Giới thiệu tác giả Thầy giáo, nhà thơ Nguyễn Khắc Mận sinh ngày 1-5-1940 tại Lạc Sơn, Đô Lương Nghệ An cựu giáo viên trường THPT Trần Hưng Đạo, Hà Đông, Hà Nội. Thơ ông luôn mang đến cho bạn đọc bao cảm xúc tinh khôi, bịn rịn đến không ngờ. Cái hay và tinh tế của thơ Nguyễn Khắc Mận là đã kết hợp được những lời răn dạy về lẽ sống và tình người trong những bài thơ của mình. Xem Review tập thơ tại đây
GIA ĐÌNH Sinh ra thì phải có nhà Gia đình ấm áp thì ta mới giầu Trong nhà cần có tình sâu Anh em đoàn kết là đầu hiển vinh. Ăn ở thì phải chí tình Công việc cần được phân minh rõ ràng Nói năng, cư xử vững vàng Để cho gia quyến kiện toàn phúc an. Đừng nghiêng, đừng ngó, đừng can Công việc nội bộ không bàn của nhau Sống phải có trước có sau Đừng gây ra chuyện làm đau, mất tình. Nguyễn Khắc Mận
VÔ ĐỀ Ngắm một chiếc lá rơi Giữa mùa đông tàn lụi Băng khuâng niềm tiếc nuối Những ngày dài xa xôi.. Nguyễn Khắc Mận
NHỚ NHÀ Mùa đông đã đến bên nhà Hiu hiu cành lá làm ta muốn về Vọng hương hoa bưởi vườn quê Để cho ta nhớ lời thề cố hương Xa nhà, xa bạn, xa nương Bao nhiêu năm tháng, vấn vương gia đình Nay về thăm lại quê mình Gặp đây cung kính, trăm tình yêu thương. Nguyễn Khắc Mận
QUÊ HƯƠNG Sống ở quê ít ỏi Nhưng tình yêu tràn đầy Ta nhớ mãi những ngày Khi tàu xe hạn chế. Thời bao cấp là thế Mua vé phải xếp hàng Chờ đợi cả ngày đàng Mà lòng không hề nản Mua xong vé, mồ hôi ướt đẫm Áo rách rồi nhưng ấm tình quê Đô lương nơi chốn ta về Xa bao nhiêu dặm vẫn mê say tình. Nguyễn Khắc Mận
QUÁ KHỨ Gặp em giữa mùa đông Tình bâng khuâng nhóm lửa Hôm nay xuân gõ cửa Sao lòng anh tái tê? Nguyễn Khắc Mận
CHUẨN BỊ ĐÓN TẾT Mùa xuân thơm mát trong lành Muôn hóa hé nở, đầy cành nụ non Ngoài vườn chim hót véo von Mẹ cha chuẩn bị đón con về nhà Ai về chốn cũ cùng ta Đầu xuân hai đứa mọi nhà viếng thăm Ngoài đường con trẻ tung tăng Tròn xoe ánh mắt như trăng tuyệt vời Xuân về náo nức khắp nơi Bước sang năm mới người người vinh hoa Sắm sanh đồ đạc, dọn nhà Chuẩn bị công việc để mà đón xuân Xuân sang hoa nở trắng ngần Ca vang câu hát mạnh dân, nước giàu Cho dù phiêu bạt nơi đâu Đường xa sóng cả, phận Dâu vẫn về Nguyễn Khắc Mận
TRỞ LẠI CAO BẰNG Tôi trở về thăm lại Cao Bằng xưa Nơi ghi dấu của một thời tuổi trẻ Xa bao năm, mà sao giờ nhớ thế Những ngày xưa kỉ niệm lại ùa về. Tôi trở về thăm lại một miên quê Nơi con suối mát trong như lời hát Bóng áo chàm giữa non xanh bát ngát Thả hồn theo tiếng lượn sli ngân Cao Bằng ơi tôi muốn dừng chân Ngôi trường cũ với bao nhiêu bè bạn Tháng năm trôi mà tình yêu không cạn Cao Bằng ơi, Cao Bằng ơi, Tôi về lại bên người. Nguyễn Khắc Mận
LỜI THỀ Anh xin giữ trọn lời thề Em đừng lo lắng mà tê tái tình Nhìn em nhỏ nhắn xinh xinh Làm tim anh cứ theo mình chẳng xa Anh về thưa với mẹ cha Sắm trầu cau để cho ta một nhà Ra giêng trời đất giao hòa Anh mang sính lễ làm quà đón em. Nguyễn Khắc Mận
NGƯỢC ĐỜI Em là con gái nhà ai Sao em lại nỡ làm sai tục nhà Dòng nước có nguồn chảy ra Kính trê, nhường dưới mới là đúng đi Cuộc đời con lắm gian nguy Cô đưa chuyện dại phá qui luật mà Làm người phải biết mình ta Chớ nên gây chuyện xấu xa, mất tình. Nguyễn Khắc Mận