Thuộc loài thực vật thân bụi, hoa mua có hơn 5000 loài phân bố khắp các vùng nhiệt đới Á Âu. Vì tính chất hoang dã, hoa sinh sôi nảy nở ở những vùng đồi núi, hoặc vùng đất chua phèn, phân bổ khắp từ Nam chí Bắc nước ta. Hoa mua mang vẻ đẹp của sự giản dị và đơn thuần. Lá hoa mọc đối, hình bầu dục, gân nổi. Cánh hoa mua màu tím nhạt, đẹp nhẹ nhàng và dễ thương.
"Hoa mua ai bán mà mua. Mẹ không ngã giá cho vừa lòng quan" (Vọng cổ: Hoa mua trắng, tác giả: Ngự Bình)
Hoa Mua
Ngày xưa hai đứa chiều chiều
Rủ nhau chơi hái thật nhiều hoa mua
Hoa mua em bán tôi mua
Tiền là lá rụng cuối mùa vàng bay
Rồi tôi kết lá thành dây
Kết hoa vào lá, kết ngày vào đêm
Kết thành hoa cưới trao em
Vòng hoa tím mái tóc mềm bến sông
Cô dâu cười ửng má hồng
Dắt tay chú rể chạy rong khắp làng...
Sao giờ mây trắng sang ngang
Hoa mua nở tím rụng sang tay người
Thuyền còn một bóng trôi xuôi
Tình còn một đám lá rơi giữa dòng
Mẹ buồn đám cưới em đông
Xe hơi chín chiếc, qua sông chín đò...
Ngược thuyền về với tuổi thơ
Bến sông vẫn tím đôi bờ hoa mua
"Hoa mua ai bán mà mua"
Để tôi vớt lá tìm mùa thu xa?
Trong tất cả các loài hoa, hoa quỳnh không chỉ thu hút mọi người bởi thời gian ra hoa mà đây còn là loài hoa được mệnh danh là nữ hoàng của các loài hoa, đẹp lộng lẫy và tỏa sáng trong đêm tối.
Hoa quỳnh chỉ nở một lần duy nhất và sau đó sẽ tàn nên tượng trưng cho "vẻ đẹp chung thủy", đặc biệt là trong tình yêu sẽ là biểu tượng của một tình yêu chung thủy trăm năm.
Hoa Quỳnh Nở (bản tứ tuyệt)
Hương đêm dìu dịu trăng tròn
Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai
Em về lấp lánh sương mai
Môi cười, hoa nở ngát hai đóa quỳnh!
Cây sứ trắng là loại cây sống lâu năm, hoa đẹp và thơm nên thường được dùng làm cây cảnh ở sân vườn nhà, công viên...
Đặc biệt, hoa sứ trắng mang ý nghĩa may mắn và là biểu tượng của tình yêu, sự thuần khiết nên được nhiều ngươi ưa chuộng.
Bài thơ được viết tặng một cô gái tên Kim Nga; thường bận áo dài trắng, tóc cài băng đô vàng đi học. Trang phục của của cô làm tác giả liên tưởng đến hoa sứ trắng: cánh trắng, nhụy vàng.
Hoa Sứ Trắng
Cô bé cài băng đô
Không còn về trường cũ
Hoa sứ buồn ủ rũ
Lạnh ướt một bàn tay.
Hoa vẫn ngát hương bay
Như ngày xưa đến lớp
Như chiều nào bất chợt
Ta tìm em bơ vơ.
Đâu rồi màu hoa sứ?
Đâu rồi màu băng đô?
Đâu rồi mùa thu cũ
Gió nối lời vu vơ?
Chỉ còn là giọt nắng
Rơi trong chiều rưng rưng
Băng đô vàng áo trắng
Một thời ta bâng khuâng.
Chỉ còn là trang vở
Những nỗi niềm không đâu
Một bài thơ viết dở
Một nỗi lòng chôn sâu!
Cuối thu chiều gió dậy
Mây lặng lờ lang thang
Em xa mùa hạ ấy
Bông sứ buồn miên man.
Cô bé cài băng đô
Đã quên rồi trường cũ
Hoa sứ giờ ủ rũ
Thổn thức lạnh bàn tay!
Cỏ may là một loại cỏ mọc hoang dại khắp nơi ở nước ta. Cỏ may là một trong những loại cây cỏ sống lâu năm, có phần thân rễ cứng mọc bò. Thân cây bò lan trên mặt đất, thân mọc đến đâu thì sẽ bén rễ đến đó. Cụm hoa mọc thành từng tùy dài khoảng 5 – 10cm có màu tím than. Có một số nhánh mọc vòng và mang hoa học thành bông dài khoảng 8mm.
Mùa hoa ở vào khoảng từ tháng 4 đến tận tháng 12. Phần quả chín có thể sẽ móc vào quần áo của người khi đi qua.
Bài thơ viết tặng một cô gái quê.
Cỏ May
Cỏ may may cỏ trên đồi
Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em
Anh gần, em nhích xa thêm
Trên trời mây trắng êm đềm... trôi qua!
Bây giờ anh đã đi xa
Cỏ may em gỡ lệ nhòa... ướt tay!