Tập Thơ Thao Thức - Nguyễn Thành Sáng

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Nguyễn Thành Sáng, 21 Tháng tám 2016.

  1. [​IMG]


    Chạnh Lòng Tình Trong Nấm Mộ
    Bên một góc nghĩa trang đìu hiu nhạt
    Nấm mộ buồn trăng trắng nỗi ly tan
    Chưa được lần trọn vẹn giấc mơ trăng
    Phải lặng lẽ ôm đàn vào đất lạnh!
    Bóng thời gian thả dài theo năm tháng
    Đã lần tan quá khứ sắc thu đông
    Thuở năm nào thuyền mộng đón bên sông
    Mà lữ khách trên dòng không ghé lại

    Để hồn thương ngậm ngùi mang tê tái
    Hằng đêm về ngây dại xót xa mơ
    Từ ngôn từ lạc lõng cố thành thơ
    Mong êm ả canh chờ sương lộng ánh!

    Nhưng mãi đợi với nỗi niềm canh cánh
    Ánh vàng kia vẫn khuất tận nơi nào
    Để tim nầy ôm ấp lặn chìm sâu
    Khao khát mộng dạt dào trong nghẹn tủi

    Ai có hiểu từng thu mờ thui thủi
    Một linh hồn lạnh lẽo vọng trời xa
    Nghe từ sâu thăm thẳm nhịp ngân nga
    Lời khe khẻ đậm đà…em yêu hỡi!

    Vậy mà anh mãi vói hoài không tới
    Chỉ chập chờn vời vợi nẻo xa xăm
    Cho tim đau tan nát tự bao lần
    Muôn ảm đạm trôi dần theo chuỗi sống…

    Ôi chiều nay! Dưới khung trời chếch bóng
    Chợt chạnh lòng vương vấn chuyện ngày xưa
    Nấm mồ kia ôm hình hài muôn thuở
    Một ái tình trăn trở mảnh hồn si…

    Như phảng phất đâu đây lời non nỉ:
    Tôi yêu em là để khổ cho tôi
    Bởi sao kia ở tít tận xa xôi
    Thân cánh gió chơi vơi đâu gần được

    Chỉ chết rồi chân hồn theo nhịp bước
    Về trần gian lặng ngắm ảnh hình ai!...

    Nguyễn Thành Sáng
     
  2. [​IMG]



    Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (15)
    ĐỪNG CÓ BUỒN ANH
    Em ơi! đừng có buồn anh!
    Để cho khoé mắt long lanh nỗi sầu
    Cuộc đời lắm cảnh bể dâu
    Tình sâu, nghĩa nặng do câu vững bền

    Tơ duyên định phận do trên
    Thời gian còn đó, thang thênh nỗi niềm
    Tự nhiên, dòng chảy, con thuyền!...

    Nguyễn Thành Sáng

    NÍU DUYÊN HẸN HÒ

    Em nào đâu có buồn anh
    Chỉ là một chút mong manh u sầu
    Trải lòng bãi bể nương dâu
    Ước chi có một cội sâu rễ bền

    Sao trời vẫn sáng ở trên
    Ông tơ bà nguyệt tạo nên nỗi niềm
    Bến sông vẫn đợi con thuyền
    Xuôi về chốn cũ níu duyên hẹn hò.

    Thi Hoàng
     
  3. [​IMG]


    Vườn Tình Ái Của Đôi Ta
    Khu vườn tình ái của đôi ta
    Chẳng lộng kiêu sa, chẳng ngọc ngà
    Chẳng có quân vương ngôi chín bệ
    Với cùng hoàng hậu tợ như hoa!
    Chỉ có hoàng hôn đổ ráng chiều
    Đưa về buồn bã khúc cô liêu
    Thẫn thờ lặng ngắm chùm mây bạc
    Để thấy bâng khuâng nhớ thật nhiều

    Chỉ có trưa hè cất tiếng ve
    Ngồi trong vườn vắng cạnh bờ tre
    Lắng nghe kẻo kẹt đong đưa gió
    Chạnh cảm, chạnh thương, nức nở nè!

    Với những đêm về trăng nhạt bóng
    Nhẹ nhàng, lơ lững cánh mờ trôi
    Lòng nghe tha thiết người xa vắng
    Nhịp đập ngân nga khúc mộng đời

    Với những bình minh bầu lộ ánh
    Chim ca ríu rít, sắc hương đầy
    Cỏ cây, hoa lá màu tươi thắm
    Như nỗi dạt dào đợi đón ai!

    Rồi cũng mấy khi nghẹn trở mình
    Cuồng phong vần vũ cánh vườn xinh
    Khiến bao tơi tả, bao dờ dật
    Khắc khoải, đau thương, khóc chuyện tình

    Tan tác qua rồi, cảnh xác xơ
    Vườn hoa trầm lắng kết hồn mơ
    Héo hon, ảm đạm, sầu hiu hắt
    Phiếm nhạc, cung đàn dệt ý thơ!

    Phôi phai mấy độ sắc thu tàn
    Rồi cũng vọng về điệp sáo ngân
    Dưới bóng trăng thanh, vầng óng ánh
    Dòng sông tình ái, sóng lăn tăn…

    Bởi ta kết gió với đan mây
    Gửi trọn tâm hồn thả giấc bay
    Trải tận xa xôi, ngàn cảm xúc
    Suối nguồn lay láng, cánh hồn say

    Có thơ, có nhạc, có trăng sao
    Mắt biếc, làn môi, ấm ngọt ngào
    Ấp ủ yêu đương bằng trái đỏ
    Theo chiều nước chảy phải đành chao!

    Nguyễn Thành Sáng
     
  4. [​IMG]



    Hãy Thật Sát Gần Anh!
    Đúng vậy rồi! Từ đây đôi mình sẽ
    Chẳng còn buồn, lặng lẽ nỗi chơ vơ
    Hết giây phút thẫn thờ nơi quạnh quẽ
    Thôi ráng chiều nắng xế nhỏ sầu lơ!
    Cũng không còn thui thủi nhẹ đôi chân
    Tìm góc vắng ôm đàn se phím nhạc
    Khúc nỉ non réo rắt lảy từng cơn
    Đẩy vương vấn chập chờn theo man mác

    Và sẽ dừng thao thức giữa canh khuya
    Thương với nhớ trở về trong dĩ vãng
    Để tiếc nối ngập tràn lên tấc dạ
    Khắc khoải lòng, buồn bã, vọng xa xăm!…

    Kể từ nay vườn mượt xanh, trổ nụ
    Mai mốt dầy rộ nở tỏa hương say
    Gió tìm đến lắc lay cành tím đỏ…
    Xoa dịu ngày vò võ dưới tầng mây

    Những đêm trăng anh dìu em vào mộng
    Lững lờ bay, quyện bóng cận kề nhau
    Muôn mật ngọt rót trào môi gửi tặng
    Ngây ngất tình…Văng vẳng nhịp lao xao

    Rồi thong thả lướt dài trên sóng nước
    Nhìn bập bềnh lả lướt, ngọn đong đưa
    Lâng lâng cảm, vần thơ từ độ trước
    Hóa tơ vàng óng mượt quấn hồn mơ…

    Hãy đến đây! Em hỡi! Thật sát gần
    Để anh chặt vào lòng ôm yêu dấu
    Cho êm ả dạt dào dâng ngút tận
    Vuốt ve nàng nghìn bận… Chẳng là bao!

    15/11/2017
    Nguyễn Thành Sáng
     
  5. [​IMG]



    Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (16)

    CHỚ TRÁCH
    Trong cõi vô thường chớ trách ai
    Nẻo vui chốn giận hãy còn dài
    Mở hồn thông thoáng cho mơ mộng
    Để chút tình thơ chẳng nhạt phai.

    Thi Hoàng

    EM ƠI

    Thuyền quyên ở bến trông thuyền
    Lan man thấy nhớ con thuyền xa xăm
    Từng đêm thao thức dưới trăng
    Vầng soi bóng nước, lâng lâng nỗi niềm!

    Ai xa hiểu thấu niềm riêng?
    Tơ lòng vương vấn một miền xa xôi
    Buồn buồn nhìn chiếc lá rơi
    Rũ hồn theo gió, ngàn khơi trập trùng!...

    Em ơi! anh cảm, anh rung
    Dòng thơ bạn ngọc, tận cùng xa xôi
    Lòng anh như thấy tả tơi
    Biết bao xao xuyến những lời thơ em!

    Đừng trông! đừng đợi! đừng mềm!
    Hồn theo anh sống đêm đêm thơ tình
    Xa xôi, bóng vắng một mình
    Em ơi! cứ nghĩ "có mình" bên em!

    Kiếp nầy ta nguyện kết duyên
    Ngàn năm trở lại tình duyên thơ tình
    đừng buồn em nhé hỡi mình!

    Nguyễn Thành Sáng
     
  6. [​IMG]



    Giấc Ngủ Tìm Quên

    Đã lâu rồi, xa vắng bóng hình em
    Ngàn xanh biếc rũ mềm phơi sắc úa
    Bầu không gian với muôn vàn chan chứa
    Biến hoang sơ nức nở cạn hương nồng!

    Cho trăng buồn khuất núi cõi trời mong
    Chân lữ thứ chập chờn trên đá sỏi
    Mây lững lờ thôi bay dừng cánh hỏi
    U ám nầy mà gió nổi nơi đâu?

    Để đêm đen huyền hoặc một sắc mầu
    Chìm bóng tối âu sầu ngân tiếng khát
    Lá trở mình sương rơi lời kinh ngạc
    Sao bây giờ bàng bạc vọng mênh mông!

    Thuở hôm nào gió vụt cánh phiêu bồng
    Đẩy mây trắng xuôi dòng êm dịu quá
    Chốn tầng không hồn bay về vạn ngả
    Trải ánh lòng vạn đóa thắm trao mơ

    Thế mà nay thu nhạt, sắc hững hờ
    Cho hoa héo thẫn thờ ôm trăn trở
    Như nghẹn ngào khóc than tình dang dở
    Chuỗi ly tan vàng võ mộng duyên đời

    Ôi đêm nay! Đêm của ánh sao rơi?
    Hay đêm của một lời than thở nhỉ?
    Như trăng mờ khiến ánh tan là chỉ
    Để khung trời non nỉ khúc sầu miên

    Thì em ơi! Canh lặng chớ ưu phiền
    Tạm phôi lãng mơ duyên vào cõi mộng
    Để nơi đó không thấy hình với bóng
    Chẳng bận lòng, buồn bã chuyện dòng sông!...

    Nguyễn Thành Sáng
     
  7. [​IMG]


    Giấc Ngủ Tìm Quên

    Đã lâu rồi, xa vắng bóng hình em
    Ngàn xanh biếc rũ mềm phơi sắc úa
    Bầu không gian với muôn vàn chan chứa
    Biến hoang sơ nức nở cạn hương nồng!
    Cho trăng buồn khuất núi cõi trời mong
    Chân lữ thứ chập chờn trên đá sỏi
    Mây lững lờ thôi bay dừng cánh hỏi
    U ám nầy mà gió nổi nơi đâu?

    Để đêm đen huyền hoặc một sắc mầu
    Chìm bóng tối âu sầu ngân tiếng khát
    Lá trở mình sương rơi lời kinh ngạc
    Sao bây giờ bàng bạc vọng mênh mông!

    Thuở hôm nào gió vụt cánh phiêu bồng
    Đẩy mây trắng xuôi dòng êm dịu quá
    Chốn tầng không hồn bay về vạn ngả
    Trải ánh lòng vạn đóa thắm trao mơ

    Thế mà nay thu nhạt, sắc hững hờ
    Cho hoa héo thẫn thờ ôm trăn trở
    Như nghẹn ngào khóc than tình dang dở
    Chuỗi ly tan vàng võ mộng duyên đời

    Ôi đêm nay! Đêm của ánh sao rơi?
    Hay đêm của một lời than thở nhỉ?
    Như trăng mờ khiến ánh tan là chỉ
    Để khung trời non nỉ khúc sầu miên

    Thì em ơi! Canh lặng chớ ưu phiền
    Tạm phôi lãng mơ duyên vào cõi mộng
    Để nơi đó không thấy hình với bóng
    Chẳng bận lòng, buồn bã chuyện dòng sông!...

    Nguyễn Thành Sáng
     
  8. [​IMG]



    Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (17)

    Ừ THÔI
    Bao lần ta ước gặp nhau
    Sẻ chia tâm sự trao câu ân tình
    Thấu tường những nỗi ba sinh
    Để quên đi chút gập ghềnh tháng năm

    Nhưng ai lặng lẽ âm thầm
    Chối từ khao khát một lần...
    Ừ thôi!

    Thi Hoàng


    VUI SỐNG

    Hai tiếng “ừ thôi”,”cháy” tim tôi!
    Để đêm trằn trọc thấy buồn tơi
    Vun hương, tô thắm vườn hoa mộng
    Chẳng lẻ vô tình, gió thoáng hơi!

    Những buổi âm thầm nghe thấy nhớ
    Chút gì trăn trở với chơ vơ
    Hồn trôi xa thẳm về phương mộng
    Tối tối nao nao nỗi đợi chờ!

    Có phải ngàn năm vang tiếng gọi?
    Cánh hồn tình ái của xa xôi
    Bay theo mây gió mang lời hẹn
    Và trả về tôi, tim của tôi!

    Chẳng thế mà sao lại thấy buồn!
    Khi ai phương ấy lệ sầu tuôn
    Vì sao chàng phụ lòng mong đợi?
    Để thiếp sầu đau nửa đoạn đường!...

    Nàng ơi! Thôi hãy nén tâm lòng
    Khép lại tâm tư nỗi ngóng trông
    Ta đã đêm rồi vào bến mộng
    Hồn thương thêm gửi biết hay không?

    Xa vắng bạn lòng ai chẳng nhớ!
    Khung trời quyện bóng một hồn thơ
    Gói thương, gói cảm theo từng phút
    Gặp gỡ là đây của đợi chờ!

    Nhưng hỡi nàng ơi! Hiểu đến ta
    Cảnh đời còn đó lắm lo xa
    Biết bao hiện cảnh gây thao thức
    Để bó lòng ta một khúc ca!

    Thuyền nay lặng lẽ cứ âm thầm
    Ngày tháng trôi đi dưới bóng trăng
    Đêm đến hồn bay về với mộng
    Cùng nhau tạm sống dưới khung vàng

    Hãy mượn hồn thơ, sống với thơ
    Đêm đêm trọn tấm nỗi mong chờ
    Đừng mang suy tưởng, dòng lo lắng
    Trải hết hồn ra thơ với thơ
    Nàng ơi! Ta sống tự bây giờ!

    Nguyễn Thành Sáng
     
  9. [​IMG]


    Cuốn Cánh Diều Thương
    Lẳng lặng nhìn em thả bước chân
    Như thu, gió nhẹ sóng lăn tăn
    Lắc lư gờn gợn theo dòng nước
    Về nẻo xa xăm đuổi bóng tàn!
    Nhà cách vài căn, tuổi ấu thơ
    Sớm hôm gặp gỡ tự bao giờ
    Lớn theo ngày tháng dần hoa nở
    Dưới ánh dương hồng rạng sắc mơ

    Chẳng biết khi nào cánh gió tôi
    Quay vòng bên ấy ngắm mây trôi
    Rồi nhìn thắm thắm nghe vương vấn
    Rạo rực con tim muốn tỏ lời!

    Những vắng âm thầm nhẹ ngón tay
    Đàn đây, lảy điệp khúc tình say
    Ngân nga, xuôi ngược dòng sông mộng
    Điệu hát, câu hò vọng đến ai…

    Bỗng sáng hôm nay chợt phũ phàng
    Em màu áo mới, ảnh trăng vàng
    Nụ cười tươi mát màu xanh biếc
    Bên chiếc xe nào trắng mới toanh!

    Lễ hỏi rình rang chuẩn bị rồi
    Đợi người phú quý đến thành đôi
    Chỉ không lâu nữa hoa trồng chậu
    Gió hút, mây trôi, một mảnh đời

    Vỡ nát tan bay giấc mộng yêu
    Còn đâu êm ả dưới mơ chiều
    Hồn thương tôi trải trên khung lộng
    Giờ phải đưa tay cuốn lại diều

    Bờ đê lặng lẽ nỗi đìu hiu!...

    Nguyễn Thành Sáng
     
  10. [​IMG]


    Thơ Họa Nguyễn Thành Sáng & Thi Hoàng (18)
    CHỈ MỘT
    Một lời an dạ ấm lòng
    Một câu mà mãi ngóng trông đợi chờ
    Có mình ta bớt bơ vơ
    Bên ta mình chẳng hững hờ ai ơi

    Một lần ao ước thảnh thơi
    Một đời khao khát tình đời mênh mông.

    Thi Hoàng

    EM ƠI

    Thuyền quyên ở bến trông thuyền
    Lan man thấy nhớ con thuyền xa xăm
    Từng đêm thao thức dưới trăng
    Vầng soi bóng nước, lâng lâng nỗi niềm!

    Ai xa hiểu thấu niềm riêng?
    Tơ lòng vương vấn một miền xa xôi
    Buồn buồn nhìn chiếc lá rơi
    Rũ hồn theo gió, ngàn khơi trập trùng!...

    Em ơi! anh cảm, anh rung
    Dòng thơ bạn ngọc, tận cùng xa xôi
    Lòng anh như thấy tả tơi
    Biết bao xao xuyến những lời thơ em!

    Đừng trông! đừng đợi! đừng mềm!
    Hồn theo anh sống đêm đêm thơ tình
    Xa xôi, bóng vắng một mình
    Em ơi! cứ nghĩ "có mình" bên em!

    Kiếp nầy ta nguyện kết duyên
    Ngàn năm trở lại tình duyên thơ tình
    đừng buồn em nhé hỡi mình!

    Nguyễn Thành Sáng
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...