Ngôn Tình [Dịch] Nữ Phụ Muốn Làm Lão Đại - Nhĩ Phong Trùng

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi thuynga0203, 5 Tháng chín 2020.

  1. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 260: Mạc tẩu bị đuổi việc (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vốn dĩ mười ngàn tệ là lời hứa bằng miệng, không có ràng buộc hợp đồng nên chủ nhà muốn thì mới cho thêm.

    "Mẹ, bây giờ mẹ đang ở đâu?"

    "Mẹ vừa thu dọn đồ đạc xong, giờ đang đứng ở trước cửa biệt thự của Giản gia.

    Mạc Tuệ Cầm được Giản Duẫn Thừa yêu cầu dọn ra khỏi nhà, không cho bà ở thêm một ngày nào, một thời gian để bà sắp xếp cũng không có.

    Khi Mạc Tuệ Cầm làm ở trong nhà Giản gia, Giản gia cũng rất chiếu cố hai mẹ con bà, bà không phải tốn tiền thuê nhà, họ không có nghĩa vụ phải thông báo trước việc cho nghỉ việc và cho thời gian để họ tìm chỗ ở mới.

    Mạc Tuệ Cầm bây giờ đang đứng trước cánh cổng sắt lớn của biệt thự Giản gia, kéo theo những chiếc túi lớn.

    " Không có xe sao? Để con gọi xe cho mẹ. Không có nhiều xe buýt ở gần biệt thự Giản gia. "

    " Không phải, mẹ muốn đợi thêm một chút nữa. Mẹ muốn đợi tiên sinh và phu nhân trở về. Mẹ muốn hỏi tiên sinh và phu nhân một chút. "

    Bây giờ trong biệt thự của Giản gia chỉ có một mình Giản Duẫn Thừa, Mạc Tuệ Cầm không nhìn thấy vợ chồng Giản Thư Hình và Ôn Noãn.

    " Mẹ. "Mạc Thi Vận cảm thấy trong lòng chua xót.

    Mẹ như vậy chính là đang ôm một tia hy vọng.

    Mạc Thi Vận muốn thuyết phục bà ấy từ bỏ, nhưng cô không thể nói ra bất cứ điều gì.

    Cô ấy không thể làm bất cứ điều gì bây giờ, cô ấy thậm chí còn không có tự tin để thuyết phục mẹ mình từ bỏ.

    Khuyên mẹ mình từ bỏ, cô cũng không thể cấp cho bà một đường lui.

    " Thi Vận, sau khi tan học.. con không cần về đây. "Mạc tẩu tâm trạng chua xót nói.

    Nghĩ rằng sau khi con gái đi học về, không thể an tâm ở trong một căn phòng ấm áp để làm bài tập, Mạc tẩu liền thấy bản thân mình vô năng.

    " Mẹ ơi, mẹ đừng sợ, không sao đâu. Chúng ta đã từng trải qua những ngày cực khổ nhất rồi, bây giờ cũng chưa tính là gì nữa. Tối nay chúng ta ở khách sạn, ngày mai mẹ bắt đầu tìm phòng ở, rồi sau đó tìm việc làm, mọi chuyện sẽ tốt hơn thôi. "

    Mạc Thi Vận đã cố gắng hết sức để an ủi Mạc tẩu.

    " Mẹ biết rồi, mẹ sẽ. "

    Mạc Thi Vận nhìn thời gian, không thể tiếp tục nói chuyện với Mạc tẩu," Mẹ, bạn học vẫn đang đợi con, con phải cúp máy trước. "

    " Được, được rồi, con hãy lo việc học của con trước đi. "

    Mạc Thi Vận gác lại cuộc nói chuyện với Mạc tẩu và quay trở lại căng tin, Chu Toa đã ăn xong và đang đợi cô.

    " Sao vậy? Có chuyện gì sao? "Chu Toa quan tâm hỏi.

    " Không có việc gì. "Mạc Thi Vận không định nói với Chu Toa bất cứ điều gì về gia đình mình.

    ###

    Sau khi tan học, Mạc Thi Vận trở về ngôi biệt thự quen thuộc với mình.

    Trước cửa biệt thư, Mạc tẩu vẫn đứng đó, với vài chiếc vali và túi ni lông chất đầy hành lý.

    " Mẹ.. "

    Nhìn thấy Mạc tẩu đứng trong gió lạnh, Mạc Thi Vận không khỏi thấy đau buồn.

    Cô lao tới và ôm chầm lấy mẹ.

    " Thi Vận! Mẹ xin lỗi, mẹ xin lỗi.. "

    Mạc tẩu nhìn thấy con gái mệt mỏi trở về sau một ngày đến lớp, cảm thấy rất có lỗi.

    " Mẹ, con không sao."Mạc Thi Vận cố chịu đựng nỗi đau trong lòng và không thể hiện ra ngoài để làm cho mẹ cô cảm thấy tốt hơn.

    Lúc này, xe đi đón Giản Duẫn Náo của Giản gia đã trở về.

    Giản Duẫn Náo được đón bằng xe riêng lẽ ra phải về đến nơi sớm hơn Mạc Thi Vận, người đã quay về bằng xe buýt, nhưng cậu ấy đã yêu cầu người lái xe đưa mình đi một vòng đến nhà cũ của Giản gia rồi mới quay về biệt thự.

    Khi xe chạy đến, cánh cửa sắt lớn của biệt thự Giản gia tự động mở ra.

    Cùng lúc đó, Giản Duẫn Náo trên ghế sau xe mở cửa ra, vừa lúc tầm mắt của cậu chạm đến tầm mắt của Mạc Thi Vận cũng đang nhìn vào trong xe.

    Giản Duẫn Náo nhìn thấy Mạc tẩu và Mạc Thi Vận, cũng như những túi hành lý lớn dưới chân họ.

    Giản Duẫn Náo cau mày, sau đó thu hồi ánh mắt.
     
  2. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  3. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 262: Triển lãm hoa lan (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mạc Thi Vận trả lời, "Với tình huống lúc đó, đổi lại là người khác cũng sẽ hỗ trợ, đây là việc tôi nên làm."

    Mạc Thi Vận biết tình trạng chính mình không tốt, nhưng cô không nghĩ muốn lấy chuyện kia để yêu cầu người khác giúp đỡ cho mình.

    Người đàn ông trung niên cười, nhìn thoáng qua tình huống của Mạc Thi Vận cùng Mạc Tuệ Cầm, rồi nhìn hành lý xung quanh cũng đã giải thích rõ tình hình hiện tại bọn họ.

    Người đàn ông cười đối với hai người nói, "Từ sau lúc đó, Thiếu phu nhân vẫn luôn nghĩ đến cô, không bằng Mạc Thi Vận tiểu thư cùng tôi đi một chuyến, Thiếu phu nhân vừa đạt được tâm nguyện gặp lại cô, đồng thời Mạc Thi Vận tiểu thư cũng có thể nhìn xem đứa bé năm đó cô cứu giờ như thế nào."

    Người đàn ông hoàn toàn coi trọng lòng tự trọng của Mạc Thi Vận.

    Để cho Mạc Thi Vận không có bất luận gánh nặng tâm lý nào.

    Mạc Thi Vận do dự trong chốc lát.

    Suy xét đến tình huống của họ hiện tại, Mạc Thi Vận lựa chọn đáp ứng, "Được, làm phiền ngài."

    Người đàn ông cung kính có lễ mà mời Mạc Thi Vận lên xe, còn giúp các cô dọn hành lý.

    Chuyện này đối với Mạc tẩu cùng Mạc Thi Vận mà nói, là một giây trước còn ở địa ngục thì một giây sau đã lên thiên đường.

    Cuộc gặp gỡ hôm nay đã tạo nên nhiều thay đổi lúc sau.

    ###

    Cuối tuần Giản lão gia tử muốn đi tham gia một triển lãm hoa lan, còn kéo theo Giản Nhất Lăng cùng đi.

    Bởi vì lão gia tử phát hiện bé ngoan nhà bọn họ đối với trồng hoa cỏ cũng có chút nghiên cứu, hơn nữa có thời điểm so với ông còn muốn tốt hơn!

    Giản lão gia tử không nghĩ tới chính là, ông chỉ là muốn mang Giản Nhất Lăng đi xem triển lãm hoa lan, kết quả thời điểm xuất phát, lại đi theo cả một gia đình nhiều người.

    Giản lão gia tử nhìn trước mặt con trai cả, con dâu cả, cháu trai cả Giản Duẫn Thừa, và cháu trai thứ bảy Giản Duẫn Náo.

    "Công ty của Giản gia đóng cửa rồi sao? Công việc kinh doanh không thể tiếp tục nữa sao?"

    Giản Thư Hình vội vàng giải thích, "Không phải ba, công việc kinh doanh của nhà chúng ta rất tốt, năm nay cho tới bây giờ tổng doanh số bán hàng so với cùng kỳ năm trước tăng trưởng 20%."

    Giản lão gia tử khẽ cười nói, "Như vậy sao, ta còn tưởng rằng công ty nhà chúng ta đều muốn đóng cửa rồi chứ, cho nên các ngươi một đám đều không có việc gì làm, chạy tới bồi ta cái này lão nhân này xem triển lãm hoa."

    Giản Thư Hình biểu tình có chút xấu hổ.

    Lão gia tử một chút cũng chưa cho bọn họ lưu lại mặt mũi.

    Giản lão gia tử phàn nàn về điều đó, nhưng là cũng không có không cho bọn họ đi theo.

    Kết quả chính là đại gia đình cùng đi xem triển lãm hoa lan.

    Triển lãm trưng bày rất nhiều chủng loại hoa lan quý báu hiếm thấy.

    Giản Nhất Lăng cùng giản lão gia tử là thật sự đang chuyên tâm xem hoa.

    Khi Giản lão gia tử nói về hoa lan, Giản Nhất Lăng đều thực chuyên tâm mà nghe ông nói.

    Điều này làm cho Giản lão gia tử rất là cao hứng, cảm giác ngày thường trong nhà đều không có người hiểu ông, hiện tại bé ngoan yêu thương của ông cư nhiên như vậy có kiên nhẫn mà nghe ông nói về hoa lan, tâm tình phá lệ mà rất tốt đẹp.

    Những người khác còn lại là ý của tuý ông không phải ở rượu. (*)

    (*) Ý của túy ông không phải ở rượu: Nghĩa là ý không ở trong lời, có dụng ý khác.

    Đặc biệt là Giản Duẫn Náo, tầm mắt cậu đều không có từ trên người Giản Nhất Lăng dời đi.

    Đi theo phía sau cô, liền như vậy nhìn.

    Trước khi xuất phát, cậu đã chuẩn bị tốt tư tưởng cùng lời để nói với cô ấy, nhưng hiện tại đều không thể nói ra.

    Cái loại này tâm tình cùng tư vị nói không nên lời này thật chua xót.

    Sau khi xem xong một vòng, Giản lão gia tử mang theo Giản Nhất Lăng đến khu nghỉ ngơi để ăn uống gì đó.

    Giản Thư Hình bọn họ rốt cuộc tìm được rồi cơ hội, có thể cùng Giản Nhất Lăng ngồi cùng nhau.

    Ôn Noãn mang đến cho Giản Nhất Lăng tất cả những món điểm tâm ngọt mà cô thích.

    Giản Nhất Lăng đối bà nói lời cảm ơn, bộ dáng ngoan ngoãn có lễ.

    Bởi vì quá mức có lễ phép, ngược lại có vẻ khách sáo xa cách.

    Điều này không thể nghi ngờ làm Ôn Noãn bọn họ đau khổ trong lòng.

    Nhưng là Giản Nhất Lăng chính mình cũng không biết.

    Lúc này một cái quen đã đi tới.

    Người này là bạn của Giản lão gia tử, là CEO của một công ty niêm yết.
     
  4. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 263: Triển lãm hoa lan (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời trẻ dựa vào địa ốc làm giàu, hiện giờ doanh nghiệp kinh doanh trải rộng các ngành nghề.

    Ông không phải người ở thành phố Hằng Viễn, nhưng ở thành phố Hằng Viễn có chút sản nghiệp, cùng với Giản gia cũng có liên hệ kinh doanh.

    Đồng thời bởi vì cùng Giản lão gia tử giống nhau đều là đam mê hoa lan, hai người quan hệ không thể nói quá tốt, nhưng tuyệt đối có thể xem như là người quen.

    "Giản lão nhân, tôi liền biết hôm nay ở chỗ này có thể gặp ông!"

    "Lão Tiền, ông hôm nay cũng tới sao?" Giản lão gia tử cười cùng đối phương chào hỏi.

    "Giản lão nhân, ông thật sự may mắn, đi dạo xem triển lãm hoa mà còn có nhiều con cháu đi theo như vậy, không giống tôi, chỉ có thể chính mình một người cô đơn tới xem, không có đứa con nào nguyện ý tới cùng tôi cả."

    "Nơi nào, hôm nay, là ngoại lệ." Giản lão gia tử cười cười.

    Ngày thường đều là chính mình ông một người tới.

    Hôm nay ông chỉ muốn mang theo một người, kết quả ra cửa liền biến thành một đội.

    Đây không phải mị lực của lão nhân gia ông, hẳn là cũng không phải mị lực của triển lãm hoa lan.

    "Nghe nói chậu Xích Mi huyết lan của ông đã được cứu sống?" Tiền tổng rất là tò mò mà truy vấn về tình huống của chậu hoa lan quý hiếm đó.

    "Đúng vậy, ông nghĩ là giả sao, ảnh chụp ông không đều đã thấy được rồi sao?"

    "Thật lợi hại, tôi lần trước thấy ảnh chụp ông gửi cây đều đã muốn héo, tôi còn tưởng rằng nó sẽ chết chứ."

    "Vốn dĩ tôi cũng cho rằng nó sẽ chết, kết quả tôi gặp được một phúc tinh, con bé đã giúp tôi đem nó cứu sống lại!"

    Khi Giản lão gia tử nói lời này, trong giọng nói có sự đắc ý không hề che giấu.

    "A? Phúc tinh sao? Phúc tinh ở đâu tốt như vậy?" Tiền tổng vội vàng truy vấn.

    "Xa tận chân trời gần ngay trước mắt!" Giản lão gia tử đắc ý dào dạt mà trả lời.

    Xa tận chân trời gần ngay trước mắt?

    Tiền tổng buồn bực mà nhìn về phía những người bên cạnh Giản lão gia tử.

    Giản lão gia tử đề cập một trong những người này sao?

    Con trai cả Giản Thư Hình, con dâu cả Ôn Noãn, cháu trai cả Giản Duẫn Thừa, cả ba người này nhìn đều có khả năng.

    "Đừng nhìn nữa, ở đây." Giản lão gia tử chính thức hướng Tiền tổng giới thiệu cháu gái bảo bối của chính mình, "Cháu gái tôi, Giản Nhất Lăng."

    "..."

    Tiền lão lộ vẻ mặt đầy kinh ngạc.

    Nhìn Giản Nhất Lăng, ông rất kinh ngạc vì đây chỉ là một cô bé, thế nhưng đối với gieo trồng hoa lan lại có nghiên cứu, này cũng thật hiếm thấy.

    "Giản lão nhân, ông không phải là khoác lác đi?"

    "Khoác lác cái kiểu gì? Bản lĩnh của cháu gái nhà tôi cần phải khoác lác sao? Anh trai thứ hai của con bé là nghiên cứu sinh ngành sinh vật học, con bé từ nhỏ đã đi theo anh trai nó, mưa dầm thấm đất học không ít đâu."

    "Học sinh vật còn có thể giúp trồng hoa lan sao?" Tiền tổng vẫn là lần đầu tiên nghe học sinh vật học có thể sử dụng theo cách này.

    "Như thế nào không thể trợ giúp, đó cũng là một môn học trong đó mà! Thực vật học là một nhánh của sinh vật học."

    Trong nhà có nhà sinh vật học tương lai, Giản lão gia tử đối với phương diện này chính là hiểu biết đến tường tận.

    Giản lão gia tử kia trong giọng nói tự hào đều đã tràn ra tới, Tiền tổng bật cười.

    Lão nhân chết tiệt này, tám đứa cháu trai của ông mỗi người đều có bản lĩnh, cũng chưa thấy ông đắc ý như thế này.

    Hiện tại cháu gái có chút bản lĩnh hiểu biết hoa lan, ông liền khoe khoang như một việc rất là trọng đại.

    Tiền tổng cười nói, "Giản lão nhân, thật hâm mộ ông, con cháu mãn đường, mỗi người đều có tiền đồ."

    "Ông gấp cái gì? Cháu trai đầu của ông mới hai tuổi, lại chờ hai năm, sẽ có đứa thứ hai, đứa thứ ba."

    "Ai, ông cũng đừng nói, lúc ấy con dâu tôi mang thai đứa bé, lúc đó đã xảy ra tai nạn xe cộ, thiếu chút nữa một thi hai mệnh, may là cuối cùng vẫn bảo vệ được, con trai tôi bởi vì chuyện này cũng không dám có thêm đứa bé nào nữa, nói có một đứa như vậy đủ rồi."

    Nói đến việc này, Tiền tổng liền bất lực.
     
  5. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 264: Triển lãm hoa lan (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đúng rồi, Giản lão nhân, tôi nghe nói trong chốc lát còn có một chậu hoa lan cực phẩm muốn trưng bày, trong cuối buổi triển lãm hôm nay, ông có hứng thú mua không?"

    Nói đến cực phẩm hoa lan, Tiền tổng lại hứng thú bừng bừng lên.

    "Không có hứng thú."

    "Này không giống như là phong cách của ông, đây không phải món ông để ý nhất sao?"

    Hôm nay Giản lão gia tử có chút khác thường.

    Không chỉ có Tiền tổng tò mò, mà vợ chồng Giản Thư Hình và Ôn Noãn bên cạnh cũng cảm thấy kỳ lạ.

    Lão gia tử có bao nhiêu thích hoa lan bọn họ rất rõ ràng, mỗi khi có giống lan quý, hoặc giống lan mới xuất hiện, lão gia tử nhất định phải xem cho bằng được.

    "Tôi nói tôi không có hứng thú mua mà thôi, không phải nói tôi không thèm để ý." Giản lão gia tử nói.

    Này có cái gì không giống nhau sao? Tiền tổng đối với điều này khó hiểu.

    Giản lão gia tử nhìn bộ dáng khó hiểu của Tiền tổng, trên mặt biểu tình có chút đắc ý.

    Ở khu nghỉ ngơi trong chốc lát, mọi người Giản gia liền cùng Tiền tổng đi đến gian trưng bày cuối cùng.

    Hiện vật bí mật sắp được hé lộ được bao bọc trong một tấm kính lớn.

    Bên ngoài tấm kính là một tầng vải đỏ.

    Người chủ trì buổi triển lãm đã vào chỗ.

    Người chủ trì bắt đầu giới thiệu sản phẩm triển lãm cuối cùng hôm nay.

    "Đây là một giống hoa lan mới, dáng hoa tuyệt đẹp, mùi thơm độc đáo, trước mắt trên toàn thế giới chỉ có một chậu này."

    Chỉ với một câu này, cũng đã cũng đủ dấy lên lòng hiếu kỳ của mọi người ở đây.

    Chờ đợi hồi lâu, rốt cuộc cũng chờ đến lúc nhân viên công tác của triển lãm kéo tấm vải đỏ xuống.

    Xuất hiện ở trước mắt mọi người chính là một gốc cây hoa lan kiểu mới, màu sắc và hoa văn là màu tím, là hoa lan cánh sen, giống loại lan tố quân hà hoa đỉnh nổi tiếng.

    Khác với màu sắc trắng thuần của tố quân hà hoa đỉnh, gốc cây lan này có màu tím cao quý ưu nhã.

    Dáng hoa tuyệt đẹp, màu sắc độc đáo.

    Lập tức liền hấp dẫn ánh mắt của những người yêu thích hoa lan ở đây.

    Tiền tổng kinh ngạc, "Thật đẹp, thật sự quá đẹp, hoa lan cánh sen hình dạng tuyệt đẹp tao nhã, màu tím duyên dáng và sang trọng."

    Giản lão gia tử không có mở miệng đánh giá, nghe được người bên cạnh khen ngợi, lão gia tử trên mặt hiện lên một tia tự hào vô hình.

    Giản Thư Hình chủ động dò hỏi Giản lão gia tử: "Ba, ba có thích chậu hoa lan này không? Trong chốc lát thời điểm bán đấu giá con giúp ba mua nó."

    "Không cần." Giản lão gia tử trả lời thực quyết đoán.

    Giản Thư Hình thấy lão gia tử chấp nhất như vậy, cũng không quyết tâm mua chậu hoa nữa.

    Những người khác bên cạnh đã bắt đầu dò hỏi giá cả của chậu hoa lan tân phẩm này.

    Theo thông lệ, những chậu hoa lan như thế này sau khi trưng bày, rất có thể sẽ được bán đấu giá cao.

    Nhưng khi họ dò hỏi nhân viên công tác của triển lãm, lại nhận được câu trả lời khác với mong đợi.

    Người cung cấp sản phẩm triển lãm không có dự tính bán ra, chỉ là đơn thuần là đưa tới trưng bày mà thôi.

    Lần này mọi người đều thất vọng, bao gồm cả Tiền tổng.

    Ông thật sự thích cây hoa lan này, đã chuẩn bị tốt tham dự đấu giá.

    Tiền tổng xúc động nói, "Khó khi nào nhìn thấy một giống lan vừa lòng như vậy, thế nhưng lại không bán ra, trong lòng tôi nghẹn đến mức khó chịu."

    Ông chỉ yêu thích cái này, ông không thích thu thập ngọc thạch hay đồ cổ, mà chỉ yêu thích hoa lan.

    Hiện tại sở thích không được thỏa mãn, trong lòng cảm thấy khó chịu.

    Nếu như là đấu giá mà không cạnh tranh lại được với người khác, thế còn tốt.

    Đây là cơ hội đấu giá cũng đều không có cho ông.

    Giản lão gia tử cười khanh khách mà an ủi Tiền tổng: "Lão Tiền ông đừng ưu sầu nữa, loại chuyện này thường có, lần sau có cơ hội lại mua."

    "Giản lão nhân, hôm nay ông thật sự rất không giống bình thường! Ngày thường phản ứng của ông so với tôi còn lớn hơn, như thế nào hôm nay tính tình lại thay đổi như vậy!"
     
  6. thuynga0203

    Bài viết:
    720
  7. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 266: So với uống thuốc trung dược còn khổ sở hơn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nhất Lăng, cậu nói xem vì sao trong đời luôn có các bài tập và kỳ thi vô tận? Mình cảm giác lần kỳ thi hàng tháng thứ hai qua chưa bao lâu, như thế nào lại đến kỳ thi giữa học kỳ rồi, các kỳ thi nó lại tới chà đạp mình nữa sao?"

    Tưởng tượng đến việc hai ngày nữa là có kết quả thi giữa kỳ, Hồ Kiều Kiều liền hoàn toàn không có sức lực.

    Vương Hướng Trọng tới đưa bài tập toán cho Hồ Kiều Kiều, nghe được Hồ Kiều Kiều ai oán nói, vẻ mặt ghét bỏ, "Cậu làm gì cũng không được, oán giận thì lại là nhất."

    "Hừ." Hồ Kiều Kiều ghé vào trên bàn không nhúc nhích, hướng tới Vương Hướng Trọng hừ hừ một tiếng, cô ấy hiện tại đều lười cùng cậu ta cãi cọ.

    Khi Vương Hướng Trọng đưa bài tập cho Giản Nhất Lăng, lại đối với Giản Nhất Lăng nói, "Đừng quên có người đã cùng tôi đánh cuộc, nhưng mà xem tỷ lệ làm sai toán học của cậu, tôi cảm thấy cậu vẫn là nhanh chóng nhận thua thì tốt hơn."

    Bài tập về nhà của Giản Nhất Lăng ngày thường có thể dùng từ "Rối tinh rối mù" tới hình dung.

    Vương Hướng Trọng nói xong, chờ mong xem được bộ dáng tức muốn hộc máu của Giản Nhất Lăng.

    Kết quả Giản Nhất Lăng thật giống như không có nghe thấy cậu ta nói cái gì.

    Vương Hướng Trọng tiếp tục nói, "Cậu cứ tiếp tục giả vờ đi."

    Giản Nhất Lăng mặc kệ Vương Hướng Trọng, Vương Hướng Trọng ngược lại không thể tiếp tục nói, chỉ có thể quay về chỗ ngồi của mình.

    Hồ Kiều Kiều tiếp tục lẩm bẩm, "Mình muốn chơi trò chơi, mình muốn làm một cá muối bỏ bể. Không phải mình không yêu học tập, nhưng mà yêu đơn phương quá đau khổ. Trước nay đều chỉ có mình mình yêu học tập, học tập cái tên tra nam chết tiệt này lại trước giờ đều không chịu quay đầu lại liếc mắt nhìn mình một cái, hay có một chút hoài niệm gì đến mình. Sự si tâm của mình không thể thay đổi được sự cố chấp của hắn, mình tại sao không sớm một chút thức tỉnh, tránh tên cặn bã này ra xa một chút.."

    Xem ra Hồ Kiều Kiều gần nhất vì thành tích học tập không tốt đã chịu kích thích, dẫn tới cô ấy hiện tại toàn thân đều tản ra oán niệm, phảng phất như bị một tên tra nam làm cho đau thấu tâm can.

    Lưu Văn liền ở bên cạnh nói, "Đừng ghét bỏ học tập, cậu có chơi trò chơi cũng chơi không tốt."

    Hồ Kiều Kiều càng thêm thương tâm, "Văn tỷ, mình cảm thấy cậu chính là trời cao phái tới tra tấn mình! Cậu mỗi lần đều có thể chuẩn xác mà trát lên vết thương lòng của mình! Nó đã thủng nhiều lỗ lắm rồi, trong đó chắc có đến 800 cái lỗ đều là của cậu trát lên, dư lại hai trăm, một trăm là mẹ mình trát, một trăm là lão sư trát."

    Hồ Kiều Kiều ghé vào trên bàn hoàn toàn không muốn ngồi dậy.

    "Giản Nhất Lăng, có anh cậu tìm cậu."

    Bạn học ngồi ở gần cửa phòng học giúp gọi Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua cửa.

    Giản Duẫn Náo trong tay cầm thứ gì, biểu tình thoạt nhìn có một chút khẩn trương.

    Lúc này trong lớp 8 năm nhất có rất nhiều học sinh đều nhìn chăm chú vào Giản Nhất Lăng.

    Sau sự việc trước đó, hai anh em họ đã bị mọi người bàn tán rất lâu, đối với trạng thái của hai người hiện giờ, mọi người vẫn còn có một ít tò mò.

    Dưới cái nhìn chăm chú của các bạn cùng lớp, Giản Nhất Lăng đi tới cửa.

    Giản Duẫn Náo đem món quà trên tay đưa đến trước mặt Giản Nhất Lăng, "Chúc mừng, chúc mừng em hoàn thành kỳ thi giữa học kỳ."

    Giản Duẫn Náo không dám nhìn thẳng vào mắt Giản Nhất Lăng.

    Sợ thấy được trong mắt cô là sự chán ghét.

    Giản Nhất Lăng nhìn thoáng qua món quà mà cậu ấy đưa, dừng một chút, duỗi tay tiếp nhận.

    "Cảm ơn."

    Một tiếng "Cảm ơn" lễ phép khách khí.

    Nhưng là lại làm cho Giản Duẫn Náo không thể nói thêm lời nào nữa.

    Cậu cũng cảm thấy không có gì không đúng cả.

    Sau đó, Giản Nhất Lăng xoay người liền trở về chỗ ngồi của mình.

    Giản Duẫn Náo nhìn bóng dáng Giản Nhất Lăng quay đi, trong lòng cảm giác so với việc cậu phải uống trung dược trước đây còn muốn khổ sở hơn.

    Trước khi đến, cậu đã chuẩn bị rất nhiều câu để nói với cô nhưng lại không thể nói được lời nào.

    Giản Duẫn Náo lại ở cửa do dự một lúc lâu sau đó mới rời đi.
     
  8. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 267: Gặp nhau ở nơi quay hình (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Các học sinh trong lớp trọng điểm năm ba có thể mơ hồ cảm giác được, quan hệ giữa Giản Duẫn Náo cùng với Mạc Thi Vận trong lớp của bọn họ trở nên rất căng thẳng.

    Nhưng bởi vì là chuyện riêng, nên đại bộ phận các bạn học trong lớp cũng ngại không hỏi thêm.

    Chỉ có Chu Toa lòng hiếu kỳ thật cao, đuổi theo Mạc Thi Vận dò hỏi.

    Mạc Thi Vận chỉ nói thời gian dài không gặp nhau, quan hệ phai nhạt dần.

    Chu Toa đi theo lại hỏi, "Bức ảnh cậu đăng trong vòng bằng hữu tối hôm qua có phải là thật không, cậu thật sự đi chụp ảnh quảng cáo?"

    Mạc Thi Vận ngày hôm qua đăng một tấm ảnh trong vòng bằng hữu: [Lần đầu tiên đứng ở trước camera chuyên nghiệp, cảm giác vẫn là có chút khẩn trương, hy vọng quay chụp có thể thuận lợi.]

    "Ân."

    Mạc Thi Vận không có nói cho Chu Toa biết, bởi vì cô đã từng giúp đỡ qua một đôi vợ chồng, nên họ đã sắp xếp công việc này giúp cô.

    Mạc Thi Vận hình ảnh rất tốt, diện mạo xuất chúng, rất là ăn ảnh.

    Tiền thiếu phu nhân trên tay có nhân mạch có tài nguyên, vì muốn báo đáp đối với ân nhân cứu mạng mình, liền đề cử cô tiếp nhận một cái quảng cáo bình thường.

    Một số quảng cáo chỉ tập trung vào ý tưởng sáng tạo, không cần phải dùng đến người nổi tiếng, chỉ cần tìm người có hình tượng phù hợp là được.

    Mà Mạc Thi Vận liền như vậy bắt được cơ hội này.

    Tiền thiếu phu nhân nói với Mạc Thi Vận, chụp cái quảng cáo này, cô không những có thù lao quảng cáo khá hậu hĩnh, có thể dựa vào năng lực chính mình giải quyết khó khăn của hai mẹ con cô, mà còn có được một cơ hội tiến quân vào giới giải trí.

    Tất nhiên đó chỉ là cơ hội mà thôi.

    Giới giải trí nước rất sâu, chỉ dựa vào việc quay chụp một quảng cáo liền thành công xác suất là rất thấp.

    Sau khi nhận được lời khẳng định của Mạc Thi Vận, Chu Toa vẻ mặt hâm mộ, "Thi Vận, cậu thật là quá tuyệt vời! Cậu vẫn còn đang học cao trung nha! Những người khác liều sống liều chết, làm cái gì thực tập sinh, diễn vai quần chúng, thật nhiều năm mới có chụp cơ hội quảng cáo!"

    "Mình cũng chỉ gặp may mắn thôi."

    Vẻ mặt Mạc Thi Vận khá bình thường, cũng không có bởi vì chính mình chụp được một quảng cáo mà dào dạt đắc ý.

    "Đừng nói vậy, cậu nói cậu may mắn, sao người khác không có cái may mắn như cậu? Mình nghĩ may mắn chỉ là một phần, vẫn là do điều kiện bản thân chiếm phần lớn."

    Chu Toa liên tiếp mà khen Mạc Thi Vận.

    ###

    Tại nhà cũ Giản gia, Giản Vũ Mân chặn đường Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng muốn vòng qua anh đi tiếp, anh lại không muốn buông tha.

    Giản Nhất Lăng vòng bên trái, Giản Vũ Mân chắn bên trái, Giản Nhất Lăng vòng bên phải, Giản Vũ Mân chắn bên phải.

    "Em gái, hãy đồng ý với anh trai đi."

    Giản Vũ Mân vì muốn em gái của mình làm nữ chính trong MV ca nhạc mới của nhóm, bắt đầu chơi xấu.

    "Sẽ không." Giản Nhất Lăng vẫn là không chịu đáp ứng.

    Yêu cầu của Giản Vũ Mân đã vượt qua phạm vi năng lực của cô.

    "Anh sẽ dạy cho em, đừng sợ, anh sẽ cầm tay chỉ dạy!"

    Giản Vũ Mân đã nghĩ xong cảnh tượng dạy cho em gái quay chụp MV, giờ càng muốn đem nó biến thành hiện thực.

    "Không được."

    Giản Nhất Lăng không thể biểu diễn, ca hát hay nhảy múa.

    "Không được cũng không vấn đề! Em nếu là không đáp ứng, anh liền tới đoạt, khiêng em đem đi!"

    "..."

    "Anh trai sẽ trộm mang điểm tâm ngọt đến cho em! Được không?"

    Giản Nhất Lăng gần đây bị Giản lão phu nhân quản không cho ăn đồ ngọt, hiện tại một tuần mới có thể ăn đồ ngọt một lần.

    Cho nên Giản Vũ Mân liền lấy đồ ngọt dụ dỗ Giản Nhất Lăng.

    Giản Nhất Lăng, "..."

    Cô tuy rằng thích ăn đồ ngọt, nhưng cô cũng thật sự không thể chỉ vì một ít đồ ngọt mà phải khom lưng.

    Cô không phải tiểu hài tử..

    Nhưng Giản Nhất Lăng cuối cùng cũng thỏa hiệp.

    Đáp ứng Giản Vũ Mân cùng anh ấy đi một chuyến.

    Dù sao đến lúc đó bọn họ phát hiện Giản Nhất Lăng căn bản không có khả năng phối hợp biểu diễn, liền sẽ trả cô trở lại thôi.
     
  9. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 268: Gặp nhau ở nơi quay hình (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cuối tuần, Giản Vũ Mân đón Giản Nhất Lăng đi đến nơi quay hình cho MV, để bắt đầu thực hiện MV ca khúc mới của nhóm.

    Không may chính là, Mạc Thi Vận hôm nay cũng đến công ty điện ảnh và truyền hình này.

    Công ty điện ảnh và truyền hình đảm nhận MV ca khúc mới của Jupiter và công ty điện ảnh quay chụp quảng cáo cho Mạc Thi Vận lần này vừa vặn là cùng một công ty.

    Cho nên bọn họ cùng xuất hiện ở đây.

    Hoàn toàn là ngẫu nhiên.

    Tuy rằng đến cùng một công ty, nhưng là hai bên ghi hình là tách ra tiến hành, cũng sẽ không ảnh hưởng đến đối phương.

    Nhưng lúc trên đường đi đến nhà vệ sinh, Giản Nhất Lăng lại cùng Mạc Thi Vận gặp mặt.

    Nhìn thấy Giản Nhất Lăng, Mạc Thi Vận dừng lại.

    "Giản Nhất Lăng, cô như vậy là muốn gì, tôi làm cái gì cô cũng làm cái đó? Cô vì cái gì một hai phải cùng tôi tranh đấu?" Mạc Thi Vận chất vấn Giản Nhất Lăng.

    Cô ấy không rõ Giản Nhất Lăng làm như vậy rốt cuộc có ý tứ gì.

    Trước kia cô ấy cùng Giản Duẫn Náo làm cái gì, Giản Nhất Lăng cũng đều phải đuổi theo sau.

    Lúc trước cô ấy tham gia cuộc thi hóa học, cô cũng muốn đi theo báo danh, không tiếc vận dụng bối cảnh gia đình mà gian lận đoạt giải.

    Giản Nhất Lăng nhìn thoáng qua Mạc Thi Vận, quay đầu, tính toán vòng qua cô mà đi.

    Cô cũng không giống muốn cùng Mạc Thi Vận xảy ra xung đột.

    Nếu biết Mạc Thi Vận ở chỗ này chụp quảng cáo, cô hôm nay liền sẽ không đến đây.

    Về chuyện Mạc Thi Vận tiếp nhận chụp quảng cáo, Giản Nhất Lăng có biết đến, một đoạn trong nguyên tác có miêu tả.

    Dựa theo nguyên tác ban đầu, Mạc Thi Vận hai năm trước đã từng cứu một vị thiếu phu nhân nhà có tiền, vị thiếu phu nhân này có bối cảnh giới giải trí, trên tay nhân mạch tài nguyên thập phần phong phú.

    Vì để cảm tạ Mạc Thi Vận ơn cứu mạng, vị thiếu phu nhân này đã mở đường cho Mạc Thi Vận, một đường hộ tống Mạc Thi Vận ở giới giải trí phát triển.

    Giản Nhất Lăng không có ý định can thiệp vào sự phát triển của cốt truyện gốc, cũng không muốn tham dự vào mối quan hệ tình cảm của Mạc Thi Vận và Tần Xuyên, cũng không muốn can thiệp vào sự nghiệp phát triển của Mạc Thi Vận.

    Mạc Thi Vận vươn tay ngăn cản đường đi của Giản Nhất Lăng, "Giản Nhất Lăng, mẹ của tôi đã không còn là người giúp việc của Giản gia các người, giữa tôi và cô ở giữa cũng không có bất luận quan hệ gì, vì cái gì cô cứ muốn cắn chết tôi không tha?"

    Thời điểm trước kia, bởi vì công việc của mẹ cô ở Giản gia, đối mặt với sự làm khó dễ cùng ác ý nhục mạ của Giản Nhất Lăng, cô đều nhịn xuống.

    Nhưng là hiện tại cô không có lý do gì tiếp tục chịu đựng việc Giản Nhất Lăng cứ nhằm vào mình.

    "Cô suy nghĩ nhiều rồi." Giản Nhất Lăng trên mặt không biểu tình.

    "Tôi cũng hy vọng là do tôi suy nghĩ nhiều." Mạc Thi Vận không tin hết thảy chuyện này đều chỉ là trùng hợp.

    Giản Nhất Lăng không giải thích gì thêm, nhìn qua cánh tay của Mạc Thi Vận đăng ngăn ở trước mặt cô ấy, "Lấy ra."

    Mạc Thi Vận cắn chặt răng, cuối cùng là đem tay thu trở về.

    Giản Nhất Lăng bỏ đi đầu cũng không quay lại.

    ###

    Quay chụp bắt đầu, Giản Nhất Lăng thay váy Gothic Lolita.

    Giản Nhất Lăng tuy rằng vóc dáng khá nhỏ, nhưng là tỉ lệ dáng người không có bất luận vấn đề gì.

    Sau khi thay chiếc váy Gothic Lolita, đôi chân dài trắng nõn đã lộ ra.

    Trên nền váy đen, làn da của cô càng thêm trắng trẻo thanh tú hơn.

    Mà mái tóc của Giản Nhất Lăng ngày thường vẫn luôn cột thành đuôi ngựa giờ cũng được thả xuống.

    Mái tóc mềm mại rũ dài tới vị trí eo của cô.

    Trên đầu đeo một cái vương miện đính kim cương nhỏ, nghiêng 45 độ.

    Giản Vũ Mân đột nhiên cảm thấy có chút hối hận khi đưa em gái tới quay chụp MV.

    Giản Vũ Mân xem những nam nhân khác trong khu vực quay hình, càng nhìn càng cảm thấy khó chịu.

    Giản Nhất Lăng cho rằng việc quay chụp sẽ không thuận lợi, nhưng đạo diễn không có bất kỳ yêu cầu gì đối với biểu cảm khuôn mặt của cô.

    Bởi vì hình tượng nữ chính trong MV ca khúc mới của Jupiter là một Lolita hắc ám.

    Việc quay chụp ngoài dự đoán mà thuận lợi.

    Đạo diễn MV đối với biểu hiện của Giản Nhất Lăng thập phần vừa lòng, hết lời khen ngợi.
     
  10. thuynga0203

    Bài viết:
    720
    Chương 269: Đại thần J10 (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi quay chụp xong, Giản Nhất Lăng và bốn thành viên của Jupiter cùng nhau ở phòng nghỉ nghỉ ngơi.

    Lạc Huân đề nghị mọi người cùng chơi trò chơi.

    Vì thế mọi người lại ồn ào, muốn lôi kéo Giản Nhất Lăng cùng nhau chơi.

    "Ồn muốn chết!" Giản Vũ Mân không chút do dự bỏ phiếu phản đối, "Các cậu toàn chơi mấy trò máu me bạo lực, không thích hợp cho em của tôi chơi!"

    Giản Vũ Mân lấy di động ra, mở ra một trò chơi hóa trang nữ tính, đưa cho Giản Nhất Lăng, "Em chơi cái này này, đừng theo bọn họ chơi mấy trò kia. Anh đã nạp cho em hai vạn kim cương, em muốn mua gì thì mua."

    Lạc Huân, "Vũ ca, anh đừng như vậy mà, loại game thời trang này một mình Tiểu Lăng cũng có thể chơi, khó khăn lắm mọi người mới tụ họp với nhau, đương nhiên là muốn cùng nhau chơi trò chơi đồng đội, như vậy mới vui chứ?"

    Hai thành viên khác cũng tán thành, "Đúng vậy Vũ ca, chúng em chỉ muốn mang Nhất Lăng muội muội cùng chơi trò chơi, anh keo kiệt như vậy là không tốt đâu."

    "Ai keo kiệt? Tôi keo kiệt khi nào?"

    Anh không phải là không muốn mấy tên hỗn đản này thân cận em gái của mình quá sao?

    Vậy mà có thể kêu là keo kiệt?

    Lạc Huân nói: "Các anh em, chúng ta mở laptop ra, trực tiếp vào trò chơi đi, về phần Vũ ca, em giúp các anh giữ cho!"

    Thi Bách Dương phá đám, "Lạc Huân, cậu thật có tiền đồ, cư nhiên muốn đè lại Vũ ca, cậu xác định cậu giữ được anh ấy sao? Đừng có để anh ấy đạp trả lại nha."

    Mọi người đều biết, thể lực của Lạc Huân trong bốn người là yếu nhất.

    "Vậy thì để Nghiêu ca làm đi!" Lạc Huân vội vàng hy sinh Nhạc Nghiêu, thành viên cao nhất và mạnh mẽ nhất trong nhóm.

    Giản Vũ Mân lấy một địch ba, hoàn hảo bị áp chế.

    Cuối cùng chỉ có thể trơ mắt mà nhìn ba người mở trò chơi "Trùng tộc xâm lấn" ra trước mặt Giản Nhất Lăng, một trò chơi FPS đẫm máu, bạo lực và đáng sợ. (*)

    (*) Game FPS hay còn gọi là game First Person Shooter là game bắn súng góc nhìn người thứ nhất. Nói một cách dễ hiểu, trong game FPS người chơi sẽ nhìn "bằng mắt của nhân vật" và chỉ thấy tay và vũ khí của mình chứ không thể nhìn được toàn thân nhân vật do mình điều khiển.

    Giản Vũ Mân từ bỏ giãy giụa, đành thỏa hiệp đồng ý cho Giản Nhất Lăng cùng ba người anh em của mình chơi "Trùng tộc xâm lấn".

    Anh ở bên cạnh Giản Nhất Lăng, sẵn sàng chuẩn bị giúp Giản Nhất Lăng chơi trò chơi này.

    Nếu em gái anh không có bị nội dung trò chơi dọa, thì anh liền ở bên cạnh chỉ điểm cho em ấy chơi, bảo đảm em ấy có trải nghiệm chơi game thật tốt.

    Giản Vũ Mân hỏi Giản Nhất Lăng, "Em gái, em có tài khoản không? Nếu không có, thì lấy tài khoản của anh."

    "Có."

    "Em có sao? Vậy thì em đăng nhập đi." Giản Vũ Mân còn tưởng rằng Giản Nhất Lăng không có tài khoản.

    Giản Nhất Lăng đăng nhập vào tài khoản của mình.

    Lạc Huân hỏi, "Tài khoản của Nhất Lăng muội muội là cái gì? Chúng ta thêm bạn tốt, sau đó có thể đi đánh tổ đội."

    Giản Vũ Mân nhìn thoáng qua màn hình máy tính Giản Nhất Lăng, trả lời Lạc Huân "J10."

    "Ai?" Lạc Huân vẻ mặt kinh ngạc, "Vũ ca, anh nhìn rõ ràng một chút, có phải hay không còn có ký hiệu khác."

    "Cái gì ký hiệu khác, chỉ có một chữ cái tiếng Anh là chữ J cùng một số 10 thôi."

    "Không phải chứ, anh có đang nhìn nhầm chỗ nào không?" Lạc Huân luôn mãi dò hỏi.

    "Cái tên tiểu tử này, đây là tình huống gì? Tôi không phải đã nói rõ ràng như vậy rồi sao? Mấy chữ đơn giản như vậy mà cũng không biết?"

    Ngữ điệu của Giản Vũ Mân rất là ghét bỏ.

    "Không phải Vũ ca, anh xác định là cái tài khoản này sao? Cái tài khoản này là.."

    Lạc Huân một bên kinh ngạc, một bên thử thêm cái tài khoản này làm bạn tốt.

    Sau đó, ứng dụng kết bạn của Lạc Huân bắn ra trên màn hình của Giản Nhất Lăng.

    Giản Vũ Mân nhìn thấy ứng dụng của anh, "Cậu xem không phải cậu đã tìm thấy được rồi sao, thật sự ngốc muốn chết."

    Giản Nhất Lăng nhấn vào xác nhận bạn tốt.

    Lạc Huân nhìn thấy thêm một cái "J10" vào cột bạn bè.

    Lặp lại xác nhận, lặp lại chứng thực.

    Không phải tên bắt chước, chính là bản gốc J10.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...