Nầy Sáng ơi! Đừng buồn, thao thức nữa
Hãy hít vào cho ấm giữa buồng tim
Rồi duỗi cánh, bay tìm vầng trăng tỏ
Tắm ánh vàng cho thoả chí hồn chim!
Xác thân bạn từ tinh hoa của chất
Còn tâm tư rất thật gió như ta
Nên cứ mãi xót xa vòng bẩn chật
Rồi đong đưa vút bật nẻo trời xa
Từ con sông lặng lẽ nước trôi xuôi
Vầng dương hút, kéo lôi về cõi lộng
Để vần vũ đẩy dòng mây diệu vợi
Bốn phương ngàn lướt tới dãy mênh mông
Theo đồng xanh bát ngát thắm hương tình
Đến bờ đất vặn hình về bao ngả
Qua núi đồi, biển cả dưới trăng xinh…
Sau chầm chậm, lịm mình loang tan rã…!
Gió hỡi! Ta vẫn hiểu niềm mộng ước
Làm cánh bay vươn vượt chốn trùng dương
Rồi một ngày con đường mơ phía trước
Bước chân nầy đã được mấy muôn phương?
Nắng sẽ tắt, phủ xám sắc hoàng hôn
Hồn của gió chỉ còn đôi mệt mỏi
Đã hết rồi những tối ngắm trăng son
Và bao chiều lướt vờn theo lam khói…
Sẽ không còn một thời qua viễn xứ
Ngất ngây niềm phất phới với sao khuê
Xoay chuyển động gom về muôn hương toả
Trải giăng đầy vị đoá phả lên Quê…
Ta vẫn biết thời gian đâu dừng lại
Chun rượu đầy cũng phải bốc bay hơi
Nào kéo được chuỗi đời ra lốc xoáy
Chỉ còn đây! “Gió thổi mát muôn nơi”!
Sáng ơi! Đã thắm thoát mấy mươi năm
Dòng sông chuyển muôn lần về vạn nẻo
Cứ lững lờ chẳng níu kéo thuyền, trăng
Không bận bịu, phân vân lời gọi réo!...
Mới hôm nào vần vũ giữa không trung
Hồn viễn xứ vẫy vùng xua mây xám
Xé áng mờ phủ ám cõi mênh mông
Cho cây cỏ nụ hồng đơm nở rạng
Niềm da diết vui say đời phiêu bạt
Uống rượu sương, ngây ngất với hương hoa
Tắm ánh vàng, giỡn xoa cùng vạn vật
Giấc êm đềm phảng phất tiếng ru ca
Duyên gặp gỡ, hòa hồn vui bậu bạn
Cùng dạt dào, lai láng mộng trời xa
Ta bên nhau đậm đà theo ngày tháng
Sẻ chia nhiều sắc rạng mảnh trăng thoa
Có những lúc âm vang từ vũ trụ
Vọng đưa về gọi hú chí hồn bay
Chung cảm xúc, xòe tay ôm tiếng rú
Cất vào tim ấp ủ mộng ngày mai
Có những chiều mơ màng trên nước nổi
Niềm lâng lâng, thả tới cõi xa xăm
Chợt đăm chiêu, bâng khâng sầu chới với
Lo ngày kia bóng tối phủ vầng thanh
Rồi bất chợt mây đen trùm che kín
Giọt mưa sa, nhỏ dính áo bờ vai
Cố hết lực thổi bay bằng khẳng định
Nhưng sức cùng, bịn rịn tiếc cho ai
Để đời bạn kể từ ngày hôm ấy
Tái màu xanh, tan chảy mộng mơ vàng
Chuỗi cuộc đời lầm than trên sóng dậy
Chiếc thuyền nan lắc mãi dưới trời chang!....
Từ trên cao vầng trăng còn nửa mảnh
Chênh chếch nằm rải ánh xuống trần gian
Hồn mênh mang, lang thang trên sương lạnh
Rồi nhẹ nhàng trải cánh lướt bầu xanh!
Ta giũ nhịp, bồng bềnh ta giũ nhịp
Đưa bóng mờ theo kịp gió đang bay
Hỡi nầy kia! Tình ai, theo vạn kiếp
Lắng nghe ta kể tiếp chuyện mê say
Có phải bạn sợ ta buồn, ta tủi
Tấm thân mòn lầm lũi giữa hoàng hôn
Cây khô vỏ chẳng còn bao nhiêu buổi
Rồi lịm tàn một tối dưới trăng son
Hay bạn sợ gieo đây nguồn ý sống
Làm tim ta khua động tiếng trùng dương
Kéo ánh tà lên đường về cõi lộng
Để nửa chừng rã bóng, nát hồn thương..!
Gió ơi gió! Thà gục chốn muôn phương
Hơn mỗi bửa bâng khuâng sầu vương mãi
Thuở ngày xanh miệt mài nuôi chí hướng
Bị bão đời vất vưởng, vỡ tương lai
Để năm tháng tủi hờn ôm nỗi hận
Cánh phiêu bồng lận đận mãi dây dưa
Cho mộng ước ngày xưa luôn vương vấn
Nhỏ lệ lòng canh cánh mỗi đêm khuya
Giờ uống sương, tắm nửa mảnh trăng vàng
Hồn bừng tỉnh mê man trên sóng dậy
Dẫu ráng tàn, thân nầy vơi ảnh sáng
Vẫn cùng nhau bậu bạn trọn niềm say!