Phân tích bài thơ Từ ấy - Tố Hữu qua nhận định hiểu đời, hiểu người và hiểu chính mình

Thảo luận trong 'Học Online' bắt đầu bởi Khiết Vy, 19 Tháng sáu 2025 lúc 9:43 PM.

  1. Khiết Vy

    Bài viết:
    2
    Lưu ý: Bài chỉ mang tính chất tham khảo, không sao chép lại!

    Cuộc đời khi cho ta một hành trang mới, thì ta sẽ thấu hiểu sâu sắc những gì mà bản thân đã trải qua. Cũng giống như việc những người họa sĩ con chữ đã trải qua bao nhiêu thứ gọi là vất vã, gian lao để nhận lại được những tập thơ, áng văn hay đến nhường nào bằng cách hiểu đời, hiểu người và hiểu chính mình như nhận định phía trên. Nhận định trên là một câu nói vô cùng chính xác và cái hiểu đời, hiểu người, hiểu chính mình đó đối với những nhà thơ thì thực sự hợp lí. Bởi lẽ, đó là cái nhìn thấu của một cặp mắt đại tài và nhà thơ Tố Hữu cũng là một trong số đó. Ông là ngòi bút mở đầu cho nền thơ mới của văn học Việt Nam và khi nhắc đến ông, tập thơ "Từ ấy" có lẽ sẽ xuất hiện trong đầu của người độc giả yêu văn học vì nó chính là bằng chứng rõ ràng nhất khi tập thơ, bài thơ đó nói về niềm vui của Tố Hữu trong khoảnh khắc tìm thấy được ánh sáng của lí tưởng Cách mạng

    Niềm vui ôm trọn trái tim của Tố Hữu một cách mạnh mẽ khi ông đã nhận ra và thấy được ánh sáng Cách mạng đang len lói qua trái tim của nhà thơ lãng mạn này

    "Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ

    Mặt Trời chân lí chói qua tim

    Hồn tôi là một vườn hoa lá

    Rất đậm hương và rộn tiếng chim"

    Từ ngữ đầu tiên mở đầu cho niềm hân hoan vui sướng của Tố Hữu là từ "Từ ấy", "Từ ấy" nó là tên của một tập thơ, là tên của một bài thơ và cũng là mở đầu cho một bài thơ. Từ "Từ ấy" là từ chỉ một cột mốc thời gian cực kỳ quan trọng và đầy cảm xúc đối với nhà cầm bút Tố Hữu. Tiếp theo là từ "bừng" trong câu thơ, nó là một động từ mạnh nhằm ám chỉ sự bất ngờ. "Mặt Trời" ở đây có nghĩa là một ánh sáng không thể nào biến mất, ẩn dụ cho nguồn ánh sáng của Cách mạng đã bừng lên và soi rọi thẳng vào tim Tố Hữu qua từ "chói" một cách mạnh mẽ và đây huy hoàng. Chỉ vỏn vẹn hai câu thơ đầu mà ta có thể thấy tác giả đã dùng biện pháp tu từ ẩn dụ cho từ "Mặt Trời" để làm cho câu thơ trở nên "bừng sáng" như cách Tố Hữu nhìn thấy ánh sáng của Đảng. Kế tiếp, ta có thể thấy nhà thơ trữ tình Tố Hữu đã mở đầu cho câu thơ thứ ba là từ "Hồn tôi" tiếp đến là "vườn hoa lá" thể hiện "hồn" người đã mang một vườn xuân đẹp đẽ, tươi sáng nhất, mang đậm chất cảm xúc của một nhà thơ. Tố Hữu đã sử dụng biện pháp so sánh ngang bằng để thể hiện tâm trạng của bản thân thật nổi bật nhất. Từ cảm xúc, niềm vui mãnh liệt của Tố Hữu khi đã giác ngộ ra được lí tưởng Cộng Sản tạo nên một khổ thơ đầu xúc cảm và thực sự mang đậm chất trữ tình

    Về mặt cảm xúc đã chất chứ bao niềm vui tha thiết của Tố Hữu, từ cảm xúc đó hình thành nên sự thay đổi về suy nghĩ, nhận thức của nhà thơ này

    "Tôi buộc lòng tôi với mọi người

    Để tình trang trải với trăm nơi

    Để hồn tôi với bao hồn khổ

    Gần gũi nhau thêm mạnh khối đời"

    Từ ngữ đầu tiên được nhấn mạnh trong khổ thơ thứ hai bắt đầu bằng từ "buộc", từ "buộc" ở đây có nghĩa là là chủ động gắn kết với mọi người với tư cách là người chiến sĩ Cách mạng nhưng qua đến câu thơ thứ hai lại xuất hiện từ "trang trải". Mặc dù hai từ này nhìn bình thường sẽ thấy nó như hai từ trái nghĩa với nhau nhưng khi Tố Hữu đưa vào vần thơ của ông về nội dung chúng ta sẽ thấy một sự liên kết vô hình đưa đến nội dung trở nên mạch lạc và lôi cuốn. Nói về việc người chiến sĩ phải hiểu nổi thống khổ của lòng dân và có thể thấy câu thơ cuối cùng câu được làm nổi bật nhất là câu "mạnh khối đời" nói đến vai trò, trách nhiệm, nghĩa vụ cao cả nhất của người chiến sĩ dân tộc chính là sự thấu hiểu, gần gũi với dân. Qua điều đó chúng ta có thể thấy tư tưởng của nhà thơ Tố Hữu là tư tưởng cực kỳ tiến bộ được viết nên một cách đầy thuyết phục và cái điều làm cho những câu thơ ấy trở nên nổi bật thêm nữa chính là về hình thức, nhịp ¾, 4/3 tạo nên nhạc tính cho đoạn thơ đầy chất Cách mạng

    Từ những vần thơ tình cảm, niềm vui và thay đổi về suy nghĩ của Tố Hữu thì ông cũng đã bộc lộ ra được tâm tư của mình trong những ngày còn "tối" của đất nước

    "Tôi đã là con của vạn nhà

    Là em của vạn kiếp phôi pha

    Là anh của vạn đầu em nhỏ

    Không áo cơm, cù bất cù bơ"

    Có thể thấy, tác giả đã thay đổi đại từ nhân xưng liên tục qua từng câu. Từ "là con", "là em", "là anh" nhà cầm bút Tố Hữu muốn gửi gắm thông điệp cho chúng ta rằng hãy quên đi giai cấp của mình, là một trí thức kiểu Tư sản để hòa vào với trái tim của đồng bào, dân tộc ta, coi tất cả như người thân thương ruột thịt vì đó là trách nhiệm chung, là trách nhiệm được đặt lên hàng đầu của người Cộng Sản. Vượt qua mọi khó khăn cùng nhau. Đây là một tư tưởng tiến bộ khi nói về người chiến sĩ nhân dân Việt Nam

    Khi bài thơ dần dần khép lại, ta có thể nhận ra rằng Tố Hữu đã "hiểu đời, hiểu người và hiểu chính mình" một cách chân thực nhất qua bài thơ "Từ ấy". Chỉ là một bài thơ ngắn mà lại làm rung động trái tim của người đọc từ nội dung đến nghệ thuật. Sự đặc sắc trong nội dung tạo nên một bức tranh mang màu Cách mạng rực rỡ, nghệ thuật được sử dụng linh hoạt mang đến cho bài thơ "Từ ấy" thêm nhiều sức hút. Có lẽ, bài thơ "Từ ấy" là một bài thơ sẽ khó mà phai nhòa trong mắt chúng ta, Tố Hữu đã thực sự thành công khi đặt hết tình cảm của mình để viết nên một bài thơ vô cùng sâu sắc.
     
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...