Minh tuyết
Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ.
Bài viết: 14 



Tên truyện: Nàng là huyết y
Tác giả: Minh Tuyết
Thể loại: Truyện ngắn _ Đoản văn
Giới thiệu :(trống)
[Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Tự Sáng Tác Của Minh Tuyết
Phần 1:
Nàng là một hài tử bị bỏ rơi, năm đó, chính hắn là người đã cứu nàng. Một thiếu niên có nụ cười tươi sáng nhưng lạnh lùng. Cũng không biết từ lúc nào mà nàng lại yêu hắn - một người vô tâm.
Hắn là thập tam hoàng tử. Một trong những hoàng tử ưu tú nhất. Nhưng bởi trong cung có rất nhiều hoàng tử nên hoàng thượng cũng không chú trọng hắn là bao.
Năm đó, hắn đi dạo. Bỗng thấy một cô gái nhỏ thân mình lấm lem. Không biết thế nào lại nhận cô gái ấy về. Chăm lo cho cô. Ban cho cô một cái tên Huyết Y.
Từ khi được Tử Thiên cứu giúp, Huyết Y gắng sức tập luyện. Ngày càng trở nên xuất sắc. Trở thành sát thủ đệ nhất, bảo toàn mọi thứ cho hắn. Dù là ra sa trường, trong cung yến hay vẫn là khi hắn làm việc. Nàng vẫn luôn ở bên.
Bỗng một ngày hắn gọi nàng tớ hỏi:
"Huyết Y, ngươi có từng động lòng nhân sao?"
"Huyết Y một lòng trung thành hướng tới người, chủ thượng."
Nàng đáp lại.
"Hảo, ngươi tốt nhất vẫn đừng yêu thượng ta 'Tử Thiên nói.
" Vâng, thần.. hứa "Huyết Y đáp lại.
Sau khi bước ra khỏi phòng. Lệ nàng liền rơi.
Nhờ có Huyết Y, sau khi hoàng đế băng hà. Tử Thiên liền lên ngôi. Sau khi lên ngôi, Tử Thiên liền phong Liễu Mộ Tuyết làm hoàng hậu - người con gái mà chàng phấn đấu mãi vẫn không có được tình yêu của nàng. Chính vì vậy, chàng nghĩ rằng mình yêu nàng (LMT).
Ngay khi hậu vị vừa được phong, Huyết Y liền tới Phượng Tê Cung, nơi ở của Hoàng hậu náo loạn. Đi tới đâu, máu lan đến đó, người ngăn cản nàng ai cũng đều phải chết.
Ngay sau khi biết tên, Tử Thiên liền chạy tới, tung một chưởng mạnh vào ngực nàng. Máu chảy ra nhiều, rất nhiều.
" Huyết Y, ngươi hãy về Nam Y Cung tự kiểm điểm đi, đừng để cho ta bắt gặp cảnh này một lần nữa, nếu không.. hậu quả ngươi tự gánh "Tử Thiên lạnh lùng nói.
Thấy vậy, Huyết Y cười thê lương. Đúng rồi, nàng quên.. nàng chỉ là một thuộc hạ.. có thể có.. cũng có thể không. Máu chảy xuống khóe miệng.
" Vâng, chủ thượng "
Nàng lạnh lùng quay đầu, chỉ có nàng biết, trong giây phút ấy, nàng đau thế nào.
Nhìn thân ảnh đơn bạc đang bước đi. Tử Thiên bỗng có cảm giác muốn ôm nàng vào, khẽ giật mình với suy nghĩ ấy. Chàng khẽ lắc đầu, bước vào Phượng tê cung.
Trong bao thời gian qua, nàng quả thật rất an phận, lúc nào cũng ở trong Nam Y Cung, không một lời oán thán. Ngày ngày nàng tự tập đao cầm kiếm. Rượu làm bạn, Kiếm làm vui, máu làm hài. Trông thật thê lương.
Năm ấy, quân láng giềng xâm lược, lúc ấy, hắn đã tới Nam Y Cung:
" Huyết Y.. "
Nàng quay đầu, môi nhếch lên lạnh lùng:
" Chủ thượng, người muốn ta đi dẹp quân xâm lăng sao? "
" Đúng "
" Vậy à.. "Nàng nói với vẻ đăm chiêu..
" Sao? "Tử Thiên hỏi, chưa bao giờ Huyết y có thái độ như thế.
" Nếu ngài muốn ta dẹp quân xâm lăng thì khi ta đánh thắng.. "Nói tới đây nàng im lặng khẽ quan sát vẻ mặt hắn, hắn chỉ khẽ nhíu mày, chờ nàng nói câu tiếp theo.
" Ngươi phải giao ngôi hoàng hậu cho ta "Nàng nói với vẻ quyết tuyệt. Nghe thấy vậy, hắn gật đầu đồng ý.
" Được, nhưng ta chỉ cho ngươi ba nghìn quân lính và phải tất thắng, còn nếu không.. không cần trở về nữa "Tử thiên nói với giọng lạnh lùng rồi bước ra ngoài.
" Ừ"Ba nghìn đấu với ba vạn? Khả năng thắng? Ở đâu?
Nàng khẽ mím môi, chỉ mong hắn giữ lời hứa.
* * *
End p1
Tác giả: Minh Tuyết
Thể loại: Truyện ngắn _ Đoản văn
Giới thiệu :(trống)
[Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Tự Sáng Tác Của Minh Tuyết
Phần 1:
Nàng là một hài tử bị bỏ rơi, năm đó, chính hắn là người đã cứu nàng. Một thiếu niên có nụ cười tươi sáng nhưng lạnh lùng. Cũng không biết từ lúc nào mà nàng lại yêu hắn - một người vô tâm.
Hắn là thập tam hoàng tử. Một trong những hoàng tử ưu tú nhất. Nhưng bởi trong cung có rất nhiều hoàng tử nên hoàng thượng cũng không chú trọng hắn là bao.
Năm đó, hắn đi dạo. Bỗng thấy một cô gái nhỏ thân mình lấm lem. Không biết thế nào lại nhận cô gái ấy về. Chăm lo cho cô. Ban cho cô một cái tên Huyết Y.
Từ khi được Tử Thiên cứu giúp, Huyết Y gắng sức tập luyện. Ngày càng trở nên xuất sắc. Trở thành sát thủ đệ nhất, bảo toàn mọi thứ cho hắn. Dù là ra sa trường, trong cung yến hay vẫn là khi hắn làm việc. Nàng vẫn luôn ở bên.
Bỗng một ngày hắn gọi nàng tớ hỏi:
"Huyết Y, ngươi có từng động lòng nhân sao?"
"Huyết Y một lòng trung thành hướng tới người, chủ thượng."
Nàng đáp lại.
"Hảo, ngươi tốt nhất vẫn đừng yêu thượng ta 'Tử Thiên nói.
" Vâng, thần.. hứa "Huyết Y đáp lại.
Sau khi bước ra khỏi phòng. Lệ nàng liền rơi.
Nhờ có Huyết Y, sau khi hoàng đế băng hà. Tử Thiên liền lên ngôi. Sau khi lên ngôi, Tử Thiên liền phong Liễu Mộ Tuyết làm hoàng hậu - người con gái mà chàng phấn đấu mãi vẫn không có được tình yêu của nàng. Chính vì vậy, chàng nghĩ rằng mình yêu nàng (LMT).
Ngay khi hậu vị vừa được phong, Huyết Y liền tới Phượng Tê Cung, nơi ở của Hoàng hậu náo loạn. Đi tới đâu, máu lan đến đó, người ngăn cản nàng ai cũng đều phải chết.
Ngay sau khi biết tên, Tử Thiên liền chạy tới, tung một chưởng mạnh vào ngực nàng. Máu chảy ra nhiều, rất nhiều.
" Huyết Y, ngươi hãy về Nam Y Cung tự kiểm điểm đi, đừng để cho ta bắt gặp cảnh này một lần nữa, nếu không.. hậu quả ngươi tự gánh "Tử Thiên lạnh lùng nói.
Thấy vậy, Huyết Y cười thê lương. Đúng rồi, nàng quên.. nàng chỉ là một thuộc hạ.. có thể có.. cũng có thể không. Máu chảy xuống khóe miệng.
" Vâng, chủ thượng "
Nàng lạnh lùng quay đầu, chỉ có nàng biết, trong giây phút ấy, nàng đau thế nào.
Nhìn thân ảnh đơn bạc đang bước đi. Tử Thiên bỗng có cảm giác muốn ôm nàng vào, khẽ giật mình với suy nghĩ ấy. Chàng khẽ lắc đầu, bước vào Phượng tê cung.
Trong bao thời gian qua, nàng quả thật rất an phận, lúc nào cũng ở trong Nam Y Cung, không một lời oán thán. Ngày ngày nàng tự tập đao cầm kiếm. Rượu làm bạn, Kiếm làm vui, máu làm hài. Trông thật thê lương.
Năm ấy, quân láng giềng xâm lược, lúc ấy, hắn đã tới Nam Y Cung:
" Huyết Y.. "
Nàng quay đầu, môi nhếch lên lạnh lùng:
" Chủ thượng, người muốn ta đi dẹp quân xâm lăng sao? "
" Đúng "
" Vậy à.. "Nàng nói với vẻ đăm chiêu..
" Sao? "Tử Thiên hỏi, chưa bao giờ Huyết y có thái độ như thế.
" Nếu ngài muốn ta dẹp quân xâm lăng thì khi ta đánh thắng.. "Nói tới đây nàng im lặng khẽ quan sát vẻ mặt hắn, hắn chỉ khẽ nhíu mày, chờ nàng nói câu tiếp theo.
" Ngươi phải giao ngôi hoàng hậu cho ta "Nàng nói với vẻ quyết tuyệt. Nghe thấy vậy, hắn gật đầu đồng ý.
" Được, nhưng ta chỉ cho ngươi ba nghìn quân lính và phải tất thắng, còn nếu không.. không cần trở về nữa "Tử thiên nói với giọng lạnh lùng rồi bước ra ngoài.
" Ừ"Ba nghìn đấu với ba vạn? Khả năng thắng? Ở đâu?
Nàng khẽ mím môi, chỉ mong hắn giữ lời hứa.
* * *
End p1
Last edited by a moderator: