng đến nhìn không thấy thân ảnh của cô, mới thu hồi ánh mắt của chính mình. Buổi tối Giản Duẫn Mạch lại đúng hạn tới đón Giản Nhất Lăng tan học, Giản Duẫn Mạch sẽ ở trên xe chuẩn bị đồ ăn cho Giản Nhất Lăng, chuẩn bị một tấm thảm nhỏ, chuẩn bị máy chơi game, nhưng giữa hai người không có giao lưu gì nhiều hơn.
Chương 289: Thịnh gia thử thuốc Bấm để xem Vào buổi tối, Giản Nhất Lăng cầm thuốc mỡ cô điều chế đi sang nhà cách vách. Địch Quân Thịnh trở thành đối tượng thử nghiệm lâm sàng đầu tiên loại thuốc mỡ trị sẹo của Giản Nhất Lăng. Trước đó, Giản Nhất Lăng đều đã làm thực nghiệm để lấy dữ liệu ở trên động vật. Bởi vì dựa theo quy định, phải lấy đủ dữ liệu nghiên cứu thực nghiệm trên động vật thì sau đó mới có thể thử nghiệm trên người. Mà Giản Nhất Lăng lại dám lấy Địch Quân Thịnh làm người thực nghiệm đầu tiên, là bởi vì cái phương thuốc này lúc trước khi cô xuyên qua cũng đã được sử dụng rộng khắp trong thế giới thật, trên thực tế dữ liệu thực nghiệm trên cơ thể người đã sớm có đủ nhiều. Giản Nhất Lăng để Vu Hi giúp Địch Quân Thịnh bôi thuốc mỡ. Miệng vết thương của Địch Quân Thịnh còn tương đối mới, là thời điểm tốt để sử dụng thuốc mỡ này. Theo yêu cầu của Giản Nhất Lăng, Vu Hi lại một lần nữa cống hiến "Lần đầu tiên" của chính mình-- lần đầu tiên bôi thuốc cho người khác. Địch Quân Thịnh để lộ ra một cánh tay, đôi mắt phảng phất như nhìn vào Giản Nhất Lăng. "Thuốc mỡ này chính là do em điều phối?" "Ân." Giản Nhất Lăng đúng sự thật trả lời. Vừa nghe lời này, Vu Hi đang bôi thuốc mỡ tay run run. Lăng thần chính mình điều phối? Kia sẽ không xảy ra cái vấn đề gì đi? Cánh tay của Thịnh gia quý giá như thế nào! Nếu đồ vật này có cái vấn đề gì.. Vu Hi không dám tưởng tượng. Chỉ là nghĩ đến ánh mắt dọa người của Địch lão gia tử cùng Địch nhị gia kia, chân Vu Hi liền cảm giác mềm nhũn. Vu Hi không khỏi ở trong lòng bắt đầu cầu nguyện: A di đà phật, ông trời phù hộ, thuốc mỡ này bôi cho Thịnh gia đừng xảy ra cái vấn đề gì a! Không cầu có thể thật sự tiêu trừ vết sẹo, nhưng cầu Thịnh gia thân thể bình an không có việc gì! "Em có thiếu người đầu tư cho loại thuốc mỡ này không?" Địch Quân Thịnh hỏi. "Còn không có." Hiện tại vẫn còn thực nghiệm lâm sàng. Để được sử dụng rộng rãi, cần có quy mô sản xuất rất lớn, cho nên còn cần thiết có càng nhiều dữ liệu thực nghiệm lâm sàng để hỗ trợ. Sau đó Giản Nhất Lăng lại xin giấy phép độc quyền, mới sản xuất quy mô lớn được. Cho nên chuyện đầu tư đều là chuyện sau này, Giản Nhất Lăng cũng còn chưa có suy xét qua. "Gia tới đầu tư, thế nào?" "Không tốt." Giản Nhất Lăng cự tuyệt. "Hử?" "Có mối quan hệ khác, không thích hợp cùng kinh doanh." Giản Nhất Lăng cảm thấy, cùng nhau kinh doanh không thể dính đến tình cảm. Bởi vì đều nói tiền làm tổn thương tình cảm. Giản Nhất Lăng không biết xử lý như thế nào về vấn đề tình cảm, nhưng cô biết cách xử lý như thế nào về chuyện kiếm tiền. Cho nên cô không hy vọng thời điểm mình kiểm tiền bị tình cảm ảnh hưởng, như vậy đối với cô mà nói là đem vấn đề cơ bản là đơn giản lại làm cho phức tạp lên. "Mối quan hệ khác? Là quan hệ gì?" Địch Quân Thịnh truy vấn. Giản Nhất Lăng do dự một chút, không biết nên hình dung mối quan hệ của bọn họ là như thế nào. Nói bọn họ là bằng hữu, có điểm giống nhưng cũng không giống lắm. Giản Nhất Lăng nhớ rõ Địch Quân Thịnh rất ít khi thừa nhận người khác là bằng hữu của mình. Đối với những người không biết tự lượng sức mình tự xưng là bằng hữu của anh ta, Địch Quân Thịnh sẽ không một chút lưu tình nào mà đánh gãy. "Anh là bằng hữu của Vu Hi." Giản Nhất Lăng tìm được một câu trả lời tương đối hợp lý. Câu trả lời này làm mặt của Địch Quân Thịnh lập tức liền trở nên âm trầm. Ngay cả người đang bôi thuốc cho Địch Quân Thịnh là Vu Hi cũng đều ngây dại. "Cho nên, nói đến nửa ngày, em giúp gia xử lý miệng vết thương, lại đưa cho gia thuốc mỡ trừ sẹo, là vì xem mặt mũi của Vu Hi sao?" Địch Quân Thịnh trên mặt biểu tình là cười, chính là nụ cười này lại phá lệ khiếp người. Vu Hi nhìn thấy mà chân đều mềm nhũng. Anh ấy vội vàng nhìn về phía Giản Nhất Lăng. Lại thấy Giản Nhất Lăng vẻ mặt trấn định, đôi mắt thanh triệt, tựa hồ vẫn chưa nhận thấy được nguy hiểm. "Lăng thần, em, em.." Vu Hi cố gắng cứu vớt, nhưng không biết nên nói như thế nào. Hận mình là ít khi đọc sách, làm cho từ ngữ muốn nói đều nghèo nàn.