457 ❤︎ Bài viết: 549 Tìm chủ đề
Nhạc rừng

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Nhạc rừng ngân xanh mãi,

Trong tim ta vang hoài,

Lời đất trời chan chứa,

Hát suốt cả đời ai..

* * *

Gió reo rì rầm thổi,

Suối ca trong vắt ngời.

Lá hát cùng chim hót,

Nai bước nhịp xa xôi.

* * *

Trăng treo đầu ngọn núi,

Sương phủ trắng thung mờ.

Dế nhỏ rung cung nhạc,

Ếch ngân vọng câu chờ.

* * *

Nhạc rừng ngân xanh mãi,

Trong tim ta vang hoài,

Lời đất trời chan chứa,

Hát suốt cả đời ai..

* * *

Mưa rừng rơi lả tả,

Thác đổ trắng trời mây.

Tiếng vọng như trống lớn,

Khúc hát gọi bao ngày.

* * *

Đêm rừng sâu bập bùng,

Lửa hồng soi bóng người.

Khèn hát vang triền miên,

Hòa ca cùng đất trời.

* * *

Nhạc rừng ngân xanh mãi,

Trong tim ta vang hoài,

Dù tháng năm xa mãi,

Rừng vẫn hát bên người..​
 
457 ❤︎ Bài viết: 549 Tìm chủ đề
"Đêm tối đón ánh trăng" khắc họa vẻ đẹp yên bình của đêm, nơi ánh trăng trở thành người bạn tâm tình, xua tan bóng tối và gieo niềm tin. Bài thơ nhẹ nhàng, trong sáng, gợi nhắc rằng dù đêm có sâu đến đâu, ánh sáng và hy vọng vẫn luôn hiện diện.​

Đêm tối đón ánh trăng

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Đêm tối buông màn sương,

Trăng ngà soi nẻo vắng,

Gió hát khúc du dương,

Lá rơi như lời lắng.

* * *

Đêm tĩnh mịch lặng im,

Ánh trăng vàng rọi sáng,

Tỏa mộng ước êm đềm,

Ru hồn vào khung lãng.

* * *

Đêm tối trải mênh mang,

Trăng vươn mình sáng tỏ,

Chiếu xuống nẻo đường làng,

Gợi mơ về bến nhớ.

* * *

Ánh trăng như người bạn,

Theo ta suốt canh dài,

Sưởi ấm bao tâm trạng,

Xua tan nỗi u hoài.

* * *

Đêm tối chờ trăng lên,

Ánh bạc tràn hiên nhỏ,

Người ngắm một miền quen,

Nghe lòng dâng nhịp thở.

* * *

Trăng sáng giữa trời đêm,

Gieo vào tim tia sáng,

Dệt mộng ước êm đềm,

Cho ngày mai rực ráng.

* * *

Đêm tối chẳng còn sâu,

Trăng đến như lời nhắn,

Hy vọng nở xanh màu,

Đón bình minh rạng rỡ.​
 
457 ❤︎ Bài viết: 549 Tìm chủ đề
Có những mùa hoa đi qua, để lại trong lòng ta bao dư âm ngọt ngào. Bằng lăng tím nở rộ, gọi về kí ức tuổi học trò – thời cắp sách đến trường hồn nhiên, trong sáng, chan chứa mộng mơ. Bài thơ này như một khúc ngân vang, chắt chiu lại những năm tháng đã xa.​

Hoa tím bằng lăng

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: Lục bát, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Hoa tím bằng lăng nở rồi,

Ve kêu rộn rã khắp trời hạ sang.

Nghiêng vai áo trắng mịn màng,

Hàng cây che nắng, mơ màng dáng em.

Sân trường gió thoảng êm đềm,

Tiếng cười giòn giã gọi tên tuổi hồng.

Bằng lăng tím biếc ven sông,

Như trang lưu bút chập chùng mộng mơ.

Thời gian trôi tựa vần thơ,

Tuổi thơ cắp sách bất ngờ hóa xa.

Tím hoa còn nở thiết tha,

Lòng người còn giữ những làn gió xưa.

Nghiêng trang vở mực còn thơm,

Chữ ai nghiêng ngả, vấn vương nỗi niềm.

Bằng lăng tím ngắt êm đềm,

Màu hoa nhuộm cả một miền ký ức.

Bạn bè ríu rít râm ran,

Trao nhau ánh mắt chứa chan ân tình.

Phượng hồng đỏ lửa sân trường,

Bằng lăng tím nhớ một thời ngây thơ.

Giờ đây mỗi bước xa mờ,

Tím hoa còn đợi, đợi chờ người xưa.

Tím hoa lặng lẽ bên thềm,

Ngỡ như còn đó tiếng êm học trò.

Nắng vàng trải lối hẹn hò,

Gió đưa tà áo, câu thơ dịu dàng.

Ngày nay tóc đã pha sương,

Vẫn thương màu tím vấn vương tuổi hồng.

Bằng lăng khẽ hát trong lòng,

Một thời cắp sách, một dòng mộng mơ.

Hoa còn rơi tím ngẩn ngơ,

Lòng ta còn giữ tuổi thơ vẹn tròn.​

Hoa tím bằng lăng không chỉ là dấu ấn mùa hạ, mà còn là biểu tượng của tuổi trẻ đã qua. Mỗi cánh hoa rơi là một kỷ niệm, mỗi sắc tím là một trang lưu bút. Dẫu thời gian trôi nhanh, tình bạn, tình thầy trò và những buổi chiều sân trường ngập nắng vẫn sống mãi trong ký ức ta, như khúc hát không bao giờ tàn phai.​
 
457 ❤︎ Bài viết: 549 Tìm chủ đề
Hỏi

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Trăng treo đầu ngọn cỏ,

Ai gọi gió sang sông?

Con thuyền không neo bến,

Có đợi ai mà mong?

* * *

Đêm dài như hơi thở,

Mưa giấu gì trong tay?

Ta hỏi lòng ta mãi,

Sao chẳng nói điều này.

* * *

Ta hỏi mây đang ngủ,

Có mộng thấy nhân gian?

Hỏi hoa còn hương cũ,

Sau một mùa ly tan?

* * *

Hỏi gió mang lời cũ,

Đến được chốn nào xa?

Hỏi ta - hay hỏi cả,

Một kiếp người.. Trôi qua.

* * *

Ta hỏi mình trong gió,

Sao cứ ngược dòng hoang?

Thuyền đời nghiêng sóng nhỏ,

Mà mộng lớn mênh mang.

* * *

Ta hỏi lòng còn nhớ,

Những buổi sớm hồn nhiên?

Hay đã quên ngọn cỏ,

Cũng biết buồn bình yên?

* * *

Ta hỏi - rồi ta lặng,

Như đá lấp bến sông.

Câu trả lời chẳng nói,

Chỉ hóa thành mây không.​
 
457 ❤︎ Bài viết: 549 Tìm chủ đề
Trăng mờ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: 5 chữ, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

54839123925_3cc8e740f0_o.png


Trăng mờ trong sương khói,

Lặng lẽ soi mặt hồ.

Thông già ru giấc mộng,

Gió nhẹ hát bên bờ.

* * *

Ai về nghe trăng thở,

Như tiếng lòng đang mơ.

Một vầng say bóng nước,

Rụng xuống hồn bơ vơ.

* * *

Trăng mờ buông theo gió,

Sương phủ lối sầu xa.

Ánh trăng rơi nhè nhẹ,

Ngập lối nhỏ người qua.

* * *

Hồ in gương huyền ảo,

Lòng gợi khúc thiết tha.

Một hồn thơ lặng lẽ,

Tan giữa cõi trăng ngà.

* * *

Trăng mờ trôi trên đỉnh,

Sương trắng phủ vai gầy.

Đêm lạnh nghe lòng gọi,

Một vệt nhớ vương bay.

* * *

Ai đứng chờ bên suối,

Mắt dõi ánh trăng gầy.

Ngàn thông còn xào xạc,

Giữ hộ tình nơi đây.​
 
Chỉnh sửa cuối:
457 ❤︎ Bài viết: 549 Tìm chủ đề
Làng quê tôi có tự bao giờ

Sáng tác: Thành Đô

Thể thơ: Tự do, dài - nhiều khổ

* * *^^^* * *

Làng quê tôi có từ bao giờ

Có lẽ từ giọt sương đầu cỏ

Từ tiếng gà gáy sáng

Hay từ bước chân mẹ đi qua con ngõ nhỏ mờ sương.

* * *

Có thể làng sinh ra

Từ tiếng ru à ơi giữa trưa hè oi ả

Từ mái tranh nghiêng,

Từ giọt mồ hôi cha thấm xuống ruộng đồng.

* * *

Dòng sông vẫn chảy,

Bến nước vẫn còn in bóng người giặt áo.

Cây đa già đứng lặng

Như giữ hộ bao mùa trăng đã tàn.

* * *

Làng quê tôi -

Không ai nhớ nổi bắt đầu từ khi nào,

Chỉ biết rằng

Nơi ấy luôn có một phần tim tôi ở lại.

* * *

Nơi những con đường đất

Vẫn ngoằn ngoèo qua lũy tre xanh.

Tiếng mõ trâu chiều,

Tiếng dế râm ran gọi tối,

Và tiếng mẹ gọi con giữa đồng xa.

* * *

Mỗi mùa gặt đến,

Rơm phơi vàng như nắng trong mắt người,

Mùi lúa chín

Len vào từng hơi thở tuổi thơ.

* * *

Tôi lớn lên

Mà không biết làng có từ bao giờ,

Chỉ biết

Mỗi khi đi xa,

Chỉ cần nghe một tiếng chim,

Một mùi khói bếp,

Là tim lại trở về -

Với nơi khởi đầu của giấc mơ yên bình ấy.

* * *

Có lẽ làng quê tôi

Bắt đầu từ những câu chuyện kể

Bên bếp lửa hồng đêm đông,

Từ tiếng cười xen lẫn tiếng mưa

Gõ lên mái rạ.

* * *

Có lẽ làng quê tôi

Sinh ra cùng nhịp tim con người -

Hiền hậu,

Chậm rãi,

Mà bền bỉ như đất.

* * *

Thời gian trôi,

Những mái ngói rêu phong vẫn nằm nghe gió hát.

Con sông vẫn chở nặng phù sa,

Và tôi -

Vẫn mang trong mình một mảnh làng

Dẫu đi qua bao mùa xa xứ.

* * *

Làng quê tôi có từ bao giờ ư?

Tôi chẳng biết.

Chỉ biết -

Từ khi biết thương,

Biết nhớ,

Là đã có làng trong tim.​
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back