Quên ngày đầu gặp gỡ Rồi em sẽ quên ngày ấy vô tình, Nhìn thấy anh phía chân trời rực nắng. Ánh dương huy hoàng giữa trời mây trắng. Vì ngạc nhiên, em chẳng nói một lời. Nụ cười của anh lại ấm áp, thảnh thơi. Ánh nhìn mạnh mẽ rơi vào tim hoảng hốt. Bản tình ca vang lên đột ngột. Anh ơi, em... chưa chuẩn bị tinh thần. Chỗ cho anh, em dọn tạm một phần. Vậy mà lòng em, anh chiếm gần một nửa. Thật dịu dàng, anh thắp lên ngọn lửa. Sưởi ấm mùa đông vừa đến ngoài kia. Không quản ngày hay lúc đêm khuya. Anh ở đây cùng em bầu bạn. Còn chưa đo xem tình mình sâu cạn. Ta đã vội vàng nói chuyện tương lai. Dự định, mục tiêu đều tính cả hai. Chỉ không tính đến ngày xa cách.. Giờ mình em, gió mùa thu se lạnh, Nhìn mây trời, khe khẽ chạnh lòng. Đã tan rồi một giấc mơ hồng, Chỉ còn lại mấy dòng thơ dang dở. Của ngày đầu đôi ta gặp gỡ... Em sẽ quên dù không biết bao giờ. Túc.
Những chuyện phải quên Mỗi lần qua phố cũ đường xưa Anh có mong gặp em lần nữa? Đôi khi em dừng chân ngoài cửa Nhớ những ngày có anh đón đưa. *** Dáng nhàn nhã giữa trưa mùa hạ Nụ cười rực rỡ hơn cả nắng vàng Nắm tay em nói nhỏ dịu dàng Nóng như thế, anh bắt đền em đó! *** Em gật đầu, đền anh không khó Anh đừng làm nũng có được không? Vì lời anh xông thẳng vào lòng Làm tim em xoay vòng, nhảy nhót. *** Giọng anh trầm nhưng em nghe rất ngọt Giả vờ nhõng nhẽo chọc em cười. Anh bảo em ra phố cũng lười Có người đón đưa mà còn không chịu. *** Cuối tuần anh than mình bận bịu Vẫn dành thời gian lo liệu cho em. Vì em lười, phim cũng chẳng muốn xem Nên anh thường chở em dạo phố. *** Không bận tâm cuộc đời hỉ nộ Ở bên anh, em thấy bình yên. Dù ngoài kia giông bão, đảo điên Hai chúng ta cũng cùng cố gắng. *** Cuộc sống mà, hết mưa rồi sẽ nắng Ta đồng lòng tát cạn biển Đông. Không biết có ngày... ... lại cạn biển lòng Để cuộc tình tan trong tiếc nuối. *** Em sẽ quên những say mê, đắm đuối. Quên bờ vai, quên cả vòng tay. Quên hết những mặn, ngọt, chua, cay Viết lại cuộc đời không còn anh nữa. Túc.
Một ngày em sẽ quên anh - 1 Bấm để xem Đừng hỏi em sao vẫn đơn thân chiếc bóng. Em đi với bóng mình, Lòng em thì vẫn đầy ắp bóng hình của anh. Em vẫn mơ những ngày trời xanh, hoa nở. Người nói đồng hành, người nói có anh đây. Rồi người bảo em quên, Nên em tự cho mình toàn quyền được nhớ. Về một đoạn đường bình yên rực rỡ. Giờ chỉ còn là ký ức xa xôi. *** Hạnh phúc thế là trôi vào quá khứ. Bỏ lại tình yêu em dại khờ níu giữ. Hòa vào con chữ, thấm qua thời gian. Lau không nhạt mà khuấy cũng không tan. Quyện chặt trong tim em nghẹn ứ. *** Hãy quên anh đi. Em hiểu chứ! Không biết còn cách nào chưa thử? Giữ mình bận rộn, qua tháng rồi qua năm. Bạn bè, công việc, nhiều thứ phải quan tâm. Nhưng tim kia mãi lặng câm không tỉnh. Như đã chết trong chữ tình lạnh buốt. *** Sẽ có một ngày lòng em thông suốt, Hay cần vài liều thuốc để quên đi? Em không muốn mình nước mắt lại tràn mi. Mỗi khi có chuyện gì khơi ký ức. Không muốn những đêm dài thao thức. Để nhớ một người có lẽ đã quên em. Một ngày em sẽ quên anh - 2 Bấm để xem Sẽ có một ngày sống lại niềm tin, Để em tìm riêng mình hạnh phúc? Hay em từng chút gom thật nhiều can đảm, Để quên người để buông xuống yêu thương? * * * Dù tương lai mạnh ai nấy sống. Em cũng mong người luôn thoải mái, an vui. Kiên cường mạnh mẽ đi qua những gian nan. Vững niềm tin vào ngày mai tươi sáng. * * * Cứ vờ cứ quên như lòng người mong muốn. Mặt trời vẫn tỏa nắng và trái đất vẫn quay. Ấm áp hong khô những đắm say. Cho vơi bớt cồn cào nhung nhớ. Một ngày em sẽ quên anh - 3 Bấm để xem Giờ em vẫn giữ mối tình dang dở. Nhưng em đã quen một bóng một hình. *** Rồi em sẽ ổn với chính mình. Vĩnh viễn để anh vào dĩ vãng. Mà không phải ép bản thân quên lãng. Nở nụ cười cho mọi thứ sang trang. *** Như ngày đẹp trời cuốn chiếu nhỏ lang thang. Vào một diễn đàn văn, thơ, nhạc, họa. Ở VNO toàn người xa lạ. Em lại thấy mình tìm được chốn bình yên. *** Cuộc đời em, một nửa đã ngả nghiêng. Là cái phần theo anh không trở lại. Em cũng nghĩ, vì sao mình thất bại? Câu trả lời chẳng quan trọng nữa rồi. *** Em chẳng sợ mình cảm thấy đơn côi. Cũng chẳng vì yêu anh mà hối hận. Không bận lòng bởi duyên này lận đận. Vì đường em đi đã mất dấu chân anh.. *** Một nửa hồn em lạc bước loanh quanh. Lang thang mãi trên hành trình cô độc. Từ giờ về sau mình em ngang dọc. Chẳng còn mong nhìn thấy bóng hình ảnh. Túc.
Ngày mưa không còn anh Bấm để xem Mặt trời ngủ quên không thức dậy? Tấm chăn mềm mây xám phủ không gian. Sương sớm cuộn mình tụ lại, hạt mưa bay. Gió vu vơ ú òa sau khung cửa. *** Mưa tưới đầy trên lá cây đường nhựa, Cuốn bụi về bám lấy bánh xe con. Lướt nhịp nhàng, những giọt nước lon ton, Như nhảy múa tiễn đưa tình yêu ấy. *** Chờ anh đến, chờ hoài sao không thấy? Nụ cười em phai trong buổi sớm mai, Cùng mưa xuống mà không buồn báo trước. *** Cảm xúc mang theo làm hành trang dấn bước, Chảy ưu tư vào tách sánh cà phê. Hương tinh khiết và vị đắng lê thê, Sắc đen nóng gửi vào sương trắng lạnh. Chút trong lành giữa u ám thời gian, Quên ngơ ngác, nhớ mênh mang, Giấc mơ ngủ, thức, trong tiềm thức. Em cuộn tròn chìm trong ký ức, Dỗ mình quên anh, quên cả thế gian. Túc.
Cây Linh Sam Cây linh sam nho nhỏ Hoa tím bé xinh xinh Đứng một mình lặng lẽ Khoe sắc trong góc vườn Màu tím tím em thương Hôm nay sao buồn quá Vì một người xa lạ Đã từng ở bên ta... Cây ai tặng nở hoa Mà người không đến ngắm Chắc là cây buồn lắm Tím cuối trời xa xăm. Túc. (09/2019)
Em muốn là.. Bấm để xem Em muốn là một đám mây vô định Bay ngang trời, nửa tỉnh nửa mê. Tự vui buồn qua ngày tháng lê thê Không mơ nữa lối về hạnh phúc. * Em muốn là một dòng sông uốn khúc Chảy quanh co, lúc cạn lúc đầy. Tự trong đục qua bao mùa mưa nắng Không nhớ gì bến vắng thuyền đi. * Em muốn là một cơn gió vô tri Thổi khắp nơi, khi cao khi thấp. Tự nhanh chậm qua chập chùng rừng núi Không bận lòng bụi cuốn hoa bay. * Em muốn là một con đường dài Trải vô tận, vừa xa vừa rộng. Tự ấm lạnh qua khô hanh gió lộng Không nghĩ đâu đích đến cuối cùng. * Em muốn là một cơn mưa phùn Rơi dầm dề, không nhiều không tạnh. Tự dày thưa qua đông lạnh chiều hoang. Không biết đến thế gian giá buốt. * Em muốn là một mặt trời quen thuộc Tỏa nắng vàng, soi vật soi người. Tự khóc cười qua mỗi buổi bình minh Không ai ngắm cũng trên cao rực rỡ. * Em muốn là một giấc mơ dang dở Tiếc nuối gì, cũng vuột cũng tan. Tự nhớ quên qua ký ức lang thang Không giữ được lại càng thêm chấp nhất. * Em muốn là gì giữa cuộc đời giả thật Người lạ quen, ai mất ai còn. Tự mạnh mẽ qua đoạn đường em nhé Không đắng cay không phải cuộc đời. Túc
Những dòng thơ cuối viết cho Anh Trước và sau hạnh phúc đều có đau thương * * * Bấm để xem Cuộc đời dở hơi cũng là bình thường Mỗi con đường đều mang góc tối Đừng trách thế nhân vô tâm giả dối Là tự mình tìm rắc rối cho vui. * * * Gió ngược nhưng nước vẫn chảy xuôi Nhớ nhung rồi cũng vùi vào quên lãng Dù trong lòng bao mối ngổn ngang Thì thời gian cũng không ngừng chạy. * * * Em phải tỉnh dậy sau giấc mơ dài Vụng về dán lại trái tim vỡ nát Tự xin lỗi vì quãng thời gian bết bát Quên mất chính mình, bạc đãi bản thân. * * * Đã đến lúc tiếp tục bước chân Hướng đến mục tiêu mà em mong ước Không tính nữa, phần anh, như trước Cuộc đời này ta đã lướt qua nhau. * * * Em sẽ không còn hỏi tại sao Suy nghĩ về anh chuyển vào ô tái chế Em sẽ chăm lại tương lai hoang phế Học cách yêu mình, yêu thế giới của em. * * * Cuộc đời mấy trang mực vấy lấm lem Bài học đi kèm tất không dễ chịu Nhưng qua bão giông, gió càng êm dịu Bình yên sẽ về theo nắng ấm ban chiều. Túc. (02/2020)