NƠI BÌNH YÊN Nguyễn Lan Hương Con níu vào cánh cò trong câu mẹ ru xưa Bấu vào chiếc roi tre của cha đứng dậy Nương tựa vào cánh cổng ngôi nhà ta thuở ấy Để lớn lên. Con đi qua những năm tháng bình yên Sống nhờ vào tuổi thanh xuân của mẹ An nhiên giữa buồn vui nhân thế Bằng những nếp nhăn trên vầng trán của cha. Năm tháng đầu đời chân con đã bước qua Với sự nhọc nhằn tay mẹ cha chèo lái Mùa hạ nắng nôi, mùa đông tím tái Trú ngụ an toàn trong vạt áo đẫm mồ hôi. Con lớn lên cha mẹ cũng già rồi Con lại theo dấu chân mẹ cha đi thuở trước Cũng tất tả đa đoan giữa cuộc đời xuôi ngược Chiu chắt đời mình dành dụm hết cho con. Nước mắt chảy xuôi, cha mẹ chẳng trách hờn Vẫn ôm ấp chở che như ngày còn thơ bé "Nếu có chuyện buồn hãy quay về với mẹ Có khó khăn gì con cứ nói với cha" Con muốn níu vào cánh cò trong câu dân ca Bám vào tuổi thơ đứng dậy Úp mặt vào cánh cổng ngôi nhà chúng ta thuở ấy Nơi bình yên mãi đợi đón con về. 31-7-2018 Bài đăng báo Nghệ An cuối tuần
VÀO HẠ Thơ Nguyễn Lan Hương Loa kèn nở tháng tư Mong manh màu nắng mới Phút giao mùa bối rối Nắng gom vào sắc hoa. Thôi chào nhé tháng ba Cùng mùa xuân ở lại Ta đi vào mùa mới Hè sang, hè sắp sang..
HÀ NỘI THỨC CÙNG ANH Thơ Nguyễn Lan Hương Hà Nồi ngày này mất ngủ phải không anh Những con phố cũng trầm tư suy nghĩ Gió khe khẽ dường như đang thầm thĩ Hà Nội cố lên, Hà Nội cố lên nào. Bên Hồ Tây sóng vẫn vỗ lao xao Đường Trúc Bạch thu mình trong gian khó Cả Hà Nội gửi thương về nơi đó Gian nan này ta bổng hiểu nhau hơn. Lại gồng mình lên sau những thoáng giận hờn Hà Nội thữ tha cho người có lỗi Lại nhắc nhau để không còn nông nổi Nạn dịch này phải đoàn kết vượt qua. Chẳng riêng cho mình đâu cho tất cả mọi nhà Em sẽ ít ra đường hơn anh nhé Rửa tay thường xuyên xoa cồn ý tế Nếu có dấu hiệu gì thì gọi bác sỹ ngay. Ta sẽ cùng nhau vượt khó những ngày này Để Hà Nội lại bình yên như cũ Anh đừng buồn dẫu đêm nay mất ngủ Hà Nội và em sẽ cùng thức bên anh. Em vẫn tin vào ngày mới tươi xanh Hòa trong nắng ta cùng nhau xuống phố Covid lùi xa, Hà Nội cười rạng rỡ Nhớ về đêm nay Hà Nội thức cùng anh!
RÉT MUỘN Thơ Nguyễn Lan Hương Khẽ nghiêng mình tránh cái rét tháng tư Dáng em gầy mong manh như gió Loa kèn nở trắng một trời thương nhớ Thoáng bâng khuâng trong rét muộn cuối mùa. Em giận gì mà sao cứ vu vơ Tháng tư có lỗi gì đâu Mà dỗi hờn vô cớ Em giận gì trái tim không mở cửa Đón hè sang?
NGƯỜI ĐƯA AI VỀ CHỐN CŨ Thơ Nguyễn Lan Hương Người đưa ai về chốn cũ Hỏi rằng đá có buồn không Ta tránh lội vào vũng nhớ Biết đâu làm đá chạnh lòng Thôi trả ngày xưa cho đá Ta về cởi nút thời gian Chẳng nỡ làm cho đá khóc Buông tay thôi níu mây ngàn Người đưa ai về chốn cũ Lặng im đá đứng cúi đầu Ta đóng vai người ngoài cuộc Chắc gì ngày cũ không đau? 8-3-2020 Bài đăng cây bút trẻ
VALENTINE THỜI NCoV Valentine lại đến Trong mùa en cô vi Dịch bệnh còn chưa hết Biết tặng nhau quà gì Hoa hồng mà làm chi Tình yêu mình đủ thắm Sô cô la ngọt đắng Thua vị đường trên môi Son thì cũng tạm thôi Em chẳng cần anh nhé Bật cười anh hỏi khẽ Hay là tặng khẩu trang? Ừ nhỉ thế mới sang Che nụ cười trong vắt Chỉ còn lại ánh mắt Ôm cả trời long lanh Nước rửa tay tặng anh Nhớ khử trùng anh nhé Vi rút này dẫu khoẻ Vẫn sợ tình đôi ta. Mùa dịch co ro na Vẫn bên nhau hạnh phúc Xin trao nhau lời chúc Không còn nCov
CHIỀU RƠI Thơ Nguyễn Lan Hương Từng giọt, từng giọt rơi Giọt chiều rơi lặng lẽ Bình yên, bình yên thế Đời trôi, đời vẫn trôi.. Cất vào nỗi nhớ thôi Những buồn vui đã cũ Cất vào tim quá khứ Ta thả vào chơi vơi.. Thành phố quá đông người Nên ta thành thừa thãi Giữa bao người qua lại Có ai chờ ta không? Hay chỉ ngọn gió đông Vuốt tóc ta lặng lẽ Người đi rồi xa thế Chiều rơi, chiều vẫn rơi..
GỬI NGƯỜI THƯỢNG ĐẲNG Ừ tôi biết em là người thượng đẳng Dây chuyền em đeo to hơn xích con vàng Ừ tôi biết em là người thượng đẳng Mác Việt Kiểu sài đồ hiệu rõ sang. Ừ tôi biết em ở bển tiêu hoang Nên về nước ăn bánh mì em chán Ừ tôi biết em chờ lâu em ngán Nên bực mình em phải quát phải lo. Ừ tôi biết là cái giọng em to Nên ngoa ngoắt chửi cả làng cả nước Ừ tôi biết bây giờ em lỡ bước Nên mới thèm về quê mẹ trú chân Ừ tôi biết em chẳng phải tâm thần Mà cố gắng để đi vào tâm bão Ừ tôi biết em đúng là có não Biết lúc đi, biết khó đề quay về Có một điều tôi cứ thấy u mê Chê tổ quốc em về làm gì thế Sao không ở xứ người cho nó nhẹ Biết đâu mai chả được ở trong bình. Lúc ấy về em sẽ được cung nghênh..
NIỆM KHÚC THÁNG TƯ Sao cứ bồn chồn trong một tháng tư ngoa Cứ ngoa ngoắt cho lòng tôi bối rối Gió cứ thổi phía tháng ba vồi vội Nắng hạ non giả bộ rắc tơ vương. Sao cứ ngập ngừng trong một tháng tư thương Thương nhiều lắm mùa loa kèn trắng muốt Lá cứ rụng vào không gian trong suốt Mây lang thang ngơ ngẩn giữa trời chiều. Sao cứ bồi hồi trong một tháng tư yêu Phượng uống nắng để tháng năm bừng nở Bằng lăng cũng ấp e màu thương nhớ Chú ve già đội đất đợi hè sang. Sao cứ vụng về trong một tháng tư ngoan Mùa hờn dỗi vung mưa rào thổn thức Tôi đứng lại phía kia miền kí ức Chờ em về đánh thức cả trời yêu. LHN 27-3-2018 Bài được nhạc sĩ Kiều Tấn Minh phổ nhạc
LÊN VỚI SA PA Thơ Nguyễn Lan Hương Cùng em lên với Sa Pa Quanh co dốc núi đường xa khó về Chợ tan còn lại câu thề Sương giăng phố núi, đê mê tiếng khèn. Núi cao mình dắt nhau lên Cổng trời đây chốn linh thiêng đất trời Phăng xi pang đỉnh cao vời Đỗ quyên đã thắm lưng đồi nở hoa. Người về xuôi có nhớ ta Chưa nguôi tiếng sáo đã xa chợ tình..