Buông Ai nói anh và em như hình với bóng Rồi nhận ra chỉ là mơ và mộng Cũng nhiều lần anh cố giữ thật chặt Khác một điều em lại coi như không. * * * Suy cho cùng anh là người có lỗi Nghĩ cho em, cho tương lai cả hai Thật vô tâm, anh thật sự vô tâm Nhiều vật chất không bằng giàu tình cảm. * * * Trả cho đời nụ cười nước mắt Được một lần sống không vương ưu phiền Bao lo toan nhọc nhằn anh bỏ lại Nhiêu đó đủ tâm can anh chịu đựng. * * * Thôi em cứ vui bên hạnh phúc mới Chỉ mình anh độc bước chốn tịch cô Lần gặp tới cứ nhìn không cần hỏi Này cô bé a dừng ở đây thôi. * * * Thức cùng trăng, cùng điếu thuốc tâm tàn Trắng màu khói như mộng cũng như huyễn Đêm tĩnh mịch nghe tiếng lòng thở dài Trường kiếp tu không thoát ải hồng trần. * * * Buông ký ức anh nghĩ mình sẽ khác Xã trong lòng những muộn phiền lo toan Vạn chữ hỷ không bằng một lần khổ Duyên hết rồi cố chấp càng thêm đau. * * * Quá Khứ Một kiếp người trôi nhanh như bèo dạt Đêm tĩnh lặng lại đón ánh bình minh Không rồi có, có lại trở thành không Ngủ nửa đời hư vô và mộng mị. * * * Nhớ mái tóc bạc, mắt nhăn nheo Cha sương gió dạy dỗ con khôn lớn Nhớ nụ cười khẽ gọi con yêu ơi Mẹ dãi dầu không tiếc tấm thân vàng. * * * Khóc thương nhiều, người giờ ở nơi đâu Không thể tin con mất cha mất mẹ Thành trụ hoại không, mọi thứ con ghi nhớ Lời mẹ cha một đời xin khắc sâu. * * * Thương cha mẹ con giữ trọn đạo hiếu Cho yêu thương để nhận lại an lạc Thân vẫy vùng gian khổ tâm không ngại Con vững vàng từng chút một bước qua. * * * Sống trọn vẹn đầy đủ tình và nghĩa Trong cuộc đời biến ảo trắng và đen Nỗi niềm riêng một mình con xin giữ Đau thương này xin hẹn cho kiếp sau. * * *
Đối mặt Sinh lão bệnh tử ai không trải Mệnh trời định, số phận đã an bài Mong một lần phương Tây con thẳng lối Manh áo rách hóa y vàng báu thân. * * * Chúng ta từng đối mặt với sợ hãi Sanh một thời, tử trong một khắc Hữu hắc, tả bạch quỷ vô thường Tình luyến sâu cũng tạm dừng chốn đây. * * * Tâm sanh cảnh, tâm chuyển thân tướng Vội vàng gì chạy đua với phàm trần Quay trở lại ký ức xưa giấy trắng Đầu bạc tóc, thấm nhuần kiếp nhân sinh. * * * Lập chí hướng buông bỏ vạn duyên Địa cửu thiên trường vạn kiếp chuyển Thành hay bại do tâm ta sở hiện Phật hay ma do thức ta sở biến. *** Hiện tại Rừng núi cheo leo, con mạnh bước Vàng thử lửa, gian nan thử thách lòng Biển mênh mông, con hiên ngang đối mặt Bạc đầy thau, nụ cười con cất vang * * * Gái nết na, xinh đẹp xưa nay hiếm Là ưu đàm, là thiên sơn tuyết liên Phù phiếm xa hoa, như gông cùm tâm trí Du hồn ta chìm dần vào cõi mơ * * * Con tâm động nỗi niềm trai mới lớn Chim cất vang báo hiệu điềm mới sang Vĩnh thoát ly bể khổ trong quá khứ Cửu thiên la, thập địa võng, há ngỡ ngàng! * * * Nguyện kiếp này có làm trâu làm ngựa Sống một đời không thẹn với lương tâm Một ý chí, một linh hồn bất diệt Mình con xin vẫy vùng trước gian nan. * * * Cho nụ cười, niềm tin và hy vọng Gái xinh đẹp rồi cũng đến lúc tàn Nó như hoa quỳnh chỉ nở lúc sương buông Thèm làm chi chỉ là bọt biển, bào ảnh Chơi nửa đời, giờ đến lúc tỉnh ngộ.
Đón Chào Qua nửa đời người, phiêu bạt rong chơi Cơn mưa rào lại đón ánh mặt trời Giông tố tơi bời thuyền lại ra khơi Bão bập bùng ta chung tay lèo lái. * * * Rồi cá đầy khoang, mệt nhọc cũng đáng Nắng sớm lên ta bắt nhịp ca thôi Mai ta về mang niềm vui hy vọng Tới gia đình và bạn bè thân yêu * * * Cỏ e ấp phủ đầy cánh đồng hoa Cây ươm mầm, đất xốp màu mỡ Hoa cúc hoa mai báo hiệu xuân về Lá trên cành, mầm xanh trẩy hội. * * * Sông cá chép vượt vũ môn hóa rồng Suối róc rách, tiếng chim kêu thánh thót Nước trong lành, thảo mục ru hồn ta Non cao xanh biếc, sương mù giăng kín. * * * Đẹp làm sao đất nước con người Việt Như bồng lai tiên cảnh có ở đâu xa? Tranh họa thiên nhiên tràn đầy nhựa sống Vẽ nên yêu thương đón chào ngày mới.