Ngôn Tình Ký Ức Của Hoa Đào - Ma Nữ Mary

Discussion in 'Hoàn Thành' started by Ma nữ Mary, Jan 23, 2019.

  1. Ma nữ Mary Ma nữ Mary siêu cấp dễ thương!

    Messages:
    307
    Chương 10: Trở lại là bạn.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Gửi cho anh!

    Hôm nay, có lẽ là một ngày tồi tệ của em. Em rất buồn! Em không thể thường xuyên nói chuyện với anh. Nhưng em biết anh sẽ luôn quan tâm đến em. Thế nên em cũng muốn nói với anh.

    Em cũng rất quan tâm đến anh. Nên anh phải chăm sóc tốt cho mình nhé! Hihi. Bạn của em.

    * * *

    Em của ngày hôm nay, sống mỗi ngày thật dài, dài như cả năm! Em của ngày hôm nay sợ anh thấy chán ghét! Em của ngày hôm nay lo sợ em sẽ khiến anh đau lòng! Em cũng cố gắng mỉm cười nghĩ mình thật hạnh phúc! Em của quá khứ muốn mỗi ngày được ở cạnh anh và được anh quan tâm! Mỗi một ngày trôi qua quá nhanh! Luôn cảm thấy không đủ! Em của tương lai chỉ hy vọng có thể đứng đằng xa xem anh thế nào? Xem anh có thật vui vẻ hay không? Xem anh có ổn không? Chỉ cần thế thôi! Đó cũng là một niềm vui nhỏ!

    Năm nay, em 25 tuổi. Đã đi một phần tư của cuộc đời người. Em có những người thương yêu. Được thương yêu và chăm sóc cho em. Những mục tiêu em đề ra đã hoàn thành. Em rất hạnh phúc. Hạnh phúc của em cũng chỉ đơn giản vậy thôi! Năm nay đã đánh dấu một cột mốc của cuộc đời em! Sau nhiều thất bại thảm hại. Em quyết định nghỉ ngơi, mục tiêu làm sâu gạo. Khi nào có thật nhiều tiền đi vòng quanh thế giới! (sau 50 tuổi). Mục tiêu đó còn lâu và xa quá! Phải công nhân con bạn bói bài chuẩn và chính xác! 25 tuổi không phải lo nghĩ gì hết!

    Có lẽ, em nên kết thúc ký ức này. Bởi vì em không biết đến khi nào em mới có thể tìm lại cảm giác "yêu". Ba năm không dài không ngắn. Ba năm có thể làm thay đổi một con người.

    10 năm cũng không thể xóa đi cảm giác không an toàn. Em thà tin vào tình bạn. Tuy không phải bạn bè sống chết có nhau. Em sống không cần quá nhiều bạn. Chỉ cần một người bạn đặc biệt là anh thôi.

    Ai đó có thể dùng cả cuộc đời để nhớ thương một người! Em chắc mình không phải là người như vậy. Nó giống những ảo tưởng mình muốn nắm lấy. Những cảm giác ngọt ngào và ký ức đẹp sẽ giữ lại như tình đầu đẹp vậy! Tình đầu tuy đẹp nhưng thường tan vỡ. Em đã từng nghĩ hãy giữ những thứ tốt đẹp đó lại. Và quên đi những nỗi đau. Nhưng em lại quên đi những người làm em đau và giữ lại bóng hình tốt đẹp ấy để nhắc nhở em. Em đã sai nhưng không được tiếp tục sai. Em không còn cảm giác cô đơn khi không có ai bên cạnh nữa. Nó như một thói quen. Thôi thì cứ tiếp tục hành trình tìm lại ký ức đẹp bây giờ em sẽ đi tiếp hành trình quên đi những nỗi đau. Tương lai lại tiếp tục hành trình đi tìm giấc mơ.

    Em muốn đến nơi mà em chắc có thể tìm lại giấc mơ, em muốn đến Sapa ngắm tuyết rơi, em muốn đến nơi có hoa anh đào nở. Em muốn đến một nơi thật xa quên đi tất cả và làm lại từ đầu. Có lẽ yêu anh, em không dám yêu.

    Nếu có một ngày, em nói em rất hối hận vì ra đi thì chắc có lẽ anh sẽ không tin. Thời gian em dành để lãng quên quá khứ nhưng sao mãi vẫn làm không được. Em xin lỗi vì đã hứa sẽ vượt qua quá khứ nhưng không có anh, em lại làm không được.

    Bởi vì anh từng là giấc mơ của em. Anh là một phần của ký ức trong em.

    Ngày cuối cùng, anh là người bên em. Không biết trái tim anh đã đau như thế nào.

    Anh hát tặng em một bài hát:

    - 999 đóa hồng.

    Ngày đó, em không hiểu ý nghĩa của nó.

    Bây giờ, khi em đã trưởng thành. Em hiểu được khi đó anh muốn nói với em điều gì rồi.

    - Cám ơn anh đã đến và yêu em!

    Em hy vọng anh có thể quên được em. Và tìm cho mình một hạnh phúc mới.

    Em cũng sẽ cố gắng đi tìm một nửa trái tim của mình.

    * * *

    Bài hát: 999 đóa hồng

    Vắng em chiều nay, áng mây nhẹ theo gió bay.

    Vương vấn đâu đây, điệu buồn nhung nhớ giăng đầy.

    Nắng đã nhạt phai, trên con đường in bóng nghiên dài.

    Anh mãi yêu em trong kỷ niệm..

    * * *

    T/g: Chưa có kinh nghiệm nhiều trong viết BE nên mong mọi người thông cảm.

    Nếu ai yêu thích tác phẩm của tôi có thể tham khảo các tác phẩm sau đây:

    - Chàng hoàng tử dâu tây - mối tình đầu của nữ chính.

    - Nữ chính muốn làm nữ phụ - mối tình thứ hai của nữ chính - mối tình mà nữ chính vừa yêu vừa hận.

    - Ký ức của hoa đào - mối tình thứ ba của nữ chính - mối tình mà nữ chính nhớ mãi không quên.

    - Tổng tài là sói - mối tình thứ 4 của nữ chính.

    - Chồng trước của nữ chính.

    Nói trước là sẽ có một chút đan xen và khác nhau nhằm để mọi người không thấy nhàm chán. Không hiểu có thể bình luận cho tác giả. Hehe.

    Yêu các bạn!

    Cám ơn đã theo dõi các truyện của Ma nữ Mary.
     
    Last edited by a moderator: Feb 9, 2020
  2. Ma nữ Mary Ma nữ Mary siêu cấp dễ thương!

    Messages:
    307
    Chương 11: Ngoại truyện - Em Nhận Lại Trái Tim.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau tất cả, em nghĩ mình khá ổn. Nhưng khi gặp anh thì em mới biết em thật không ổn tí nào hết.

    Em chỉ muốn nói với anh:

    - Em mệt lắm rồi! Anh có thể cho em dựa vào vai anh được không?

    Anh vẫn vậy, anh cười và nói:

    - Vai của anh nè, mệt thì dựa vào đi.

    * * *

    Hôm đó, Khi nhìn thấy người ấy tay trong tay với một người con gái khác. Tim em đau lắm. Đau đến mức em thấy không thể thở được. Nó như bị ai đó bóp chặt, như muốn nát vụn ra.

    Em nhớ nụ cười của anh.

    Một lần cuối, em muốn sống vì chính mình. Muốn ích kỷ một lần thôi anh.

    Em nhấc điện thoại lên và bấm từ từ số điện thoại của anh:

    - Xxxxxxxxxxxx

    Bên đầu dây, anh đã bắt máy:

    - Alo, em hả?

    Anh không nghe ai trả lời liền hỏi:

    - Có chuyện gì không vậy em?

    Em lại tiếp tục im lặng, em không biết phải nói với anh làm sao để anh hiểu. Em chỉ muốn khóc.

    - Em đang buồn sao? Em nói gì đi?

    Giọng em khàn khàn:

    - Em không sao?

    - Em khóc sao?

    - Em đâu có khóc.

    Em chối. Em sợ anh đang thương hại cho em. Em không muốn để anh biết là em bị phản bội. Em không muốn nói gì cả. Em chỉ muốn có một người bạn để tâm sự và nói chuyện bình thương thôi.

    - Không, em đừng nói dối. Anh biết em đang ngồi khóc một mình.

    Em mà buồn thì anh cũng buồn lắm.

    - Em đang ở đâu? Anh sẽ chạy đến. Em cứ ở yên đó nhé!

    - Em đang ở công viên abc..

    - Được, đợi anh tí.

    Sau đó khoảng 15 phút, anh chạy vội đến áo ướt cả mồ hôi. Giương mặt anh cực kỳ lo lắng.

    Em cười nhìn anh:

    - Em thật không sao đâu anh?

    Anh lắc đầu:

    - Em cười còn xấu hơn cả khóc nữa. Hai mắt thì sưng lên như con gấu trúc. Tính lừa anh hả?

    - Được, em không cười.

    - Em muốn khóc thì khóc đi. Nhưng hứa với anh đây là lần cuối anh nhìn thấy em khóc nha.

    Em ôm anh thật chặt rồi khóc như chưa từng được khóc. Nước mắt như mưa rơi không chịu ngừng lại. Khóc đến khi cảm giác dễ chịu hơn.

    Anh chọc cho em cười:

    - Khóc y như một đứa con nít vậy.

    - Em có thể dựa vào anh không?

    - Nếu em muốn, bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu chỉ cần em muốn thì anh sẽ đến làm bờ vai cho em dựa.

    T/g: Ngọt chết mất thôi.

    - Anh có đồng ý làm người yêu của em không?

    - Anh không muốn làm thế thân của người đó đâu.

    - Ai bảo anh sẽ làm thế thân của người đó.

    - Anh không muốn em buồn rồi tìm một người giải buồn. Anh chỉ muốn làm bạn với em.

    - Anh ngốc hả? Em đã buồn vì người đó quá nhiều rồi. Em không muốn nghĩ về người đó nữa.

    - Em nói thật sao?

    - Thật 100% luôn.

    - Để anh suy nghĩ nữa chứ.

    Em đánh anh mấy cái. Cái chàng ngốc này. Người ta đã mặt dày rồi mà sao cứ ngây ngô thế không biết.

    T/g: Ta ngại ngùng thay cô nha!

    - Anh suy nghĩ nữa thì em đi về đây.

    Em giỏi nhất là bắt nạt anh mà. Đây có tính là lừa người ta thành người yêu của mình không ta. Haha. Không cho anh thời gian để anh suy nghĩ. Em bước đi. Anh kéo em vào lòng:

    - Em biết không? Anh đợi ngày này đã rất lâu rồi. Anh vui lắm. Anh không dám tin đây là sự thật. Anh không dám tin sẽ có một ngày em đồng ý làm người yêu của anh.

    - Vậy anh hãy tỉnh táo lại đi vì đây là sự thật. Em bây giờ là của anh. Hihi.

    Em cười rất tươi. Như một bông hoa khoe sắc.

    Anh bảo:

    - Nghe em gọi anh đang bận việc với mấy người bạn. Anh bỏ bọn nó lại rồi chạy đi. Không biết về phải làm sao với bọn nó.

    Em lại trêu chọc anh:

    - Anh không thích có thể về với bạn của anh mà. Em cũng không bắt anh ở lại nha!

    Em rất là xấu tinh nha.

    Anh lại cười:

    - Không anh muốn ở đây với em. Người yêu của anh.

    Em dí tay lên đầu anh:

    - Mê gái bỏ bạn là không được nha.

    Nhưng trong lòng vui lắm luôn. Cám ơn anh, cám ơn anh đã đến và chờ đợi em. Em bây giờ rất hạnh phúc. Em đã tìm thấy tình yêu ngay bên cạnh mình mà em không hề hay biết.

    Anh chở em về phòng trọ. Anh bảo:

    - Ngoan không được buồn nữa. Từ nay, em chỉ có thể nghĩ đến anh mà thôi.

    Em gật đầu.

    Anh hôn lên trán của em.

    Anh cười và nói:

    - Mai em có thể đến nhà anh chơi.

    - Được không anh? Em sợ mọi người nói ra nói vào.

    - Không có em, nơi đó như không có niềm vui. Bây giờ, em không có một mình nữa. Em có anh. Anh sẽ bảo vệ cho em.

    Em biết anh cũng đã thay đổi. Anh dứt khoát hơn rất nhiều. Và anh cũng rất bá đạo nha. Anh không có hiền đâu. Anh chỉ hiền lành với một người duy nhất đó là em.

    Chào tạm biệt quá khứ đau thương. Hôm nay, em sẽ quên đi người mà em rất yêu và cũng rất hận. Em tha thứ cho anh ấy đã làm tổn thương đến em. Cũng buông tha cho đoạn tình cảm này. Em không muốn giữ thứ không thuộc về mình.
     
    Last edited by a moderator: Feb 9, 2020
  3. Ma nữ Mary Ma nữ Mary siêu cấp dễ thương!

    Messages:
    307
    Chương 12: Ngoại truyện - Sinh nhật của anh!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Như thông lệ mọi năm, ngày x tháng y. Những năm trước, anh đều tổ chức sinh nhật giữa gia đình và bạn bè. Nhưng năm nay, là một năm đặc biệt vì có em bên cạnh.

    Lần đầu tiên, em làm sinh nhật cho anh. Em đi chợ mua đồ ăn về nhà nấu. Bởi vì anh nên em mới xuống bếp. Em muốn anh có một sinh nhật khó quên.

    Anh cũng không nhớ hôm nay là sinh nhật anh. Chỉ là khi anh bước vào nhà với một mùi thơm của thức ăn bay đến. Anh đi vào sau bếp thấy em đang chăm chỉ làm bếp. Anh nói thật anh rất vui. Bởi vì anh biết em không thích vào bếp. Anh biết là em thương anh. Không phải xem anh là một thế thân nha. Anh ôm lấy vòng eo tròn tròn của em. Em mềm như một cục bông gòn xinh xắn. Nhìn em đang cắt rau, anh mới trêu:

    - Em có làm được không đó?

    Em liếc xéo anh:

    - Anh đi ra ngoài đi, không quần áo bị ám mùi dầu và thức ăn nha.

    - Không cần anh phụ sao?

    - Không em làm được. Em giận hờn nha.

    Anh xoắn tay áo lên. Thuần thục cắt các loại thức ăn ra. Anh rất giỏi nấu nướng nha. Eo kinh thiệt chứ.

    Anh bảo:

    - Để anh cắt cho, em nấu tiếp đồ ăn đi. Anh sợ em vụng về quá cắt vào tay.

    Thương anh quá đi!

    Nấu xong đồ ăn, em dọn ra bàn. Có anh phụ nên mọi việc được làm nhanh hơn. Bạn bè anh đến rất đông. Ai cũng bất ngờ với sự có mặt của em.

    Mọi người cùng nhau trêu anh. Khiến anh đỏ cả mặt nha. Bởi vì anh thương em nhiều đến nỗi ai cũng biết. Anh dễ thương quá đi! Muốn bẹo má anh nha.

    Khi đông đủ tất cả, anh mới nói vài lời tâm sự với bạn bè:

    - Cám ơn tất cả bạn bè đã đến bữa tiệc hôm nay. Và đặc biệt, cám ơn một người đã đặc biệt chuẩn bị bữa tiệc này cho anh. Hôm nay là ngày sinh nhật khó quên nhất của anh.

    Anh kéo em vào sát bên cạnh anh. Anh nói lớn:

    - Và đây xin giới thiệu với mọi người. Người yêu của tôi.

    Mọi người cùng hoan hô và cho một tràng pháo tay, cùng tiếng huýt sáo của đám bạn anh.

    * * *

    Ngày Valentino, anh mời em đến nhà. Hôm nay, anh đã đi chợ thật sớm để lựa chọn những miếng bò tươi ngon. Anh biết em thích nhất món bò bít tết. Anh tự tay chuẩn bị tất cả. Cùng rượu vang nữa. Trang trí xong tất cả. Anh đi đón em.

    Em rất ngạc nhiên với bàn ăn xinh đẹp như thế! Dưới ánh nến, anh và em cùng trò chuyện:

    - Anh làm sao?

    - Anh làm, đừng nhìn đơn giản nha.

    - Không em rất thích. Thịt bò rất mềm, ngọt và thơm nữa. Em đưa ngón tay cái lên thể hiện rất ngon.

    Anh nhớ em từng bảo không thích nhà hành sang trọng. Không thích mùa lễ vì đi đâu cũng đông người. Phố xá tấp nập. Muốn ở nhà hàng rất đông người. Em không thích. Em thích thế giới của riêng hai người. Em không thích những nơi quá đông.

    Anh còn chuẩn bị một phần quà nhỏ. Một cây kẹo mút hình trái tim rất to. To hơn cả lòng bàn tay luôn. Anh biết em không thích những đồ có giá trị. Một cây kẹo mút nhỏ, cũng khiến em cười típ cả mắt. Nhưng hôm nay là ngày lễ tình nhân. Anh đã cố ý tìm mua một cây kẹo thật là to.

    Nhìn em ôm cây kẹo vào lòng anh vừa vui vừa buồn cười. Thậm chí, anh còn đi ghen tị cả với cây kẹo được em ôm vào lòng.

    Anh và em ăn xong cùng đi dạo dưới ánh đèn đêm và hàng cây gió lay rất mát mẻ.

    Em bảo anh dừng lại.

    Anh hỏi:

    - Sao thế em?

    Không để anh nói tiếp. Em hôn lên môi của anh.

    - Quà tặng cho anh đó.

    Em định chạy thoát thì bị anh giữ lại. Đâu có dễ vậy.

    Anh ôm em và hôn lên đôi môi ngọt ngào như kẹo mút của em.

    Dưới ánh trăng sáng, có hai người dựa vào nhau.

    Em bảo:

    - Giá như thời gian dừng lại lúc này thì tốt biết mấy?

    - Tại sao em lại nghĩ như thế hả?

    - Mỗi năm chúng ta cùng đón Valentino với nhau mà.

    Em không trả lời cùng anh ngắm trăng sáng! Bởi vì em biết có một ngày em phải xa anh. Em trân trọng từ giây từ phút ở cạnh anh.

    Em hy vọng có nhiều thật nhiều kỷ niệm đẹp về anh.

    * * *

    Nằm trong căn phòng trắng, em biết trước thời gian của em không còn nhiều. Em biết em rất tham lam. Biết để lại anh trên thế gian này. Anh sẽ rất đau khổ. Nhưng em vẫn ích kỷ một lần để được anh yêu thương. Em muốn nói với anh rất nhiều:

    - Em yêu anh.

    Hãy quên em và tìm cho mình một hạnh phúc mới. Được ở bên cạnh anh, mỗi ngày em đều rất vui. Rất rất hạnh phúc. Cám ơn ông trời đã cho em gặp anh. Dù hơi muộn một chút. Nhưng bấy nhiêu cũng đủ để em thỏa mãn.

    Anh nắm lấy tay của em và khóc:

    - Anh xin lỗi!

    Lần đầu tiên trong đời, anh đang rơi nước mắt. Em muốn đưa tay lau đi những giọt nước mắt ấy. Nhưng em cũng không có sức lực có thể làm được điều đó.

    Em muốn nói:

    - Không phải lỗi tại anh. Là em cố tình giấu anh.

    Em chỉ có thể cười với anh lần cuối! Tạm biệt anh yêu! Sống vui vẻ và hạnh phúc nhé.
     
    Last edited by a moderator: Feb 9, 2020
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...