Dám Nghĩ Lớn! - David J.schwartz.ph.d

Discussion in 'Tổng Hợp' started by Rùa Siêu Tốc, Jun 23, 2018.

  1. Rùa Siêu Tốc Rùa ngoan nhất

    Messages:
    452
    Chương 11.
    Bấm để xem
    Đóng lại
    CHUYỂN BẠI THÀNH THẮNG.
    NHỮNG NGƯỜI LÀM CÔNG TÁC XÃ HỘI VÀ NHỮNG NGƯỜI NGHIÊN CỨU về những khu nhà ổ chuột đã phát hiện ra rằng những người khốn khổ thường rơi vào những tầng lớp tận cùng của xã hội Mỹ thuộc nhiều độ tuổi khác nhau, tôn giáo khác nhau , nền tảng giáo dục, nguồn gốc khác nhau, thậm chí có những người còn rất trẻ. Lác đác trong tận đáy xã có những người đã tốt nghiệp đại học, phần lớn còn lại không được học hành gì cả. Vài người có gia đình, nhiều người khác thì không. Tuy nhiên, họ có chung một điểm: họ đều thất bại một cách thảm bại. Họ đều gặp phải những tình huống khó khăn và sẵn sàng đầu hàng. Thậm chí họ còn nóng lòng kể cho bạn nghe về những tình huống đã khiến họ nản chí, “Waterloo” (*) của riêng họ.
    Những tình huống đó bao gồm nhiều vấn đề mà con người phải đối mặt, từ việc” Vợ tôi đã bỏ tôi” : “tôi đã mất tất cả, chẳng còn nơi nào để đi cả”, cho đến “ tôi đã trở thành kẻ đã bị xã hội ruồng bỏ vì một vài hành động trước đây, tôi đã tuột dốc thảm hại thế này đây! ” .
    Khi rời khỏi những khu nhà ổ chuột, chúng tôi đã ghé thăm một vài gia đình Mĩ trung lưu bình thường. Chúng tôi nhận thấy rõ rệt sự khác biệt trong thói quen sống của họ. Nhưng một lần nữa chúng tôi phát hiện, những lý do mà các quý ông Tầm Thường vin vào để biện hộ cũng giống hệt những lý do mà các quý ông Nhà Ổ Chuột đã sử dụng để ngụy biện cho sự hoàn toàn suy sụp của họ. Trong thâm tâm những người tầm thường cũng cảm thấy mình bị thất bại. Anh ta không thể chữa lành vết thương của mình. Giờ đây anh ta trở nên quá thận trọng. Anh ta làm việc cầm chừng, né tránh cơ hội được sống hạnh phúc, thành công, và bất mãn với chính bản thân mình. Anh ta cảm thấy thất bại nhưng cố gắng chịu đựng “bản án” mà anh ta cho rằng số phận đã gán cho mình.
    Anh ta cũng là một kẻ đầu hàng, thất bại, nhưng theo một cách đươc xã hội “chấp nhận”.
    Bây giờ, chúng ta hãy bắt đầu bước vào thế giới của những người thành công, chiếm tỷ lệ khá ít trong xã hội, và chúng ta có thể thấy điểm xuất phát của họ rất khác nhau. Chúng tôi phát hiện một số giám đốc doanh nghiệp, các mục sư có tầm ảnh hưởng lớn, quan chức chính phủ và một số người thành đạt ở mọi lĩnh vực hóa ra xuất thân ở những gia đình rất nghèo, những gia đình tan vỡ, thậm chí là những khu ổ chuột. Họ đã phải trải qua những khó khăn mà bạn khó có thể tưởng tượng nổi.
    Một quý ông ở Nhà Ổ Chuột có thể giống một quý ông Tầm thường và một người Thành Công ở rất nhiều điểm – như tuổi tác, trí tuệ, nền tảng ban đầu, quốc tịch, ngoại trừ một điều: cách họ đối mặt với thất bại.
    Khi một người mà chúng ta gọi là quý ông Nhà Ổ Chuôt bị đánh bại, anh ta sẽ không bao giờ đứng lên được nữa. Anh ta nằm nguyên đó và than thở về mọi chuyện. Khá hơn một chút, quý ông Tầm Thường có thể quỳ gối ngồi dậy, nhưng anh ta sẽ khom mình, chờ cho đến lúc không ai để ý thì bỏ chạy theo hướng hoàn toàn ngược lại – nhằm tự chấn an mình sẽ không bị đánh bại thêm lần nữa.
    Nhưng người Thành Công hành động hoàn toàn khác hẳn. Khi gặp thất bại, anh ta bật dạy, ghi nhận thêm một bài học, quên đi thất bại vừa rồi, và tiến lên phía trước.
    Một trong những người bạn thân nhất của tôi là một cố vấn quản lý, anh ta đặc biệt thành công. Khi bước vào văn phòng anh ấy, lập tức bạn sẽ cảm thấy mình” ở tầng lớp trên”. Đồ đạc văn phòng đẹp đẽ, rồi những tấm thảm, những con người luôn bận rộn, những khách hàng quan trọng, tất cả đều thể hiện rằng công ty của anh ấy đang trên đà thành công.



    Một kẻ hoài nghi có thể bĩu môi: “ Ông ta hẳn là một kẻ lừa bịp thì mới có thể tạo dựng được một công ty lớn như vậy”. Nhưng kẻ hoài nghi đó đã nhầm, không cần phải là một kẻ lừa bịp, hoặc thông minh, giàu có hay may mắn mới làm được điều đó. Tất cả (tôi cũng khá do dự khi dùng chữ tất cả, vì tất cả đôi khi lại mang nghĩa quá nhiều), tất cả những gì cốt yếu là bạn phải biết kiên trì theo đuổi mục tiêu đến cùng, không bao giờ chấp nhận bị thất bại.
    Đằng sau một doanh nghiệp làm ăn phát đạt đáng nể là một câu chuyện về sự cố gắng hết mình, luôn nỗ lực để tiến lên phía trước: anh ta đã mất sạch khoản tiền tiết kiệm trong 10 năm của mình chỉ trong vòng 6 tháng đầu tiên khi khởi nghiệp, anh ta đã phải sống luôn trong văn phòng hàng tháng trời vì không trả nổi tiền thuê một căn hộ, anh ta đã từ chối không biết bao nhiêu công việc “hấp dẫn” chỉ vì muốn giữ lại ý tưởng của mình và quyết tâm biến nó thành hiện thực, và đã phải nghe những lời từ chối từ phía khách hàng tiềm năng nhiều gấp hàng trăm ngàn lần những lời đồng ý …
    Trong suốt 7 năm khó khăn đến không tưởng trên con đường đi tới thành công, tôi chưa hề thấy anh than vãn một lời nào. Anh giải thích: “Dave, tôi đang học. Ngành kinh doanh này đầy cạnh tranh,và khá là vô hình, không dễ nắm bắt, vì vậy rất khó để thuyết phục khách hàng. Nhưng tôi đang cố học cách làm điều đó”.
    Và anh ấy đã làm được.
    Một lần, tôi hỏi anh bạn phải chăng trải nghiệm vừa qua cũng khiến anh mất đi nhiều thứ. Nhưng anh ấy đáp lại: “Không, nó không hề khiến tôi mất đi gì cả mà thậm chí còn mang lại cho tôi nhiều điều nữa”.
    Hãy thử xem xét cuộc sống của những người xuất hiện trong niên giám Who’s Who, và bạn sẽ thấy rằng đa số những người thành đạt trong niên giám đó đều từng gặp phải vô vàn tình huống thất bại tưởng như không gượng dậy nổi. Bất cứ ai trong số họ cũng từng gặp phải sự phản đối, chán nản, thất bại, không may mắn.
    Khi đọc tiểu sử hay tự chuyện của những người thành đại, một lần nữa bạn có dịp khám phá từng người trong số họ đã cắn phải trái đắng rất nhiều lần, với nhiều thất bại nhớ đời.
    Bạn hãy tìm hiểu điểm xuất phát của vị chủ tịch công ty bạn đang làm, hay thị trưởng thành phố bạn đang sống, hoặc chọn một ai đó mà bạn cho là họ thành công. Bạn sẽ nhận ra họ đều phải vượt qua những con đường quanh co, khúc khuỷu và những trở ngại tựa thác ghềnh cheo leo, hiểm trở.
    Bạn không thể đạt được thành công đỉnh cao mà không gặp bất cứ khó khăn, cản trở, thất bại nào. Nhưng bạn hoàn toàn có thể biến khó khăn thành đà thúc đẩy bạn tiến lên phía trước.
    Các bác sĩ sử dụng những thất bại để mở đường cho việc nâng cao sức khỏe cộng đồng và kéo dài tuổi thọ con người. Mỗi khi có một bệnh nhân qua đời mà không rõ lí do, các bác sĩ sẽ khám nghiệm tử thi để tìm ra nguyên nhân. Bằng cách đó, họ sẽ tìm ra được nhiều hơn về cách thức hoạt động của cơ thể con người; và cuộc sống của nhân loại nhờ đó được cải thiện.
    Một giám đốc bán hàng hàng tháng đều dành riêng một cuộc họp để giúp nhân viên của mình tìm hiểu tại sao họ lại để vuột mất những thương vụ quan trọng. Vụ làm ăn thất bại đó được dựng lại và xem xét kĩ càng. Bằng cách đó nhân viên học được cách tránh thất bại trong những thương vụ tương tự về sau.
    Một huấn luyện viên bóng đá dành thời gian nghiên cứu từng chi tiết trong mỗi trận đấu của đội để tìm ra sai lầm của họ. Vài huấn luyện viên còn sử dụng những thước phim ghi hình từng trận đấu để cầu thủ thấy được tận mắt sai lầm của họ. Mục đích duy nhất là: chơi trận sau đó tốt hơn.
    Các quan chức CAA, những vị giám đốc bán hàng thành công, các nhà vật lý học, huấn luyện viên bóng đá và các chuyên gia trong mọi lĩnh vực khác nữa đều phải tuân theo một nguyên tắc thành công: thu nhặt kinh nghiệm và học tập từ những thất bại.
    Khi chúng ta gặp phải thất bại cảm xúc đầu tiên thường là buồn, nản đến mức không thể rút ra được bài học nào vào lúc đó.
    Theo một số giáo sư, phản ứng của sinh viên với việc thi trượt sẽ cho anh ta đầu mối để tìm thấy sự thành công còn tiềm ẩn của mình. Vài năm trước, khi tôi còn là giảng viên của trường Đại học Wayne ở Detroit, có lần tôi buộc phải đánh trượt một sinh viên năm cuối sắp tốt nghiệp. Quả thực đó là một cú sốc đối với cậu sinh viên, cậu ta hết sức bối rối và xấu hổ. Cậu ta buộc phải lựa chọn một trong hai phương án thi lại và nhận bằng tốt nghiệp vào đợt sau hoặc ra trường mà không có tấm bằng tốt nghiệp.
    Tôi nghĩ cậu ta sẽ thất vọng tràn trề, thậm chí còn có thái độ tiêu cực khi biết mình đã trượt. Quả nhiên như thê, sau khi tôi giải thích bài thi của cậu ta thấp xa so với điểm chuẩn, cậu sinh viên đó thú nhận đã không nỗ lực xứng đáng.
    “Nhưng”, cậu ta nói tiếp, “kết quả gần đây nhất của em vẫn đạt loại trung bình, thầy có thể chiếu cố cho em được không ?”.
    Tôi cho biết tôi không thể làm gì được nữa, vì chúng tôi chỉ kiểm tra một lần cho mỗi khóa học. Tôi cũng giải thích thêm các quy tắc về thi cử không cho phép thay đổi điểm vì bất cứ lí do gì ngoại trừ sai sót từ phía giáo sư chấm bài.
    Sau đó, khi hiểu ra không thể thay đổi điểm số cậu ta trở lên tức giận. Cậu ta nói: “Thưa giáo sư, em có thể kể tên 50 người lỗi lạc trong thành phố này mà họ chẳng cần phải theo học đại học. Vậy thì tấm bằng đại học có gì quan trọng chứ? Thật may là mọi người không quá câu nệ vào những mảnh giấy văn bằng như các giáo sư thường làm”.
    Sau khi nghe cậu ấy nói như vậy tôi dừng lại khoảng một phút (tôiđã học được một điều: khi bạn bị xỏ xiên, công kích, cách tốt nhất để tránh một cuộc cãi vã là dừng lại một lúc trước khi trả lời). Sau đó, tôi lên tiếng: “Những gì cậu vừa nói không sai. Có nhiều, rất nhiều người thành công mà chưa theo học các môn tại trường đại học. Cậu cũng có thể thành công mà chẳng cần kiến thức này. Một khóa học chẳng thể làm lên hoặc phá vỡ cuộc sống của cậu. Nhưng thái đọ của cậu với học vấn lại có thể phá hủy cuộc đời cậu”.
    “ Thầy nói vậy là sao ạ ?” – Cậu ta hỏi lại.
    Tôi trả lời: “ Đơn giản thôi. Những người bên ngoài cũng đánh giá cậu như chúng tôi đánh giá cậu. Điều quan trọng là việc hoàn thành công việc của mình. ở bên ngoài họ sẽ không đề cử cậu hay tăng lương cho cậu, nếu cậu chỉ làm những công việc hạng hai.”
    Tôi dừng lại lần nữa để chắc chắn cậu ta hiểu rõ ý tôi muốn nói.
    “ Liệu tôi có thể cho cậu một vài gợi ý không ? Hiện giờ cậu đang rất thất vọng. Tôi hiểu được cảm xúc của cậu và tôi không đánh giá cậu thấp hơn vì cậu tỏ ra bực bội với tôi. Nhưng hãy nhìn sự việc này theo cách tích cực hơn. Một bài học vô cùng quan trọng: nếu cậu không làm việc, cậu sẽ không thể đạt được điều cậu muốn. Hãy ghi nhớ bài học này và 5 năm tới cậu sẽ thấy nó là ài học có giá trị nhất trong suốt quãng thời gian cậu ở đây.”
    Vài ngày sau, tôi rất vui mừng khi biết cậu sinh viên đó đã đăng kí học lại khóa học. Lần này cậu đã vượt qua kì thi dễ dàng hơn nhiều. Cuối cùng, cậu gọi điện cho tôi để cho biết cậu biết ơn cuộc nói chuyện với tôi đến thế nào.
    Cậu nói: “Em đã học được nhiều điều khi lần đầu tiên bị trượt môn của thầy. Nghe có vẻ kỳ cục nhưng thầy biết đấy, em lại thấy mừng vì đã không thi đậu lần đó.”
    Chúng ta có thể chuyển bại thành thắng. Hãy tìm ra bài học cho mình, áp dụng và rồi bạn có thể nhìn lại những thất bại của mình và mỉm cười.
    Có lẽ khán giả màn ảnh rộng sẽ không bao giờ quên được Lionel Barrymore. Năm 1936, ông bị vỡ xương hông. Phần xương bị gãy sẽ không bao giờ lành lại và hầu hết mọi người đều nghĩ ông sẽ chấm dứt sự nghiệp tại đây. Nhưng không, ông đã lấy khó khăn đó mở đường cho những vai diễn thành công lớn hơn. Trong vòng 18 năm sau đó, bất kể sự đau đớn không hề giảm, nhưng trên một chiếc xe lăn ông vẫn tham gia đóng rất nhiều vai và đạt được thành công vang dội.
    Ngày 15/3/1945, W. Colvin Williams đang đi bộ sau một chiếc xe tăng ở Pháp. Chiếc xe tăng đâm phải mìn phát nổ khiến Wiliams bị mù vĩnh viễn.
    Nhưng điều đó không thể ngăn ông theo đuổi mục đích trở thành mục sư và nhà tư vấn. Khi tốt nghiệp đại học với điểm số hàng ưu, Williams cho biết “việc bị mù thực ra lại là một món quà quý giá trong sự nghiệp của tôi. Vì tôi bị mù nên ngoại hình của một người không hề tác động đến những đánh giá của tôi về anh ta. Tôi không còn có thể đánh giá người khác qua bề ngoài, vì thế tôi luôn cho người khác cơ hội thứ hai. Tôi muốn trở thành một con người mà mọi người xung quanh muốn tìm đến, chia sẻ mà không hề e ngại.”
    Đó chẳng phải là một ví dụ minh họa về một thất bại khá tàn nhẫn và cay đắng nhưng đã chuyển thành chiến thắng hay sao?
    Thất bại chỉ là trạng thái tinh thần mà thôi, không hơn không kém.
    Một người bạn của tôi, một nhà đầu tư chứng khoán lâu năm và rất thành công, luôn cẩn thận đánh giá từng quyết định đầu tư-vì một kinh nghiệm trong quá khứ mà anh đã được học. Một lần,anh ta bảo tôi :”5 năm trước, khi lần đầu tiên nhảy vào thị trường chứng khoán, tôi đã thua lỗ nặng nề. Cũng như nhiều nhà đầu tư nghiệp dư khác, tôi muốn trở nên giàu có thật nhanh. Nhưng tôi lại nhanh chóng phá sản. Tuy vậy, điều đó không ngăn cản được tôi. Tôi biết, xét về lâu về dài, những cổ phiếu lựa chọn cẩn thận sẽ trở thành khoản đầu tư khôn ngoan nhất”.
    Anh ấy cười lớn:” Vì vậy, tôi nghĩ những thiệt hại trong vài phi vụ đầu tiên là cái giá phải trả cho thành công của tôi hôm nay”.
    Bên cạnh đó, tôi cũng biết rất nhiều người, sau lần đầu tư thiếu khôn ngoan, đâm ra “chống đối chứng khoán”. Thay vì phân tích tỉnh táo những sai lầm đã mắc phải, họ đi đến kết luận hoàn toàn sai lầm là đầu tư chứng khoán cũng như một canh bạc, không sớm thì muộn mọi người cũng sẽ thua.


    Ngay bây giờ, hãy rút ra điều gì đó từ thất bại. Lần tới, nếu mọi việc không như ý xảy ra, dù ở công sở hay ở nhà, hãy thật bình tĩnh và tìm ra nguyên nhân của vấn đề. Đó là cách tránh mắc 2 lần cùng một lỗi.
    Thất bại chỉ có ý nghĩa khi chúng ta rút ra được bài học từ nó.
    Con người có bản tính tò mò. Chúng ta nhanh chóng hài lòng với sự tin tưởng mà mọi người đặt vào chiến thắng của chúng ta. Khi chiến thắng chúng ta muốn cả thế giới biết đến. Đó cũng là điều tự nhiên khi muốn người khác nhìn mình và trầm trồ:” đó là người giỏi giang, làm được rất nhiều việc…..”.
    Nhưng con người cũng nhanh không kém, khi đổ lỗi cho ai khác mỗi khi thất bại. Nhân viên đổ lỗi cho khách hàng khi thương vụ không thành công, các giám đốc đổ lỗi cho nhân viên hay các đồng cấp khác khi mọi thứ không được thuận lợi, các cặp vợ chồng liên tục đổ lỗi cho nhau về những rắc rối trong gia đình…Những điều vừa nêu xảy ra nhan nhản, thường gặp trong cuộc sống rất đỗi bình thường.
    Đúng là trong thế giới phức tạp ngày nay, người khác có thể ngáng chân bạn. Nhưng có một sự thật là chúng ta vẫn tự ngáng chân mình nhiều hơn. Chúng ta thất bại bởi những năng lực hạn chế của bản thân, hay bởi một vài sai lầm cá nhân.
    Hãy tạo điều kiện cho bản thân bạn đi đến thành công theo cách sau:
    Hãy tự nhắc nhở rằng bạn luôn muốn trở thành người càng hoàn hảo càng tốt. Hãy thật khách quan. Đặt bạn vào vào vị trí người thứ ba không liên quan đến sự việc đang diễn ra, xem cách họ nhìn nhận tình huống đó ra sao. Hãy thử xem bạn có nhược điểm nào đó mà bạn không nhận ra. Nếu có, hãy bắt tay vào sửa chữa. Không ít người tự mãn với bản thân đến mức họ không tài nào tìm ra cách để hoàn thiện chính mình.
    Ngôi sao nổi tiếng Rise Steven của nhà hát opera Metropolitan đã chia sẻ trong tạp chí Reader’s Digest rằng: trong những khoảnh khắc bất hạnh nhất của cuộc đời, cô đã nhận được lời khuyên tốt nhất! Lúc mới vào nghề, cô đã vụt mất cơ hội tham gia vở opera danh tiếng, “Vũ điệu không gian”. Steven vô cùng thất vọng, buồn chán và cảm thấy chua xót. Cô nói:” Tôi đã hy vọng được nghe những lời động viên an ủi, đồng cảm vì giọng hát của tôi hay hơi của nữ diễn viên kia, vậy mà tôi không được giao vai, chẳng qua do tôi không có những mối quan hệ cần thiết…”.
    Nhưng thầy giáo của Stevens không vỗ về cho cô theo cách đó. Thay vào đó, người thầy bảo: “Trò ngoan của ta hãy dũng cảm đối mặt những sai lầm của mình”.
    “Mặc dù rất muốn than vãn, tự an ủi mình sau thất bại, nhưng câu nói đó của người thầy luôn văng vẳng bên tai tôi, đánh thức tôi, khiến tôi không thể ngủ được, cứ chằn chọc suy nghĩ mãi, cuối cùng tôi đã dũng cảm nhìn thẳng vào những sai lầm, thiếu sót của mình. Tôi nằm đó, trong bóng tối tự hỏi, “Tại sao mình lại thất bại? Làm thế nào để lần tới tôi có thể dành chiến thắng?”. Tôi buộc phải thừa nhận giọng hát của tôi chưa đủ hay, cần phải hoàn thiện hơn cách nhả chữ và học diễn nhiều kiểu vai hơn.”
    Stevens cho biết sự đối mặt với nhược điểm đã không những giuos cô thành công trên sân khấu mà còn mang đến cho cô nhiều người bạn mới và phẩm chất nội tại trong cá tính cũng được tốt hơn lên.
    Biết tự phê bình là rất tốt. Điều đó giúp bạn xây dựng các khả năng của bản thân, nâng cao hiệu quả làm việc để tích lũy thành công. Đổ lỗi cho người khác chẳng mang lại kết quả tốt đẹp gì, ngược lại nó có thể phá hủy tất cả. Bạn chẳng giành được gì cả, từ việc “cố chứng minh” rằng người khác đã sai.
    Hãy tự phê bình một cách tích cực và mang tính xây dựng. Đừng phủ nhận hay trốn tránh những điểm yếu của mình. Hãy hành động như những chuyên gia trong các lĩnh vực. Họ luôn tìm ra điểm yếu của mình, những sai lầm và tìm cách sửa chữa chúng.
    Đương nhiên, đừng cố moi thêm lỗi của mình để bạn lấy cớ bào chữa: “Đây là một lí do nữa chứng minh tại sao tôi không thích hợp với công việc.”
    Thay vào đó hãy nhìn nhận những sai lầm của mình theo hướng tích cực hơn: “Đây là cách để nhìn rõ hơn về bản thân, tự tri, để trở thành người chiến thắng sau này”
    Ông Orville Hubbard từng nói: “Người thất bại là người vấp ngã nhưng lại chẳng rút ra được chút kinh nghiệm nào cả từ sự vấp ngã đó.”
    Chúng ta vẫn thường đổ lỗi cho may rủi mỗi khi gặp phải sự thất bại nào đó. Câu nois cửa miệng của chúng ta thường là: “Đời vốn thế mà”, và từ bỏ mọi cố gắng từ giây phút đó. Haỹ dừng lại và suy nghĩ trong giây lát. Mỗi sự việc đều không tự nhiên xảy đến, cũng như một quả bóng không tự nhiên chuyển động theo một quỹ đạo. Chuyển động của quả bóng phụ thuộc vào ba yếu tố: quả bóng, người lém bóng và mặt phẳng mà quả bóng tiếp xúc. Các nguyên tắc vật lí đem đên sự giải thích chính xác hiện tượng bật lại của quả bóng, hoàn toàn không phải do may rủi.
    Thử tưởng tượng, một ngày Cục hàng không dân dụng Hoa Kỳ thông báo: “Chúng tôi xin lỗi vì vụ tai nạn vừa qua, cuộc sống vốn dĩ như vậy mà”. Chắc chắn bạn sẽ bình phẩm: vậy hãy thành lập một Cục hàng không dân dụng mới đi! Hoặc giả sử bác sĩ giải thích với bệnh nhân-một người họ hàng của bạn: “Tôi thực sự xin lỗi. Nhưng tôi chẳng hiểu anh ta mắc bệnh gì nữa. Đó là một trong những chứng bệnh người ta hay mắc phải đấy mà.” Tôi tin chắc bạn và họ hàng của bạn lần sau bị ốm sẽ tìm đến một vị bác sĩ khác.
    Cách nghĩ cuộc sống vốn là thế chẳng dạy cho chúng ta điều gì cả. Với lối suy nghĩ ấy chúng ta không hề được chuẩn bị tốt hơn chút nào để tránh mắc phải sai lầm nào đó một lần nữa, nếu tình huống tương tự xảy ra. Một huấn luyện viên, nếu nhìn nhận trận thua lần trước theo cách: “Này các cầu thủ, cuộc sống vẫn thế mà”, chắc chắn sẽ không thể giúp các cầu thủ tránh mắc sai lầm tương tự vào lần tới.
    Thay vì đổ lỗi cho vận rủi, hãy xem lại những sai lầm của mình. Hãy học hỏi từ thất bại. Rất nhiều người cả đời luôn giải tích cho sự khốn khổ tầm thường của mình bằng vô số những lí do như: “tại số mình khổ”, “số mình khó khăn”, hay “số mình kém may mắn”... Những người này chẳng khác gì đứa trẻ, chưa trưởng thành, luôn cố tìm kiếm sự cảm thông từ người khác để dựa giẫm về mặt tâm lí. Họ không nhận ra nguyên nhân, do đó họ không thể nắm ắt các cơ hội giúp họ lớn lên, trưởng thành hơn và đáng tin cậy.
    Một người bạn của tôi là cố vấn văn học, nhà văn, đồng thời là một nhà phê bình. Gần đây, anh ấy tâm sự với tôi về những yếu tố cần thiết để thành công trong sự nghiệp viết văn:
    “Rất nhiều người lẽ ra sẽ thành nhà văn lớn thực ra đã không hề nghiêm túc trong sự nghiệp viết văn của họ. Họ thử viết một chút nhưng rồi từ bỏ ngay khi nhận ra nếu tiếp tục theo đuổi họ sẽ phải nỗ lực làm việc không ngừng. Tôi không để ý hay quan tâm tới những người này vì họ luôn tìm đường tắt để hoàn thành mọi việc mà trên thực tế chẳng có đường tắt nào cả”.
    Tuy nhiên, chỉ kiên trì thôi vẫn chưa đủ.
    Edison được xem là nhà khoa học kiên trì nhất nước Mỹ. Ông đã tiến hành hàng ngàn thí nghiệm trước khi phát minh ra bóng đèn điện. Nhưng hãy chú ý: Edison tiến hành thí nghiệm. Ông rất kiên định với mục tiêu của mình là phát minh ra bóng đèn điện và biến sự kiên trì thành hiện thực bằng cách kết hợp với những thử nghiệm, tức hành động.
    Rất nhiều người sống cả cuộc đời với sự kiên trì, bền bỉ đáng kính nể với tham vọng lớn lao, cháy bỏng, nhưng họ vẫn thất bại vì họ không dám thử nghiệm những cách làm, cách nghĩ mới. Kiên trì theo đuổi một mục tiêu không thể đảm bao cho một thành công tối hậu. Nhưng sự kiên trì kết hợp với thử nghiệm chắc chắn sẽ mang đến sự đơm hoa, kết trái.
    Những người kiên gan, bền trí - theo đuổi đến cùng, không buông xuôi từ bỏ - luôn có phẩm chất cơ bản để thành công. Sau đây là hai gợi ý để phát triển khả năng thử nghiệm – nếu được kết hợp với lòng kiên trì có thể mang lại kết quả mong muốn.
    1. Hãy tự nhắc nhở bản thân: “Mọi việc đều CÓ cách giải quyết”. Mọi suy nghĩ đều có thể ảnh hưởng đến hành động của bạn. Khi bạn tự bảo mình: “Tôi thất bại rồi. Không còn cách nào giải quyết được đâu.”, dòng suy nghĩ bi quan đó sẽ tích tụ và tác động bạn cho đến lúc chính bạn cũng bị thuyết phục là mình hẳn đã thất bại: “chịu thua”
    Thay vì thế hãy tin tưởng: “sẽ có cách để giải quyết vấn đề này”, và dòng suy nghĩ tích cực sẽ tự tuôn chảy,
    giuos bạn tìm ra cách giải quyết mọi việc.
    Điều quan trọng là bạn phải tin chắc sẽ có cách để giải quyết vấn đề.
    Các nhà tư vấn hôn nhân gia đình chẳng thể làm gì để cứu vãn những cuộc hôn nhân đang trên bờ vực thẳm, nếu như không một ai trong vợ chồng dám tin rằng họ có thể tìm lại hạnh phúc như xưa.
    Các nhà tâm lí học và các nhân viên hoạt động xã hội cũng cho rằng một người nghiện rượu chỉ có thể thoát khỏi cảnh nghiện ngập, nếu chính anh ta tin rằng mình có thể đánh bại được cơn thèm rượu của mình.
    Chỉ trong một năm, hàng ngàn doanh nghiệp mới được thành lập và có lẽ trong 5 năm tới, chỉ còn một ít doanh nghiệp trụ lại. Phần lớn doanh nghiệp phá sản sẽ biện bạch:” Sự cạnh tranh quá khắc nghiệt. Chúng tôi không còn lựa chọn nào khác hơn là rút lui.”. Thực chất của vấn đề là mọi người khi gặp trở ngại, họ chỉ nghĩ đến thất bại và đương nhiên họ nếm ngay thất bại.
    Khi tin tưởng sẽ có cách giải quyết, bạn sẽ tự động chuyển những suy nghĩ tiêu cực(hãy bỏ đi thôi, hãy quay lại) thành những suy nghĩ tích cực( hãy tiếp tục, hãy tiến lên phía trước).
    Một vấn đề sẽ không thể giải quyết được, nếu chính bạn cũng ngờ ngợ vấn đề không thể giải quyết được. Hãy tìm ra cách giải quyết, bằng cách tin tưởng vấn đề ấy hoàn toàn nằm trong tầm tay, đủ sức để giải quyết. Bạn đừng bao giờ nghĩ hay tuyên bố một việc gì đó là không thể.
    2. Hãy dừng lại và bắt đầu lại từ đầu. Chúng ta thường chú tâm quá mực vào một vấn đề trong suốt một thời gian dài, vì thế chúng ta không thể tìm ra cách giải quyết mới, cách tiếp cận mới.
    Tôi có anh bạn kĩ sư được thuê thiết kế một cấu trúc bằng nhôm đặc biệt; trên thực tế, nó không hề giống một thiết kế nào từng xây dựng trước đó cả. Khi gặp anh ấy, tôi hỏi xem tình hình công việc đến đâu.
    Anh ấy trả lời:” Cũng không tốt lắm. Tôi nghĩ, hè vừa rồi tôi đã không dành đủ thời gian chăm sóc khu vườn, và suy nghĩ về những ý tưởng của mình. Khi tôi gặp quá nhiều khó khăn trong một thiết kế trong một thời gian dài, tôi thường bỏ hết và tìm những ý tưởng mới.
    Chắc hẳn anh sẽ rất ngạc nhiên khi biết có nhiều ý tưởng đã đến với tôi khi tôi ngồi dưới gốc cây hay tưới nước trong vườn”.
    Tổng thống Eieenhower, trong một buổi họp báo, đã nhận được câu hỏi tại sao ông đi nghỉ cuối tuần nhiều như vậy. Câu trả lời của ông là lời khuyên rất tốt cho tất cả những ai muốn tối đa hóa khả năng suy nghĩ sáng tạo của mình:” Tôi không tin bất cứ người nào, dù họ đang điều hành tập đoàn General Motor hoặc Hợp Chủng Quốc Hoa Kì, có thể làm việc tốt nhất chỉ bằng cách ngồi ở bàn và gục vào đống giấy tờ. Thực ra, một tổng thống giỏi luôn biết cách làm cho đầu óc thoải mái, tự do, không lo nghĩ, đến những chi tiết vun vặt, từ đó ông ấy mới có thể đưa ra những phán đoán rõ ràng và chính xác”.
    Một đối tác kinh doanh của tôi, hàng tháng luôn danh ra 3 ngày cùng vợ con đi nghỉ ở ngoại thành. Anh ấy nhận ra khi tạm dừng công việc và trở lại chu kì ban đầu, tinh thần anh ấy trở nên tươi trẻ, hiệu quả làm việc được nâng lên và anh ấy được khách hàng đánh giá cao hơn.
    Khi bạn gặp khó khăn, đừng vứt bỏ tất cả mọi thứ. Thay vào đó, hãy dừng lại, tự nghỉ ngơi để lấy lại hào hứng làm việc. Hãy thử làm bất cứ việc gì thật đơn giản, như chơi một bản nhạc, đi bộ hay đi ngủ một lát. Sau đó, bạn nhìn lại vấn đề một lần nữa, cách tháo gỡ thường đến với bạn trước khi bạn kịp nhận ra.
    Trong những tình huống quan trọng, nhìn ra mặt tích cực của vấn đề cũng sẽ mang lại cho bạn những kết quả xứng đáng. Một người đàn ông trẻ, bị mất việc, đã kể cho tôi nghe cách anh ấy tập trung nhìn ra mặt tốt của vấn đề như thế nào. Anh ấy nói: “Một ngày nọ, tôi nhận được một thông báo ngắn buộc phải thôi việc. Do kinh tế suy thoái, công ty buộc phải sa thải những nhân viên “ít có giá trị nhất”.
    Tiền lương không cao lắm, nhưng với cuộc sống tôi đã trải qua từ bé đến lớn, mức lương như vậy cũng khá tốt. Khi biết tin mình bị sa thải, trong vài giờ đầu tiên tôi rơi vào cảm giác cực kì kinh khủng, nhưng sau đó tôi chuyển sang cách nhìn khác – “họa trung hữu phúc”, trong cái rủi cũng có cái may. Tôi thực sự không thích công việc đó lắm, nếu cứ ở công ty này mãi, tôi thực sự sẽ không thể thăng tiến được. Giờ đây tôi đang có cơ hội tìm cho mình một công việc thật phù hợp. Chẳng bao lâu sau, tôi tìm được một công việc yêu thích hơn nhiều, đồng thời mức lương ở đó cũng cao hơn nhiều. Hóa ra việc bị sa thải ở công ty lại trở thành điều tốt nhất cho tôi từ trước tới nay”.
    Hãy nhớ rằng, trong bất cứ tình huống nào, bạn sẽ nhìn thấy điều mà bạn muốn thấy. Hãy nhìn vào mặt tích cực của vấn đề, để có thể hát khúc khải hoàn. Mọi việc luôn luôn và thực sự dẫn đến bao điều tốt đẹp, nếu bạn có thể nhìn thấy rõ, và lạc quan trong mọi việc….
    Tóm tắt
    Sự khác biệt giữa người thành công và người thất bại nằm ở thái độ của họ khi đối diện với sự thất bại khó khăn, trước sự nản lòng hay thất bại.
    Sau đây là năm gợi ý giúp bạn chuyển bại thành thắng:
    • Hãy học từ những thất bại của mình để mở đường cho thành công phía trước. Khi bạn thất bại, hãy rút ra bài học ngay từ đó và bàn sẽ thành công trong những lần sau.
    • Hãy dũng cảm, tích cực tự phê bình. Hãy tìm ra những lỗi sai và điểm yếu của mình để sửa chữa. Điều này khiến bạn trở nên dày dạn kinh nghiệm hơn.
    • Đừng đổ lỗi cho vận rủi. Hãy xem xét trong mỗi thất bại của mình. Tìm xem vấn đề nằm ở đâu. Hãy nhớ,
    việc đổ lỗi cho vận rủi chắng giúp ta đạt được những gì ta muốn.
    • Hãy kết hợp sự kiên trì với thử nghiệm. Hãy kiên định với mục tiêu, nhưng đừng lao đầu vào ngõ cụt. Hãy thử những cách nghĩ, cách tiếp cận mới. Hãy thử nghiệm.
    • Hãy nhớ rằng, luôn có mặt tích cực trong bất cứ tình huống nào. Hãy tìm ra nó để đánh bại sự thất vọng.


     
  2. Rùa Siêu Tốc Rùa ngoan nhất

    Messages:
    452
    Chương 12.
    Bấm để xem
    Đóng lại
    HÃY ĐẶT RA NHỮNG MỤC TIÊU, ĐỂ GIÚP BẠN TIẾN VỀ PHÍA TRƯỚC
    MỖI BƯỚC TIẾN CỦA CON NGƯỜI – những phát minh lớn nhỏ, những khám phá y học, những thành tựu kỹ thuật, những thành công kinh doanh… Đều đã được hình dung từ rất lâu trước khi thành hiện thực. Những vệ tinh bay quanh trái đất không phải nhờ vào những khám phá tình cờ của con người mà vì khoa học đã đặt ra mục tiêu “chinh phục không gian”.
    Mục tiêu không chỉ đơn giản là có một ước mơ, mà là một ước mơ được đưa vào thực hiện. Mục tiêu không phải là câu nói mơ hồ: “Ồ! Tôi ước mình có thể….”. Mục tiêu của bạn rõ ràng hơn nhiều: “Điều tôi đang hướng đến là…”.
    Sẽ không có điều gì xảy ra, không có thêm bước phát triển nào nếu bạn không có một mục tiêu rõ ràng. Không có mục tiêu, bạn chẳng khác nào đi lang thang trong suốt cuộc đời mà thôi. Đi thơ thẩn, chẳng biết mình đang đi đâu, vì thế cũng chẳng đến được đâu cả.
    Mục tiêu rất quan trọng đối với thành công cũng như không khí quan trọng đối với sự sống vậy. Không ai có thể tình cờ thành công mà không xác lập một mục tiêu rõ ràng. Không ai từng sống mà không cần không khí. Hãy xác định rõ mục tiêu mà bạn muốn đạt đến.
    Dave Mahoney, từ một anh nhân viên bình thường trong phòng chuyển phát thư đã trở thành phó chủ tịch một công ty quảng cáo ở tuổi 27, chủ tịch công ty Good Humour ở tuổi 33. Theo lời anh, “Điều quan trọng nhất không phải bạn đã hay đang ở đâu, mà là bạn muốn đạt đến đâu”.
    Các tập đoàn lớn mạnh thường đặt ra những mục tiêu dài hạn 10-15 năm và nỗ lực thực hiện mục tiêu đề ra. Một nhà máy được xây dựng không phải vì nhu cầu hiện nay, mà thường hướng đến 5-10 năm tới. Các công ty tiến hành nghiên cứu để tìm ra những dòng sản phẩm mới sẽ xuất hiện sau khoảng một thập kỉ nữa hoặc hơn thế.
    Các doanh nghiệp hiện đại không đặt tương lai vào những hi vọng viển vông. Vậy, bạn có nên như thế không?
    Mỗi chúng ta đều có thể tham khảo bài học quý giá từ doanh nghiệp biết nhìn xa trông rộng. Chúng ta nên lập kế hoạch cho 5 hay 10 năm tới. Ngay bây giờ, bạn nên xây dựng cho mình hình ảnh mà bạn muốn trở thành trong 10 năm tới, nếu bạn thật sự nuôi khao khát lớn lao. Đây là điều vô cùng quan trọng. Giống như một doanh nghiệp không quan tâm đến việc vạch kế hoạch cho mình, doanh nghiệp đó sẽ dẫm chân tại chỗ, thậm chí biến mất trong tương lai. Những người không đặt ra nổi cho mình những mục tiêu lâu dài, họ sẽ mất phương hướng trong cuộc sống. Không có mục tiêu chúng ta không thể phát triển.
    Có một chàng trai trẻ tên B đến gặp tôi về một vấn đề liên quan tới nghề nghiệp. Anh ta trông rất đĩnh đạc, thông minh đã tốt nghiệp đại học và độc thân.



    Chúng tôi trò chuyện một lúc về công việc hiện thời, học hành, năng khiếu của anh ấy và các thông tin chung chung khác. Sau đó tôi hỏi: “Anh đến nhờ tôi tư vấn giúp thay đổi công việc, nhưng thực sự anh đang muốn t ìm một công việc như thế nào?”.
    Anh ấy trả lời: “A, đó là vấn đề khiến tôi đến gặp ông hôm nay. Tôi thậm trí chẳng biết mình muốn làm gì nữa!”.
    Vấn đề B đang phải đối mặt, xem ra rất phổ biến. Nhưng tôi nhận ra, sẽ chẳng ích gì cho anh ấy nếu tôi chỉ sắp xếp cho anh ấy vài cuộc phỏng vấn với vài nhà tuyển dụng. Thử và sai là phương pháp kém hiệu quả nhất để lựa chọn công việc. Nếu bạn thử 10 công việc, khả năng bạn có lựa chọn đúng đắn cũng chỉ là xác suất 1/10 mà thôi. Tôi phải giúp anh bạn trẻ nhận ra rằng, nếu muốn tìm được một công việc ứng ý, anh ấy phải biết việc đó là việc gì trước đã.
    Vì thế tôi bảo: “Hãy cùng xem xét kế hoạch của anh từ khía cạnh này nhé: Anh có thể mô tả cho tôi biết anh sẽ như thế nào trong 10 năm nữa không?”.
    B ngẫm nghĩ một lúc rùi trả lời: “À, tôi muốn cũng giống như bao người khác muốn mà thôi, một công việc tốt với mức lương cao và một căn nhà đẹp. Dường như là vậy, mặc dù tôi chưa nghĩ kĩ về chuyện đó lắm”.
    Đầu tiên tôi khẳng định với B ước mơ đó là hoàn toàn tất nhiên. Rồi tôi bắt đầu giải thích: cách anh ấy nghĩ về việc chọn nghề nghiệp cũng giống như đi đến phòng vé máy bay và nói: “bán cho tôi một vé” vậy. Nhân viên bán vé không thể giúp cho bạn vì bạn không nói rõ điểm đến.
    Điều này khiên B phải suy nghĩ. Chúng tôi ngồi cùng nhau hai tiếng liền sau đó không phải để nói về giá trị của những công việc, ngành nghề khác nhau, mà bàn luận với nhau xem làm cách nào để đặt ra được các mục tiêu. Tôi tin B đã học được bài học quan trọng nhất trong việc hoạch định nghề nghiệp. Trước khi bạn bắt đầu, cần phải biết bạn muốn đạt đến đâu.
    Hãy làm giống như các tập đoàn thành công lớn: lên kế hoạch cho tương lai. Tài năng, khả năng, khả năng-đó là những “sản phẩm” bạn đang có. Bạn đang muốn phát triển những “sản phẩm” của mình sao cho đạt được những mức giá cao nhất. Việc lên kế hoạch cho tương lai sẽ giúp bạn đạt được điều đó.
    Hai bước sau có thể giúp bạn.
    - Đầu tiên, hãy mường tượng ra tương lại của bạn theo ba khía cạnh: công việc, gia đình, xã hội. Chia nhỏ cuộc sống thành những phần như vậy sẽ giúp bạn không bị rối, đồng thời không làm nảy sinh xung đột và giúp bạn nhìn nhận mọi việc một cách toàn diện hơn.
    - Thứ hai, hãy tự bắt mình phải trả lời những câu hỏi sau thật chính xác và rõ ràng: tôi muốn làm được điều gì trong cuộc đời? tôi muốn trở thành người như thế nào? Và cần phải làm gì để đạt được, đúng như ước muốn?
    Hãy sử dụng bản hướng dẫn lập kế hoạch sau đây.
    HÌNH ẢNH CỦA TÔI TRONG 10 NĂM TỚI.
    • Trong công việc.
    • Tôi muốn đạt được mức lương bao nhiêu?
    • Tôi muốn chịu trách nhiệm tới mức nào?
    • Tôi muốn mình có quyền hành đến đâu?
    • Tôi muốn có được uy tín trong công việc-làm cách nào?
    • Trong gia đình.
    • Tôi muốn đem đến cho bản thân và gia đình mức sống như thế nào?
    • Tôi muốn ở trong một ngôi nhà như thế nào?
    • Tôi muốn có những kỳ nghỉ như thế nào?
    • Tôi muốn đem đến cho con cái những hỗ trợ tài chính, đặc biệt trong 10 năm sắp tới, khi đám trẻ đã trưởng
    thành-làm cách nào?
    • Trong xã hội.
    • Tôi sẽ có những người bạn như thế nào?
    • Tôi muốn tham gia những tổ chức xã hội như thế nào?
    • Tôi muốn giữ những chức vụ lãnh đạo trong cộng đồng nào?
    • Tôi muốn tranh đấu cho những giá trị gì trong cuộc sống?
    Vài năm trước đây, cậu con trai nhỏ của tôi nài nỉ xây một cái chuồng nhỏ cho chú chó PEANUT-niềm tự hào, niềm vui của cháu. Sự kiên trì và nhiệt tình của thằng bé đã thuyết phục được chúng tôi, nên chúng tôi bắt tay vào xây cho PEANUT một cái chuồng riêng. Rất tiếc là cả nhà tôi chẳng ai giỏi nghề mộc cả. Ngay khi một người bạn thân ghé thăm, nhìn thấy cái chuồng mới xây đã hỏi ngay: “anh treo cái quái gì trên cây thế kia?đó không phải là chuồng chó đó chứ?” Tôi đã đáp lại đó quả là một cái chuồng chó. Sau đó anh ấy chỉ ra một vài lỗi mà chúng tôi mắc phải và kết luận: “Tại sao anh lại không vẽ một bản thiết kế trước nhỉ?”.
    Bạn biết không, khi tưởng tượng ra tương lai, đừng e ngại ước mong những điều lớn lao. Con người thời hiện đại được đánh giá thông qua những ước mơ của họ. Không ai có thể làm được nhiều và xa hơn những gì họ đã vạch ra cho mình.
    Dưới đây là một phần trong “kế hoạch cuộc đời” của một trong những học viên của tôi ngày trước. Hãy đọc thử xem. Hãy chú ý người bạn này hình dung ra “gia đình” của mình trong tương lai phải như thế nào. Khi viết những dòng này, chắc chắn anh ấy nhìn thấy một viễn cảnh tương lai rất rõ ràng.
    “Mục tiêu của tôi là sở hữu một mảnh đất ở nông thôn. Ngôi nhà sẽ được thiết kế theo kiểu một điền trang tiêu biểu của miền bắc Mỹ, hai tầng, các cột quét sơn trắng tinh, sẽ có sân rộng, có hàng rào bao quanh. Tôi sẽ xây một hoặc hai hồ cá trong sân vườn, vì cả hai vợ chồng tôi đều thích câu cá. Chuồng chó giống Doberman sẽ nằm ở sau nhà hoặc một chỗ nào đó thích hợp. Điều tôi hằng mong muốn là đắp một con đường để lái xe vào nhà, uốn lượn giữa hai hàng cây bên đường.
    Nhưng một căn nhà chưa chắc đã là một tổ ấm. Tôi sẽ làm tất cả những gì khiến căn nhà không chỉ là nơi để ăn uống, ngủ nghỉ. Dĩ nhiên, chúng tôi không thể nào quên chăm lo cho đời sống tâm hồn: chúng tôi sẽ dành thời gian để tham dự các sinh hoạt cầu nguyện, ca ngợi lòng nhân từ của Chúa.
    Mười năm nữa, tôi muốn mình có được một vị trí xã hội cao để có thể đưa cả nhà đi du lịch vòng quanh thế giới. Nếu tôi chưa thể sắp xếp được thời gian để đi du lịch vòng quanh thế giới, có thể tôi sẽ chia thành bốn hay năm lần đi du lịch ngắn ngày, mỗi năm sẽ đi một nơi khác nhau. Thực ra kế hoạch trong phần “gia đình” phụ thuộc nhiều vào kế hoạch trong phần “công việc” của tôi sẽ được thực hiện ra sao. Vì vậy, nếu muốn hoàn thành mĩ mãn mọi thứ, tôi cần phải luôn luôn chú tâm và nỗ lực hết mình.”
    Kế hoạch này được viết 5 năm về trước. Người học viên ngày xưa đã mở được hai cửa hàng tạp hóa. Bây giờ anh ấy có đến 5 cửa hàng, và tậu được 17 mẫu đất ở vùng nông thôn. Anh ấy vẫn duy trì ý tưởng, và làm theo đúng mục tiêu đã đặt ra.


    Công việc, gia đình và cuộc sống cá nhân là ba phần có mối quan hệ mật thiết với nhau trong đời bạn. Có lẽ phần có nhiều nhất là công việc. Hàng ngàn năm trước đây, trong thời sơ khai, người được mọi người trong bộ lạc kính trọng nhất là người đi săn giỏi nhất. Xét một cách tổng quát, điểm này vẫn đúng ở thời nay. Mức sống chúng ta đem lại cho gia đình và sự nể trọng chúng ta có được từ cộng đồng, xã hội phụ thuộc phần lớn vào thành công trong công việc.
    Không lâu trước đây, tổ chức nghiên cứu quản trị McKinsey đã mở một cuộc điều tra trên quy mô lớn để tìm hiểu những yếu tố gì giúp trở thành một giám đốc điều hành giỏi. Những nhà lãnh đạo trong kinh tế, chính trị, khoa học và tôn giáo được phỏng vấn. Theo đó, có một câu trả lời được lặp đi lặp lại theo nhiều cách khác nhau: phẩm chất quan trọng nhất để trở thành một giám đốc điều hành chính là khát khao vươn lên hàng đầu.
    Nhớ lời khuyên của John Wanamaker: “Một người sẽ không thể làm được gì nhiều cho đến khi nào động lực của anh ta phải bao gồm mọi khả năng anh ta có”.
    Lòng khao khát mãnh liệt, khi được khơi dòng, sẽ trở thành sức mạnh to lớn.
    Tôi từng nói chuyện với một cây bút trẻ về triển vọng tờ báo trường đại học. Nếu bạn đang tìm kiếm một người có năng lực, với một tương lai đầy hứa hẹn cho nghề báo, hẳn đó là cậu ấy. Không lâu trước khi cậu ấy tốt nghiệp, tôi hỏi: “Này Dan, em định sẽ làm gì tiếp, hoạt động trong lĩnh vực báo chí ư?”. Dan nhìn tôi, trả lời: “À, không. Em thích viết lắm, em đã có quãng thời gian thú vị tham gia tờ báo của nhà trường. Nhưng nghề báo đói lắm, em không muốn lâm vào cảnh cơ hàn”.
    Tôi đã không gặp Dan trong suốt 5 năm sau đó. Thế rồi vào một buổi sáng, tôi tình cờ gặp cậu ấy ở New Orleans. Lúc ấy Dan đang là trợ lý giám đốc nhân sự cho một công ty điện tử. Cậu ấy nhanh chóng cho tôi biết hiện nay mình rất bất mãn với công việc. “Ôi, em đang được trả lương rất hậu hĩnh, em đang làm việc trong một công ty tuyệt vời, em có được sự đảm bảo chắc chắn, nhưng thầy biết không, em lại chẳng mấy đam mê! Bây giờ em ước giá như ngày ấy, sau khi tốt nghiệp, em xin vào một nhà xuất bản hay một tòa báo thì tuyệt vời biết bao!”.
    Dan tỏ ra rất chán nản, buồn giầu. Cậu ấy cay độc chỉ trích mọi thứ. Cậu ấy sẽ không bao giờ đạt được thành công thực sự, chừ phi cậu ấy từ bỏ công việc hiện thời và bắt đầu với nghề báo. Sự thành công đòi hỏi bạn cả nỗ lực và lòng đam mê.
    Nếu đang theo đuổi khao khát của mình, cậu ấy có thể đã đạt được những vị trí cao trong ngành truyền thông. Và trong suốt quãng thời gian đó, cậu ấy còn có thể kiếm được khá nhiều tiền, đạt được sự hài lòng với công việc hơn hẳn công việc hiện tại.
    Chuyển từ những việc mình không thích sang làm những việc thực sự yêu thích cũng như gắn thêm động cơ 500 mã lực vào chiếc xe đã dùng gần 10 năm của bạn.
    Bất cứ ai trong chúng ta đều nuôi ước mơ, khao khát cháy bỏng về những điều thực sự muốn làm. Nhưng phần lớn chúng ta không quyết tâm theo đuổi ước mơ mà giết bỏ chúng. Dưới đây là 5 loại vũ khí có thể giết chết thành công của bạn. Hãy loại bỏ chúng, vì chúng thực sự nguy hiểm.
    • Tự đánh giá thấp mình. Bạn từng nghe rất nhiều người thổ lộ: “Tôi muốn trở thành bác sĩ(hay giám đốc điều hành, diễn viên quảng cáo hay một doanh nhân) nhưng tôi không thể làm được”, “tôi thiếu trí tuệ”, “nếu thử cố gắng tôi cũng sẽ thất bại mà thôi”, “tôi thiếu cả kiến thức lẫn kinh nghiệm thực tế”. Rất nhiều bạn trẻ đã giết chết ước mơ với suy nghĩ hết sức cũ kỹ là tự đánh giá thấp mình.
    • Dựa vào thuyết “bảo đảm tuyệt đối”. Khi ai đó thốt lên: “Tôi phải chắc chắn mình đang ở đâu”, điều đó chẳng khác nào anh ta đang sử dụng vũ khí “bảo đảm tuyệt đối” để giết chết những giấc mơ của mình.
    • Sự cạnh tranh. “Lĩnh vực đó đã có quá nhiều người rồi”, “có không ít người trong lĩnh vực đó đang giẫm đạp lên nhau đấy” là những suy nghĩ giết chết mơ ước một cách nhanh chóng.
    • Sự sắp đặt của cha mẹ. Tôi đã nghe hàng trăm bạn trẻ giải thích sự lựa chọn nghề nghiệp của mình như sau: “Tôi muốn học ngành khác cơ, nhưng bố mẹ tôi muốn tôi theo ngành này nên tôi phải chấp nhận”. Tôi tin chắc, hầu hết các vị phụ huynh không cố ép buộc con cái mình phải làm điều gì, mà họ chỉ mong muốn nhìn thấy con cái gặt hái được thành công. Nếu con cái kiên trì giải thích cho cha mẹ nghe vì sao mình thích chọn ngành khác, và nếu các bậc cha mẹ biết lắng nghe, chắc chắn không bao giờ xảy ra căng thẳng giữa đôi bên. Mục tiêu của bố mẹ và con cái gặp nhau ở hai chữ: thành công.
    • Trách nhiệm với gia đình. Thái độ “Đúng ra tôi nên thay đổi từ 5 năm về trước, nhưng giờ tôi đã có gia đình, tôi không thể thay đổi được nữa” lại là một thứ vũ khí khác giết chết ước mơ của bạn.
    Hãy luôn vứt bỏ những vũ khí có thể hủy diệt thành công của bạn đi! Hãy nhớ dành, cách duy nhất để bạn luôn tràn đầy sinh lực, luôn phát triển được những động lực tiềm tàng giúp bạn tiến tới thành công là làm những điều bạn muốn làm. Hãy khơi dòng cho sự đam mê, bạn sẽ có thêm năng lượng, thêm lòng nhiệt huyết, thêm ý chí và thậm chí có được một cơ thể khỏe mạnh hơn nữa.
    Không bao giờ quá muộn để theo đuổi những ước mơ và mong muốn của mình.
    Phần lớn những người thực sự thành công trong cuộc sống đều làm việc hơn 40h/tuần. Có lẽ bạn chưa từng, và sẽ không bao giờ nghe thấy lời phàn nàn vì phải làm thêm giờ. Những người thành công luôn tập trung vào mục tiêu của mình, điều này giúp họ có thêm sức mạnh để nỗ lực nhiều hơn nữa.
    Điểm mấu chốt là, khi bạn đặt mục tiêu mà bạn hằng ao ước và quyết tâm đạt được, năng lượng, sức mạnh của bạn sẽ nhân lên gấp đôi. Hàng triệu người có thể tìm thấy sức mạnh cho mình bằng cách chọn mục tiêu rõ ràng và dồn hết sức lực vào đó để hoàn thành. Có được một mục tiêu rõ ràng sẽ giúp bạn xua đi nỗi buồn chán và một vài “căn bệnh kinh niên” khác.
    Hãy cùng tìm hiểu nhiều hơn về sức mạnh đáng kinh ngạc được khơi dậy khi bạn xác lập được mục tiêu. Khi bạn hướng tới những ước mơ, khi bạn bị ám ảnh bởi một mục tiêu cụ thể, bạn sẽ nhận được sức mạnh thể chất, năng lượng và lòng nhiệt huyết cần thiết để hoàn thành. Ngoài ra bạn còn nhận được một thứ khác có giá trị không kém. Đó là “bộ máy tự động” hướng dẫn bạn uyển chuyển trên lộ trình đạt được mục tiêu đề ra.
    Một điều đáng ngạc nhiên nữa là khi dồn sức vào một mục tiêu, bạn sẽ dễ dàng vạch ra hướng đi đúng. Điều này không hề khó hiểu. Trình tự mọi việc diễn ra như sau: Khi bạn chú tâm, mục tiêu đó sẽ tự động xuất hiện trong tiềm thức của bạn. Tiềm thức của bạn luôn trong trạng thái cân bằng, còn trí óc thì không. Trí óc bạn chỉ cân bằng khi những suy nghĩ trong đó khớp với suy nghĩ trong tiềm thức của bạn. Nếu những suy nghĩ đó không tương đồng với tiềm thức, bạn sẽ cảm thấy do dự, bối rối, thiếu quyết đoán. Nhưng giờ đây mục tiêu của bạn đã xuất hiện trong tiềm thức, bạn mặc nhiên sẽ phản ứng đúng cách. Và trí óc bạn sẽ tự do với những suy nghĩ mạch lạc, hợp lý.
    Hãy minh họa điều này với hai người giả định sau đây. Khi đọc tiếp, bạn sẽ nhận ra những tính cách này ở những con người thật đâu đó mà bạn biết. Chúng ta gọi họ là Tom và Jack. Hai anh chàng này giống nhau ở mọi điểm ngoại trừ một thứ: Tom đang tập trung theo đuổi một mục tiêu, còn Jack thì không. Tom luôn biết rõ mình muốn gì. Anh ấy muốn mười năm nữa sẽ trở thành phó chủ tịch của một tập đoàn lớn.
    Vì Tom luôn chú tâm, mục tiêu ấy sẽ thông qua những tín hiệu của tiêm thức chỉ dẫn “hãy làm cái này” hoặc “đừng làm cái gì đó, vì nó không thể giúp anh đạt được mục tiêu đâu”. Mục tiêu ngự trị trong đầu, sẽ thường xuyên nhắc nhở anh ấy: “Tôi là hình ảnh mà bạn muốn biến thành sự thật. Đây là những gì mà bạn cần làm để biến tôi thành sự thật”.
    Mục tiêu của Tom không còn mơ hồ mà luôn có được những hướng dẫn cụ thể trong từng việc. Khi Tom mua một bộ com-lê, mục tiêu sẽ chỉ cho anh ấy đâu là lựa chọn khôn ngoan nhất. Mục tiêu ấy cũng sẽ chỉ cho Tom cần làm như thế nào để chuyển sang công việc mới, điều gì nên nói trong hội nghị kinh doanh, điều gì nên làm khi sảy ra tranh chấp, sách nào nên đọc, quan điểm nào nên đưa ra. Nếu thỉnh thoảng Tom đi chệch hướng đôi chút thì sao? Khi đó: “Bộ máy tự động” – được lưu trữ một cách an toàn trong tiềm thức của Tom- sẽ cảnh báo, chỉ ra những gì anh ấy cần làm để trở lại đúng đường.
    Mục tiêu của Tom giúp anh ấy luôn nhạy cảm trước những yếu tố rủi do có thể ảnh hưởng tới lộ trình thực hiện. Jack thì ngược lại, anh ta không hề theo đuổi một mục tiêu nào, vì thế cũng không có “bộ máy tự động” nào
    hướng dẫn anh ta. Do đó, anh ta rất dễ lâm vào tình trạng bối rối và mất sáng suốt, lúc nào cũng do dự không biết phải làm gì. Vì không hề có một mục tiêu rõ ràng, anh ta rơi dần xuống vị trí của một kẻ tầm thường.
    Ngay lúc này, bạn nên đọc lại phần trên thêm một lần nữa. Hãy để khái niệm này ngấm sâu vào tâm trí bạn. Và hãy nhìn mọi người xung quanh. Hãy quan sát những người thành công nhất, chú ý xem họ nỗ lực hết mình để thực hiện mục tiêu ra sao. Hãy quan sát cuộc sống của một người thành công tột đỉnh luôn gắn liền với mục tiêu của họ như thế nào.
    Hãy luôn hết mình vì mục tiêu. Thực sự hết mình. Hãy để cho mục tiêu ám ảnh bạn, và mang đến cho bạn “bộ máy tự động” thú vị, hiệu quả.
    Đôi khi chúng ta thức dậy vào sáng chủ nhật mà không có kế hoạch hay lịch làm việc gì cụ thể. Vào những ngày như vậy, chúng ta thường chẳng làm nên trò trống gì. Chúng ta vu vơ chờ ngày trôi qua và vui mừng vì cuối cùng thì nó cũng kết thúc. Nhưng nếu chúng ta đã lên sẵn kế hoạch dự định cho hôm đó, chúng ta sẽ có một ngày tốt đẹp.
    Hãy đặt mục tiêu và hoàn thành nó.
    Nền sản xuất lớn mạnh của chúng ta sẽ sa lầy một cách vô vọng, nếu các giám đốc sản xuất không thiết lập và giữ vững kế hoạch. Các giám đốc kinh doanh đều biết rõ nhân viên của mình chỉ cố gắng bán nhiều hơn, nếu họ biết rõ định mức bán hàng cụ thể của mình là bao nhiêu. Các giáo sư biết rằng sinh viên của mình chỉ chịu hoàn thành bài tập đúng hạn, khi họ biết được hạn chót nộp bài.
    Bây giờ, nếu bạn kiên quyết tiến đến thành công, hãy đặt ra các mục tiêu: thời hạn cuối cùng, các cột mốc phải đạt được, những định mức cụ thể. Bạn chỉ đạt được một điều gì đó khi bạn đã lên kế hoạch thực hiện.
    Theo tiến sĩ GeorGe E.Burch, chuyên gia nghiên cứu về tuổi thọ con người, trường Đại học Y khoa Tulane, cho biết có nhiều yếu tố quyết định tuổi thọ: cân nặng, sự di truyền, chế độ ăn kiêng, tình trạng tinh thần, thói quen cá nhân. Ông nhấn mạnh: “cách nhanh nhất để kết thúc cuộc sống là đừng hoạt động gì cả, cả chân tay lẫn trí óc. Để tiếp tục sống, một người phải có khát vọng sống và biết cách tìm được niềm vui trong cuộc sống”.
    Ai cũng có sự lựa chọn cho riêng mình. Nghỉ ngơi có thể là điểm bắt đầu hoặc kết thúc. Thái độ “không làm gì ngoài chuyện ăn, ngủ” là một cách nghỉ ngơi đầu-độc-bạn-nhanh-nhất. Những ai cho rằng nghỉ hưu tức là sống không có mục đích, không ý nghĩa thì sớm muộn họ cũng nhận ra rằng nghỉ hưu là “dấu hiệu” kết thúc cuộc đời. Khi sống không mục đích, người ta sẽ suy sụp rất nhanh.
    Tuy nhiên, bạn cần nghỉ ngơi hợp lý vì đó là cách để “tiếp tục sống thật vui vẻ và tái khởi động cuộc đời thật nhanh chóng”. Lew Gordon một trong những người bạn thân nhất của tôi, đã chọn cách nghỉ ngơi này. Sau nhiều năm làm phó chủ tịch của một ngân hàng lớn nhất bang Atlanta, ngày Lew nghỉ hưu đối với ông chẳng khác nào ngày lễ tốt nghiệp vui vẻ ông tiếp tục làm việc với vai trò cố vấn kinh doanh. Những gì ông đạt được thật đáng nể.
    Ở tuổi 60, Lew đã phục vụ vô số khách hàng và giờ đây được biết đến như một diễn giả nổi tiếng khắp nước Mỹ. Một trong những dự án của ông là giúp xây dựng Pi Sigma Epsilon, một hiệp hội dành cho các nhân viên bán hàng và giám đốc kinh doanh. Tuy mới ra đời nhưng tổ chức này đã phát triển khá mạnh mẽ. Mỗi lần gặp Lew, tôi đều thấy ông trẻ ra, ngỡ trạc 30 tuổi mà thôi. Không một ai mà tôi biết lại đạt được nhiều thứ trong đời như Lew Gordon, người kiên quyết không chịu nghỉ ngơi nhàn hạ.
    Những người như Lew Gordon không bao giờ cảm thấy hối tiếc hay than vãn, cáu kỉnh về việc họ đã già.
    Những mục tiêu kiên định có thể giúp một người, dù không còn hy vọng gì nữa, tiếp tục sống. Bà D., mẹ của một người bạn thời đại học của tôi, mắc bệnh ung thư khi con bà mới được 2 tuổi. Tồi tệ hơn, chồng bà qua đời chỉ ba tháng trước khi bà được chuẩn đoán mắc bệnh. Các bác sĩ đều cho biết mọi hy vọng đang trở nên mong manh, nhưng bà D. không chịu buông xuôi. Bà quyết định sẽ nuôi dạy đứa con hai tuổi khôn lớn cho đến khi nó tốt nghiệp đại học, bằng nguồn tiền từ một cửa hàng bán lẻ nhỏ mà chồng bà để lại. Bà phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật và trị liệu. Lần nào bác sĩ cũng lắc đầu bảo: “Chị có thể sống thêm một tháng nữa thôi”.
    Nhưng cái thời hạn “chỉ một tháng nữa thôi” giờ đã kéo dài thành hai mươi năm. Bà đã chứng kiến con trai tốt nghiệp đại học. Sáu tháng sau đó, bà qua đời.
    Một mục tiêu cháy bỏng đủ sức mạnh để kéo dài một cái chết được báo trước thậm chí đến hai chục năm.
    Hãy sử dụng mục tiêu để có thể sống lâu hơn. Không một phương thuốc nào trên thế giới - các bác sĩ của bạn cũng sẽ thừa nhận điều này-đủ khả năng mang lại cuộc sống lâu dài cho bằng khát khao được làm một việc gì đó.
    Bất cứ ai quyết tâm đạt được thành công tột đỉnh luôn tâm niệm một nguyên tắc: mọi việc phải được thực hiện từng bước một. Để xây lên một ngôi nhà phải xây từng viên gạch. Bóng đá phải chơi từng trận một. Một của hàng bách hóa sẽ lớn thêm mỗi khi có lượng khách hàng mới. Mỗi thành tựu lớn đều được hình thành từ một chuỗi các thành tựu nhỏ hơn.
    Eric Sevared, một phóng viên nổi tiếng, đã viết trên tạp chí Reader’s Digest bài viết minh chứng cho nguyên tắc“đi từng cặp nối tiếp nhau”:
    Trong chiến tranh thế giới thứ hai, tôi cùng với vài người khác phải nhảy từ một chiếc máy bay dân dụng bị hỏng xuống một khu rừng thuộc vùng núi biên giới giữa Ấn Độ và Myanmarsl. Vài tuần sau, một đoàn thám hiểm cứu nạn đã được trang bị vũ khí mới tìm thấy chúng tôi. Sau đó, chúng tôi phải thực hiện một chuyến đi bộ xuyên rừng đầy vất vả, khó nhọc để đến khu rừng trung tâm Ấn Độ. Chúng tôi phải đi bộ tới 140 dặm, băng đèo vượt núi dưới cái nắng tháng Tám và những cơn mưa của vùng nhiệt đới gió mùa.
    Trong vài tiếng đầu tiên, do phải nhét chân vào một đôi giày đinh nên chỉ đến tối đa là hai chân tôi đều phồng rộp, chảy máu, vết thương to bằng kích thước đồng năm mươi xu. Liệu tôi có thể đi khập khiễng trên suốt quãng đường 140 dặm được không? Liệu những người khác thậm chí còn bị thương nghiêm trọng hơn tôi, có thể đi xuốt chặng đường đó không? Không ít người e ngại là không thể. Nhưn chúng tôi đã vượt qua dãy núi đó, chúng tôi đã tìm đến được ngôi làng tiếp theo để xin ngủ nhờ. Đó là tất cả những gì chúng tôi phải làm…
    Khi quyết định từ bỏ thu nhập ổn định hàng tháng để viết một cuốn sách dài 250.000 từ, tôi đã không chú tâm suy nghĩ về cuốn sách. Chắc hẳn, lúc đó tính tự phụ sâu thẳm của tôi có cơ hội nổi lên. Tôi chỉ cố gắng nghĩ đến nội dung của đoạn tiếp theo, chứ không phải của trang tiếp theo hay chương kế tiếp. Vì vậy, trong suốt sáu tháng trời, tôi không làm gì khác ngoài việc sắp xếp lại từng đoạn văn rời rạc mà tôi đã viết. Vì thế, có thể nói cuốn sách đã ‘tự viết’.
    Nhiều năm trước tôi đã bắt đầu đảm nhiệm công việc biên tập và phát thanh tin tức hàng ngày. Chương chình của tôi giờ đã lên đến ngoài 2.000 bản tin. Nếu như hồi đó, ngay lập tức tôi buộc phải ký bản hợp đồng biên tập 2.000 bản tin thì chắc chắn tôi sẽ từ chối, vì tôi không nghĩ là tôi sẽ cáng đáng nổi khối lượng lớn công việc đồ sộ như thế. Nhưng người ta chỉ yêu cầu tôi viết từng bản tin một, cái này nối tiếp cái kia,đó cũng là những gì mà tôi đã làm và đang làm.”
    Nguyên tắc đi từng bước một đã rất hữu ích đối với Eric Sevared, hy vọng nó cũng sẽ hữu ích cho bạn đấy. Phương pháp từng-bước-một là phương pháp khôn ngoan duy nhất giúp bạn đạt được mọi mục tiêu. Cách tốt nhất để bỏ thuốc lá, và tôi từng được biết, là sử dụng phương pháp từng-giờ-một. Phương pháp này đã có tácdụng với bạn bè tôi nhiều hơn bất cứ phương pháp nào khác. Thay vì cố đạt được mục tiêu tuyệt đối-từ bỏ hẳn thói quen, bạn nên đặt ra từng chặng mục tiêu là không hút thuốc trong vòng một tiếng đồng hồ tiếp theo. Khi một giờ đó trôi qua, bạn lại tiếp tục quết tâm không hút thuốc trong vòng một tiếng nữa. Sau đó khi cơn thèm thuốc của bạn giảm bớt, bạn có thể nâng khoảng thời gian không hút thuốc lên hai tiếng đồng hồ, rồi cả một ngày. Những người muốn ngay lập tức từ bỏ một thói quen sẽ thất bại, vì những khó chịu về mặt tinh thần và tâm lý lớn hơn khả năng chịu đựng của anh ta. Một tiếng đồng hồ thì dễ; nhưng mãi mãi thì lại là một vấn đề nan giải hơn nhiều.
    Khi bạn muốn đạt được bất cứ mục tiêu nào, bạn cần đến phương pháp từng-bước-một. Đối với các nhà quản lý cấp dưới, mỗi khi được giao nhiệm vụ, dù tầm thường hay ít quan trọng đến đâu, bạn cũng nên coi đó là một cơ hội tiến thêm một bước về phía trước. Một nhân viên bán hàng tại một thời điểm nhất định chỉ có khả năng chịu trách nhiệm về một thương vụ mà thôi.
    Đối với một mục sư, một giáo sư, một nhà khoa học hay một nhà doanh nghiệp thì mỗi buổi hành lễ, mỗi bài giảng, mỗi cuộc thí nghiệm hay mỗi cuộc hội nghị đều là một cơ hội để họ tiến thêm một bước đến mục tiêu lớn hơn.
    Đôi khi, bạn có thể thấy một ai đó đạt được thành công ngay lập tức. Nhưng nếu bạn để ý đến quá khứ của những người bỗng chốc đạt đỉnh cao này, bạn sẽ thấy rằng họ đã phải làm việc rất cật lực trước đó. Những người được coi là “thành công” nhưng thất bại cũng nhanh không kém-thường là những người không xây dựng cho mình một nền tảng vững chắc.
    Đã được một sống cuộc sống thành đạt cũng chẳng khác nào xây dựng một tòa nhà lộng lẫy. Tất cả đều phải được tạo nên từ những viên đá nhỏ, những thứ dường như chẳng có giá trị gì. Bạn hãy làm điều này nhé: đếm mục tiêu lớn nhất của bạn bằng cách vạch ra những nhiệm vụ tiếp theo mà bạn phải hoàn thành, dù công việc có tầm thường đếm mức nào đi chăng nữa, vì nó sẽ là bước đi đúng đắn hướng bạn tới thành công. Hãy luôn ghi nhớ câu nói này, dùng nó để đánh giá những gì bạn làm: “Liệu việc này có giúp bạn đến được đích cuối cùng không”. Nếu câu trả lời là không. Hãy dừng ngay lại; còn nếu câu trả lời là có, hãy mạnh dạn bước tiếp.
    Nguyên tắc này rất rõ ràng. Chúng ta không thể nhảy một bước lớn để thành công ngay lập tức. Chúng ta phải tiến từng bước một. Một kế hoạch khôn ngoan là một kế hoạch có các mục tiêu ngắn hạn liên tiếp nhau.
    Hãy sử dụng mẫu dưới đây như một hướng dẫn. Dưới mỗi tiêu đề chính hãy ghi những thứ mà bạn sẽ làm trong 30 ngày tiếp theo. Sau đó, khi hết 30 ngày, kiểm tra tiến độ và tiếp tục lập mục tiêu cho 30 ngày tiếp theo. Hãy luôn làm những việc “nhỏ” để có thể đạt được mục tiêu lớn hơn.
    BẢNG HƯỚNG DẪN ĐI TÌM SỰ TIẾN BỘ TRONG VÒNG 30
    NGÀY
    Từ bây giờ cho đến ngày / / tôi sẽ…
    • TỪ BỎ NHỮNG THÓI QUEN SAU (GỢI Ý):
    • Trì hoãn mọi việc
    • Sử dụng những từ ngữ tiêu cực.
    • Xem ti vi nhiều hơn một tiếng mỗi ngày.
    • Tán chuyện.
    • TỰ TẬP NHỮNG THÓI QUEN SAU (GỢI Ý):
    • Mỗi sáng kiểm tra thật kỹ lưỡng ngoại hình.
    • Mỗi tối lên kế hoạch cho việc phải làm ngày hôm sau.
    • Khen ngợi mọi người mỗi lúc có thể.
    • TĂNG GIÁ TRỊ BẢN THÂN ĐỐI VỚI CÔNG TY CỦA BẠN THEO CÁC CÁCH SAU (GỢI Ý):
    • Huấn luyện và quản lý nhân viên thật tốt.
    • Tìm hiểu thêm về công ty, lĩnh vực hoạt động, đối tượng khách hàng.
    • Đưa ra ba gợi ý cụ thể giúp công ty hoạt động hiệu quả hơn.
    • TĂNG VỊ TRÍ CỦA MÌNH TRONG GIA ĐÌNH THEO CÁC CÁCH SAU (GỢI Ý):
    • Thể hiện sự cảm kích đối với những điều nhỏ bé mà vợ tôi làm cho tôi, những điều tôi thường coi là đương nhiên.
    • Mỗi tuần một lần, hãy cùng làm một việc gì đó thật đặc biệt với cả gia đình.
    • Mỗi ngày giành một giờ hoàn toàn cho gia đình.
    E. TĂNG CƯỜNG TRÍ ÓC BẰNG CÁCH ( GỢI Ý):
    • Mỗi tuần giành hai giờ nghiên cứu các tạp chí chuyên ngành liên qua đến lĩnh vực chuyên môn của mình.
    • Đọc một cuốn sách về sự tự lực.
    • Làm quen với bốn người bạn mới.
    • Mỗi ngày dành ba mươi phút tĩnh lặng để suy nghĩ.
    Lần tới, nếu bạn có gặp mộc người bạn ăn mặc chỉnh tề, luôn điềm đạm, tự chủ, suy nghĩ rõ ràng mạch lạc, hay nhớ anh ta sinh ra không phải là đã làm được như thế. Phải trải qua rất nhiều lỗ lực tích lũy ngày này qua ngày khác, anh ta mới được như bạn nhìn thấy. Xây dựng những thói quen tốt, từ bỏ những thói quen xấu là một quá trình lâu dài, từ ngày này qua ngày khác.
    Ngay bậy giờ hãy xây dựng bản hướng dẫn tiến bộ trong vòng 30 ngày đầu tiên của bạn.
    Khi tôi thảo luận về việc đặt mục tiêu, mọi người thường đưa ra thắc mắc: “Tôi biết, làm việc vì một mục tiêu cụ thể là quan trọng, nhưng luôn có một số việc xảy ra ngoài dự định khiến tôi nản lòng với kế hoạch của mình”.
    Đúng là có rất nhiều nhân tố nằm ngoài tầm kiểm soát cảu bạn, làm ảnh hưởng đến mục tiêu của bạn. Đó có thể là một người thân trong gia đình bạn lâm bệnh thập tử nhất sinh hoặc qua đời, hoặc công việc mà bạn đang nhắm đến không còn nữa, hay bạn gặp tai nạn.
    Khi đó, bạn cần phải ghi nhớ thật kỹ điều sau đây:luôn sẵn sàng chấp nhận đi đường vòng. Hay tưởng tượng nếu bạn đang lái xe trên đường mà gặp tấm biển “Cấm đường”, bạn sẽ không thể đi tiếp, mà cũng không thể quay về nhà. Cấm đường có nghĩa là bạn sẽ không thể tiếp tục đi con đường đó để đến nơi bạn muốn đến nữa. Đương nhiên, bạn sẽ phải tìm một con đường khác để đến nơi.
    Hay quan sát cách làm của các nhà lãnh đạo quân sự. Khi thảo ra một kế hoạch nào đó, họ luôn đưa ra những phương án thay thế. Nếu một việc gì đó không lường trước được xảy ra, làm cho không thể thực hiện phương án A, họ sẽ chuyển sử dụng phương án B. rất hiếm khi một người từng đạt được những thành công đỉnh cao lại không chuẩn bị cho mình vài kế hoạch thay thế. Khi chúng ta chấp nhận đường đi vòng, chúng ta không phải thay đổi mục tiêu của mình. Chúng ta chỉ đi theo một con đường khác, thực hiện theo một cách khác mà thôi.
    Có thể bạn thường nghe nhiều người khác nói những câu đai loại như:”Ôi, ước gì hồi năm trước tôi mua cổ phiếu XX thì có phải bây giờ tôi có một đống tiền rồi không!”.
    Thông thường mọi người ưa thích đầu tư vào cổ phiếu, trái phiếu, bất động sản hay các dạng tài sản khác. Nhưng sự đầu tư lớn nhất và đem lại nhiều lợi ích nhất lại chính là đầu tư vào bản thân:”mua” những thứ có thể tạo lên sức mạnh và khả năng tinh thần cho bạn.
    Bất cứ một doanh nghiệp nào đang ăn nên làm ra cũng hiểu rằng, 5 năm sau doanh nghiệp đó sẽ lớn mạnh đến đâu không phụ thuộc vào những gì sẽ làm 5 năm tới, mà tùy thuộc vào những gì đầu tư từ năm nay, lợi nhuận chỉ được tạo ra từ một nguồn duy nhất: đầu tư.
    Đối với chúng ta, để thu được “lợi nhuận”với mức cao hơn bình thường trong những năm tới, chúng ta phải đầu tư cho chính bản thân mình.
    Dưới đây là hai gợi ý đầu tư hợp lý nhất, mang lại những phần thưởng lớn lao cho bạn trong tương lai:
    1. Đầu tư cho việc học hành. Học hành một cách ngiên túc là cách đầu tư hiệu quả nhất mà bạn có thể làm cho bản thân. Một số người thường đo trình độ học vấn bằng số năm học ở trường hay số văn bằng, chứng chỉ mà họ kiếm được. Nhưng cách tiếp cận thiên về số lượng này không thể giúp bạn trở thành một người thành công. Ralph J.Cordiner, chủ tịch tập đoàn General Electric, đã phát biểu quan điểm của những nhà quản trị doanh nghiệp hàng đầu về học vấn: ”Hai trong số những vị chủ tịch sáng giá nhất của công ty chúng tôi, ông Wilson và ông conffin, chưa bao giờ có cơ hội đi học đại học. Có vài giám đốc hiện nay có bằng tiến sĩ, nhưng 20/41 người khác thậm chí còn chưa có tấm bằng cử nhân. Chúng tôi chỉ quan tâm đến năng lực, chứ không quan tâm đến số lượng văn bằng”. Một tấm bằng có thể giúp bạn xin được việc nhưng không sẽ đảm bảo bạn thăng tiến luôn tục. “Các doanh nghiệp chỉ quan tâm đến năng lực chứ không quan tâm đến bằng cấp”.
    Với một số người, trình độ học vấn là số lượng kiến thức mà mỗi người cất dữ được trong đầu. Nhưng kiểu giáo dục nhồi-nhét- toàn-sự-kiện đó sẽ không giúp bạn thành công được đâu. Càng ngày chúng ta càng phụ thuộc càng nhiều hơn vào sách vở, tài liệu, và máy móc để lưu trữ thông tin. Vậy nếu chúng ta chỉ có thể làm những việc mà một chiếc máy thừa khả năng làm thay, chúng ta sẽ gặp rất nhiều khó khăn.
    Giáo dục theo chiều sâu, đáng để chúng ta đầu tư, đó là cách học giúp nâng cao, khai mở và phát triển trí tuệ của bạn. Sự giáo dục mà một người lĩnh hội sẽ được đánh giá bằng việc tư duy của anh ta phát triển đến đâu, hay nói ngắn gọn là suy nghĩ của anh ta tốt đến đâu.
    Bất cứ điều gì giúp nâng cao khả năng suy nghĩ của chúng ta đều là giáo dục. Bạn có thể thu nhận kiến thức bằng nhiều cách. Nhưng cách phổ biến và quen thuộc với nhiều người là theo học tại các trường cao đẳng và đại học. Nếu bạn không thể theo học tại các trường đại học, sẽ có rất nhiều khóa học khác để bạn lựa chọn. Bạn sẽ ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng, học viên tham gia khóa học này là những con người đây triển vọng, thậm chí vài người trong số họ hiện đang nắm giữ những chức vụ cực kỳ quan trọng. Ở một lớp học buổi tối mà tôi tham gia gần đây, trong 20 người tham gia có một người làm chủ của chuỗi 12 cửa hàng bán lẻ, hai người khác làm nhà cung cấp thực phẩm có mạng lưới trên toàn nước Mỹ, bốn kĩ sư đã tốt nghiệp, một đại tá không quân và một vài người khác có địa vị xã hội khá quan trọng.
    Ngày nay có nhiều người chọn cách tham gia các lớp học buổi tối, nhưng mục đích quan trọng nhất của họ không phải là tấm bằng, đối với họ đó chỉ là một mảnh giấy mà thôi. Họ đi học để nâng cao kiến thức và trí tuệ- cách đầu tư tốt nhất để có một tương lai tốt đẹp hơn.
    Nhưng đừng hiểu nhầm nhé. Đầu tư vào học hành thực là một món đầu tư có lời đấy. Bạn chỉ phải dành một buổi tối một tuần để đến trường. Hay thử so sánh chi phí của món đầu tư này với tổng thu nhập của bạn mà xem, bạn sẽ nhận ra: “Chỉ cần một món đầu tư nhỏ, bạn đã có được cả tương lai”.
    2.Đầu tư vào những gì giúp bạn khởi tạo ý tưởng. Học hành sẽ giúp bạn định hình, mở rộng và rèn luyện trí óc để đáp ứng những tình huống mới và giải quyết khó khăn. Những gì giúp bạn khởi tạo ý tưởng cũng nhằm mục đích tương tự: cung cấp những tư liệu bổ ích để học tập, nghiên cứu.
    Để có được nguồn cung cấp những ý tưởng chất lượng cao, ổn định, tại sao không làm thế này nhỉ: mỗi tháng cố gắng mua một cuốn sách thú vị và đặt mua dài hạn hai tờ báo hay tạp chí. Với một số tiền rất nhỏ, trong một khoảng thời gian ngắn nhất, bạn có thể tiếp cận với những suy nghĩ thú vị và hữu ích có sẵn khắp mọi nơi.
    Trong một bữa ăn trưa nọ, tôi tình cờ nghe một anh chàng than thở: “ Nhưng sách vở tốn nhiều tiền lắm. Tôi còn chẳng có tiền để mua tuần báo phố wall”. Nhưng bạn anh ta rõ ràng có suy nghĩ của nhưng người thành công, đáp lại: “ Ồ, còn tớ thì không thể không mua sách”.
    Một lần nữa, hay học tập từ những người thành công. Đầu tư cho bản thân bạn.
    Hãy Hành Động!
    Nào , bây giờ hãy áp dụng những nguyên tắc xây dựng thành công sau đây cho chính bạn nhé:
    • Xác định rõ mục tiêu của bạn. Hay tưởng tượng hình ảnh của bạn mười năm nữa.
    • Lập kế hoạch trong vòng 10 nẳm tới của bạn. Bạn không thể phó thác cuộc đời bạn cho sự may rủi. Hãy
    nghĩ lại những gì bạn muốn đạt được trong công việc, gia đình hay xã hội.
    • Hãy để cho khao khát, đam mê dẫn đường cho bạn. Đặt mục tiêu cụ thể để có thêm năng lượng. Đặt mục tiêu để thực hiện. Đặt mục tiêu và khám phá sự thú vị thực sự của cuộc sống.
    • Hay để mục tiêu của bạn là ”phi công tự động” của bạn. Khi bạn có thể cho mục tiêu lôi cuốn mình, bạn sẽ đưa ra những quyết định đúng đắn để đạt được mục tiêu.
    • Thực hiện mục tiêu tuần tự từng bước một. Hãy xem mỗi nhiêm vụ bạn cần làm, dù có tầm thường đến đâu,
    đều là một bước tiến đến mục tiêu lớn.
    • Hãy xây dựng mục tiêu cho từng giai đoạn và nỗ lực từng ngày một.
    • Trong trường hợp cần thiết, hãy sẵn sàng đi đường vòng. Đường vòng chỉ đơn giản là một tuyến đường khác, chứ không có nghĩa là bạn từ bỏ mục tiêu.
    • Đầu tư cho chính mình. Đầu tư cho việc học hành. Đầu tư cho nhứng thứ giúp bạn khởi tạo ý tưởng.


     
  3. Rùa Siêu Tốc Rùa ngoan nhất

    Messages:
    452
    Chương 13.
    Bấm để xem
    Đóng lại
    HÃY SUY NGHĨ NHƯ MỘT NHÀ LÃNH ĐẠO XUẤT SẮC
    Hãy nhắc nhở bản thân một lần nữa rằng không phải bạn bị kéo lên bởi những bâc thang thành công cao hơn, mà bạn được nâng lên vị trí đó bởi đồng nghiệp và nhân viên của bạn.
    Để đạt được thành công đỉnh cao, bạn cần có sự ủng hộ và hợp tác của mọi người. Và để kêu gọi được sự ủng hộ và hợp tác đó, bạn phải có khả năng lãnh đạo. Khả năng lãnh đạo người khác và khả năng dẫn dắt mọi người cùng làm việc (mà nếu không được chỉ đạo thì họ sẽ không làm) luôn đi cùng với nhau.
    Những nguyên tắc xây dựng thành công (được giải thích trong các chương trước) là những công cụ thực sự có giá trị giúp bạn phát triển, tăng cường năng lực lãnh đạo của mình.chúng tôi muốn đưa ra bốn nguyên tắc lãnh đạo đặc biệt để giúp mọi người cùng làm việc trong kinh doanh, trong các câu lạc bộ cộng đông, trong gia đình hay ở bất cứ nơi nào có con người.
    Những thói quen, cử chỉ, thái độ của họ với công ty, với vấn đề đạo đức kinh doanh, và cách kiểm soát bản thân của mỗi người. Sau đó, thử so sánh với những đặc điểm đó ở người lãnh đạo, và bạn sẽ nhận ra điểm giống nhau bất ngờ.
    Mỗi năm có hàng trăm công ty phát triển chậm chạp, hay có xu hướng xuống dốc đều phải được cải tổ lại. Bằng cách nào? Bằng cách thay rất nhiều giám đốc và quản lý cấp cao. Những công ty, trường đại học, nhà thờ, câu lạc bộ, đoàn thể và những dạng tổ chức khác được cải tổ thành công là từ trên xuống chứ không phải từ dưới lên. Hãy thay đổi suy nghĩ của những người đứng đầu, rồi bạn sẽ tự động suy nghĩ thay đổi suy nghĩ của cấp dưới.
    Hãy nhớ kỹ điều này: Khi bạn đảm nhiệm cương vị lãnh đạo của một nhóm, những thành viên trong nhóm đó sẽ ngay lập tức chỉnh đốn bản thân theo những chuẩn mực của bạn. Có thể thấy rõ ngay điều này trong vài tuần đầu tiên. Mối quan tâm lớn nhất của họ là tập trung vào tìm hiểu bạn, kết nối bạn với cả nhóm và xem bạn mong đợi gì ở họ. Họ quan sát từng cử chỉ của bạn. Họ nghĩ, không biết bạn sẽ giao cho họ bao nhiêu việc? Bạn muốn công việc được hoàn thành như thế nào? Phải làm gì để bạn hài lòng? Bạn sẽ nói gì khi họ làm việc này việc kia?
    Một khi họ đã biết chính xác mục tiêu, họ sẽ hành động phù hợp.
    Hãy xem lại tấm gương mà bản thân bạn thể hiện trước mọi người. Hãy thử hỏi:
    Thế giới sẽ trở nên thế nào nếu mọi người đều thật sự giống tôi?



    Hãy thay chữ “thế giới” bằng chữ “công ty”:
    Công ty này sẽ trở nên thế nào nếu mọi người đều thật sự giống tôi.
    Bằng cách tương tự, hãy xem lại câu lạc bộ, cộng đồng trường học, nhà thờ… sẽ trở thành thế nào nếu tất cả mọi người đều cư xử giống bạn.
    Hãy nghĩ, nói, hành động và sống như cách bạn muốn cấp dưới của mình suy nghĩ, nói, hành động và sống- và họ sẽ như vậy.
    Một thời gian sau đó, nhân viên cấp dưới có xu hướng làm theo gương lãnh đạo của bạn. Cách đơn giản nhất để có được hiệu suất công việc cao là bạn xứng đáng và chắc chắn trở thành một “tấm gương tốt” cho cấp dưới.
    Bạn có phải là người biết suy nghĩ tiến bộ? Sau đây là danh sách các tiêu chí bạn có thể đánh giá chính mình.
    A. Tôi có suy nghĩ tiến bộ về công việc của mình hay không?
    1. Tôi đánh giá về công việc của mình với thái độ “Chúng ta có thể thực hiện việc này tốt hơn bằng cách nào?” hay không?
    2. Tôi có ca ngợi công ty của mình, nhưng nhân viên trong công ty và những sản phẩm mà công ty đang kinh doanh bất cứ khi nào có thể hay không?
    3. Kết quả công việc hiện tại của tôi về cả chất lượng và số lượng có cao hơn 3 hay 6 tháng trước không?
    4. Liệu tôi có phải là tấm gương tốt cho cấp dưới, đồng nghiệp và những người mà tôi làm việc cùng hay không?
    B. Tôi có suy nghĩ tiến bộ về gia đình hay không?
    1. Gia đình tôi hiện có vui vẻ, hạnh phúc hơn 3 hay 6 tháng trước đây hay không?
    2. Hiện tôi có đang thực hiện kế hoạch nào để nâng cao mức sống của gia đình lên không?
    3. Gia đình tôi có một loạt các hoạt động ngoài trời chứ?
    4. Tôi có phải là tấm gương “Một người tiến bộ”, ủng hộ sự tiến bộ đối với lũ trẻ nhà tôi không?
    C. Tôi có suy nghĩ tiến bộ về bản thân mình hay không?
    1. Tôi có thể thành thật tin rằng tại thời điểm này tôi đánh giá cao hơn so với 3 hay 6 tháng trước hay không?
    2. Tôi có tuân theo chương trình cải thiện hiệu năng cá nhân, để nâng cao giá trị bản thân so với những người khác không?
    3. Tôi có đặt ra mục tiêu xa trong vòng 5 năm tới không?
    4. Tôi có phải là người có tinh thần xây dựng trong bất nhóm hay tổ chức nào tôi tham gia không?
    D. Tôi có suy nghĩ tiến bộ về cộng đồng hay không?
    1. Trong sáu tháng qua, tôi có làm được bất cứ việc gì mà tôi thực sự cảm thấy đã cải thiện được cộng
    đồng của mình (Khu phố, nhà thờ, trường học…)?
    2.Tôi có ủng hộ những dự án quan trọng của cộng đồng không, hay chỉ luôn phản đối, phê bình phàn nàn?
    3. Tôi đã bao giờ là người đảm nhận việc tiến hành một cải tổ quan trọng trong cộng đồng của tôi chưa?
    4. Tôi có nói tốt về những người hàng xóm và bạn bè sống xung quang không?
    Nguyên tắc lãnh đạo số 4:
    Hãy dành thời gian để tự suy nghì và phát huy khả năng suy nghĩ sáng tạo phi thường của bạn
    Nghĩ đến giới lãnh đạo, chúng tôi thường nghĩ ngay đến những con người vô cùng bận rộn, và thực sự là họ rất bận rộn. Các nhà lãnh đạo luôn bị bủa vây bởi vô vàn công việc phải giải quyết. Nhưng có một điểm cần lưu ý là họ vẫn dành một khoảng thời gian dáng kể ngồi một mình chẳng làm gì cả, ngoài việc suy nghĩ.
    Hãy xem xét cuộc sống của các lãnh tụ tôn giáo, bạn sẽ nhận thấy họ đều dành một khoảng thời gian đáng kể để sống trong suy niệm. Nhà tiên tri Moses thường ngồi lặng yên trên núi rất lâu. Chúa Jesus, Phật Thích Ca, Khổng Tử, Tiên tri Mohammed…- tất cả họ đều dành thời gian suy tư, rời xa những náo nhiệt phồn hoa của cuộc sống.
    Sẽ rất thú vị nếu đặt ra câu hỏi: liệu Franklin D. Roosevelt có thể phát triển phong cách lãnh đạo độc đáo của mình nếu không có quãng thời gian dài một mình khi chữa bệnh bại liệt? Harry Truman cũng dành rất nhiều thời gian của mình lúc còn nhỏ lẫn lúc trưởng thành trong nông trại Missouri. Nelson Mandela gần như dành hẳn thời gian ngồi tù 27 năm của mình để suy ngẫm và viết lách trước khi được phóng thích trước khi nhận Nobel Hòa bình năm 1993, trở thành Tổng thống Nam Phi năm 1994.
    Những trường đại học hàng đầu yêu cầu các giáo sư chỉ được lên lớp nhiều nhất là 5 giờ một tuần, để họ có thời gian suy nghĩ.
    Rất nhiều giám đốc kinh doanh thành công bị bao vây bởi trợ lý, thư ký, các cú điện thoại, các bản báo cáo. Nhưng hãy quan sát họ trong suốt 168 tiếng một tuần và 720 giờ một tháng, bạn sẽ thấy họ luôn dành một khoảng thời gian đáng kể để ngồi một mình suy nghĩ, không bị gián đoạn bởi ai hay bất cứ việc gì.
    Điểm mấu chốt chính là: một người thành công, dù trong bất cứ lĩnh vực nào, đều dành thời gian để tự đối thoại với bản thân mình. Các nhà lãnh đạo thường sử dụng khoảng thời gian này để ghi nhớ và nối kết tất cả các mảng của một vấn đề lại với nhau, tìm ra cách giải quyết, vạch kế hoạch và ở giai đoạn nào đó, phát huy khả năng suy nghĩ sáng tạo tuyệt vời của họ.
    Một số người không thể phát huy hết khả năng lãnh đạo tài tình và sáng tạo của mình chỉ vì họ hỏi ý kiến cảu tất cả mọi người, nhưng lại quên “hỏi” chính mình. Bạn biết đấy. Họ là những người cố hết sức để không phải ở một mình. Họ hành động một cách thái quá là tìm mọi cách để luôn được mọi người vây quanh. Họ không chịu nổi cảnh ngồi một mình trong văn phòng, vì thế họ đi vẩn vơ để được gặp gỡ và trò chuyện với những người khác. Rất hiếm khi họ ở một mình vào buổi tối. Trừ những lúc ngủ, họ cảm thấy thực sự cần phải nói chuyện với ai đó. Họ dường như lúc nào cũng thèm nói chuyện với tất cả mọi người.
    Khi những người này rơi vào tình huống buộc phải ở một mình, họ sẽ tìm cách trốn chạy khỏi sự cô đơn trong tâm hồn. Trong những tình huống như vậy, họ thường xem tivi, đọc báo nghe đài, gọi điện thoại… Họ sợ phải lấp đầy tâm trí họ bằng những suy nghĩ của chính mình.
    Khi thời gian qua đi, những người Tôi-không-thể-chịu-nổi-việc-phải-ở-nhà-một-mình càng ngày càng trở nên hời hợt. Họ có rất nhiều hành động thiếu thận trọng. Họ không thể phát huy vào khả năng, mục đích của mình. Thật đáng buồn là những người này hoàn toàn không biết đến sức mạnh thần kỳ vẫn đang nằm đâu đó chưa được sử dụng trong họ.
    Đừng trở thành một người Tôi-không thể-chịu-nổi-việc-phải-ở-một-mình.Các nhà lãnh tụ thành công thường tìm ra và sử dụng sức mạnh siêu phàm của mình thông qua những khoảng thời gian đối thoại với bản thân, trong im lặng. Bạn cũng có thể như vậy.
    Hãy cùng xem bằng cách nào nhé.
    Trong chương trình phát triển bản thân, tôi đã yêu cầu 13 học viên dành ra mỗi ngày một giờ ngồi một mình trong phòng, trong hai tuần liên tiếp. Các học viên được yêu cầu rời xa khỏi tất cả cám dỗ bên ngoài và suy nghĩ một cách tích cực về bất cứ cái gì trong tâm trí họ.
    Sau hai tuần, tất cả các học viên, không có một ngoại lệ nào, đều nhận xét đó là một trải nghiệm vô cùng thú vị, thực tế và đáng giá. Một học viên kể rằng, trước khi bắt đầu việc ngồi suy nghĩ một mình này, anh sắp rơi vào mâu thuẫn gay gắt với một vị quản lý khác trong công ty. Nhưng thông qua việc suy nghĩ kỹ càng, đầy đủ, anh đã tìm ra nguyên do của vấn đề và cách thức để giải quyết vấn đề hợp lý, êm đẹp. Những học viên khác cũng cho biết họ đã giải quyết được nhiều vấn đề liên quan đến các khía cạnh khác nhau như thay đổi công việc, những khó khăn trong hôn nhân, mua một ngôi nhà mới, lựa chọn một trường đại học cho con cái.
    Mỗi học viên đều vui mừng vì họ đã hiểu về bản thân – điểm mạnh và điểm yếu – nhiều hơn bao giờ hết. Đồng thời, các học viên cũng khám phá ra những điều vô cùng quan trọng. Họ nhận ra rằng những quyết
    định hay cân nhắc được đưa ra trong lúc ngồi một mình suy nghĩ thường chính xác đến 100% theo một cách bí ẩn nào đó. Các học viên nhận ra rằng khi sương mù qua đi, những lựa chọn đúng dần trỏ nên vô cùng rõ ràng.
    Việc ngồi một mình suy nghĩ sẽ mang lại những kết quả đáng kinh ngạc.
    Gần đây, một người bạn của tôi đã thay đổi hoàn toàn quan điểm của cô ấy trước một vấn đè vô cùng hóc búa. Tôi tự hỏi không hiểu vì sao cô ấy lại phải suy nghĩ nhiều đến như thế, vì vấn đề kia cũng vô cùng đơn giản. Cô ấy đã trả lời tôi thế này : “À, tôi vẫn chưa rõ chúng tôi nên làm gì.Vì thế, sáng nay tôi thức dạy lúc 3 giờ rưỡi, pha cho mình một tách cà phê ngồi trên ghế sô-pha và suy nghĩ đến tận 7 giờ. Bây giờ tôi mới nhận vấn đè vô cùng rõ ràng hơn rất nhiều. Việc duy nhất tôi cần bây giờ chính là thay đổi suy nghĩ của mình”.


    Và suy nghĩ mới của cô ấy là hoàn toàn đúng đắn.
    Hãy quyết định ngay bây giờ, dành một ít thời gian ít nhất la 30 phút mỗi ngày để ngồi một mình và một mình mà thôi.
    Một mình vào sáng sớm, không bị ai khác quấy rầy, có thể là tốt nhất cho bạn. Hoặc nếu không, tối muộn cũng có thể là quãng thời gian tốt. Điều quan trọng là chọn thời điểm mà óc bạn hoàn toàn tỉnh táo và chắc chắn không bị ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì bên ngoài.
    Bạn có thể đối thoại với bản thân, cân nhắc về hai loại suy nghĩ: đã được định hướng hoặc không định hướng. Để tiến hành việc suy nghĩ đã sẵn định hướng, hãy xem xét vấn đề lớn lao mà bạn đang phải đối mặt. Khi ngồi một mình tâm trí bạn có thể nhìn nhận vấn đề mọt cách khách quan hơn và mang lại cho bạn câu trả lời hoàn hảo.
    Để tiến hành việc suy nghĩ không định hướng, hãy để cho tâm trí của bạn tự chọn xem nó muốn nghĩ đến việc gì. Trong nhưng giây phút một mình thế này, tiềm thức sẽ tự động xuất hiện trong “ngân hàng trí nhớ”, và bổ sung suy nghĩ cho tâm trí của bạn. Suy nghĩ không định hướng rất hiệu quả trong việc tự đánh giá bản thân. Nó giúp bạn tiếp xúc với nhưng vấn đề rất cơ bản như “Làm thế nào để tôi làm việc tốt hơn? Tôi nên làm gì tiếp theo?”.
    Hãy nhớ, nhiệm vụ chính của một lãnh đạo là suy nghĩ. Sự chuẩn bị tốt nhất cho vị lãnh đạo chính là suy nghĩ. Hãy dành một chút thời gian ngồi một mình mỗi ngày và hướng mình đến thành công.
    TÓM TẮT
    Để trở thành một người lãnh đạo tốt hơn, hãy áp dụng bốn nguyên tắc sau đây:
    1. Hãy trao đổi suy nghĩ, quan điểm với người bạn muốn gây ảnh hưởng. Sẽ dễ dàng hơn rất nhiều để khiến làm theo điều bạn muốn, nếu bạn nhìn nhận mọi thứ dưới con mắt của họ. Hãy tự hỏi bản thân trước khi tiến hành bất cứ việc gì : “Tôi sẽ nghĩ việc này như thế nào nếu tôi là người đó?”.
    2. Áp dụng nguyên tắc “rộng lượng” khi đối xử với mọi người. Hãy hỏi: “Đâu là cách rộng lượng nhất để xử lý việc này?”. Trong bất cứ việc gì bạn làm, hãy luôn thể hiện rằng bạn coi trọng con người trên hết. Hãy đối xử với mọi người theo cách bạn muốn người khác đối xử. Bạn sẽ được đền đáp xứng đáng.
    3. Hãy nghĩ tới việc tiến bộ, tin tưởng và sự tiến bộ và hướng đến tiến bộ. Hãy nghĩ đến sự cải thiện,
    theo những tiêu chuẩn cao trong bất cứ việc gì bạn làm. Hãy tiến hành cuộc cách mạng bản thân sau đây: “dù
    trong gia đình, trong công việc hay trong xã hội, tôi luôn ủng hộ sự tiến bộ”.
    4. Hãy dành thời gian hỏi ý kiến của chính mình và phát huy khả năng suy nghĩ cao độ của bạn. Việc ngồi một mình suy nghĩ sẽ mang lại một kết quả xứng đáng. Hãy sử dụng phương pháp này để tìm ra những cách giải quyết cho các vấn đề cá nhân hay liên quan đến công việc. Vì vậy, hãy dành thời gian một mình mỗi ngày, chỉ để suy nghĩ. Hãy dùng một thủ pháp trong cách suy nghĩ mà những nhà lãnh đạo vĩ đại đều sử dụng: Tự hỏi chính mình.
    ỨNG DỤNG SỰ KỲ DIỆU CỦA SUY NGHĨ LỚN VÀO NHỮNG TÌNH HUỐNG QUAN TRỌNG NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI BẠN
    Dám nghĩ lớn chắc chắn sẽ mang đến những điều kỳ diệu. Nhưng bạn sẽ rất dễ lãng quên điều đó. Khi gặp khó khăn, nếu tầm suy nghĩ của bạn bị bó hẹp, bạn sẽ dễ thất bại hơn.
    Dưới đây, là một số hướng dẫn cơ bản giúp bạn vẫn có thể suy nghĩ lớn khi bạn lệch đường.
    Có thể bạn sẽ cần ghi lại những hướng dẫn này trên tấm thẻ nhỏ để có thể rút rat ham khảo bất cứ lúc nào bạn muốn.
    A. Khi những người nhỏ nhen cố hạ bệ bạ, HÃY SUY NGHĨ LỚN!
    Trong cuộc đời này luôn có những người muốn bạn thất bại, muốn bạn gặp những điều rủi ro hay bị khiển trách. Nhưng họ sẽ không làm bạn bị tổn thương nếu bạn luôn ghi nhớ ba diều sau:
    1. Bạn sẽ chiến thắng khi bạn không thèm chống lại những điều nhỏ nhen đó. Chiến đấu với họ chỉ khiến bạn cũng trở nên nhỏ nhen, tầm thường như họ mà thôi. Hãy luôn thật vững vàng.
    2. Hãy luôn sẵn sàng trước những người lời xỏ xiên, công kích. Hãy luôn thật vững vàng.
    3. Hãy luôn nhắc nhở bản thân rằng những kẻ hay xỏ xiên công kích thực chất là những kẻ rất tầm thường. Hãy rộng lượng và thông cảm với họ.
    B. Khi cảm giác “Tôi-không-đạt-những-điều-cần-có” xâm chiếm bạn, HÃY SUY NGHĨ LỚN!
    Hãy ghi nhớ điều này: nếu bạn nghĩ rằng bạn yếu đuối, bạn sẽ yếu đuối. Nếu bạn nghĩ bạn không xứng đáng, bạn sẽ không xứng đáng. Nếu bạn nghĩ rằng bạn tầm thường, bạn sẽ là người tầm thường.
    Hãy xóa bỏ ý định hạ thấp bản thân, bằng những “công cụ” dưới đây:
    1. Hãy xem mình quan trọng. Điều đó giúp bạn suy nghĩ lớn lao hơn. Vẻ bên ngoài của bạn như thế nào ảnh hưởng rất lớn đến những gì bạn cảm thấy bên trong.
    2. Hãy hiểu rõ và tập trung vào những điểm mạnh của bạn. Hãy xây dựng kế hoạch tự quảng-bá-bản-thân và sử dụng nó.Hãy tự xốc lại bản thân.
    3. Hãy nhìn người khác ở góc độ thích hợp, đúng đắn.Họ cũng chỉ là những con người, vậy tại sao bạn lại phải e sợ họ.
    C. Khi không thể tránh được cuộc tranh cãi hoặc đấu khẩu, HÃY SUY NGHĨ LỚN!
    Hạn chế những cuộc cãi nhau hoặc đấu khẩu bằng cách:
    1. Hãy tự hỏi bản thân: “Thật sự điều này có quan trọng tới mức phải cãi nhau không?”.
    2. Hãy tự nhắc nhở: bạn sẽ đạt được gì từ một cuộc tranh cãi, nhưng chắc chắn bạn sẽ mất một
    điều lớn từ đó.
    Hãy Suy Nghĩ Lớn để thấy rằng những cuộc cãi vã, những mối thù hận hay những tranh chấp vặt vãnh không bao giờ mang đến thành công cho bạn.
    D. Khi cảm thấy thất bại, HÃY SUY NGHĨ LỚN!
    Bạn không thể đạt được những thành công nếu không trải qua gian khổ và thất bại. Nhưng bạn hoàn toàn có thể sống hết phần đời còn lại mà không gặp bất cứ thất bại nào. Đây là cách mà những-người-suy-nghĩ- lớn ứng xử khi gặp thất bại:
    1. Xem thất bại như một bài học. Hãy rút ra bài học từ đó. Nghiên cứu, sử dụng bài học để giúp
    bạn hướng về phía trước.Hãy rút ra 1 điều gì đó từ mỗi thất bại
    2. Kết hợp tính kiên trì và sự trải nghiệm. Dừng lại và bắt đầu lại từ đầu, với một mục tiêu mới.
    Hãy Suy Nghĩ Đủ Lớn để thấy rằng thất bại chỉ là một trạng thái tinh thần mà thôi, không hơn không kém.
    E. Khi tình yêu không còn lãng mạn như trước nữa, HÃY SUY NGHĨ LỚN!
    Những suy nghĩ tiêu cực, nhỏ nhen kiểu như: “Cô-ấy (Anh-ấy) không-công-bằng-với-tôi-vì-thế-tôi-sẽ-trả-đũa” sẽ giết chết sự lãng mạn và hủy hoại tình yêu. Khi mọi việc không được như ý:
    1. Hãy tập trung vào những phẩm chất tốt nhất ở người bạn yêu. Hãy đặt những điều bạn chưa hài lòng về người ấy xuống hàng thứ hai.
    2. Làm một điều gì đó thật đặc biệt cho người yêu hay người bạn đời của bạn và hãy thường xuyên thực hiện điều đó.
    Hãy Suy Nghĩ Đủ Lớn để tìm ra bí mật của cuộc sống vợ chồng hạnh phúc.
    F. Khi bạn cảm thấy sự thăng tiến trong công việc đang giảm sút, HÃY SUY NGHĨ LỚN!
    Dù bạn làm gì,nghề nghiệp của bạn là gì thì vị trí cao hơn, thu nhập cao hơn sẽ chỉ có thể đạt được từ một điều:tăng chất lượng và số lượng công việc của bạn.
    Hãy nghĩ: “mình có thể làm tốt hơn”. Những thứ tốt nhất không phải không đạt được. Bao giờ bạn cũng có thể làm mọi việc tốt hơn. Chẳng có gì trên thế giới này tốt sẵn cho bạn. khi bạn tin rằng “Mình có thể làm mọi việc tốt hơn”,phương pháp thực hiện sẽ xuất hiện sau đó.Suy nghĩ “Mình có thể làm tốt hơn” sẽ khởi động sức mạnh sáng tạo của bạn.
    Hãy Suy Nghĩ Lớn để thấy rằng nếu bạn biết phục vụ trước, tiền bạc sẽ tự động đến sau. Như lời của triết gia Publilius syrus.
    Người khôn ngoan là chủ nhân của trí tuệ;
    Còn kẻ ngu dốt mãi mãi là nô lệ của nó.


    -----------Hết-------
     
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...