Thơ trả lời: Bài thơ đem bán hổng có lời Sao người trả giá kiểu trời ơi Thơ tình mới viết cho người đấy Khuyến mãi tặng thêm một nụ cười Thơ Thơ
Mời bạn vào đây dùng tách trà Tao nhân mặc khách đối thơ ca Bài thơ để đấy chờ tri kỷ Xướng họa thâu đêm cùng với ta Thơ Thơ
Trả giá là nghiệp của kẻ nghèo. Nào đâu có muốn, vẫn phải đeo. Đâu như thiên hạ tiền muôn vạn, Mua không nhìn giá cũng chẳng nghèo. * * * Thơ tình mới viết ta xin nhận. Tình nặng thơ dày, nợ tao nhân. Nụ cười người đó làm xao xuyến, Đã lỡ say rồi, sao dời chân. - Đông Tàn -
Bài thơ em viết tặng người thương Hổng lấy tiền đâu xin tỏ tường Tình em gởi trọn trong thơ ấy Theo bước chinh nhân suốt dặm đường
Hôm nay rảnh rỗi ghé vào chơi Chúc quán đông khách cùng tri kỷ Gió xuân ở lại cùng trăng sáng Đi rồi mà lòng lại vấn vương.
Ngồi buồn độc tửu một mình ta Tiếng cuốc đâu đây gợi nhớ nhà Quán vắng tiêu điều không bóng khách Ngoài sân vằng vặc ánh trăng xa
Đêm vắng mình ta nghe khúc ca, Tiếng trầm tiếng lạc nhớ phương xa. Quán thơ hôm ấy, thơ người tặng, Lời thơ như nói người nhớ ta? - Đông Tàn -
Ngược miền Nam Bắc vô vàn ngả Tri kỉ ngồi đợi gốc thi ca Sóng sánh tách trà hương nhàn nhạt Nhặt một cánh gió gởi phương xa. - Cửu -
Đêm vắng mình ta ngồi thở than Bếp lửa về khuya cũng dần tàn Bài thơ hôm ấy đem phổ nhạc Gởi nổi lòng riêng theo tiếng đàn Thơ Thơ
Ra Nam vào Bắc tìm tri âm Tri kỷ đâu rồi chẳng lại thăm Trời đã về khuya trà cũng nguội Vọng tiếng cố nhân hoài xa xăm Thơ Thơ