Đêm Viếng Thăm Của Người Đã Khuất Tác giả: Phương Mộc * * * Trời lại mưa, đêm đến mưa rả rích Nơi khuê phòng chợt nghe tiếng khóc than Tiếng khóc ấy khiến lòng tôi ngây dại Thiếu nữ trong tranh thoắt hiện ẩn, nhòa Người con gái mang dáng dấp mảnh mai Tựa mặt vào một đóa hoa tím dại Hoa sắp tàn, người kia cũng tan theo Đó là gì hay chỉ là ảo mộng? Mở mắt ra, cảnh xưa cũ ùa về Nhành hoa tím trên tay người tôi quý mến Theo làn gió, hương bay đi dạt dào Người tươi cười trước cơn gió hương hoa Tôi đứng đó ngẩn ngơ và buồn bã Thấm nỗi buồn khó tả đến xót xa Người và tôi giờ là hai thế giới Rất vô hình, chẳng thể chạm được tay Tim đau đau, từng quặn giọt cơn sầu Người đến đây khiến tôi bật khóc Đừng làm tôi nhớ lại giây phút đau Giây phút ấy tưởng chừng như vụt tắt Nay ùa về trong đêm tối đơn côi.