Ngôn Tình Vũ Điệu Của Sói - X - Sao Mai

Discussion in 'Truyện Của Tôi' started by XSaoMai, Jun 1, 2025.

  1. XSaoMai

    Messages:
    2
    Chương 20.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Trời ơi, cháy nhà rồi!

    Nửa đêm, Roa bừng tỉnh khi nghe tiếng nàng la lên thất thanh. Trước mắt anh, căn nhà đang bùng cháy lên dữ dội. Hơi nóng táp vào mặt Roa. Và như một bóng ma nàng lao nhanh ra ngoài.

    Roa không kịp nghĩ ngợi gì vội chạy nhanh ra ngoài. Một tấm liếp cháy rừng rực lửa đổ ập xuống trước mặt anh. Roa quơ vội lấy hai cái thùng gỗ rồi chạy ào ra suối, hai tay xách hai thùng nước to và dội ào vào đám lửa.

    Đám cháy bùng lên dữ dội. Lửa nhanh chóng bén vào khu chứa cỏ bên cạnh. Lửa cháy lan ra những đám cỏ khô và cả kho chứa cỏ. Những đám cỏ chưa kịp khô cũng bốc cháy rừng rực. Trên những xà nhà, ngọn lửa bỗng chốc vụt vươn cao, cao lên mãi và bốc cháy dữ dội. Đàn bò rống lên điên dại, vang động cả cánh rừng.

    Đám cháy từ căn nhà chẳng mấy chốc lan nhanh ra khu chuồng trại, càng lúc càng dữ dội. Cả khu chuồng trại bốc cháy ngùn ngụt như cơn bão lửa. Đám lửa như đốt cháy cả bầu trời đêm bao la.

    Roa lao ra khu chuồng trại. Cánh cửa chuồng đã bị đám lửa bao vây. Những đám lửa đã chắn ngang cổng chuồng. Lửa bám vào những thân cột gỗ, liếm vào những rặng keo đang phần phật trong gió. Chỉ còn một khoảng trống phía sau chuồng là lửa chưa chạm tới. Lũ bò đang rống lên và đứng túm tụm lại đó. Roa vòng qua phía sau chuồng, dùng búa gõ mạnh vào những thanh gỗ, bật tung những cây đinh thép đóng chặt vào những thân gỗ và cột, kéo cho đến khi những thanh gỗ bật tung ra ngoài và làm anh ngã nhào ra đất. Anh lồm cồm bò dậy, ngay lập tức lũ bò trong chuồng lao ra ngoài. Nó khiến anh lại ngã dúi dụi và đầu va vào những thân gỗ chắn ngang chuồng.

    Nàng đứng sững trước nhà mặc cho Roa nỗ lực dập tắt lửa. Hơi nóng táp vào mặt nàng bỏng rát. Mặt nàng đỏ bừng lên và cả người nàng đầm đìa mồ hôi. Trong mắt nàng, trong thoáng chốc, những ngọn lửa ánh lên màu đỏ rực rỡ, đẹp một cách mãnh liệt và hung tàn. Những ngọn lửa mang vẻ đẹp của sự hoang tàn, chết chóc và chia ly. Hai tay buông thõng, nàng đứng bất động và mắt nàng mải miết nhìn những đám lửa hung hãn đang bùng lên dữ dội trên những thân cột và mái nhà. Tro và tia lửa bắn tóe lên. Lửa bắn lên cao như muốn vươn tới tận mây xanh, liếm vào những cành cây dầu bay phần phật trong gió. Bất ngờ, một góc căn nhà đổ sập kéo theo một tiếng động lớn và một ngọn lửa phụt lên trời như một chùm pháo hoa rực rỡ bắn vào bầu trời đêm bao la trong đêm giao thừa. Những thân cột, dầm và xà ngang trong phút chốc trở thành những con quái vật lửa với cái miệng đỏ rực và nghi ngút khói nằm ngổn ngang trên mặt đất.

    Những cột khói to như những thân cây dầu cao lớn đen ngòm cuồn cuộn bay lên bầu trời đêm khiến cho bầu không khí ngột ngạt và đặc quánh. Tiếng lách tách của những tấm liếp khô cháy kêu lên nhỏ bé, vô vọng trong cơn cuồng nộ giận dữ của cơn bão lửa. Nàng gần như ngộp thở và bắt đầu ho sặc sụa. Lửa theo đám cỏ khô cũng bắt cháy nhanh và lao về phía nàng như thể muốn nuốt chửng và cuốn trôi cả người nàng đi. Cả người nàng đỏ rực. Một tiếng động lớn. Cả căn nhà đổ sập xuống hoàn toàn.

    Như vừa thoát khỏi cơn mê. Nàng lùi lại và bừng tỉnh. Mắt nàng đỏ rực lửa. Nàng hoang mang cực độ.

    - Roa, chạy đi!

    Nàng hét lớn. Roa vẫn điên cuồng chạy đi chạy lại vục những thùng nước to dội vào đám cháy.

    - Vô ích thôi Roa, chạy đi!

    Tiếng nước lạnh chạm phải lửa, tro nóng và than hồng sôi lên ầm ĩ. Roa bất lực nhìn nàng rồi lại nhìn đàn bò đang lao xuống đồi.

    - Chạy đi Roa, vô ích thôi!

    Mặc cho nàng gào thét, Roa hì hục chạy xuống suối xách những thùng nước to dội vào đám cháy.

    - Roa, không kịp nữa rồi! Chạy đi Roa!

    Roa phân vân hết nhìn nàng lại nhìn khu chuồng trại.

    - Roa, mặc kệ nó đi! Chạy đi Roa!

    Nàng gào lên trong một trạng thái bấn loạn cực độ. Nhưng Roa vẫn mải miết liên tục lao xuống suối vục từng thùng nước to dội vào đám cháy. Lửa lúc này đã bốc cháy dữ dội trên trần và xà nhà khu chuồng trại rồi nó bắt cháy nhanh những cành khô trụi lá và cả những cây còn xanh mơn mởn. Nó bắt đầu lan nhanh ra những đám cỏ khô bên bờ vực con suối rồi bắt đầu lan ra những bụi cây rẻ quạt và chạy dài đến xuống chân đồi. Trong cơn bão lửa, những rừng cây ô man tối đậm loang lổ cũng bắt đầu bén lửa. Lửa bắt đầu loang rộng mãi ra.

    Rồi bất thần nàng vụt chạy. Nàng cuồng chân chạy. Nàng chạy cật lực xuống đồi với một mãnh lực ghê gớm. Dưới ánh trăng, bóng nàng chập choạng như bóng ma trơi. Nàng chạy như điên dại.

    Roa quẳng thùng nước vào đám cháy, bỏ mặc nó và đuổi theo. Nàng lảo đảo tránh những tảng đá. Roa không hiểu điều gì đã khiến nàng chạy một cách điên cuồng như vậy. Nàng lao nhanh về phía trước.

    Roa chạy theo hết sức cật lực và anh cố sức gọi to nhưng nàng dường như không nghe thấy. Đám cây gai bên đường quất vào mặt anh bỏng rát. Trong phút chốc, bóng nàng biến mất trong những rặng cây keo tối. Cả khu rừng bốc cháy dữ dội. Những nơi tối tăm nhất cũng rừng rực lửa. Nhưng phía bên kia dãy đồi, sau những rặng cây ô man, nơi bóng tối phủ đầy, nơi dường như không có một ánh sáng nào lọt tới. Và bóng nàng mất hút trong vùng tối đen đó.

    Nàng đã chạy sang ngọn đồi bên cạnh. Nàng đứng yên lặng hồi lâu. Nàng ngoái nhìn phía sau, một cách bình thản, nơi ánh trăng đang tỏa ánh sáng dịu dàng xuống khắp vùng thung lũng. Nàng như thấy vùng lưng đồi chạy vùn vụt phía sau và như đang trôi trên dòng sông trăng bất tận. Và đám lửa như bị nuốt chửng trong vùng ánh sáng mênh mông đó. Ngôi nhà đang cháy, khu chuồng trại, cây soan sau nhà, tất cả như trôi tuột về phía sau.

    Nàng ngửa mặt lên trời. Ánh trăng mùa đông lạnh lẽo tan đi trong mùa đông băng giá. Nàng ôm mặt và khóc.
     
    MTrang1102 and Chì Đen like this.
    Last edited: Jun 28, 2025 at 7:32 AM
Trả lời qua Facebook
Loading...