Mình đọc tới chương 31 thì thấy đây đúng là một chương "thử nghiệm", nhưng là thử nghiệm khá thành công đó bạn.
Điều mình thích nhất là cảm giác tu đạo mà vẫn rất đời. Minh vẫn là anh nhân viên tín dụng về phòng trọ bật máy, tra Google, coi video khí công, rồi ra đá bóng sân cỏ nhân tạo. Cách bạn lồng những thứ rất quen thuộc như bóng đá, phòng trọ, bạn bè, YouTube vào mạch "tâm – khí – thân" làm chuyện tu luyện bớt bay bổng, bớt xa vời, cảm giác nếu ngoài đời có người bén duyên với Đạo thì chắc cũng bắt đầu từ mấy chuyện nhỏ như vậy. Khi xưa, mình cũng từng học khí công, nhưng không phải để trờ thành "cao thủ tuyệt thế" mà để chữa bệnh. Tất nhiên, những thứ mình học chỉ chuyên về khí công y đạo và chỉ học một ít về da lông. Và điều mình nhận xét là có một số lý thuyết bạn đưa ra rất phù hợp với những gì mà mình biết
Về nhân vật chính, bạn đã khắc họa rõ hơn: Không phải dạng thiên tài, không ngầu theo kiểu main tiên hiệp, nhưng chịu khó quan sát bản thân, dám thử, dám tự kiểm chứng. Đoạn thiền cuối chương mình khá ưng, đặc biệt là phần cảm nhận cơ thể ấm lên, hơi thở đều lại, tiếng nước, tiếng quạt, tiếng gió hiện ra rõ hơn. Nhỏ nhưng đắt.
Về phần mình thấy hơi lấn cấn một chút:
Đoạn trận bóng hơi dài so với dung lượng chương, dù mình hiểu bạn đang dùng nó để minh họa cho việc điều chỉnh nhịp thở và sự tập trung.
Đoạn nói về tu dưỡng, tâm, khí hơi nhiều khái niệm, nếu được gài thêm vài hình ảnh gần gũi đời thường để "dịch" bớt phần lý thuyết thì sẽ dễ trôi hơn với người ít đọc mảng này.
Cảnh thiền mà đào sâu thêm chút nữa cảm giác nửa tin nửa ngờ của Minh, hoặc nỗi sợ mình đang tự ảo tưởng, thì có lẽ chiều sâu tâm lý sẽ dày hơn.
Nói qua chút về mình để bạn hiểu góc nhìn: Mình vốn chỉ quen viết và mày mò ở mảng kinh dị, linh dị, đời thường, với ba truyện đã hoàn thành là Nhà chống lũ, Phòng mổ số 13 và Lá thư cuối cùng. Hiện tại mình đang cố gắng rèn thêm về nhịp, cấu trúc và tâm lý nhân vật để chuẩn bị cho một câu chuyện dài hơi hơn. Đọc Phàm Tâm Vấn Đạo và riêng chương 31 này, mình học được khá nhiều về cách bạn xử lý "Đạo" trong bối cảnh rất đời, nên muốn để lại vài dòng vừa khen vừa góp ý như một người bạn cùng đường.
Cảm ơn bạn vì những câu chuyện bạn đang viết. Nhờ vậy mà mình có thêm chất liệu để học hỏi và nhìn lại cách viết của chính mình.