

Bạn đã bao giờ thất vọng về một việc làm nào đó của cha mẹ mình?
Cha mẹ bạn đã bao giờ làm tổn thương tới bạn?
Điều tổn thương nhất mà họ đã gây ra cho bạn là gì?
Hay câu nói tổn thương nhất mà họ đã từng nói với bạn là câu nào?
Mình thì nhiều lắm. Mặc dù hầu hết toàn là trường hợp "hài hước" và "bó tay.com" thôi à.
Đối với mình mẹ tuy là người sinh ra mình nhưng chẳng khác gì bà "mẹ kế" "độc ác" "tàn nhẫn" "ghê gớm" trong "truyền thuyết" cả. (Bài ca nói xấu mẹ yêu hì hì)
Mình còn nhớ rõ, cuối năm học 12. Mình đi tổng kết năm học, vừa về đến nhà mình đã chạy quanh nhà tìm mẹ. Lúc thấy mẹ, mình hớn hở cầm giấy khen trên tay lại khoe với mẹ. Ai ngờ thay vì vui mừng về việc con mình có giấy khen, mẹ mình lại hoang mang nhìn mình, rồi nghi ngờ cầm cái giấy khen lật đi lật lại còn lẩm bẩm hỏi: "Hả mày có chắc là giáo viên không phát nhầm đấy chứ? Để tao xem có phải tên mày không nào? Quái lạ đúng là họ tên mày rồi, nhưng mà chuyện này sao có thể. Hay là mày lén đem hết tiền mừng tuổi mua chuộc giáo viên? Mà cũng có khi mày tự mua một cái rồi mang về lừa mẹ mày cũng nên. Chứ cái đứa hễ đặt chân về nhà là lăn ra ngủ ngáy chẳng học hành gì, còn suốt ngày nghịch ngợm phá như quỷ là mày đây mà cũng có giấy khen thì khác gì chó nó biết trèo cây cơ chứ. Phi thực tế."
Ôi đúng là bà "mẹ kế" mà. Lúc đó mình tức giận lắm xem như lòng tự trọng "nuôi nhốt" 18 năm qua bị nhục nhã ê chề thê thảm. Thế là mình giật lấy giấy khen quay lưng về phòng để lại cho mẹ mình một bóng lưng "hờ hững" mà bà vẫn không bận tâm. Chỉ lo đứng lẩm bẩm mãi vụ giấy khen thôi. Huhu mẹ ruột, là mẹ ruột, thật sự là mẹ ruột mình đấy. Có bà mẹ nào "xem thường" con cái như mẹ không hả? Tủi thân quá đi!
Cha mẹ bạn đã bao giờ làm tổn thương tới bạn?
Điều tổn thương nhất mà họ đã gây ra cho bạn là gì?
Hay câu nói tổn thương nhất mà họ đã từng nói với bạn là câu nào?
Mình thì nhiều lắm. Mặc dù hầu hết toàn là trường hợp "hài hước" và "bó tay.com" thôi à.
Đối với mình mẹ tuy là người sinh ra mình nhưng chẳng khác gì bà "mẹ kế" "độc ác" "tàn nhẫn" "ghê gớm" trong "truyền thuyết" cả. (Bài ca nói xấu mẹ yêu hì hì)
Mình còn nhớ rõ, cuối năm học 12. Mình đi tổng kết năm học, vừa về đến nhà mình đã chạy quanh nhà tìm mẹ. Lúc thấy mẹ, mình hớn hở cầm giấy khen trên tay lại khoe với mẹ. Ai ngờ thay vì vui mừng về việc con mình có giấy khen, mẹ mình lại hoang mang nhìn mình, rồi nghi ngờ cầm cái giấy khen lật đi lật lại còn lẩm bẩm hỏi: "Hả mày có chắc là giáo viên không phát nhầm đấy chứ? Để tao xem có phải tên mày không nào? Quái lạ đúng là họ tên mày rồi, nhưng mà chuyện này sao có thể. Hay là mày lén đem hết tiền mừng tuổi mua chuộc giáo viên? Mà cũng có khi mày tự mua một cái rồi mang về lừa mẹ mày cũng nên. Chứ cái đứa hễ đặt chân về nhà là lăn ra ngủ ngáy chẳng học hành gì, còn suốt ngày nghịch ngợm phá như quỷ là mày đây mà cũng có giấy khen thì khác gì chó nó biết trèo cây cơ chứ. Phi thực tế."
Ôi đúng là bà "mẹ kế" mà. Lúc đó mình tức giận lắm xem như lòng tự trọng "nuôi nhốt" 18 năm qua bị nhục nhã ê chề thê thảm. Thế là mình giật lấy giấy khen quay lưng về phòng để lại cho mẹ mình một bóng lưng "hờ hững" mà bà vẫn không bận tâm. Chỉ lo đứng lẩm bẩm mãi vụ giấy khen thôi. Huhu mẹ ruột, là mẹ ruột, thật sự là mẹ ruột mình đấy. Có bà mẹ nào "xem thường" con cái như mẹ không hả? Tủi thân quá đi!