


Buông
Ai nói anh và em như hình với bóng
Rồi nhận ra chỉ là mơ và mộng
Cũng nhiều lần anh cố giữ thật chặt
Khác một điều em lại coi như không.
* * *
Suy cho cùng anh là người có lỗi
Nghĩ cho em, cho tương lai cả hai
Thật vô tâm, anh thật sự vô tâm
Nhiều vật chất không bằng giàu tình cảm.
* * *
Trả cho đời nụ cười nước mắt
Được một lần sống không vương ưu phiền
Bao lo toan nhọc nhằn anh bỏ lại
Nhiêu đó đủ tâm can anh chịu đựng.
* * *
Thôi em cứ vui bên hạnh phúc mới
Chỉ mình anh độc bước chốn tịch cô
Lần gặp tới cứ nhìn không cần hỏi
Này cô bé a dừng ở đây thôi.
* * *
Thức cùng trăng, cùng điếu thuốc tâm tàn
Trắng màu khói như mộng cũng như huyễn
Đêm tĩnh mịch nghe tiếng lòng thở dài
Trường kiếp tu không thoát ải hồng trần.
* * *
Buông ký ức anh nghĩ mình sẽ khác
Xã trong lòng những muộn phiền lo toan
Vạn chữ hỷ không bằng một lần khổ
Duyên hết rồi cố chấp càng thêm đau.
* * *
Quá Khứ
Một kiếp người trôi nhanh như bèo dạt
Đêm tĩnh lặng lại đón ánh bình minh
Không rồi có, có lại trở thành không
Ngủ nửa đời hư vô và mộng mị.
* * *
Nhớ mái tóc bạc, mắt nhăn nheo
Cha sương gió dạy dỗ con khôn lớn
Nhớ nụ cười khẽ gọi con yêu ơi
Mẹ dãi dầu không tiếc tấm thân vàng.
* * *
Khóc thương nhiều, người giờ ở nơi đâu
Không thể tin con mất cha mất mẹ
Thành trụ hoại không, mọi thứ con ghi nhớ
Lời mẹ cha một đời xin khắc sâu.
* * *
Thương cha mẹ con giữ trọn đạo hiếu
Cho yêu thương để nhận lại an lạc
Thân vẫy vùng gian khổ tâm không ngại
Con vững vàng từng chút một bước qua.
* * *
Sống trọn vẹn đầy đủ tình và nghĩa
Trong cuộc đời biến ảo trắng và đen
Nỗi niềm riêng một mình con xin giữ
Đau thương này xin hẹn cho kiếp sau.
* * *
Chỉnh sửa cuối: