Thơ: Lòng ta là những thành quách cũ Tác giả: Vũ Đình Liên Dậy đi thôi con thuyền nằm dưới bến, Vì đêm nay ta lại căng buồm đi. Mái chèo mơ để bâng khuâng trôi đến Một phương giời mây lọc lóng giăng khuya. Gió không thổi, nước sông trôi giá lạnh Thuyền đi trong bóng tối lũy thành xưa Trên chòi cao, tự ngàn năm sực tỉnh Trong giăng khuya bỗng vẳng tiếng loa mơ Tự ngàn năm cả hồn xưa sực tỉnh, Tiếng loa vang giây lát động giăng khuya, Nhưng giây lát lại rơi im, hiu quạnh, Cả hồn xưa yên lặng trong giăng khuya Trôi đi thuyền! Cứ trôi đi xa nữa! Vỗ giăng khuya bơi mãi! Cánh chèo mơ Lòng ta là những hàng thành quách cũ, Tự ngàn năm bỗng vẳng tiếng loa xưa. (Tinh hoa)
Nhà thơ Chế Lan Viên khi ra tòa ly dị vợ, sau khi kết thúc phiên tòa, ông đọc tặng vợ bài thơ không đề: Giữa chốn đông người anh biệt em Quay đi thôi chớ để anh nhìn Mày em trăng mới in ngần thật Cắt đứt lòng anh trăng của em
Nhà thơ Tản Đà có 2 câu thơ thần: Tài cao, phận thấp, chí khí uất Giang hồ mê chơi quên quê hương Đại thi hào Nguyễn Du: Tráng sĩ bạch đầu cư hướng thiên Hùng tâm, sinh kế lưỡng nan nhiên