Góp ý chương 3 Chu tiên sinh:
Khương Hiểu gặp anh ở đâu đây thực sự là ngoài ý muốn =>Chính tả
Chị Hân Nhiên đêm nay phải bay đến thành phố B =>Đêm nay chị Hân Nhiên phải bay... =>Ngược, trạng từ đặt ở đầu/ cuối câu. Để ý đoạn này và đoạn trên chưa cách dòng.
Anh gật đầu,”Để tôi bảo Tưởng Cần =>Trước khi mở ngoặc kép thì phải đặt khoảng trống đã.
“Đừng”, Khương Hiểu vội hô lên =>Đặt dấu câu trước khi đóng ngoặc. Kết thúc câu phải là các dấu [. ? !] chứ không được đặt dấu phẩy.
nếu như cô thật sự muốn để trợ lý Tưởng gọi Triệu Hân Nhiên ra đây =>Dùng từ.
Anh chẳng lẽ lại không hiểu tâm tư của cô? =>Chẳng lẽ anh... =>Từ để hỏi đặt ở đầu câu.
chúng ta không quan quen biết giống như trước kia vậy
Cô đem sự tình đêm đó kể cho Lâm Vu =>Cô kể chuyện đêm đó cho Lâm Vu =>Bỏ "đem", chuyển động từ lên. Dùng từ thuần việt (sự tình).
Nên cô đã xúc động mà đem cuộc đời làm loạn =>Từ "đem".
Kỳ thật, cô không hiểu rõ Chu Tu Lâm =>Thật ra cô không... =>Thuần việt (kỳ thật).
phía trước liền truyền đếm đến một giọng nói
Chu Tu Lâm đang cùng một cô gái xa lạ nói chuyện =>A cùng B làm gì ~> A làm gì (cùng) với B.
Mạc Dĩ Hằng hồ hơi hởi chào hỏi Khương Hiểu
Triệu Hân Nhiên...Tôi còn tưởng cô là =>Ba chấm xong thì phải cách trước khi viết từ tiếp theo nhé.
Mong anh chiếu cố nhiều cô =>??? Ngoài ra "chiếu cố" chưa thuần việt nhé.
“Không không không...”, mặc dù đây là sự thật =>Đóng ngoặc rồi còn phẩy chi cô? Chữ đầu tiên sau khi đóng ngoặc viết hoa.
bất quá chỉ là/ tuy nhiên cô cũng không nghĩ nhiều =>Thuần việt.
Bầu không khí lại rơi lại vào trạng thái yên tĩnh
cũng dần biến mấy mất
Vô dục cô vô cầu, có lẽ đó cũng là một sự an bài sắp đặt/ sắp xếp.
cô tất nhiên không thể đuổi anh đi =>Tất nhiên cô... =>Ngược.
“Khương Hiểu...”, Chu Tu Lâm đứng im một chỗ
Thần sắc nhàn nhạt =>Vẻ mặt lạnh nhạt/ thờ ơ =>Thuần việt.
bất quá cô bé sẽ không như thế =>Chỉ là/ tuy nhiên
anh không nghĩ tới sẽ được một lần nữa gặp lại cô =>gặp lại cô một lần nữa =>Ngược.
Đưa link góp ý này vào topic Chu tiên sinh rồi dẫn link topic ngược về đây em nhé.
Khương Hiểu gặp anh ở đâu đây thực sự là ngoài ý muốn =>Chính tả OK.
Chị Hân Nhiên đêm nay phải bay đến thành phố B =>Đêm nay chị Hân Nhiên phải bay.. =>Ngược, trạng từ đặt ở đầu/ cuối câu. Để ý đoạn này và đoạn trên chưa cách dòng.
Theo Giáo trình tiếng Việt của NXBGD, vị trí của trạng ngữ trong câu rất linh hoạt.
Anh gật đầu, "Để tôi bảo Tưởng Cần =>Trước khi mở ngoặc kép thì phải đặt khoảng trống đã. OK.
" Đừng ", Khương Hiểu vội hô lên =>Đặt dấu câu trước khi đóng ngoặc. Kết thúc câu phải là các dấu [? ] chứ không được đặt dấu phẩy. OK.
Nếu như cô thật sự muốn để trợ lý Tưởng gọi Triệu Hân Nhiên ra đây =>Dùng từ.
Từ" để "ở đây có hay không thì ý nghĩa câu vẫn vậy.
Anh chẳng lẽ lại không hiểu tâm tư của cô? =>Chẳng lẽ anh.. =>Từ để hỏi đặt ở đầu câu. OK.
Chúng ta không quan quen biết giống như trước kia vậy OK.
Cô đem sự tình đêm đó kể cho Lâm Vu =>Cô kể chuyện đêm đó cho Lâm Vu =>Bỏ" đem ", chuyển động từ lên. Dùng từ thuần việt (sự tình).
Nên cô đã xúc động mà đem cuộc đời làm loạn =>Từ" đem ".
Đem = mang =..
Kỳ thật, cô không hiểu rõ Chu Tu Lâm =>Thật ra cô không.. =>Thuần việt (kỳ thật).
Phía trước liền truyền đếm đến một giọng nói OK.
Chu Tu Lâm đang cùng một cô gái xa lạ nói chuyện =>A cùng B làm gì~> A làm gì (cùng) với B.
Hai cấu trúc như nhau.
Mạc Dĩ Hằng hồ hơi hởi chào hỏi Khương HiểuOK.
Triệu Hân Nhiên.. Tôi còn tưởng cô là =>Ba chấm xong thì phải cách trước khi viết từ tiếp theo nhé. OK.
Mong anh chiếu cố nhiều cô =>? Ngoài ra" chiếu cố "chưa thuần việt nhé.
" Không không không.. ", mặc dù đây là sự thật =>Đóng ngoặc rồi còn phẩy chi cô? Chữ đầu tiên sau khi đóng ngoặc viết hoa.
Bất quá chỉ là/ tuy nhiên cô cũng không nghĩ nhiều =>Thuần việt.
Bầu không khí lại rơi lại vào trạng thái yên tĩnh
Cũng dần biến mấy mất
Vô dục cô vô cầu, có lẽ đó cũng là một sự an bài sắp đặt/ sắp xếp.
Cô tất nhiên không thể đuổi anh đi =>Tất nhiên cô.. =>Ngược.
" Khương Hiểu..", Chu Tu Lâm đứng im một chỗ
Thần sắc nhàn nhạt =>Vẻ mặt lạnh nhạt/ thờ ơ =>Thuần việt.
Bất quá cô bé sẽ không như thế =>Chỉ là/ tuy nhiên
Anh không nghĩ tới sẽ được một lần nữa gặp lại cô =>gặp lại cô một lần nữa =>Ngược.
Trước hết, tôi rất cảm ơn vì chị đã góp ý. Tôi ghi nhận những sai sót của bản thân trong quá trình dịch truyện này. Về lỗi dùng từ thuần Việt, theo quan điểm của tôi, dùng sao miễn cho câu văn mạch lạc là được, đây là dịch truyện chứ không phải lôi từ từ trong từ điển ra để đóng rập khuôn vào, hằng ngày chúng ta vẫn dùng từ Hán Việt chứ không phải không nên tôi vẫn sẽ giữ nguyên quan điểm của mình. Còn về các cấu trúc câu, tôi không có ý kiến, đó là nhìn nhận của mỗi người.
Một lần nữa, rất cảm ơn sự góp ý của chị.
Bé hông có mơ mộng đâu :< Đây là bạn bé viết để nói về cái tính cách hay bị cảm xúc chi phối của bé thôi :<Mơ mộng qua bé Ann ơi!
Em, rồi.Ann đã bao giờ yêu ai chưa