Truyện Ngắn Gối Ôm Ấm Áp - Mông Diện Tiểu Phiên Gia

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Diệp Trúc Vân, 29 Tháng sáu 2018.

  1. Diệp Trúc Vân

    Bài viết:
    13
    Gối ôm ấm áp

    Tác giả: Mông Diện Tiểu Phiên Gia

    Thể loại: Huyền huyễn, đam mỹ, ngọt, 1×1

    Số chương: 5 chương

    Tình trạng: Hoàn

    Văn án:

    Biên Tập: Ying Ying

    Cậu là cái gối ôm nhỏ đáng yêu nhất trong cửa hàng, thân thể tròn tròn mũm mĩm khoác lên một lớp áo lông mềm mại màu xanh da trời tinh khiết. Người khách nào vào cửa hàng cũng đều không nhịn được bóp bóp cậu vài cái, nhưng vẫn không có khách hàng nào nguyện ý mua cậu, vì đơn giản là giá cậu khá đắt.

    Gối ôm nhỏ mỗi ngày đều tròn mắt chờ đợi một khách hàng nào đó có thể mua cậu, nhưng lúc nào cũng chờ đến trời chạng vạng tối cửa hàng đóng cửa rồi thất vọng nhắm hai mắt lại.

    Cậu thật sự thực lẻ loi, cô đơn, cậu muốn có người ở bên cạnh, ôm ôm cậu.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng một 2019
  2. Diệp Trúc Vân

    Bài viết:
    13
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trans: Ying Ying

    Cậu là cái gối ôm nhỏ đáng yêu nhất trong cửa hàng, thân thể tròn tròn mũm mĩm khoác lên một lớp áo lông mềm mại màu xanh da trời tinh khiết. Người khách nào vào cửa hàng cũng đều không nhịn được bóp bóp cậu vài cái, nhưng vẫn không có khách hàng nào nguyện ý mua cậu, vì đơn giản là giá cậu khá đắt.

    Gối ôm nhỏ mỗi ngày đều tròn mắt chờ đợi một khách hàng nào đó có thể mua cậu, nhưng lúc nào cũng chờ đến trời chạng vạng tối cửa hàng đóng cửa rồi thất vọng nhắm hai mắt lại.

    Cậu thật sự thực lẻ loi, cô đơn, cậu muốn có người ở bên cạnh, ôm ôm cậu..

    Thu đi đông đến, trong cửa hàng lại nhập thêm một loạt gối ôm mới, gối ôm nhỏ màu xanh da trời bị xếp vào hàng khó tiêu thụ, rồi bị nhân viên bán hàng đặt vào một góc khuất trong tủ kính.

    Gối ôm nhỏ rất buồn, nhưng không biết làm thế nào, cậu chẳng qua chỉ là một cái gối ôm, không ai hiểu được cảm giác của cậu, không ai..

    "Thưa ngài, đây là những loại gối ôm mới nhập, kiểu dáng sáng tạo, thiết kế kiểu cổ, có đường viền hình lá sen cung đình, đặt trên sô pha trong nhà nhìn rất sang trọng, hơn nữa ôm cũng rất thoải mái mềm mại.."

    "Tôi muốn cái kia." – Người ấy chỉ chỉ tay vào gối ôm nhỏ màu xanh bị nhét trong góc khuất.

    "Ách, thưa ngài, kỳ thật cái gối ôm kia chất liệu tốt, nhưng kiểu dáng bình thường đơn điệu, hơn nữa giá cả cũng tương đối cao, ngài thật sự không muốn nghĩ lại sao?" – Người bán hàng uyển chuyển đề nghị nói.

    Người ấy chỉ liếc nhìn cô gái một cái, không trả lời, tự tay cầm lấy gối ôm nhỏ màu xanh lên, hướng đến quầy thu ngân.

    Gối ôm nhỏ đang ủy khuất, đột nhiên bị người ta cầm lên, cứ nghĩ là bị đem đi đặt chỗ khác, lại ngã vào một cái ôm ấm áp.

    Ôm cậu chính là một nam nhân, mũi cao với đôi mắt sáng ẩn sau cặp mắt kính, thoạt nhìn rất là thư sinh, nho nhã. Gối ôm nhỏ được người ấy ôm vào trong lòng, loáng thoáng nghe được hương vị nắng trên quần áo người ấy, phút chốc trong lòng như được lấp đầy.. mũi nhỏ có chút cay cay, từ trước tới nay lẻ loi một mình, làm cậu tủi thân đến mức muốn được nằm khóc ngay trong lòng người ấy.

    Trả tiền xong người ấy liền trực tiếp mang gối ôm nhỏ rời đi, cũng không để ý tới nhân viên thu ngân đang lấy túi nhựa to định bỏ gối ôm nhỏ vào.

    Cuối cùng cũng rời khỏi cửa hàng, suốt đường đi, gối ôm nhỏ không hề chớp mắt, chăm chú nhìn kỹ khuôn mặt người ấy, giống như muốn đem khuôn mặt ấy khắc thật sâu vào kí ức của mình, trong lòng thoáng chốc ngập tràn hạnh phúc.

    Người ấy đột nhiên cúi đầu nhìn cậu một cái, khóe miệng chậm rãi cong lên ý cười, khi hai ánh mắt giao nhau mặt gối ôm nhỏ phiến đỏ. Người ấy cọ nhẹ cằm lên đầu cậu, trong lòng gối ôm nhỏ giống như có chú nai con đang nhảy nhót, thật lâu vẫn không thể bình tĩnh lại.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng một 2019
  3. Diệp Trúc Vân

    Bài viết:
    13
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trans: Ying Ying

    Về tới nhà người ấy, gối ôm nhỏ được đặt trên sô pha màu vàng nhạt. Cậu nhìn tới nhìn lui nơi ở mới của mình, phát hiện trên sô pha này chỉ có một mình cậu, vui mừng đến muốn lăn tròn.. A, nếu gối ôm có thể lăn được.

    Nam nhân rốt cuộc cũng đã mua được gối ôm nhỏ, lần đầu tiên anh thấy vạt màu xanh da trời ấy trong tủ kính, đã rất thích rồi, nhưng lúc ấy công ty có việc gấp, ngay sau đó anh lại phải đi công tác nước ngoài một tháng, cho nên mới không mua gối ôm ngay được. Trong khoảng thời gian ấy, anh luôn không yên lòng không biết gối ôm nhỏ có bị người khác mua không, cũng may, cũng may, khi anh vội vàng trở về, gối ôm nhỏ vẫn còn ở đó. Tuy rằng bị đặt ở một góc khuất, nhưng anh chỉ cần nhìn một cái là phát hiện ra vạt màu xanh da trời đó.

    Gối ôm kiểu cổ có thế nào, nhưng trong mắt anh, làm sao có thể so với gối ôm nhỏ màu xanh da trời đáng yêu này.

    Người ấy tắm xong, ngồi trên sô pha xem TV, trong lòng ôm gối ôm nhỏ, thật sự là thích đến mức không muốn buông tay. Đột nhiên cảm thấy nơi được gọi là nhà này cuối cùng đã không còn lạnh lẽo nữa, dường như còn có một chút ấm áp.

    Người ấy vùi đầu vào gối ôm, như trẻ con mà cọ cọ, sợi tóc mềm mại lỡ chạm tới chỗ nhột của gối ôm nhỏ, làm cậu khanh khách cười không ngừng, sắp chảy cả nước mắt. Đương nhiên, đây chỉ là một cách nói, kỳ thật hỉ nộ ái ố của gối ôm nhỏ, chung quy chỉ có mình cậu biết mà thôi..

    Nhưng mà, cho dù có như vậy, gối ôm nhỏ cũng cảm thấy hạnh phúc lắm rồi.

    Người ấy ngẩng đầu lên, gối ôm nhỏ cũng ngưng cười, ngơ ngác nhìn người ấy, gở kính xuống người ấy nhìn còn có vẻ ôn hòa hơn. Trái tim của gối ôm nhỏ đột nhiên đập thình thịch, dường như có một loại rung động đặc biệt đang lan tràn.

    Người ấy khẽ cười nhìn gối ôm nhỏ trong lòng, chăm chú nhìn.. Bỗng nhiên không tự chủ, cúi đầu hôn một cái chụt lên môi gối ôm nhỏ.

    Giờ thì hay rồi, mặt gối ôm nhỏ phực một cái đã biến thành quả cà chua chín, may mà bên ngoài cậu khoác một lớp áo gối màu xanh da trời, vì thế mới không cần lo lắng bị người khác nhìn thấy vẻ xấu hổ của mình.

    Đêm đã khuya, trên TV vẫn còn đang phát tin tức buổi tối, người ấy ôm gối ôm nhỏ, tựa vào sô pha, chậm rãi say giấc.. Chắc là, anh đã ngủ được một lúc lâu.

    Gối ôm nhỏ lẳng lặng nhìn người ấy ngủ, đột nhiên nhớ lại nụ hôn khi nãy, hưng phấn đến mức một chút buồn ngủ cũng không có.

    Trộm hóa thành hình người, nhìn qua dáng cậu như một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi. Mùa đông nhiệt độ ban đêm rất thấp, cậu sợ người ấy ngủ ở sô pha sẽ cảm lạnh, vì thế cậu vào phòng ngủ ôm tấm chăn bông ra, nhẹ nhàng đắp cho người ấy. Làm xong, cậu hóa trở lại thành gối ôm nhỏ nằm rúc vào lòng ngực ấm áp của người ấy.

    Gối ôm nhỏ một đêm không ngủ, khi trời gần sáng, đoán rằng người ấy sắp tỉnh lại, cậu lại hóa thành hình người lặng lẽ đem chăn đặt trở lại phòng ngủ, gấp gọn lại như cũ.

    Đã lâu mới được ngủ ngon, người ấy chậm rãi mở mắt tỉnh giấc. Nhớ lại giấc mộng đêm qua, bất ngờ mơ thấy gối ôm nhỏ mình vừa mua về biến thành một cậu bé đáng yêu mặc áo khoác màu xanh da trời, không những thế còn bị mình ôm vào lòng.. Anh thấy giấc mơ này hoang đường đến buồn cười, nhưng cũng không thể phủ nhận giấc mơ ấy thật sự rất ấm áp..

    Nghĩ như vậy, người ấy cúi đầu nhìn gối ôm nhỏ vẫn bị mình ôm trong lòng, ôn nhu cười nói: "Nếu mày là một cậu bé thì thật tốt."

    Đáng tiếc là bây giờ gối ôm nhỏ đã mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ, không nghe được lời người ấy nói, bằng không mặt cậu sẽ lại đỏ hồng một lúc lâu.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng một 2019
  4. Diệp Trúc Vân

    Bài viết:
    13
    Chương 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trans: Ying Ying

    Người ấy thực sự rất thích gối ôm nhỏ màu xanh, bất kể đi chỗ nào cũng luôn mang theo gối nhỏ. Chậc, cứ coi như là một người đàn ông trưởng thành cũng có sở thích không muốn người khác biết.

    Mà gối ôm nhỏ có thể bình thường theo người ấy ra ngoài, thêm nhiều thời gian bên nhau, quả thực làm cho cậu vui sướng không gì sánh bằng, thế là một người một gối cùng trải qua những ngày bình yên ấm áp.

    Khi người ấy lái xe đi làm, sẽ đem gối ôm nhỏ đặt ở ghế kế bên. Bởi vì người ấy mỗi ngày đều đi làm rất sớm, tan tầm về nhà rất muộn, nên hầu như không ai chú ý thấy người ấy luôn mang theo một gối ôm nhỏ màu xanh da trời.

    Khi người ấy đang làm việc, sẽ đem gối ôm nhỏ đặt ở phía sau lưng ghế dựa. Mỗi lần như thế, gối ôm nhỏ có cảm giác như mình có thể vươn tay từ phía sau ôm lấy lưng của anh, nhưng nếu làm như vậy, chỉ sợ sẽ hù người ấy.. Cho nên, gối ôm nhỏ không thể làm gì khác ngoài việc ngoan ngoãn dựa vào lưng ghế ngủ bù.

    Gối ôm nhỏ rất thích phơi nắng, người ấy cuối tuần thường không ra ngoài, khi trời quá trưa còn chút nắng sẽ ôm gối ôm nhỏ ngủ trên ghế ở sân thượng, lười biếng phơi nắng.

    Mặt trời mùa đông rất ấm áp, chiếu lên người, ấm đến trong lòng. Gối ôm nhỏ được phơi nắng nên cả người đều trở nên mềm mại, cậu lặng lẽ nghĩ, như vậy khi người ấy ôm sẽ càng thêm thoải mái.

    Những ngày hạnh phúc thực sự trôi qua rất nhanh, mùa hè đang gần tới, gối ôm nhỏ ngày càng cảm thấy lo lắng..

    Mặc dù hiện tại cậu ngày nào cũng được người ấy ôm vào trong lòng, nhưng vẫn không tránh được cảm giác lo âu.. Bởi vì mùa hè khí trời rất nóng, người ấy không thể lúc nào cũng ôm cậu trong lòng nữa, khi trời mùa đông cậu còn có thể mang đến cho người ấy cảm giác ấm áp, chỉ là khi đến hè, cậu sẽ biến thành quả cầu lửa nhỏ, ai lại muốn ôm cậu chịu khổ chứ..

    Thế nhưng, cậu đã quen với cái ôm của người ấy, vừa nghĩ đến sắp trở lại những ngày cô đơn trước đây, trong lòng gối ôm nhỏ thật sự rất buồn.

    Chỉ là, cậu không buồn lâu. Rất nhanh sau đó, gối ôm nhỏ phát hiện mình thật sự rất ngốc.. Cậu đã quên, trên thế giới này còn có một loại thiết bị gia dụng tên máy điều hòa.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng một 2019
  5. Diệp Trúc Vân

    Bài viết:
    13
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trans: Ying Ying

    Gần một năm trôi qua, chớp mắt lại đến mùa thu lá vàng bay, trong cửa hàng kia lại có thêm nhiều loại gối ôm đáng yêu mới. Gối ôm nhỏ ngồi trong xe người ấy, mỗi lần đi ngang qua cửa hàng, nhìn vào nhà cũ của mình, lại xoay sang nhìn khuôn mặt người ấy, cảm thấy mình ngày đó thật may mắn a.

    Mà hôm nay, người ấy đột nhiên dừng xe ở cửa hàng ấy. Gối ôm nhỏ tròn mắt nhìn người ấy bước vào cửa hàng, trong lòng thấp thỏm lo lắng..

    Quả nhiên, khi người ấy đi ra, trên tay cầm một túi nhựa lớn, mơ hồ lộ ra một góc, nhưng gối ôm nhỏ vẫn phát hiện, trong đó nhất định là một cái gối ôm..

    Sau khi về đến nhà, nhìn người ấy vui vẻ lấy gối ôm màu đỏ ra không ngừng lật xem, gối ôm nhỏ bỗng nhiên buồn bã cúi đầu, thế nhưng bởi vì thân hình tròn vo của cậu nên không ai nhìn ra cậu đang cúi đầu.

    Cậu đã dần cũ đi, tuy rằng người ấy vẫn luôn trân trọng cậu, nhưng áo khoác màu xanh da trời dù sao cũng không bằng màu đỏ tươi mới của cái gối mới mua về. Hay là, người ấy đã thích gối ôm đỏ mới, gối ôm nhỏ nghĩ như vậy, trong lòng dâng lên chút đau đớn.

    * * *

    Gối ôm nhỏ biến mất rồi! Sáng sớm người ấy giật mình tỉnh giấc, phát hiện trong lòng mình trống không, lật hết toàn bộ giường chiếu trong phòng cũng không thấy bóng dáng gối nhỏ xanh da trời kia.

    Trong lòng lo lắng, không còn tâm trạng dự sinh nhật bạn thân. Liền gọi điện thoại cho đối phương, giải thích đã mua cho cô bạn cái gối ôm màu đỏ thẫm, nhưng hôm nay trong nhà có việc gấp, ngày khác sẽ đưa..

    Sau khi cúp điện thoại, người ấy bắt đầu tìm kiếm khắp nhà.. Ở đâu rồi? Gối ôm nhỏ của anh, rốt cuộc đang ở đâu? Rõ ràng đêm qua vẫn còn ôm trong lòng a.
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng một 2019
  6. Diệp Trúc Vân

    Bài viết:
    13
    Chương 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trans: Ying Ying

    Gối ôm nhỏ đột nhiên không cánh mà bay, mấy ngày nay tâm tình người ấy như chìm xuống tận đáy cốc, làm chuyện gì cũng đều lơ là, giống như người mất hồn..

    Tuy rằng kia chỉ là một cái gối ôm cũ, cũng không có giá trị gì lắm, người ấy luôn tự an ủi mình như vậy. Những đêm không ngủ ngon giấc, người ấy lại nhớ lại những ngày còn ôm gối ôm nhỏ màu xanh trong tay đến điên cuồng. Sau khi người ấy mệt mỏi thiếp đi, trong mộng không ngờ xuất hiện hình bóng cậu bé mặc áo khoác màu xanh da trời. Thân ảnh cậu bé càng lúc càng xa, người ấy liều mạng đuổi theo với suy nghĩ phải giữ chặt tay cậu bé, không cho cậu rời đi..

    "Ding dong - ding dong -" – Tiếng chuông cửa đột nhiên dồn dập vang lên, giấc mộng cũng bởi vì vậy mà tan đi, nhưng người ấy vẫn chưa giữ chặt tay của cậu bé, nhất thời trong lòng hối hận không thôi.

    Rời giường ra mở cửa, vừa mới mở cửa ra, người ấy liền sửng sờ tại chỗ..

    "Gối ôm nhỏ?" – Kinh ngạc nhìn người đứng trước cửa đích thị là người xuất hiện trong giấc mộng, cũng chính là cậu bé mặc áo khoác xanh, nam nhân khó khăn mở miệng hỏi, thanh âm phát ra có chút run run.

    "Ân." – Gối ôm nhỏ bỏ đi mấy ngày nay, vẫn là không thể quên được người ấy. Cậu nhớ đến cái ôm ấm áp của người ấy, ở một mình thật rất cô đơn.. Cho dù, người ấy có gối ôm mới cũng không sao, nhưng cậu hi vọng người ấy không vứt bỏ cậu, lâu lâu ôm cậu một cái là được rồi..

    Gối ôm nhỏ cúi đầu đứng ngoài cửa, không biết nên giải thích thế nào cho người ấy khi anh thấy hình dạng thật sự của cậu.

    Đang bối rối, đột nhiên bị người ấy dùng lực kéo thân hình cậu vào trong lòng ngực. Anh nhìn thấy trước mặt mình chính là gối ôm nhỏ, bây giờ nói gì thì cũng không buông tay một lần nữa, dường như muốn dùng toàn bộ sức lực ôm chặt người đó trong lòng.

    Gối ôm nhỏ bị ôm đến đau, nhưng trong lòng lại dâng lên một cảm giác an toàn. Vươn hai tay ra, cuối cùng, cậu cũng có thể ôm lấy lưng của người ấy..

    "Gối ôm nhỏ, gối ôm nhỏ của anh.." – Người ấy kích động trong miệng không ngừng lặp lại câu nói, sau đó liền thì thầm bên tai gối ôm nhỏ, ôn nhu nói: "Anh thích em, không được rời xa anh nữa, có biết không?"

    Lời nói ngọt ngào cực kì êm tai, gối ôm nhỏ hạnh phúc không biết làm sao. Nghẹn ngào nhẹ giọng đáp lại: "Ân, em cũng thích anh. Lúc nào.. cũng thích anh.."

    Một ngày mới bắt đầu, ánh mặt trời chiếu sáng khắp đường phố, tia nắng ấm áp bao phủ hình ảnh hai người đang ôm nhau.

    – Toàn Văn Hoàn –
     
    Last edited by a moderator: 29 Tháng một 2019
Trả lời qua Facebook
Đang tải...