THƯỞNG RƯỢU Tác giả: Lunar- Trần Thể loại: Tự do. Bài thơ này, là mình thấy mọi người trên chợ cứ đối qua đối lại, mình tự nhiên tức cảnh sinh tình. Nghĩ về khung cảnh đó, con người đó, tâm trạng đó, rồi mình viết thôi. Với mình cũng thích cái tâm trạng khi say và nhớ về ai đó, trong chiều hoàng hôn, bỏ mặt thế sự vần vũ. Một người, ngồi trên lầu, có hoa đào bay bay, vừa thưởng rượu, vừa nhớ về cố nhân. Thực sự lãng mạn. Một mình nhấp chén tiêu sầu. Hoa rơi nhè nhẹ bên lầu gió bay Thế gian vần vũ đổi thay Ta ngồi thưởng rượu, mặc nhiên với đời. Men cay, đượm nhẹ bờ môi Đắng như chuyện cũ xa xôi một thời Ánh nhìn mơ mộng xa vời. Thưởng rượu, thưởng cả những lời chưa quên. Gió hiu hiu thổi, hồn trôi lãng đãng. Hương rượu nồng, mắt mơ màng khói sương Chập chờn nửa tỉnh, nửa say Hình như có bóng ai về ngang qua Ngỡ là người cũ bên ta Đưa tay khẽ nắm lấy tà áo xưa Giật mình, chén rượu đong đưa. Mộng xưa vỡ nát trong màu tịch dương.
Thương Tửu Tửu sầu tri kỷ thương ly biệt Nhất mộng tương tư ải cố nhân Hữu sinh, lai vấn, trường niên cố Hồi mộng, trùng lai, đối dạ âm. Rượu đau Rượu buồn đôi bạn đau chia cách Mộng nhớ về ai chắc người xưa Đời còn, gặp hỏi, bao năm tháng. Mộng về, gặp lại, đêm chuyện trò. Xin lỗi, đọc bài thơ xong tôi chỉ muốn nói điều này. Nếu không phiền! ^^