

Chật
Đan Mộc
*****
Đan Mộc
*****
Trời chật nên nắng rọi chân mây
Đời chật chội, người đông, vây thành chen chúc
Tim chật, nên đêm đêm heo hút
Đối diện chính mình, ngỡ chật, không thể yêu
Lẻ loi cô đơn, vì chật chội, nỗi nhớ thêm nhiều
Một mình về phố, bước liêu xiêu
Vì chật, không thấy những điều đớn đau
Gắng bước cùng nhau, đổ thừa, vì chật nên chệch lối
Không nhìn về một hướng, nói dối, vì chật, hết ngọt ngào
Son môi phai màu, vì chật, đã đành hờ hững
Tay níu giữa chừng, vì chật, người buông lơi
Niềm thương chật kín, nhịp thở cũng đơn côi
Tim thôi, hết bồi hồi
Vì chật chội rồi
Nên, đã, hết yêu.
Chỉnh sửa cuối: