Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 270: Đại thần J10 (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chờ đến khi đem Giản Nhất Lăng kéo vào đội ngũ, Lạc Huân vẫn còn có chút hoài nghi về nhân sinh.

    "Lạc Huân cái tên tiểu tử này còn làm gì vậy, còn không nhanh lên bắt đầu trò chơi? Như thế nào còn cọ tới cọ lui?" Giản Vũ Mân đối với Lạc Huân ghét bỏ giống như nước sông cuồn cuộn, kéo dài không dứt.

    Lạc Huân hỏi Giản Vũ Mân: "Giản Vũ Mân, anh không cảm thấy tài khoản của em gái anh có vấn đề gì sao?"

    "Không có gì vấn đề, cái hình tượng này thực sự phù hợp với hình ảnh thực tế của em gái mà."

    Giản Vũ Mân nói chính là hình mẫu của Giản Nhất Lăng, một tiểu loli đáng yêu.

    Giản Vũ Mân không biết rằng, hình tượng loli này là nhờ Địch Quân Thịnh cùng Vu Hi cứu giúp mới có.

    Nếu không Giản Nhất Lăng đã chọn một nhân vật có hình mẫu là đại thúc rồi.

    "Em không phải nói hình mẫu nhân vật!" Lạc Huân đều phục Giản Vũ Mân, Vũ ca này ánh mắt như thế nào lại không tốt như vậy?

    Làm cho cậu nghĩ, về sau anh thật sự có thể tìm được bạn gái sao?

    Không hiểu sao lại cảm thấy lo lắng.

    "Vậy cậu muốn nói cái gì?"

    "Tên! Anh nhìn kỹ tên của Tiểu Lăng!"

    "Tôi đều nhìn bao nhiêu lần rồi!"

    "Vậy anh nhìn lại vào bảng xếp hạng trò chơi đi!"

    "Xem cái bảng kia làm gì?" Giản Vũ Mân vừa nói một bên vừa liếc mắt vào bảng xếp hạng.

    Đứng đầu bảng tên thập phần bắt mắt.

    J10.

    "Ai? Tiểu Lăng, các tên đứng đầu bảng danh sách sao giống của em vậy!"

    Lạc Huân đỡ trán, "Vũ ca, anh không cứu được."

    Giản Vũ Mân sửng sốt một chút, hậu tri hậu giác mà phản ứng lại đây: "Em gái! Em là người đứng đầu bảng danh sách!"

    "Ân." Giản Nhất Lăng lên tiếng, thanh âm thập phần bình tĩnh.

    "Không phải, em.. làm sao tài khoản của em lại đứng đầu bảng danh sách?"

    "Không biết."

    Giản Nhất Lăng nhớ rõ chính mình lúc trước là đứng nhì.

    Không biết vì cái gì đột nhiên liền thành đứng nhất.

    Mà không hiểu sao, ZYS đứng nhất bảng lại tụt hạng từ khi nào.

    Bốn người của Jupiter đều có biểu hiện giống nhau.

    "Khụ khụ, đừng nói về điều đó nữa, chúng ta bắt đầu chơi đi." Giản Vũ Mân nói.

    Giản Vũ Mân lý giải là vì có người khác giúp Giản Nhất Lăng đem tài khoản đánh tới đẳng cấp cao như vậy.

    Rốt cuộc em gái anh sao có thể chơi loại trò chơi xạ kích bạo lực này chứ?

    Vì thế, Lạc Huân đã nhấp vào nút bắt đầu trò chơi.

    Trò chơi bắt đầu, ý tưởng vừa rồi của Giản Vũ Mân lập tức bị xóa bỏ.

    Trên màn hình không ngừng mà bắn ra:

    [Đồng đội J10 của bạn sử dụng súng trường M416 đánh chết một con Trùng tộc, đạt được 60 tích phân.]

    [Đồng đội J10 của bạn sử dụng bom đánh chết một con Trùng tộc, đạt được 60 tích phân.]

    * * *

    Trong phòng bốn người đều xem đến choáng váng.

    Giản Vũ Mân liền ở bên cạnh nhìn em gái của mình thao tác, hai bàn trắng nõn nho nhỏ, một bàn tay đặt ở trên con chuột, một bàn tay đặt ở trên bàn phím.

    Hai bàn tay linh hoạt thao tác, bình tĩnh thong dong.

    Những điều mà anh lo lắng ở trước trò chơi đều không phát sinh, ngược lại là nhóm Trùng tộc bị hành hạ đến chết lại làm người ta lo lắng.

    Trò chơi kết thúc, tiểu đội bọn họ giành được vị trí thứ nhất.

    Ba người còn lại cơ bản không có xuất lực gì, hầu như chỉ một mình Giản Nhất Lăng đánh giết.

    Bốn người Jupiter rốt cuộc tiếp nhận được một sự thật: Nhất Lăng muội muội là cao thủ của trò chơi này!

    Là người đứng nhất bảng!

    "Nhất Lăng muội muội, cầu ôm đùi."

    "Nhất Lăng muội muội, mang anh thăng hạng với."

    "Nhất Lăng muội muội, em còn thiếu tiểu đệ không? Vật trang sức trên chân cũng được!"

    "..."

    Giản Vũ Mân, "Biến biến biến, ai là" Nhất Lăng muội muội "của các cậu? Đây là muội muội của tôi!"

    Trong nhà bị đám người kia cùng anh đoạt còn chưa tính, ba cái tên có quăng cái gậy tám sào cũng không tới này, cũng không biết xấu hổ một cái "Nhất Lăng muội muội" hai cái "Nhất Lăng muội muội"? Đúng là không biết xấu hổ!

    Lúc này đội ngũ thu được một tin xin gia nhập đội:
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 271: Bị hai vị đại thần "mang phi"

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Huân là đội trưởng của đội ngũ trong game, khi cậu ta nhìn tin tức muốn xin gia nhập đội, lại một lần lắp bắp kinh hãi.

    Sau đó lặp lại xác nhận cái tên này một chút.

    ZYS.

    Đây không phải là người đứng nhì bảng sao?

    Không sai, chính là cái người đứng nhì bảng kia, không phải là một cái tên giống nhau.

    Vì thế Lạc Huân quyết đoán mà đem Thi Bách Dương đá ra khỏi đội ngũ, thêm ZYS tiến vào.

    Thi Bách Dương quay đầu nhìn về phía Lạc Huân, vẻ mặt dấu chấm hỏi.

    "Lạc Huân, tiểu tử cậu tuyệt tình như vậy sao?"

    "Bách Dương ca bớt giận, này không phải là do người đứng nhì bảng muốn vào đội sao? Anh có muốn xem người đứng nhất và nhì bảng cùng nhau đánh chiến không?"

    Thi Bách Dương nghĩ nghĩ, cảm thấy có đạo lý, liền đáp ứng.

    Chính mình không chơi, liền chạy qua xem Giản Nhất Lăng thao tác.

    Trực quan mà cảm thụ một chút tốc độ tay của đại thần.

    Giản Nhất Lăng ngón tay trắng nõn mềm mại, nhìn nhỏ yếu vô lực, nhưng trên thực tế lại khác với khi cô ấy ấn xuống bàn phím cùng con chuột..

    Địch Quân Thịnh là muốn tìm Giản Nhất Lăng mới tiến vào trò chơi.

    Từ danh sách bạn tốt có thể nhìn thấy bạn tốt có đang chơi trò chơi hay không.

    Chờ đến khi Giản Nhất Lăng kết thúc trò chơi, anh ấy liền xin gia nhập đội ngũ của Giản Nhất Lăng.

    Lạc Huân còn đặc biệt mở voice nhóm, nhưng là ZYS cũng không có cùng mọi người giao lưu.

    Một ván trò chơi mới lại bắt đầu.

    Giản Nhất Lăng cùng Địch Quân Thịnh bắt đầu bắn giết lung tung.

    Trên màn hình không ngừng phóng ra tin tức J10 cùng ZYS đánh giết.

    Lạc Huân vốn định đi theo cùng nhau lấy một ít điểm tích phân.

    Kết quả không biết như thế nào, lại bị lạc vào đàn trùng tộc, một mình bị giết chết.

    Trước khi chết cậu ta vẫn cố gắng kêu gọi ZYS trong đội ngũ cứu mạng.

    Nhưng là ZYS không hề có ý tứ muốn cứu cậu, liền như vậy trơ mắt mà nhìn thanh máu của cậu trở về 0.

    Trò chơi kết thúc, Lạc Huân người đã sớm chết nằm không mà cũng chiến thắng.

    Ván thứ hai, Lạc Huân lại sớm treo, bị một con trùng tộc đi theo ZYS tập kích phía sau lưng.

    Ván thứ ba, Lạc Huân như cũ chết thảm, lúc này đây cậu ta rõ ràng lấy việc giữ mạng làm chủ, thời khắc đều đi theo Nhất Lăng muội muội, kết quả vẫn là không thể hiểu được lại rớt vào bên trong bẫy rập của Trùng tộc, quang vinh hy sinh.

    Sau ba ván, Lạc Huân không hề có thể nghiệm gì về trò chơi này.

    Tuy rằng điểm số dần dần tăng lên, nhưng cậu ta lại không có cảm nhận được niềm vui chiến thắng một chút nào.

    Lạc Huân ngẩn người, cậu ta cũng không biết vận khí chính mình như thế nào lại kém như vậy, được thể nghiệm các loại chết không thể hiểu được.

    Mặc cho đồng đội chính mình như thế nào lại đại sát tứ phương, thành tích cuối cùng của bọn họ tốt như thế nào, cậu đều không thoát khỏi số phận mà chết sớm.

    Giản Vũ Mân hiện tại càng quan tâm một cái khác vấn đề, "Em gái, ZYS này là ai? Em biết người này sao?"

    "Ân."

    "Là nam hay nữ? Em cẩn thận một chút, hiện tại trên mạng có rất nhiều kẻ lừa đảo, chuyên môn lừa tiền."

    Giản Vũ Mân không có trực tiếp nói với em gái tuổi còn nhỏ của mình là còn có người lừa sắc nữa.

    "Không có việc gì, anh ấy có tiền."

    "Là chính hắn nói sao? Em không thể tùy tiện tin tưởng mấy người vớ vẩn này được, có mấy người thích ở trên mạng tỏ ra mình là người giàu có, nhưng trên thực tế chỉ là một tên phì trạch chết tiệt." (*)

    (*) Phì trạch: Kiểu dạng người ít giao tiếp xã hội, thường tìm niềm vui với việc ở nhà và chơi máy vi tính, chơi mạng xã hội hoặc game.

    "Anh ấy không phì, anh ấy cũng chưa nói, Vu Hi biết."

    "Vu Hi biết sao? Anh đây quay về phải hỏi rõ cậu ta mới được!"

    ###

    Cuối tuần, Giản Duẫn Thừa nhận được điện thoại của Giản Duẫn Mạch.

    Sau khi cuộc gọi được kết nối, trong điện thoại phát ra một thanh âm ôn nhuận trong trẻo, "Em đã trở về, hiện tại ở trên đường từ sân bay về nhà."

    Lúc Giản Duẫn Mạch gọi điện thoại cho Giản Duẫn Thừa, người đã sắp về đến nhà.

    Không có nói trước với Giản Duẫn Thừa, cũng không có nói cho người trong nhà đi sân bay đón anh.

    "Anh đi xuống dưới lầu chờ em." Giản Duẫn Thừa nói.

    "Còn một giờ nữa mới tới."

    "Được."

    Một giờ sau, một chiếc xe taxi ngừng trước cổng ngôi biệt thự của Giản gia.
     
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 273: Anh em gặp mặt

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiểu Lăng tính cách dễ giận và xúc động, cũng có chút tùy hứng, nhưng con bé ít nhất biết phân biệt phải trái, tâm hại người chắc chắn là không có. Các anh như thế nào có thể cứ vậy mà định tội cho con bé, cho dù người nói là Tiểu Náo, vậy sao lại không nghĩ Tiểu Náo mới là người nói dối.."

    Giản Duẫn Mạch vẫn là muốn vì Giản Nhất Lăng bênh vực hai câu.

    "Đúng, em nói rất đúng." Giản Duẫn Thừa thừa nhận sai lầm, "Chuyện này người sai lớn nhất là anh, em không cần tức giận với ba mẹ, đặc biệt là mẹ, mẹ tính tình mềm mại, sau khi Tiểu Náo bị thương, mẹ cả người đều rối loạn."

    "Trách ai cũng vô ích mà thôi." Giản Duẫn Mạch thanh âm trầm thấp mang theo bi thống, "Các anh nên nói sớm cho em biết."

    Giản Duẫn Thừa trầm mặc một chút.

    Lúc đầu họ không nói gì, vì nghĩ rằng kêu cậu trở về cũng chỉ là thêm một người mệt mỏi mà thôi nên mới không nói sớm.

    Nếu sớm biết sự tình lại diễn biến đến cái dạng này, bọn họ nên sớm kêu cậu ấy trở về.

    Hai anh em lại trầm mặc một trận.

    Giản Duẫn Mạch lại nói, "Trong khoảng thời gian ngắn đừng để em thấy Tiểu Náo."

    "Anh đã biết." Giản Duẫn Thừa nói, "Em cũng đi nhà cũ ở đi, cùng bồi Tiểu Lăng."

    Giản Duẫn Mạch không nói gì, nhưng Giản Duẫn Thừa biết là cậu ấy đồng ý.

    ###

    Giản Nhất Lăng về đến nhà, phát hiện phòng khách trong nhà có một người nam nhân trẻ tuổi mặc áo khoác kẻ sọc đang ngồi.

    Nam nhân bộ dáng nho nhã, làn da trắng nõn, khuôn mặt tuấn tú, thân hình cao dài, lộ ra hơi thở học thuật.

    Nam nhân đang cùng Giản lão gia tử trò chuyện, hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ.

    Giản Nhất Lăng đang muốn rời đi, lại bị Giản lão gia tử gọi lại, "Tiểu Lăng, anh hai con đã trở lại, như thế nào không cùng anh hai con chào hỏi?"

    Một tiếng "anh hai" làm Giản Nhất Lăng hậu tri hậu giác mà biết được thân phận của người nam nhân này -- người vốn nên ở nước ngoài tu nghiệp, Giản Duẫn Mạch.

    Giản Nhất Lăng không có đoán trước được việc anh ấy sẽ về, bởi vì trong nguyên tác anh ấy phải tới sang năm mới có thể trở về.

    Hiển nhiên, có một số nguyên nhân ảnh hưởng tới việc Giản Duẫn Mạch về nước sớm, để anh ấy xuất hiện ở trước mặt Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng lần thứ hai quay đầu lại nhìn về phía Giản Duẫn Mạch, tầm mắt hai người giao nhau.

    Ba người anh trai ruột của Giản Nhất Lăng đều có giá trị nhan sắc rất cao, nhưng phong cách sai biệt rất lớn.

    Giản Duẫn Thừa tương đối lạnh lùng, mà Giản Duẫn Mạch tương đối ôn hòa, cho người ta cảm giác như tắm mình trong gió xuân, sẽ không cảm giác có khoảng cách.

    Cùng nhìn nhau trong vài giây, Giản Nhất Lăng cùng Giản Duẫn Mạch không hẹn mà cùng dời đi ánh mắt.

    Phản ứng cực kỳ nhất quán.

    Phản ứng này rơi vào mắt Giản lão gia tử, đây là phản ứng rất kỳ quái.

    Ai cũng biết Giản Nhất Lăng cùng Giản Duẫn Mạch có cảm tình tốt nhất, hai người quan hệ thân mật vượt qua quan hệ với các anh em khác.

    Chẳng lẽ là bởi vì hai anh em lâu quá không có gặp mặt nên cảm thấy xa cách sao?

    Phòng của Giản Duẫn Mạch bố trí ở bên trái phòng của Giản Nhất Lăng.

    Phòng bên phải phòng của Giản Nhất Lăng là của Giản Vũ Mân, tuy rằng Giản Vũ Mân không thường ở lại đây.

    Sau khi chuyển đến, Giản Duẫn Mạch cùng với Giản Nhất Lăng đều không có sự gần gũi, thậm chí giao lưu cũng đều không có.

    Cơm chiều ngày hôm đó, hai người đều trầm mặc ăn cho xong.

    Giản Nhất Lăng chỉ cúi đầu ăn cơm.

    Giản Duẫn Mạch lâu lâu cũng ngẩng đầu nhìn cô vài lần, nhưng cũng không nói gì.

    Sau đó hai người ở cầu thang trên lầu gặp nhau, cũng chỉ là tạm dừng một chút, sau đó lại liền trầm mặc mà tránh ra.

    Lão gia tử cùng lão phu nhân nhìn thấy hiện tượng kỳ quái này ở trong mắt, đều thấy nghi hoặc ở trong lòng.

    Thời điểm buổi tối, ngồi ở phòng khách, lão phu nhân buồn bực hỏi lão gia tử, "Lão nhân gia, chuyện này là như thế nào? Bé ngoan cùng Vũ Mân quan hệ không tốt thì tôi còn biết, nhưng quan hệ với Duẫn Mạch không phải vẫn luôn khá tốt sao?"
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 274: Mối quan hệ anh trai em gái

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giản lão phu nhân lòng tràn đầy hồ nghi, "Trước khi Duẫn Mạch trở về, còn điện thoại cho tôi vài lần, mỗi một lần đều hỏi tôi tâm trạng cùng tình huống của Tiểu Lăng, ngữ khí luôn sốt ruột và lo lắng cũng không phải là giả, lão thái bà tôi sẽ không nhìn lầm. Như thế nào ngược lại lúc này gặp mặt lại trở nên lãnh đạm như vậy?"

    "Tôi như thế nào biết được? Cái lão thái bà này, gần đây như thế nào đều hỏi tôi những vấn đề kỳ quái này!" Giản lão gia tử tức giận mà trả lời.

    "Ông cái gì cũng đều không quan tâm! Duẫn Mạch cùng bé ngoan giận dỗi ông cũng đều mặc kệ!"

    Giản lão phu nhân lại bắt đầu ghét bỏ Giản lão gia tử.

    "Cái lão thái bà này, bà tưởng tôi không muốn quản sao, nhưng tôi đây có thể quản được sao? Tôi có thể đem hai đứa nhỏ gọi ra trước mặt, rồi hỏi bọn chúng hai người các con có phải đang giận dỗi hay không, bà cảm thấy thích hợp sao?"

    "Vậy phải làm sao bây giờ?"

    "Tôi xem bà lo lắng dư thừa, bà không thấy được vừa rồi lúc ăn cơm chiều, Duẫn Mạch tuy rằng một câu cũng không nói với Tiểu Lăng, nhưng trước khi Tiểu Lăng vào bàn, thằng bé đều thuận tay mà đem những món ăn mà con bé thích chuyển qua trước mặt con bé sao, tâm tư có thể so hai lão nhân gia chúng ta còn tốt hơn."

    Lão gia tử vừa nói như vậy, lão phu nhân cũng nghĩ tới, "Đúng ha, lúc thằng bé dọn đến đây có mang theo mấy cái rương hành lý, tôi thoáng nhìn trong đó có một cái rương toàn bộ đều là mấy cái đồ vật phấn phấn nộn nộn, thấy thế nào đều không giống như là chính thằng bé dùng, hơn phân nửa là mang đến cho Tiểu Lăng."

    "Này không phải là được rồi sao, vậy mà bà còn lo lắng cái gì nữa, đã thế còn lôi kéo tôi cùng bà tranh luận, nếu bà muốn nhọc lòng, còn không bằng đi nhọc lòng mối quan hệ giữa bé ngoan với Duẫn Thừa và Tiểu Náo kia kìa."

    "Hai đứa kia thì tôi mặc kệ, tùy tiện bọn chúng muốn làm thế nào thì làm! Không chọc bé ngoan của tôi tức giận là được." Lão phu nhân hừ hừ nói, biểu tình ngữ khí đều thập phần kiêu ngạo.

    Lúc Giản lão gia tử cùng Giản lão phu nhân đang nói, liền nhìn thấy Giản Duẫn Mạch quay trở lại.

    Trong tay còn mang theo một miếng bánh ngọt đặc trưng của một tiệm bánh ngọt mới mở trong thành phố.

    Giản Duẫn Mạch đưa món bánh ngọt cho lão phu nhân.

    Không đợi cậu ấy mở miệng, lão phu nhân liền tức giận mà nói, "Ta lão thái bà không thích ăn bánh ngọt, con muốn bà nội ăn để tăng đường huyết sao."

    Giản Duẫn Mạch xấu hổ chớp mắt một cái, giải thích, "Con mua cho Tiểu Lăng."

    "Mua cho Tiểu Lăng thì chính mình cầm lên cho con bé, đưa cho bà làm gì? Con bé thì lại ở phòng cách vách phòng con."

    "Không." Giản Duẫn Mạch nói, "Con để ở dưới lầu, con bé nếu nhìn thấy thì ăn, không nhìn thấy thì thôi."

    Sau đó Giản Duẫn Mạch liền lên lầu và vào phòng của mình, cậu không dừng lại một giây đồng hồ nào trước cửa phòng Giản Nhất Lăng.

    Phản ứng của Giản Duẫn Mạch làm Giản lão phu nhân cảm thấy bối rối.

    Giản lão phu nhân tức giận mà nói thầm với Giản lão gia tử bên cạnh, "Mấy đứa cháu trai nhà mình là như thế nào? Một đứa so với một đứa còn khó chịu hơn!"

    "Có khó chịu hay không, đều là cháu do ba đứa con của bà sinh ra, muốn tính sổ thì tìm tụi nó đi."

    "Nếu ông nói như vậy, ba đứa con trai đều do tôi sinh ra, tôi đối với vấn đề này không có ý kiến gì, chỉ là hạt giống ra sai, tôi đây không phải nên tìm ông, cái già chết tiệt này tính sổ sao?"

    "Coi như tôi không nói gì."

    ###

    Đối với thái độ của Giản Duẫn Mạch, Giản Nhất Lăng cũng không có gì ngạc nhiên.

    Bởi vì trong nguyên tác, quan hệ giữa Giản Nhất Lăng và Giản Duẫn Mạch cũng là cái dạng này.

    Đối với vấn đề này, căn bản Giản Nhất Lăng từ đầu đến cuối đều không có hiểu rõ.

    Hai người quan hệ trước kia thực rất tốt, dường như là như hình với bóng.

    Đối với Giản Nhất Lăng mà nói, anh cả quá lạnh lùng, có chút sợ; anh ba cùng chính mình tuổi kém không quá nhiều, không có cái loại cảm giác là anh trai.

    Còn lại Giản Duẫn Mạch sở hữu tất cả các ưu điểm của một người anh trai, đối Giản Nhất Lăng cái gì cũng thuận theo.
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng một 2021
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 275: Tiếp tục giấc mơ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng từ lúc Giản Nhất Lăng mười ba tuổi, quan hệ của hai người bắt đầu có biến hóa.

    Giản Duẫn Mạch bắt đầu xa cách Giản Nhất Lăng.

    Người trong Giản gia nghĩ rằng do Giản Duẫn Mạch xuất ngoại.

    Cũng không nghĩ là do tình cảm của hai người thật sự xảy ra vấn đề gì.

    Bởi vì mặc kệ là ba Giản, mẹ Giản hay là Giản Duẫn Thừa, mỗi lần Giản Duẫn Mạch gọi điện thoại nói chuyện, người đầu tiên cậu hỏi thăm nhất định là Giản Nhất Lăng.

    Cậu ấy đối mọi chuyện của Giản Nhất Lăng đều muốn quan tâm.

    Mỗi một ngày lễ tết, cậu ấy đều sẽ gửi quà về.

    Cho dù là ai cũng đều có thể nhìn ra người cậu ấy quan tâm nhất chính là Giản Nhất Lăng.

    Mà ngay từ đầu Giản Nhất Lăng cũng nghĩ là như vậy, chỉ là dần dần, cô ấy cũng phát hiện ra có sự không thích hợp, anh hai của cô tựa hồ cố ý tránh cô.

    Nhưng cũng chỉ là mơ hồ, Giản Nhất Lăng cũng không có xác nhận.

    Cứ như vậy qua hai năm, hai người quan hệ vẫn luôn bảo trì loại trạng thái lãnh lãnh đạm đạm này.

    Giản Nhất Lăng cũng không quá quan tâm đến vấn đề này, dường như nó không nằm trong phạm vi nhận thức của cô.

    ###

    Đêm nay, Giản Nhất Lăng lại mơ tiếp giấc mơ kia.

    Vẫn là cảnh tượng giống nhau, căn phòng bệnh lạnh lẽo.

    Vẫn là bác sĩ cùng y tá đó.

    Ngay cả cảnh tượng trong mơ cũng y hệt lần trước.

    Địch Quân Thịnh xuất hiện ở trước giường bệnh của cô, cũng tự giới thiệu mình, rồi hỏi cô có hối hận hay không.

    Sau khi Giản Nhất Lăng trả lời xong, Địch Quân Thịnh trầm mặc một lát.

    "Thân thể của cô đã chịu đựng không nổi, nên đi thì đi đi, chết rồi thì không còn phải chịu đựng thống khổ nữa. Chuyện tiếp theo tôi sẽ giúp cô làm, hiện tại cô có yêu cầu gì thì nói cho tôi biết."

    Địch Quân Thịnh cùng Giản Nhất Lăng trước đây cũng không có qua lại, cho nên lúc đối mặt Giản Nhất Lăng sắp chết, anh ấy không có cảm xúc gì, nhưng anh ấy nguyện ý giúp Giản Nhất Lăng xử lý những chuyện phía sau, đây là một chút quan tâm cuối cùng của anh đến Giản Nhất Lăng.

    "Cảm ơn." Một nụ cười chợt hiện lên trên khuôn mặt trắng bệch không có huyết sắc bởi vì bệnh nặng của cô.

    Khi cô đã từng có được rất nhiều người quan tâm, một cái hứa hẹn như vậy không có là gì cả.

    Nhưng giờ khắc này cô tứ cố vô thân, có người nguyện ý giúp cô xử lý chuyện tình phía sau, đã làm cho cô cảm nhận được thiện ý rất lớn.

    Giản Nhất Lăng nói cho Địch Quân Thịnh, "Anh cho người đem tôi đi hỏa táng, sau đó đem tro cốt đưa ra bờ biển, thả xuống biển là được."

    Giản Nhất Lăng biết rằng sau khi cô chết cũng sẽ không có người tới viếng cô, cho nên cũng không cần phải có mộ phần.

    "Được, tôi đáp ứng cô." Địch Quân Thịnh đáp ứng.

    Trước khi đi, anh đã chào hỏi qua bác sĩ chủ trị của Giản Nhất Lăng, để họ thông báo cho anh thời điểm Giản Nhất Lăng bệnh tình trở nên nguy kịch.

    Sau đó, ý thức Giản Nhất Lăng trở nên mơ hồ.

    Có những âm thanh báo "đinh đinh" từ thiết bị y tế.

    Ngoài ra còn có tiếng nói gấp gáp của bác sĩ và y tá.

    Sau đó cô cảm thấy cơ thể ngày càng nhẹ đi.

    * * *
     
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 277: Giản tiểu thư thế nhưng là Dr. F. S.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước khi hoàn thành ca phẫu thuật của Giản Duẫn Náo, thanh danh của Dr. F. S cũng đã náo nhiệt trong giới.

    Sau khi phẫu thuật thành công, vị bác sĩ này liền trở thành một trong những bác sĩ ngoại khoa hàng đầu, đặc biệt càng nổi tiếng trong giới, khó mà tiếp xúc được.

    [Ông đoán xem.] Trình Dịch cố ý úp úp mở mở.

    Trình Dịch không chịu nói rõ, Hồng Bách Chương cũng không có cách nào, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ đợi đến thời gian đã hẹn.

    Buổi tối lúc 6 giờ, Hồng Bách Chương sớm đã đi tới viện nghiên cứu.

    Bởi vì Trình Dịch cùng ông ấy hẹn ăn cơm địa điểm chính là nhà ăn của viện nghiên cứu bọn họ.

    Tiêu chuẩn nhà ăn của viện nghiên cứu bọn họ đều không kém hơn so với bên ngoài một chút nào.

    Ngay cả trang hoàng cũng cực kỳ giống như một nhà hàng cao cấp.

    Quan trọng nhất chính là Giản Nhất Lăng không cần đi một chuyến ra ngoài, bớt được nhiều thời gian.

    Lúc gặp được Trình Dịch cùng La Tú Ân, Hồng Bách Chương cười đến xán lạn tươi đẹp.

    "Trình tiến sĩ, La tiến sĩ, hôm nay tìm tôi tới, là muốn cùng tôi thảo luận chuyện công tác gì?"

    "Đừng vội, trước để tôi đưa ông đi gặp bác sĩ Phó Nhặt của chúng tôi."

    Trình Dịch mặt mang nụ cười mỉm, biểu tình văn nhã có lễ.

    "Phó Nhặt bác sĩ? Phó Nhặt bác sĩ là vị nào?" Hồng Bách Chương tuy rằng không có nghe nói qua cái đại danh này, nhưng là ở viện nghiên cứu y học Tuệ Linh, thì thân phận cũng liền không đơn giản.

    "Phó Nhặt bác sĩ chính là Dr. F. S, FS là Phó Nhặt bác sĩ viết chữ giản thể." (Tên phiên âm tiếng trung là Fu Shi)

    "..."

    Hồng Bách Chương bừng tỉnh đại ngộ, "Thì ra là thế thì ra là thế, nguyên lai là Phó Nhặt đại thần!"

    Hồng Bách Chương biểu hiện so thời điểm vừa mới tới còn muốn kích động hơn.

    Sau đó Hồng Bách Chương bắt đầu nhìn xung quanh trái phải trước sau, "Phó Nhặt bác sĩ đâu? Phó Nhặt bác sĩ hiện tại ở nơi nào? Vị ấy còn chưa tới sao? Có phải hay không có việc ở gấp?"

    Trình Dịch trả lời, "Cô ấy đã tới."

    "Ai? Vị ấy ở đâu?" Hồng Bách Chương không thấy được người nào, trừ bỏ Trình Dịch thì không còn người nào khác.

    "Ở chỗ này." Giản Nhất Lăng lên tiếng.

    Hồng Bách Chương cúi đầu, nhìn thấy người đi theo bên cạnh Trình Dịch là Giản Nhất Lăng.

    Hồng Bách Chương vẫn duy trì cái hành động này khoảng một phút.

    Sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Trình Dịch, "Trình tiến sĩ, cái này.. Giản tiểu thư cô ấy.."

    "Giản tiểu thư chính là Phó Nhặt bác sĩ." Trình Dịch trực tiếp bật mí đáp án cuối cùng, thời gian chuẩn bị cũng không cấp cho Hồng Bách Chương.

    "Không phải chứ, Trình tiến sĩ, cậu là đang cùng tôi nói đùa đi? Giản tiểu thư như thế nào sẽ là Phó Nhặt bác sĩ? Chuyện này không có khả năng!"

    Không tin, hoàn toàn không có cách tin tưởng.

    "Cô ấy như thế nào liền không thể là Phó Nhặt bác sĩ?"

    "Bởi vì.. Bởi vì.."

    Đại não Hồng Bách Chương phản ứng có chút trì độn, hơn nửa ngày sau mới bắt đầu liệt kê ra tới vì cái gì mà ông cảm thấy không có khả năng.

    "Thứ nhất, cô ấy tuổi còn quá nhỏ, lúc này mới mười lăm tuổi!"

    "Thứ hai, anh trai của Giản tiểu thư là Giản Duẫn Náo giải phẫu không phải Phó Nhặt bác sĩ làm sao? Nếu Giản tiểu thư là Phó Nhặt bác sĩ, người của Giản gia vì cái gì không biết sự tình, còn vòng như vậy một vòng tròn lớn."

    Hồng Bách Chương không tin là có lý do chính đáng.

    Trình Dịch cũng đơn giản mà làm sáng tỏ hai điểm nghi vấn của Hồng Bách Chương.

    "Thứ nhất, tuổi không thể đại biểu cho năng lực, tôi so với ông tuổi còn trẻ hơn không phải sao?"

    "Thứ hai, gia đình của Phó Nhặt bác sĩ không biết chuyện của Phó Nhặt bác sĩ, còn việc Giản Duẫn Náo tiên sinh phẫu thuật, là có một lý do khác, không có tiện cùng ông giải thích."

    Trình Dịch nói không có tiện giải thích, là không muốn lại ở trước mặt Giản Nhất Lăng nói đến vấn đề này.

    Kỳ thật Hồng Bách Chương vẫn biết một chút ít nội tình, rốt cuộc lúc ấy ông cũng là bác sĩ chủ trị của Giản Duẫn Náo.

    "Không phải, Trình tiến sĩ, cái này.."

    Hồng Bách Chương vẫn là không thể tiếp thu sự thật này.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 278: Làm bác sĩ tư vấn trong bệnh viện của chúng tôi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cũng khó trách ông phản ứng không kịp, nếu đổi là người khác lại đây đều cũng sẽ có chút phản ứng như thế.

    La Tú Ân tính tình hung bạo không có thích nét mực như vậy, "Hồng Bách Chương ông như vậy là có ý tứ gì? Ông tưởng tôi cùng Trình Dịch hai người ăn no rửng mỡ, đem ông kêu tới đây để cho ông chê cười à?"

    "Chuyện này.."

    "Tôi nói cho ông biết, tôi không có thời gian rảnh rỗi, Trình Dịch không có, tiểu Nhất Lăng nhà tôi cũng không có! Chúng tôi ba người đều rất bận rộn, không có nhàn hạ thoải mái vui vẻ như ông! Tiểu Nhất Lăng là Phó Nhặt bác sĩ, Phó Nhặt bác sĩ là tiểu Nhất Lăng, ông tin thì tốt, còn không muốn tin thì cũng phải tin! Lại dong dong dài dài, tôi đá ông đi bây giờ!"

    La Tú Ân cáu kỉnh trực tiếp mắng Hồng Bách Chương.

    Đúng vậy, hai người La Tú Ân cùng Trình Dịch thật không thể cùng ông làm trò đùa này.

    "Kia.. Kia.." Hồng Bách Chương lần thứ hai nhìn về phía Giản Nhất Lăng, ánh mắt hoàn toàn thay đổi.

    Ông liên tiếp đánh giá Giản Nhất Lăng với thân hình nho nhỏ, ý đồ nhìn ra chút manh mối.

    Suốt mười phút sau, Hồng Bách Chương mới hoàn toàn tiếp nhận sự thật Giản Nhất Lăng là Phó Nhặt bác sĩ.

    Sau đó lại thêm vài phút sửa sang lại cảm xúc của chính mình.

    Cuối cùng, ông kích động mà đối với Giản Nhất Lăng, "Phó Nhặt bác sĩ, tôi có mắt mà không nhìn thấy núi Thái Sơn! Xin cô ngàn vạn lần đừng để trong lòng!"

    "Được rồi được rồi, tiểu Nhất Lăng nhà tôi mới không có keo kiệt như vậy đâu."

    La Tú Ân ngại Hồng Bách Chương dong dài, cô dứt khoát chuyển chủ đề, nói cho ông biết lý do vì sao bọn họ mời ông đến ngày hôm nay.

    Nghe La Tú Ân nói xong, Hồng Bách Chương tặc lưỡi mà nói, "Ai, cái này kỳ thật cũng không phải không thể cho Phó Nhặt bác sĩ xem."

    "Ông đây là muốn có yêu cầu gì có phải hay không?" La Tú Ân lập tức liền nghe hiểu ý tứ bên trong lời nói của Hồng Bách Chương.

    "Hắc hắc hắc.. Không tính là yêu cầu, không tính là yêu cầu, là thỉnh cầu! Thỉnh cầu!"

    Hồng Bách Chương lặp lại một cách cường điệu.

    "Ha hả, không phải đều giống nhau sao!" La Tú Ân tức giận mà trả lời.

    "Yêu cầu gì?" Giản Nhất Lăng lời ít mà ý nhiều.

    "Đó không phải là vấn đề gì lớn, chính là tư liệu của bệnh viện chúng tôi, dựa theo quy định, chỉ có nhân viên bên trong bệnh viện mới có tư cách xem, nếu tùy tiện truyền ra ngoài, kia không phù hợp quy định. Phó Nhặt bác sĩ không phải người của bệnh viện chúng tôi, tôi đương nhiên không thể tùy tiện cho cô xem, nhưng nếu Phó Nhặt bác sĩ trở thành cố vấn của bệnh viện Cùng Đức của chúng tôi, kia chuyện này.. liền dễ làm!"

    "Không được." Giản Nhất Lăng còn không có mở miệng, La Tú Ân trước một bước liền cự tuyệt, "Tiểu Nhất Lăng đã đủ bận rộn rồi, còn làm cố vấn cho bệnh viện của ông, ông muốn em ấy mệt chết à?"

    "Đó chỉ là công việc cố vấn, cũng không cần phải làm mỗi ngày, chỉ cần treo lên một cái tên, cố vấn danh dự! Tôi bảo đảm, tuyệt đối không có quá nhiều vấn đề muốn làm phiền đến Phó Nhặt bác sĩ, nhiều nhất, chỉ ngẫu nhiên một hai vấn đề cần thỉnh giáo. Đương nhiên nếu Phó Nhặt bác sĩ thật sự rất bận rộn, cũng liền có thể không cần trả lời, tôi bảo đảm không làm cho Phó Nhặt bác sĩ gia tăng thêm gánh nặng, không làm mệt cô ấy!"

    Hồng Bách Chương nói rất nhiều, luôn mãi cường điệu cái chức danh bác sĩ cố vấn này sẽ không làm cho Giản Nhất Lăng mang đến quá nhiều rắc rối.

    "Tôi nói ông cái này.."

    La Tú Ân vẫn là không muốn đồng ý, nhưng Trình Dịch liền đánh gãy lời nói của cô, "Nếu nói không vất vả, vậy thì xem ý tứ của Nhất Lăng muội tử đi."

    Trình Dịch là suy xét đến, thêm một chức danh là bác sĩ cố vấn danh dự của bệnh viện tư nhân Cùng Đức, đối với Giản Nhất Lăng mà nói cũng không có gì là không tốt.

    Rốt cuộc ở trong ngành, bệnh viện tư nhân Cùng Đức cũng là có chút danh tiếng.
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 279: Nữ chính của MV là Giản Nhất Lăng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hơn nữa Hồng Bách Chương người này tuy rằng về tiêu chuẩn y thuật so với người của viện nghiên cứu bọn họ là không cao, nhưng mà năng lực toàn diện lại mạnh, làm một viện trưởng, ở giới y học nhân mạch tài nguyên đều là không cần phải nói.

    La Tú Ân nghĩ nghĩ, cũng liền không hề phản bác.

    Chờ Giản Nhất Lăng chính mình tự quyết định.

    Giản Nhất Lăng suy tư trong chốc lát sau, lựa chọn đáp ứng điều kiện của Hồng Bách Chương, "Được, tôi đáp ứng."

    Bởi vì điều kiện mà ông ấy đưa ra xác thật không quá đáng, hơn nữa cũng chỉ có như vậy, cô mới càng thêm danh chính ngôn thuận tìm đọc được các tư liệu trong bệnh viện.

    Hồng Bách Chương tức khắc mừng rỡ không khép được miệng.

    Đắc ý a!

    Bệnh viện bọn họ vậy mà thỉnh được Phó Nhặt bác sĩ làm cố vấn, người hiện tại chạm tay vào là bỏng!

    Đồng thời ông còn có cơ hội cùng Phó Nhặt bác sĩ tiếp xúc!

    Còn có thể danh chính ngôn thuận mà thỉnh giáo Phó Nhặt bác sĩ!

    Hoàn mỹ!

    Lúc này La Tú Ân lại mở miệng, "Lão Hồng, Nhất Lăng đáp ứng làm bác sĩ cố vấn ở bệnh viện của ông, chuyện thù lao đương nhiên là phải có! Không quan tâm một tháng Nhất Lăng giúp ông giải quyết nhiều hay ít vấn đề, chỉ là cái danh Phó Nhặt bác sĩ treo lên ở bệnh viện các ông, là có thể cho bệnh viện các ông mang đến không ít chỗ tốt, cho nên tiền thù lao ông trả so với các bác sĩ cố vấn khác, chỉ có thể nhiều không thể thiếu!"

    La Tú Ân không cho người khác làm mệt muội tử của viện nghiên cứu bọn họ.

    "Đúng đúng đúng, La tiến sĩ cô yên tâm, quy củ này tôi đương nhiên hiểu, tiền thù lao khẳng định dựa theo giá thị trường mà trả, tuyệt đối sẽ không làm ủy khuất Phó Nhặt bác sĩ!"

    Hồng Bách Chương điểm quy củ này vẫn là hiểu.

    Giản Nhất Lăng cùng Hồng Bách Chương thương lượng xong, sau đó liền được cấp cho quyền truy cập dữ liệu của bệnh viện tư nhân Cùng Đức.

    Bệnh viện tư nhân Cùng Đức có rất nhiều tư liệu cơ mật đều không có lưu bằng điện tử, mà lưu trữ trong phòng hồ sơ chuyên môn.

    Đó là vì lúc trước Giản Nhất Lăng đã tìm cao thủ công nghệ thông tin nhưng cũng không có thu hoạch được gì.

    Giản Nhất Lăng đi theo Hồng Bách Chương tiến vào phòng hồ sơ.

    Tìm được hồ sơ cần tìm.

    Sau khi mở ra, Giản Nhất Lăng nhìn thấy được năm đó ở khoa tâm lý, đích xác có bác sĩ đã khám qua cho Giản Duẫn Mạch.

    Sau khi xem xong, Giản Nhất Lăng cũng chấn động.

    Đây là sự tình mà cô không có đoán được.

    Cho nên, Giản Duẫn Mạch căn bản là không phải chán ghét Giản Nhất Lăng, mà là..

    ###

    Quảng cáo online của Mạc Thi Vận, hiệu quả thập phần không tồi, Weibo của cô đã tăng thêm mấy trăm fan hâm mộ.

    Không thể cùng so với những đại minh tinh, nhưng đối với một học sinh bình thường, cái này cũng đủ làm cho bọn họ hâm mộ.

    Chu Toa giờ phút này vẻ mặt hâm mộ nói, "Thi Vận, cậu cũng quá tuyệt vời đi? Dựa theo xu thế này, cậu thực mau là có thể biến thành đại minh tinh nha!"

    "Không thể nào, chỉ là một cái quảng cáo, sẽ không có đến mức nổi tiếng như vậy."

    Mạc Thi Vận không bởi vì có lượng fan hâm mộ tăng lên mà kiêu ngạo tự mãn.

    Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên trong lớp có người bắt đầu kinh hô.

    "Trời ạ, mình sẽ không nhìn nhầm chứ? MV ca nhạc mới công bố của Jupiter, nữ chính chính là Giản Nhất Lăng của trường chúng ta!"

    "Thật hay giả?"

    Những người khác vội vàng lên mạng xem.

    MV được phát miễn phí trên nền tảng âm nhạc, mọi người đều có thể mở ra xem.

    Quả nhiên, bọn họ thấy được trong MV cực ngầu, ngoại trừ bốn thành viên quen thuộc đang ca hát nhảy múa, còn có một cô gái mặc bộ váy hắc ám kiểu Gothic Lolita.

    Người được hóa trang thành kiểu này chính là Giản Nhất Lăng.

    "Trời đất, Giản Nhất Lăng đẹp như vậy sao?"

    "Không phải cô ta lúc nào cũng trông như thế này à?"

    "Cô ta trước kia trông rất hung dữ, gần đây chỉ mặc áo trắng đồng phục, tóc cũng đều cột thành đuôi ngựa, cho nên không cảm thấy gì, nhưng nhìn đến cái MV này thực sự làm cho người ta cảm giác kinh diễm!"
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...