


TÌNH MÌNH VẪN THẾ! *
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Ảnh: Internet
Ừ, cuối ngày nắng hạ nhạt em ơi,
Hoàng hôn đến sắc đỏ tươi bình dị,
Em đợi anh để mắt hoài thương nhớ,
Bờ vai rung, nước mắt chứa chan tình?
Yêu em nhiều, cô gái trẻ, đẹp, xinh!
Anh đã đến đem mưa cuộc tình đến,
Xiết chặt vai, hai đôi môi hòa quyện,
Từng giọt say nồng, trên mắt trên môi!
Tình hai ta như thế đó em ơi!
Mãi nồng say ngay cả khi đông tới!
Nhớ về em với yêu thương vời vợi!
Hỏi tình mình hết cô quạnh chưa em?
Hà nội, 19/7/2018
* * *
* Bài thơ trên tôi muốn hồi đáp bài thơ của Nguyệt Anh (Moon Anh) sau đây:
NỤ HÔN TRONG MƯA
Thơ: Moon Anh
Hạ cuối ngày
Sao trời nay lạ quá
Giọt nắng hồng
Đang ngả sắc dần phai
Em đợi lâu
Nên mưa mắt nhỏ hoài
Lăn trên má
Bờ vai gầy run rẩy
Mưa nặng thêm
Khi sóng lòng trỗi dậy
Bên người thương
Giọt quấn lấy bờ môi
Mưa tình rơi!
Mưa trút xuống cuộc đời
Mưa cứ thế!
Mưa ơi! Xin đừng tạnh!
Xóa tan đi
Nỗi buồn riêng cô quạnh
Để cho lòng
Bớt lạnh những ngày đông
Em trao anh
Cả một trái tim hồng
Mình bên nhau!
Thắm nồng vui hạnh phúc
Mc: 19/7/2018
Hoàng Minh Tuấn - CLB VHNT
Nguyễn Nguyệt Anh - CLB VHNT