

Chúng ta đã là bạn tốt bao năm rồi nhỉ?
Vậy mà cũng chẳng thể tránh khỏi tiệc tàn mộng tan!
Ngỡ là mãi mãi
Ngỡ có tương lai
Chợt nhận ra là ảo mộng ăn sâu vào máu thịt
Khi tỉnh giấc, tâm can hóa vỡ vụn
*. * *
3 năm cho tình bạn của chúng ta
3 ngày để kết thúc tất cả
3 giây để cậu do dự
3 khoảnh khắc để tôi buông tay
Có còn nhớ những lần gặp gỡ
Từ xa lạ rồi trở thành thân quen
Nhớ nụ cười lưu lại nơi khoé môi
Nhớ hồi ức còn vương đầy kỉ niệm
Nhớ bóng dáng của chúng ta năm nào!
Nhớ những bức thư tay còn in đầy nét mực
Nhớ những nét vẽ chứa đầy dịu dàng
Nhớ những lời chúc chứa đầy suy tư
Nhớ những câu hứa giờ chẳng thể thành hiện thực
Nhớ những khát vọng hóa dở dang
*. *. *
Giờ câu hứa chẳng thể trọn vẹn
Khi trong tôi chỉ còn là giả dối
Khi yêu thương trở thành gánh nặng
Khi bên cậu đã có một ai khác.. tốt hơn!
Những lời viết dang dở chẳng thể nào hoàn thành
Những yêu thương chẳng kịp nói
Những khát vọng chẳng thể thực hiện
Ngay cả những lời cuối cùng
Cũng chẳng thể trọn vẹn nữa rồi
Yêu thương không thể tiếp tục
Lời lẽ chẳng thể nói hết
Người im lặng, định trước kết thúc
Chẳng thể dịu dàng
Chẳng thể mỉm cười
Chỉ có thể buông tay!
Tôi nợ cậu hàng ngàn lời xin lỗi
Cũng nợ cậu hàng vạn yêu thương
Kiếp này không thể trả
Kiếp sau nguyện ý đến chết không từ
Hi vọng tương lai của cậu đều rực rỡ
Không bóng tối đêm đen
Không bụi phủ sương mù
Không đau đớn buồn phiền
Không oán thán tiếc than
Sẽ có người yêu cậu hơn tôi
Trân trọng hay bảo vệ
Tôi đều chẳng thể tiếp tục nữa rồi!
*. *. *
Dù chẳng thể vãn hồi hồi ức
Cũng chẳng thể là tôi lúc trước
Chỉ hi vọng cậu bình yên
Còn tôi, sẽ ngủ sâu mãi mãi!
(Hết)
Vậy mà cũng chẳng thể tránh khỏi tiệc tàn mộng tan!
Ngỡ là mãi mãi
Ngỡ có tương lai
Chợt nhận ra là ảo mộng ăn sâu vào máu thịt
Khi tỉnh giấc, tâm can hóa vỡ vụn
*. * *
3 năm cho tình bạn của chúng ta
3 ngày để kết thúc tất cả
3 giây để cậu do dự
3 khoảnh khắc để tôi buông tay
Có còn nhớ những lần gặp gỡ
Từ xa lạ rồi trở thành thân quen
Nhớ nụ cười lưu lại nơi khoé môi
Nhớ hồi ức còn vương đầy kỉ niệm
Nhớ bóng dáng của chúng ta năm nào!
Nhớ những bức thư tay còn in đầy nét mực
Nhớ những nét vẽ chứa đầy dịu dàng
Nhớ những lời chúc chứa đầy suy tư
Nhớ những câu hứa giờ chẳng thể thành hiện thực
Nhớ những khát vọng hóa dở dang
*. *. *
Giờ câu hứa chẳng thể trọn vẹn
Khi trong tôi chỉ còn là giả dối
Khi yêu thương trở thành gánh nặng
Khi bên cậu đã có một ai khác.. tốt hơn!
Những lời viết dang dở chẳng thể nào hoàn thành
Những yêu thương chẳng kịp nói
Những khát vọng chẳng thể thực hiện
Ngay cả những lời cuối cùng
Cũng chẳng thể trọn vẹn nữa rồi
Yêu thương không thể tiếp tục
Lời lẽ chẳng thể nói hết
Người im lặng, định trước kết thúc
Chẳng thể dịu dàng
Chẳng thể mỉm cười
Chỉ có thể buông tay!
Tôi nợ cậu hàng ngàn lời xin lỗi
Cũng nợ cậu hàng vạn yêu thương
Kiếp này không thể trả
Kiếp sau nguyện ý đến chết không từ
Hi vọng tương lai của cậu đều rực rỡ
Không bóng tối đêm đen
Không bụi phủ sương mù
Không đau đớn buồn phiền
Không oán thán tiếc than
Sẽ có người yêu cậu hơn tôi
Trân trọng hay bảo vệ
Tôi đều chẳng thể tiếp tục nữa rồi!
*. *. *
Dù chẳng thể vãn hồi hồi ức
Cũng chẳng thể là tôi lúc trước
Chỉ hi vọng cậu bình yên
Còn tôi, sẽ ngủ sâu mãi mãi!
(Hết)