Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Nữ Chủ Công Lược: N Loại Phương Thức Nghiền Áp Pháo Hôi - Tứ Nguyệt Phương Phi

Discussion in 'Truyện Drop' started by Heluu, Nov 23, 2020.

  1. Heluu

    Messages:
    3
    [​IMG]

    [​IMG]

    Hán Việt: Nữ chủ công lược: Niễn áp pháo hôi đích N chủng phương thức

    Tên gốc: 女主攻略:碾压炮灰的N种方式

    Tác giả: Tứ Nguyệt Phương Phi

    Tình trạng: Hoàn thành

    Editor: Heluu

    Link truyện gốc: 女主攻略:碾压炮灰的N种方式

    Lịch đăng: Cố gắng lết nhanh hết sức T. T

    Một tuần nhất định sẽ có 2 chương ạ. Còn nếu mình rảnh thì có thể đăng nhiều hơn nhé~

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - góp ý] - Truyện edit của Heluu

    Văn án: Cô đường đường là tổng tài thế kỷ 24 lại bị người thân hại chết, khi tỉnh lại lại trở thành ký chủ mang số hiện 001.

    Nghe nói đầu năm nay nữ phụ đều nghịch tập, pháo hôi đều muốn xoay người. Lạc Y tỏ vẻ nữ chính không phát uy thì các người lại nghĩ ta là hellokitty.

    Hãy xem nữ tổng tài bá đạo sẽ lên trời như thếnào.

    Tay cầm hào quang của nữ chính, để xem nữ phụ tìm đủ loại đường chết tới Tây Thiên như thế nào.

    Cướp người đàn ông của ta? Tìm đường chết không giải thích? Hủy nhân sinh của ta? Ta trực tiếp tiễn bọn mi.
     
    Last edited: Nov 24, 2020
  2. Đăng ký Binance
  3. Heluu

    Messages:
    3
    Mở đầu: Hệ thống và nhiệm vụ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một chiếc xe Rolls-Royce xa hoa giờ phút này đang chính diện đâm vào sườn quốc lộ, cùng nó va chạm chính là một chiếc xe tải lớn.

    Lạc Y ngồi ở chiếc xe Rolls-Royce này, chuẩn bị đi tham gia cuộc họp hội đồng quản trị của công ty.

    Lại không ngờ tới, tài xế đi theo mình nhiều năm lại như phát điên không màng tính mạng hướng đến chiếc xe tải lớn kia đâm tới.

    Trước khi chết, Lạc Y nghe được tài xế nói với cô "Thật xin lỗi, người nhà của tôi đều ở trên tay bọn họ, tôi chỉ có thể làm như vậy."

    Máu tươi chảy mặt đến tay, phát ra thanh âm lạch cạch, cùng với mùi xăng nồng, Lạc Y nghĩ lần này đại khái là thật sự phải chết.

    Chính là cô không cam lòng, cô là Lạc Y, là tổng tài của tập đoàn Lạc thị, mất 5 năm mới có thể đi đến vị trí hôm nay, lại phải trở lại bộ dáng lúc ban đầu tại đây.

    Khi cô còn nhỏ đã bệnh mà đi, cha cưới mẹ kế, mẹ kế đối với cô cũng không tốt như bề ngoài, thời khắc hãm hại, cô cũng nhịn.

    Thật vất vả chờ được đến cha đem công ty giao cho cô, lại phát hiện, công ty đã là cái vỏ rỗng, tiền tài, nhân lực, tài nguyên, đều bị mẹ kế đã sớm dời đi.

    Dù vậy, cô cũng không có từ bỏ, dùng 5 năm thời gian, khiến cho tập đoàn Lạc thị trở thành truyền kỳ, hôm nay cô chuẩn bị đến công ty, cùng mẹ kế đàm luậ vấn đề cổ phần công ty.

    Lạc Y ngàn phòng vạn phòng, vẫn là không nghĩ tới mẹ kế sẽ tàn nhẫn như vậy muốn đưa cô vào chỗ chết.

    Lạc Y cảm giác được thân thể nhẹ nhàng chậm rãi từ trong xe bay ra, cả người phiêu đãng ở trên bầu trời.

    Không đúng, chuẩn xác mà nói, cô đã chết, đó là linh hồn sao?

    Cô nhìn thấy mọi người lắc đầu thở dài, lại nhìn đến cha nằm ở trên giường bệnh thương tâm muốn chết, còn nhìn thấy chú ruột cùng mẹ kế lăn giường..

    Lạc Y không có biện pháp nào khống chế hành động của mình chỉ có thể ở trên bầu trời bị thổi tới thổi đi. Cách thành thị này càng ngày càng xa khi cô gần như tuyệt vọng lại nghe được một âm thanh.

    "Ngươi muốn sống lại sao?"

    "Đương nhiên muốn." Lạc Y chém đinh chặt sắt trả lời, nếu là có thể sống sót, cô tất nhiên muốn cho mẹ kế trả giá đại giới, còn có chú ruột, đôi cẩu nam nữ không biết xấu hổ này vì công ty chẳng những hại chết cô mà còn hại cha cô nằm trên giường nhiều năm.

    "Ngươi có nguyện ý trở thành một thành viên của hiệp hội vị diện không? Hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta, sẽ đạt được cơ hội trọng sinh."

    Một đoàn ánh sáng vàng trôi nổi trước mặt Lạc Y, không rõ nó là sinh vậy gì, nhưng chính là thanh âm của nó phát ra.

    "Ta nguyện ý." Lạc Y trả lời, cô đã có hy vọng, nhất định sẽ dùng hết toàn lực nắm chắc cơ hội tốt này.

    Dù sao cô cũng đã chết, dù sao đi nữa cũng sẽ không thể thảm hơn so với cô của hiện tại, vì cái gì không đi đua một phen.

    "Hiệp hội vị diện lọt vào công kích của vật thể không rõ, làm cho thời không xuất hiện vấn đề.

    Một ít nữ phụ, pháo hôi còn đọng lại oán hận nhân cơ hội này, trọng sinh nghịch tập đoạt đi nhân sinh vốn dĩ thuộc về nữ chính, tiếng oán than của rất nhiều nữ chính xuất hiện.

    Điều này không phù hợp với pháp tắc của thế giới, điều ngươi hiện tại phải làm chính là vãn hồi nhân sinh của nữ chính, đem nam nhân vốn là của nữ chính cướp về.

    Lạc y nghe xong, gật gật đầu, nguyên lai là như thế này, cô biết hẳn là phải làm như thế nào.

    " Hiện tại danh hiệu của ngươi chính là 001, chúng ta sẽ cho ngươi trói định vớu một hệ thống 2333. Mà 2333 sẽ phụ trách hết thảy công việc của ngươi. Chúc ngươi may mắn. "

    Dứt lời đoàn ánh sáng màu vàng kia biến mất, như chưa bao giờ xuất hiện.

    " Xin chào, ta là 2333, ngươi có thể chuẩn bị tiến hành nhiệm vụ thứ nhất."
     
    Last edited: Nov 24, 2020
  4. Heluu

    Messages:
    3
    [ TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Y thật vô ngữ, cô còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng đâu! Hệ thống liền cứ như thế đem cô đưa vào đây. Không biết có phải hay không bởi vì tiếp thu ký ức của nguyên chủ, cô đau đầu muốn chết.

    Sắp xếp lại suy nghĩ, biết mình xuyên qua một cô gái mười sáu tuổi, chủ nhân thân thể này gọi là Kiều Khê, cha làm địa ốc, cô lại là hòn ngọc quý duy nhất trong nhà, được nuông chiều tử bé.

    Dù vậy cũng không có biến cô thành những tiểu thư nhà giàu tính cách kêu ngạo ương ngạnh khác giống nhau.

    Ngược lại, khi học cấp 3 vẫn luôn giấu diếm thân phận nhà giàu của mình, cùng người bình thường không có gì khác biệt.

    Thời điểm cấp 3, Kiều Khê yêu thầm giáo thảo đi làm, nhưng ngại thể diện, tuổi lại nhỏ, liền đem đoạn cảm tình này đặt ở trong lòng.

    Cô ngồi cùng bàn với Lý Tuyết, một lần trong lúc vô tình biết được chuyện này, khi đó cảm tình của hai người không tồi, có thể gọi là bạn thân.

    Lý Tuyết cũng không có nói cái gì, mà là cùng cô che dấu chuyện yêu thầm này.

    Tốt nghiệp cấp 3, lại đến tốt nghiệp đại học, lại đến sau lại Lý Tuyết tìm việc, hai người đều là như hình với bóng.

    Trong lúc làm việc, Kiều Khê cùng một đồng nghiệp đang thực tập yêu nhau.

    Lúc này Lý Tuyết vẫn là chúc phúc Kiều Khê.

    Nhưng mà trước đêm Kiều Khê đính hôn, Lý Tuyết đột nhiên biết, Kiều Khê là con gái nhà giàu, mà bạn trai Kiều Khê Mộc Thần cũng là người thừa kế của công ty đang làm, nghe nói là người trong nhà vì rèn luyện năng lực làm việc của hắn mà bắt hắn phải bắt đầu từ việc cơ bản nhất.

    Lúc này, trong lòng Lý Tuyết không cân bằng, vốn dĩ cô ta nhìn hai người ở trước mặt mình ân ái đã rất buồn bực, kết quả hiện tại bọn họ đều là con nhà giàu, còn cô ta là một người gia cảnh bần hàn.

    Vì thế cô ta bắt đầu cả ngày ở trước mặt Mộc Thần, trang điểm hoa hòe lộng lẫy, hường thường trong lúc vô tình nói bậy vài câu về Kiều Khê.

    Vừa mới bắt đầu, Mộc Thần nhớ tới tình cảm của Kiều Khê cùng Lý Tuyết mở miệng cảnh cáo vài lần, ai ngờ Lý Tuyết càng thay đổi lại đem việc Kiều Khê thời cấp 3 yêu thầm giáo tháo nói ra.

    Mộc Thần không thể nhịn được nữa, vận dụng quan hệ trong nhà, đem Lý Tuyết đuổi ra Thanh Thành.

    Sau đó Lý Tuyết không tìm được việc, một ngày so với một ngày lại càng thảm hơn.

    Bỗng có cơ hội ngẫu nhiên, cô ta trọng sinh trở về, một đời này Lý Tuyết lại càng tệ hại hơn.

    Từ lúc bắt đầu cô ta thận trọng từng bước làm bộ cùng Kiều Khê làm bạn bè, sau đó xúi giục Kiều Khê tỏ tình với giáo thảo.

    Không biết thế nào Kiều Khê lại trước sau rối rắm, Lý Tuyết lại làm giả một phong thư tình, trộm để vào trong ngăn kéo của giáo thảo.

    Không nghĩ tới, giáo thảo thế nhưng thật sự coi trọng Kiều Khê, hai người trời xui đất khiến ở bên nhau.

    Cái này làm cho Lý Tuyết càng ngày càng hận, rốt cuộc có một ngày, cô ta phát hiện giáo thảo hóa ra là một tra nam, kết giao cùng Kiều Khê đông thời lại kết giao cùng hai người khác.

    Cái phát hiện này làm cô ta vui vẻ tới cực điểm, giáo thảo ở trường học thanh danh rất tốt, được các giáo viên cùng bạn học yêu thích. Nếu chuyện này bị tuôn ra, khẳng định sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn.

    Lý Tuyết đem chứng cứ mình phát hiện nặc danh gửi cho giáo thảo một phần để uy hiếp.

    Hai người hợp mưu, hãm hại Kiều Khê, vì thế trên lưng Kiều Khê phải đeo một cái thanh danh phá hư tình cảm của người khác.

    Biếtrõ giáo thảo có bạn gái, còn một hai phải mặt dày mày dạn dán lên, không chỉ có như thế, còn hẹn giáo thảo đến khách sạn muốn câu dẫn hiến thân, mà giáo thảo biết được bộ mặt thật của Kiều Khê lời lẽ chính đáng cự tuyệt.
     
    Last edited by a moderator: Nov 23, 2020
  5. Heluu

    Messages:
    3
    [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chuyện này bị người khác đăng lên diễn đàn trường học, hơn nữa có thêm ảnh chụp, còn có lời xác nhận của giáo thảo ở dưới.

    Kiều Khê bị đẩy lên đầu sóng gió, tất cả mọi người ở trường đều đã biết việc này, bạn học đối với cô nhục mạ cùng khinh bỉ, lão sư đối với cô thất vọng.

    Có đôi khi, buổi sáng cô tới trường học sẽ nhìn thấy trên bàn viết hai chữ "Tiện nhân", sách của cô bị xé, bị mất.

    Việc này làm nguyên chủ tiều tụy, vô tâm học tập, thậm chí không dám trở lại trường học.

    Cha Kiều biết được chuyện này, thất vọng đối với nguyên chủ, nghĩ mọi cách, vận dụng quan hệ, để cô trước tiên xuất ngoại du học

    Cô ở nước ngoài ngây người 5 năm, cha Kiều mới để cô về nước, chưa từng nghĩ, sau khi về nước, nhìn thấy Lý Tuyết trở thành phó tổng công ty nhà mình, hơn nữa còn được cha Kiều tín nhiệm

    Cuối cùng Lý Tuyết ép được cha Kiều ký tên chuyển nhượng công ty, cha Kiều biết chính mình dưỡng cái bạch nhãn lang, bị tức giận chết đột ngột.

    Kiều Khê cũng bị Lý Tuyết bức cho cùng đường, không nhà để về.

    Lạc Y tiếp nhận xong cốt truyện, lắc đầu bất đắc dĩ thở dài, Lý Tuyết thật là tàn nhẫn, vì tư tâm của mình thương tổn nhiều người vô tội như vậy.

    Lần này cô tới chính là vì để nhân sinh của nữ chính khôi phục thuận lợi như trước, mà Lý Tuyết dĩ nhiên phải chịu trừng phạt.

    Hôm nay vừa lúc là ngày đầu tiên khai giảng, cô không muốn lại ngồi cùng bàn với Lý Tuyết.

    Lạc Y tới lớp sớm, ngày khai giảng đầu tiên, cũng không thể đến trễ, cô chọn vị trí gần cửa sổ vừa vặn có thể nhìn được phong cảnh dưới lầu.

    Thuận tiện, cũng có thể xem Lý Tuyết, chậm rãi tiến vào tầm mắt cô.

    Một nữ sinh diện mạo ngọt ngào cao hứng phấn chấn ngồi ở bên cạnh cô.

    Lạc Y tiến hành giao lưu, biết được nữ sinh thoạt nhìn đơn đơn thuần vô hại, con ngươi trong veo, gọi là Tô Thiển Mạt.

    Người cũng giống hoa nhài giống nhau, mang theo hương thơm.

    Sau đó Lý Tuyết đi vào, ánh mắt đánh giá bốn phía phòng học, lúc nhìn đến Kiều Khê ngồi cùng những người khác, cô ta nhíu nhíu mày, mình thế nhưng chậm một bước.

    Lý Tuyết đi đến bện cạnh Tô Thiển Mạt, trên mặt mang theo ủy khuất:

    "Này bạn học, tôi cũng muốn ngồi ở vị trí này, cậu có thể nhường cho tôi không?"

    Tô Thiển Mạt vẻ mặt mờ mịt, cái tình huống gì thế này, cô ngốc ngốc nhìn người đột nhiên xuất hiện trước mặt, muốn để cô nhường chỗ sao.

    Đáp án là không, bằng cái gì bắt cô phải nhường, hơn nữa nhìn nữ sinh trước mặt này, thoạt nhìn liền không giống người tốt, cho nên..

    "Ô Ô.." Tô Thiển Mạt bỗng nhiên lớn tiếng khóc, dẫn tới người trong lớp đều nhìn về phía này, một người lớn như vậy, như thế nào còn nói khóc liền khóc.

    Bất quá bọn họ càng tò mò chính là, Tô Thiển Mạt vì cái gì muốn khóc.

    Này vừa khóc, kinh động đến giáo viên.

    Lý Tuyết còn chưa kịp phản ứng, giáo viên đã xuất hiện trước mặt.

    Cũng không thể nói Lý Tuyết phản ứng chậm, thật sự là Tô Thiển Mạt ra chiêu quá kỳ quái.

    "Tôi còn chưa làm cái gì.."

    Lý Tuyết cảm giác được tầm mắt mọi người đều dừng trên người cô ta, lúc này mới không tình nguyện giải thích một câu.

    "Lão sư, em có thể chứng minh vị bạn học này xác thật không làm gì, chính là em cùng Tô Thiển Mạt ngồi ở đây, bạn ấy đột nhiên chạy tới muốn Tô Thiển Mạt đem vị trí nhường cho bạn, sau đó.."

    Lạc Y học bộ dáng của nữ sinh tuổi này, cúi đầu hai ngón tay túm áo, một đôi mắt đáng yêu, chớp chớp giống như ngay sau đó liền sẽ rơi lệ, bộ dáng ủy khuất chọc người trìu mến.
     
    Last edited by a moderator: Nov 23, 2020
  6. Heluu

    Messages:
    3
    [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nam sinh phía sau đại khái là nhìn không được, cũng ra làm chứng tỏ vẻ làm Lý Tuyết có vấn đề.

    Vì thế, Lý Tuyết ở dưới tầm mắt mọi người, đã bị lão sư kêu vào văn phòng..

    Tô Thiển Mạt buông tay xoa mắt, xoay đầu mỉm cười một cái với Lạc Y.

    Hai người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, ăn ý mười phần, có đôi khi chỉ cần một ánh mắt, hai người là có thể trở thành bạn bè.

    Mà có người, cho dù là cả đời, đều không thể trở thành bạn bè chân chính.

    "Kiều Khê, vừa rồi cảm ơn cậu nha!"

    Tô Thiển Mạt nhỏ giọng hướng cô nói lời cảm ơn, ít nhiều có Kiều Khê nếu không còn không biết làm thế nào để xong việc đâu.

    Bất quả cũng không thể trách cô đùa dai, ai kêu Lý Tuyết mang một bộ dáng bạch liên hoa lại đây.

    "Không khách khí, về sau chúng ta chính là bạn bè"

    Lạc Y cười nhẹ, vốn dĩ ở trong trí nhớ nguyên chủ Kiều Khê tựa hồ đối với Tô Thiển Mạt, không có ấn tượng gì.

    Kỳ thật Lạc Y không rõ, vì cái gì chính mình sẽ nhận Tô Thiển Mạt làm bạn bè, bản thân cô là người không dễ dàng tiếp cận với người khác.

    Chính là trước mắt vừa gần cô đã liền muốn cùng Tô Thiển Mạt làm bạn bè,

    Thẳng đến thật lâu thật lâu về sau, cô mới hiểu được, vì cái gì lần đầu tiên gặp mặt, cô cùng Tô Thiển Mạt liền chân chính trở thành bạn tốt, đương nhiên đó là lời phía sau.

    "Có chuyện gì à?"

    Tô Thiển Mạt thấy "Kiều Khê" sắc mặt có chút không thích hợp, khẩn trương dò hỏi.

    "Không có gì đâu."

    Lạc Y mỉm cười một cái, cô xác thật không có việc gì, chỉ là có chút nhớ nhà, nhớ nhà của mình, thậm chí còn có điểm nhớ mẹ đã qua đời nhiều năm.

    Lúc này, Lý Tuyết vào phòng học, hốc mắt có điểm ửng đỏ, một bộ dáng ủy khuất.

    Khi cô ta tiến vào, phát hiện vị trí cách gần Kiều Khê đều có người, cô ta không cam lòng đành phải đi đến bàn đầu tiên.

    Vừa mới bị lão sư kêu vào văn phòng, hai lời chưa nói, liền đem cô ta giáo huấn một hồi. Nói cô ta khi dễ người khác, vì cái gì đoạt vị trí của người khác.

    Cô ta mới vừa biện giải một câu, lại bị lão sư răn dạy thật mạnh, chỉ trích cô ta không tôn trọng lão sư, nói thêm gì nữa chính là phải mời phụ huynh.

    Lý Tuyết bất đắc dĩ nuốt xuống phần ủy khuất này, cô ta có thể nói cái gì, lại không thể cùng lão sư cãi cọ.

    Hơn nữa là ngày khai giảng đầu tiên, để lại ấn tượng không tốt với lão sư, thật sự không biết, về sau làm sao bây giờ.

    Cuối cùng, cô ta nghiêm túc thừa nhận sai lầm, lão sư mới thả cô ta rời đi trở về phòng học.

    Thù này cô ta sẽ nhớ kỹ, Tô Thiển Mạt, Kiều Khê hai người các cô chờ đó, đều chờ cho tôi.

    Tay nắm bút bi của Lý Tuyết không tự chủ được bất giác dùng sức, chỉ nghe được sát một tiếng.

    Phòng học an tĩnh giờ phút này càng thêm an tĩnh, không ít ánh mắt đều dừng ở trên người Lý Tuyết.

    Cô ta ngượng ngùng nhìn lên trên bục giảng, lão sư đang tự giới thiệu, cũng chính là chủ nhiệm lớp này Uông Nguyệt.

    "Thực xin lỗi, lão sư."

    Lý Tuyết nhỏ giọng mở miệng, thanh âm nhiều vài hơn phần ủy khuất, buông đầu xuống, không dám ngẩng đầu.

    Uông Nguyệt cũng không có nói cái gì, lại ở trong lòng yên lặng nhớ kỹ Lý Tuyết

    Bởi vì cô vừa mới thấy rõ, Lý Tuyết bóp gãy bút bi, nhìn mắt như vô tội, lại có nhiều thêm vài phần hận ý.

    Nữ sinh tuổi nàu, cừu hận lại mãnh liệt như thế? Cái này làm cho cô không thể không chú ý tới Lý Tuyết nhiều hơn.

    Lạc Y cười lạnh trong lòng, Lý Tuyết này thật là khó đối phó, bất quá tuổi này hẳn là sự lựa chọn tốt nhất đi.

    Cho nên, Lý Tuyết, cô ngàn vạn không cần chính mình chạy tới tìm đường chết, nếu không đừng chớ có trách tôi không khách khí.
     
  7. Heluu

    Messages:
    3
    [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đoạn thời gian kế tiếp, Lạc Y đều không cho Lý Tuyết cơ hội tiếp cận cô.

    Hôm nay là ngày trực nhật, Tô Mạt Thiển có việc phải rời đi trước. Dựa theo lịch trưc nhật, chỉ còn lại cô cùng một nữ sinh khác là Phạm Hiểu Thiến.

    Cũng không biết Lý Tuyết cùng Phạm Hiểu Thiến nói cái gì, Phạm Hiểu Thiến rời đi, trong phòng học chỉ còn lại hai người Lạc Y cùng Lý Tuyết.

    Trực nhật xong, LLý Tuyết nhịn không được kêu cô: "Kiều Khê."

    " "Xảy ra chuyện gì?" Lạc Y ngẩng đầu nhìn về phía cô ta.

    "Kiều Khê, sự tình lần trước thực xin lỗi, lúc ấy tôi cũng không nghĩ nhiều như vậy."

    Lý Tuyết nói xin lỗi, cô ta xác thật không nghĩ nhiều như vậy, không tới sẽ gặp được Tô Thiển Mạt, một người ra bài không theo lẽ thường. Thiếu chút nữa đem chính mình kéo vào hố.

    "Việc gì vậy? Xảy ra chuyện gì sao?"

    Lạc Y dừng việc trong tay, vẻ mặt mờ mịt nhìn cô ta, hiện tại Lạc Y chính là nữ sinh tuổi mười sáu, là tuổi hiên chân ngây thơ

    Lý Tuyết lại một lần xấu hổ, lời đã chuẩn bị nói đều bị đánh trở về.

    Trước mắt Kiều Khê đã sớm đã quên sự kiện kia, hiện tại cô ta đề cập, lại có vẻ keo kiệt.

    "Không.. Không có việc gì."

    Lý Tuyết giả ngu cười cười. Giây tiếp theo, mỉm cười ngưng ở trên mặt

    "A, tôi nhớ rồi, cậu nói là việc lần trước muốn Tô Thiển Mạt nhường chỗ sao?"

    Lạc Y gãi gãi đầu, một bộ trí nhớ không tốt lắm, bộ dáng rất là ưu sầu.

    Lý Tuyết bị nghẹn một bụng khí, không chỗ phát. Lại còn phải treo trên mặt nụ cườ, cùng "Kiều Khê" trước mắt xin lỗi.

    "Đúng vậy! Sự việc lần trước tôi quá lỗ mãng, cậu cùng Thiển Mạt không cần để ở trong lòng."

    "Chuyện đó tôi cùng Thiển Mạt đã sớm đã quên, tuy rằng cậu làm hại Thiển Mạt khóc lớn, bất quá cũng không phải chuyện to tát gì, chúng ta cùng quên đi."

    Lạc Y hào phóng vung tay lên, tỏ vẻ cái gì cũng chưa phát sinh, đều đem Lý Tuyết bức cho nghiến răng nghiến lợi.

    Lý Tuyết "Ừ" một tiếng, "Có thời gian tôi mời các cậu ăn cơm, bồi tội."

    Nói xong lời này, Lý Tuyết thở ra một hơi thật mạnh, cô ta còn thật sư muốn giết người, vì cái gì mà Kiều Khê hiện tại còn nói chuyện như thế, quả thực chính là đem người tức chết người không đền mạng

    Lạc Y dựa vào tường trong lòng yên lặng cho chính mình một ngón tay cái.

    Nhớ rõ kiếp trước, tựa hồ Lý Tuyết cũng cho mời "Kiều Khê" ăn cơm, nhưng cuối cùng, người thanh toán đều là Kiều Khê.

    Nêu muốn mời cô ăn cơm, vậy đi thôi! Cô sẽ không cự tuyệt đâu.

    "Được thôi, kia hôm nào rảnh, tôi hẹn Thiển Mạt, ba người chúng ta cùng đi."

    "Không bằng ngày mai đi, vừa vặn ngày mai là thứ bảy, chúng ta đều không phải đi học."

    Lý Tuyết đưa ra kiến nghị, cô ta đã gấp không chờ nổi

    "Được, trở về tôi hỏi Thiển Mạt một chút" Lạc Y trả lời.

    Hai người vừa nói vừa cười ra khỏi cửa phòng học sau đó đường ai nấy đi.

    Lý Tuyết ngừng ở cầu thang tầng 3, đi hướng hành lang nhìn Kiều Khê xuất hiện ở dưới lầu, nhìn cô đi ngày càng xa mình.

    "Kiều Khê, này không thể trách tôi, là tự cô đụng vào họng súng thì phải trả giá đắt."

    Lý Tuyết cười lạnh, thời điểm nói những lời này, vẻ mặt âm trầm, nào có phải biểu tình của nữ sinh mười mấy tuổi. Nên chọn nhà ăn nào đây, ở đâu càng nhiều người? Ở đâu có thể làm Kiều Khê mất mặt bị càng người biết đây.

    Lạc Y về đến nhà, giống như trước đây, vung tay lên, nhìn thấy hình ảnh Lý Tuyết.

    "Chậc chậc, làm tôi trả giá đắt? Vậy xem ai càng mất mặt đi."

    Nghĩ xong lấy điện thoại từ dưới gối, nhắn tin cho Tô Thiển Mạt.
     
    Last edited: Nov 23, 2020
  8. Heluu

    Messages:
    3
    [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giữa trưa thứ bẩy, ba người cùng nhau đến một nhà hàng gần trường, Tô Thiển Mạt vừa nhìn bên ngoài biết giá cả xa xỉ.

    Trộm túm túm quần áo Kiều Khê, "Kiều Khê, Lý Tuyết thật sự sẽ tốt bụng mời chúng ta ăn cơm sao?"

    Cô là vẫn không tin, Lý Tuyết sẽ có lòng tốt như vậy.

    Lạc Y cho Tô Thiển Mạt một cái ánh mắt an tâm, cô đều có biện pháp đối phó Lý Tuyết.

    Lý Tuyết vào nhà ăn, để Kiều Khê cùng Tô Thiển Mạt gọi món ăn. Nếu Tô Thiển Mạt cùng tới vậy liền đối phó cả hai đi.

    Tô Thiển Mạt bất động thanh sắc, không có ý tức gọi món.

    Lý Tuyết vừa định nói chuyện, Lạc Y liền mở miệng đoạt nói trước:

    "Lý Tuyết, nếu là cậu mời bọn tôi ăn cơm, vẫn là cậu gọi chọn món đi."

    Lạc Y cố ý đem thanh âm đề cao, nhân viên phục vụ đi tới tự nhiên mà vậy nghe được lời này.

    Vẻ mặt Lý Tuyết xấu hổ, đành phải gọi món sau đó lại để Tô Thiển Mạt gọi.

    Tô Thiển Mạt tự nhiên sẽ hiểu ý tứ Kiều Khê, cũng tìm cớ cự tuyệt.

    Vì thế vấn đề gọi cơm cuối cùng đều rơi xuống trên người Lý Tuyết.

    Lạc Y ở trong lòng yên lặng tính toán giá cả, sau đó đồ ăn lên nhân viên phục vụ lễ phép đi tới dò hỏi ai thanh toán.

    Tô Thiển Mạt cùng Lạc Y hai người không nói lời nào, nhưng là động tác nhất trí chỉ hướng Lý Tuyết.

    Lý Tuyết đáng thương vô cùng từ trong túi móc ra một nhúm tiền lẻ, chỗ tiền lẻ này đương nhiên không đủ để trả cho bữa cơm này.

    Nhân viên tạp vụ ánh mắt lộ ra khinh thường, không có tiền còn học người khác tới ăn cơm, thật là mất mặt.

    "Xin hỏi ngài là dùng thẻ hay là tiền mặt?"

    Dù vậy, nhân viên phục vụ vẫn mang khuôn mặt mỉm cười như cũ, lễ phép dò hỏi.

    "Thực xin lỗi, tôu không mang nhiều tiền như vậy xin hỏi có thể rửa chén không?"

    Lý Tuyết xắn tay áo, tâm tính hài tử, rồi lại không dám ngẩng đầu, thanh âm ủy khuất mang theo vài phần thử.

    Nhân viên phuc vụ thấy cô ta như thế, đành phải quay đầu, nhìn về phía Tô Thiển Mạt cùng Kiều Khê.

    "Nếu ngài mang tiền không đủ, có thể hỏi hỏi hai vị bằng hữu này, ba vị cùng nhau bỏ tiền."

    Nhân viên phục vụ ra chủ ý thay cô ta, nữ sinh tuổi này, có không ít người vì khoe khoang, phùng má giả làm người mập, không có tiền cũng muốn giả người có tiền.

    Nữ sinh như vậy cô ta thấy cũng rất nhiều rồi, bất quá hôm nay tựa hồ nhìn nữ sinh này có chút ủy khuất đi. Không giống loại đua đòi người khác, cũng không biết là tình huống gì.

    "Kiều Khê, Thiển Mạt, hai cậu giúp tôi đi, thực xin lỗi tôi không mang nhiều tiền như vậy. Việc trước kia là tôi không đúng, các cậu cho tôi xin lỗi, mời các cậu ăn cơm để bồi tội nhưng tôi không nghĩ tới sẽ đắt như vậy."

    Thanh âm Lý Tuyết ủy khuất tới cực điểm, mỗi câu nói đều lên án Kiều Khê cùng Tô Thiển Mạt.

    Tô Thiển Mạt hiện tại xem như minh bạch, Lý Tuyết đánh cái bàn tính gì.

    "Ai, lúc này học sinh mới bao lớn a, thế nhưng bị bắt tới nhà ăn xa hoa tiêu phí."

    "Chính là lại đem người ta khi dễ đến khóc."

    "Nhìn chút đồ ăn này chính là phải lên đến chục nghìn đi."

    "..."

    Mọi người dừng ánh mắt ở trên người Tô Thiển Mạt cùng Kiều Khê, nhiều khinh bỉ, đối với Lý Tuyết, càng có rất nhiều người đồng tình.

    "Thực xin lỗi, đây đều là tôi sai, cùng các bạn ấy không có quan hệ, là tôi muốn mời các nàng ăn cơm, các bạn ấy khẳng định cũng không nghĩ tới, giá cả sẽ cao như vậy.."

    Lý Tuyết một câu một câu giải thích, việc này thật sự cùng hai người không có quan hệ, nhưng là cô ta càng giải thích, những người này càng là tin tưởng, người bị khi dễ là cô ta, cô ta càng như vậy, những người này liền càng thêm tin tưởng, cô là bị hai người buộc ở nhà ăn xa hoa tiêu phí.

     
  9. Heluu

    Messages:
    3
    [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lạc Y bang một tiếng, đem bao tiền quăng thật mạnh ở trên bàn, động tác giống như nước chảy mây trôi, nhanh nhẹn từ trong bóp tiền lấy thẻ ra, đưa cho nhân viên phục vụ bên cạnh

    "Trả bằng thẻ." Thanh âm thanh triệt dứt khoát.

    "Lý Tuyết nếu như chính mình không có tiền, lần sau đừng tới loại nhà hàng xa hoa này ăn, nói cái gì mời ăn cơm. Hơn nữa, nhớ rõ phải đem mắt đánh bóng chút, bằng không lần sau có thể không có ai thay cậu trả tiền.

    Lạc Y cười khẽ, cô hiểu rõ ý đồ của Lý Tuyết, muốn mượn bữa cơm này, làm mọi người cho rằng, là cô cùng Tô Thiển Mạt hai người bức Lý Tuyết tới nhà ăn xa hoa tiêu phí. Mà Lý Tuyết lại là người bình thườn không có nhiều tiền như vậy, cho nên cuối cùng cái danh xấu sẽ rơi xuống đầu cô cùng Tô Thiển Mạt.

    Bắt bạn học tới nhà ăn xa hoa tiêu phí, sau đó ăn cơm bá vương.. Lý Tuyết thành đối tượng mọi người đồng tình, mà cô cùng Tô Thiển Mạt sẽ thành đối tượng bị người phỉ nhổ.

    Muốn kết quả như vậy? Đáng tiếc cô sẽ không để Lý Tuyết được như ý.

    " Kiều Khê, vì sao cậu lại muốn trả tiền, lại không phải chúng ta một hai phải bắt cậu ta tới nơi này, chính cậu ta nói muốn mời chúng ta ăn cơm hơn nữa đồ ăn cũng không phải chúng ta gọi, dựa vào cái gì cậu phải trả tiền? "

    Tô Thiển Mạt tỏ vẻ cái này nồi cô không cõng, Kiều Khê cũng không thể cõng, quả thực là khinh người quá đáng, đã nói Lý Tuyết không có lòng tốt mà, thật là..

    " Không phải, tôi.. "

    Lý Tuyết muốn giải thích, rõ rầng ánh mắt mọi người nhìn cô ta đều không giống nhau.

    " Quấy rầy một chút, đây là thẻ của ngài, hóa đơn là 11089 tệ. "

    Nhân viên phục vụ cười nói, đánh gãy lời Lý Tuyết muốn giải thích

    " Tiểu cô nương, tôi cảm thấy ngài nên hẳn là cùng vị bạn học giúp ngài này nói lời cảm ơn, rốt cuộc vừa rồi đồ ăn này đều là ngài gọi, người mời ăn cơm cũng là ngài, mà người thanh toán lại là bạn học này."

    Nhân viên phục vụ này chính là người vừa đứng kia nghe được hết tất cả.

    Lạc Y nhận lại thẻ ngân hàng bỏ vào trong túi tiền.

    Kỳ thật Lý Tuyết tính toán thật độc, bởi vì kiếp trước khi học cấp 3 Kiều Khê quả thật sẽ không mang tiền, mang thẻ trên người.

    Nhưng là lần này, cô cũng không phải Kiều Khê chân chính, hơn nữa hơi chút có chút ngoài ý muốn, tự nhiên cô cũng sẽ mang ví tiền chuẩn bị đầy đủ.

    Xem náo nhiệt không sai biệt lắm cũng đều tan, thật là một hồi trò khôi hài.

    Lý Tuyết cuối cùng không tình nguyện nói cảm ơn với Kiều Khê.

    Lạc Y lôi kéo Tô Thiển Mạt vui sướng ăn cơm, dù sao cũng là dùng tiền mua, không thể lãng phí, đối diện tâm tình Lý Tuyết cũng không tốt như vậy.

    Sau khi ăn xong, ba người từng người về nhà.

    Buổi sáng thứ 2 lời đồn đãi ở trường nổi lên bốn phía, nói là ngày thứ bảy Kiều Khê cùng một nam nnhaan ăn cơm ở nhà hàng xa hoa, một bữa cơm tiêu tốn một vạn.

    Trên diễn đàn trường học, cơ hồ cũng muốn nổ mạnh, tất cả mọi người đều chú ý sự kiện này.

    Thậm chí, cuối cùng còn có người tung ra ảnh chụp Kiều Khê một mình ra vào nhà ăn xa hoa.

    Thật sự không thể trách lực ảnh hưởng của Kiều Khê lớn, mà là bởi vì Kiều Khê lớn lên xinh đẹp, học tập lại tốt, được lão sư yêu thích.

    Chính là bình thường Kiều Khê mặc quần áo trang điểm, đều nói cho mọi người biết cô chỉ là em gái nhỏ nhà bên, không phải thiên kim nhà giàu.

    Cho nên nhìn thấy ảnh chụp như vậy, cũng chẳng trách mọi người ngờ vực, rốt cuộc là nhà hàng xa hoa như vậy, đối với tuổi này của bọn họ mà nói vẫn là thực xa xỉ.

    Tô Mạt nhìn thấy đều muốn giết người, vừa nhìn là biết tiện nhân Lý Tuyết làm, tuổi còn nhỏ mà đã ác độc như vậy, về sau trưởng thành nhưng làm sao bây giờ?

    Cô ở trên diễn đàn giải thích nói ngày đó là cô cùng Kiều Khê, Lý Tuyết ba người cùng đi ăn cơm, nhưng là những lời này vừa nói ra ra, đã bị rất nhiều người mắng đi xuống.
     
  10. Heluu

    Messages:
    3
    [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Thiển Mạt sốt ruột gọi điện thoại cho Kiều Khê nhưng không có người bắt máy.

    Trên diễn đàn người mắng cũng càng ngày càng khó nghe, cuối cùng Tô Thiển Mạt cùng những người trên đó cãi cọ.

    Này nhóm người thật sự là khinh người quá đáng, tuy rằng Tô Thiển Mạt rất lợi hại, nhưng địch rất đông, một mình cô nàng không thể nào cùng những anh hùng bàn phím kia so sánh, rất nhanh liền bại trận.

    Trơ mắt nhìn những người đó công kích Kiều Khê, càng ngày càng khó nghe Tô Thiển Mạt bất lực khóc mất, Kiều Khê của cô nàng tốt đẹp như vậy làm sao có thể chịu được những ngôn ngữ ô uế này.

    Tô Thiển Mạt lại gọi lại cho Kiều Khê, cuối cùng cũng có người nhận.

    "Kiều Khê, cậu có chuyện gì! Vì cái gì không tiếp điện thoại mình."

    Tô Thiển Mạt vừa khóc vừa cười, lại còn mang theo tức giận.

    "Điện thoại của tôi sạc pin, vừa mới ngủ một giấc, không có nhìn đến, xảy ra chuyện gì?"

    Lạc Y dò hỏi, cô bỗng nhiên theo bản năng muốn nhìn một chút bộ dáng hiện tại củaTô Thiển Mạt

    Thật đúng là cái nha đầu ngốc, vì chuyện của cô, vừa khóc vừa cười.

    "Kiều Khê cậu có xem bài đăng trên diễn đàn trường học chưa? Bài đăng kia.."

    Tô Thiển Mạt muốn nói lại thôi, vạn nhất Kiều Khê không tiếp thu được vấn đề này, làm sao bây giờ?

    Lạc Y dựa vào một chỗ khác có chút đau lòng:

    "Thiển Mạt, tôi biết bài đăng kia, cậu không cần lo lắng, đem nước mắt lau khô, không có việc gì."

    "A.. Không đúng, cậu có khóc đâu? Tô Thiển Mạt nhà tôi không sợ trời không sợ đất, như thế nào có khả năng sẽ khóc nhè, không tiền đồ."

    Tô Thiển Mạt nhanh chóng duỗi tay lau khô nước mắt, tiểu dạng nhi, tôi mới không khóc đâu?

    Lạc Y ngược lại cười, cười ngây ngô

    "Đúng vậy, Thiển Mạt chúng ta lợi hại nhất, ai cũng không dám chọc cậu, Thiển Mạt đại nhân, tiểu nữ thân thể yếu đuối cầu ngài chiếu cố nhiều hơn. Về sau cái gì cũng đều nghe cậu."

    Thanh âm Lạc Y thấp thấp, lại mang theo chút ý vị trêu đùa.

    "Ha ha.."

    Hai người nổi lên vui đùa, tràn ngập vui vẻ nói cười, nữ sinh tuổi này vốn là nên thiên chân vô tà, nơi nào có ghen ghét đố kỵ cùng thủ đoạn như vậy.

    Vào lúc ban đêm, Lạc Y dò hỏi hệ thống, có biết xử lý những việc này như thế nào không?

    Hệ thống cho Lạc Y một cái đáp án vừa lòng.

    Lạc Y ngủ liền một giấc, buổi sáng hôm sau trên diễn đàn trường học nổ tung, từng đợt bình luận tất cả đều là mắng Lý Tuyết.

    Nói cô vong ân phụ nghĩa, không biết xấu hổ, v.. v thậm chí còn tệ hơn nói cô ta cút ra khỏi trường học, người như vậy ở lại trường chỉ biết vũ nhục thanh danh của trường học.

    Có người ở trên diễn đàn thả ảnh Lý Tuyết, Tô Thiển Mạt cùng với Kiều Khê ba người ăn cơm cùng nhau, bên cạnh ảnh chụp còn có ảnh Lý Tuyết gọi kón, Kiều Khê thanh toán..

    Cái này cũng chưa là gì, cuối cùng còn đem cái tài khoản nặc danh hãm hại Kiều KHê, điều tra ra là tài khoản nhỏ của Lý Tuyết, cùng với không ít bình luận châm ngòi thổi gió người khác phần lớn đều là tài khoản nhỏ của Lý Tuyết.

    Tóm lại tất cả những điều này đêu là chứng cứ hoàn mỹ để chứng minh Lý Tuyết là nữ sinh phức tạp, không kém tiện nhân.

    Thanh danh tích lũy nửa năm ở trường có thể nói là thất bại trong gang tấc, mọi người đều e sợ tránh cô ta còn không kịp.

    Ngay sau đó, tài khoản chính của Lý Tuyết ra làm sáng tỏ, tài khoản nhỏ kia không phải của mình, còn xác nhận là hôm qua cô ta cùng Tô Thiển Mạt, Kiều Khê ba người cùng nhau ăn cơm.

    Lúc ấy có người dò hỏi nàng, vì cái gì không có ở ngày hôm qua, vì Kiều Khê giải thích.

    Lý Tuyết không biết xấu hổ trả lời một câu, trong nhà không có mạng, di động tín hiệu lại kém, cô ta đi ra ngoài đến trường học nghe được có lời đồn đãi, mới cuống quít đăng bài làm sáng tỏ.
     
  11. Heluu

    Messages:
    3
    [TG1] Thiên kim nhà giàu VS bạn thân giả nhân giả nghĩa (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ha hả, quả là có thể xưng là thần biện minh, không biết xấu hổ tới một loại cảnh giới.

    Tô Thiển Mạt sáng sớm liền tới rồi trường học, cô nàng chính là vì xem Lý Tuyết bị chê cười, cố ý chạy tới, thật là xú nha đầu không biết xấu hổ, sớm biết vậy thứ bảy ngày đó không nên để Kiều Khê trả tiền.

    Chính cô ta tự nói mời cơm, dựa vào cái gì muốn Kiều Khê trả tiền.. Càng đáng giận chính là, quay mặt đi còn hãm hại Kiều Khê như thế, thật là không biết loại người này vì cái gì sẽ sống trên đời.

    Lý Tuyết vào phòng học, tất cả ánh mắt đều dừng ở trên người cô ta, cô ta xấu hổ tự mình trở về chỗ ngồi của mình, giống như tất cả mọi người đã biết, làm sao bây giờ? Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo?

    Lúc này Kiều Khê cũng đi đến, trực tiếp ngồi vào chỗ mình, cười nhìn nhìn Tô Thiển Mạt.

    "Cậu có phải hay không đã sớm biết sẽ có người hỗ trợ làm sáng tỏ? Còn làm hại tôi lo lắng lâu như vậy." Tô Thiển Mạt đều muốn hung hăng đánh Kiều Khê một cái, cô nàng dều đã khóc kia kìa.

    Còn cùng những người đó mắng chửi lâu như vậy, ô ô, muốn bồi thường, cô nàng muốn được tiền bồi thường thiệt hại tinh thần.

    "Mặc kệ nói như thế nào, đều là cậu có lý, được chưa?" Lạc Y cười trả lời Tô Thiển Mạt, nha đầu này ai, thật là như thế nào cảm giác mỗi lần thấy cô nàng, chính mình đều phải bại trận? Thật là vấn đề kỳ quái.

    "Lý Tuyết, đến văn phòng tôi!" Uông Nguyệt ngữ khí thập phần không tốt xuất hiện ở cửa phòng học, đem Lý Tuyết kêu vào văn phòng, sắc mặt rất khó xem.

    Ngày hôm qua sau khi về nhà, cô ta liền thấy được bài đăng trên diễn đàn, phản ứng đầu tiên chính là Lý Tuyết làm.

    Chính là lại nghĩ nghĩ, một nữ sinh mười mấy tuổi, không thể có tâm tư ác độc như vậy đâu? Hay là mình nghĩ sai rồi, nhưng trừ bỏ Lý Tuyết, cô ta cũng thật sự là không nghĩ ra được sẽ có người thứ hai làm như vậy.

    Buổi sáng trước khi lên lớp, cô ta lại đi dạo một vòng quanh diễn đàn phát hiện, hướng gió đã sớm thay đổi.

    Thế nhưng có người tìm ra tài khoản phụ của Lý Tuyết, việc của Kiều Khê cũng đều làm sáng tỏ.

    Lúc này, mọi người đều chỉ hướng Lý Tuyết.

    "Lão sư, thật sự không phải em, những bài đăng đó thật sư không phải em phát." Lý Tuyết mở miệng giải thích, cô ta biết Uông Nguyệt tại sao lại gọi cô ta lên văn phòng.

    Nhưng là những bài đăng đó thật sự không phải cô ta phát, cho nên cô ta sẽ không thừa nhận.

    "Không phải em? Vậy là ai? Có phải vì ngày khai giảng đầu tiên, Kiều Khê cùng Tô Thiển Mạt đắc tội em, cho nên em cứ như vậy hãm hại các bạn?" Uông Nguyệt từng câu từng chữ dò hỏi, mắt gắt gao nhìn chằm chằm Lý Tuyết.

    Tuổi còn nhỏ, như thế nào có thể làm ra việc như vậy, trên mặt Lý Tuyết chỉ có ủy khuất, cũng không có thần sắc dư thừa nào, thật là ngụy trang tốt quá. Hay là thật sự vẫn có ẩn tình gì khác?

    "Lão sư, tại sao cô không tin em, thật sự không phải em làm, không liên quan đến em." Lý Tuyết nhịn không được rơi nước mắt, thoạt nhìn ủy khuất cực kỳ.

    Cái này làm cho chủ nhiệm lớp trẻ tuổi Uông Nguyệt, có chút không biết làm sao, hiểu lầm sao? Chính là nếu không phải Lý Tuyết, thì là ai?

    "Lão sư, lão sư, trong lớp đã xảy ra chuyện, đã tìm được người đăng bài hại Kiều Khê." Ủy viên học tập trong lớp vội vội vàng vàng xuất hiện ở văn phòng, giải thích.

    Thật ra là vừa mới có chút vấn đề nhỏ, kết quả thế nhưng lại đánh bậy đánh bạ đem được người đăng bài lôi ra.

    Uông Nguyệt có chút ngốc lại nhìn Lý Tuyết đang khóc thương tâm, ngữ khí có chút mềm mỏng, hóa ra là cô ta hiểu lầm.

    "Lý Tuyết, thật xin lỗi, cô không nghĩ tới đã oan uổng em." Dứt lời Uông Nguyệt vội vội vàng vàng đi ra khỏi văn phòng, đi về phía phòng học.

    Không ai chú ý tới, thời điểm Lý Tuyết ngẩng đầu lên trên mặt lộ ra một tia đắc ý.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...