Bài viết: 57 



HÀ NỘI ƠI
Tác giả: Trần Lân
Tác giả: Trần Lân
Lòng dân ai oán thấu trời xanh
Ông trời tức.. nổi cơn tam bành
Kéo mây, trút nước, mưa lớt phớt
Mưa bay, nước cuộn phố thành sông.
Ô hay thành phố lênh đênh nước
Lai láng, tràn trề biển mênh mông
Ô tô xe máy tha hồ lội
Sóng vỗ bên hông tạt vô nhà.
La đà thiếu nữ tha hồ tắm
Ông bác xe ôm lao vội vàng
Cả làng cả tổng như đi hội
Dòng người, xe cộ đỏ đít trông.
Ai bảo dân ta buồn lại khóc
Bây giờ nước mắt hóa thành sông
Quan trên có thấu đời lầm lũi
Chỉ khổ dân đen.. mệt cảnh nghèo.
Thôi ta đừng trách đời lận đận
Hãy sống vị tha cố vươn lên
Có cay có cú đừng cam chịu
Sướng cười, tức chửi sống an nhiên.
Đời ta phiêu bạt vui mà sống
Như búp sen hồng dưới bùn sâu
Xa cơ lỡ vận xin đừng tủi
Hãy sống bồng bềnh phận bèo trôi.
Hà Nội - 25/07/2019
Kéo mây, trút nước, mưa lớt phớt
Mưa bay, nước cuộn phố thành sông.
Ô hay thành phố lênh đênh nước
Lai láng, tràn trề biển mênh mông
Ô tô xe máy tha hồ lội
Sóng vỗ bên hông tạt vô nhà.
La đà thiếu nữ tha hồ tắm
Ông bác xe ôm lao vội vàng
Cả làng cả tổng như đi hội
Dòng người, xe cộ đỏ đít trông.
Ai bảo dân ta buồn lại khóc
Bây giờ nước mắt hóa thành sông
Quan trên có thấu đời lầm lũi
Chỉ khổ dân đen.. mệt cảnh nghèo.
Thôi ta đừng trách đời lận đận
Hãy sống vị tha cố vươn lên
Có cay có cú đừng cam chịu
Sướng cười, tức chửi sống an nhiên.
Đời ta phiêu bạt vui mà sống
Như búp sen hồng dưới bùn sâu
Xa cơ lỡ vận xin đừng tủi
Hãy sống bồng bềnh phận bèo trôi.
Hà Nội - 25/07/2019