Cát vắng sông đầy cây ngẩn ngơ Không gian xao xuyến chuyển sang mùa Tên mình ai gọi sau vòm lá Lối cũ em về nay đã thu Mây trắng bay đi cùng với gió Lòng như trời biếc lúc sang hè Đắng cay gửi lại bao mùa cũ Thơ viết trôi dòng theo gió xa Khắp nẻo giăng đầy hoa cỏ may Áo em sơ ý cỏ găm đầy Lời yêu mỏng mảnh như lời khói Ai biết lòng ai có đổi thay? Xuân Quỳnh Hoa cỏ may là một bài thơ có tính triết lí rất sâu sắc của Xuân Quỳnh. Đọc Hoa cỏ may độc giả sẽ thoáng buồn vì một qui luật nghiệt ngã của tình yêu, nhưng cũng cảm nhận được cái trong trẻo của tâm hồn Xuân Quỳnh cũng như tâm hồn của rất nhiều người phụ nữ khác trong cuộc đời, ta thấy người phụ nữ trong Xuân Quynh thật đẹp, thật đáng nể trọng. Dù cuộc đời có nghiệt ngã bao nhiêu, chị vẫn yêu bằng cả trái tim mình. Ngâm thơ: