Triệu Cơ tâm thần bất an càng dữ dội, chưa kịp lên tiếng lại thấy Vu Lăng Hách từ trong ngực móc ra một lá bùa sau đó đốt cháy. Ở đây mọi người đều thấy rõ ràng, tất cả đều đề phòng lên.
Triệu Cơ càng thêm hoảng sợ quát: "Lăng Hách ngươi đang làm gì? Bổn cung đã nói, mệnh cách đế vương người không được làm việc suy bại đạo đức, cấu kết cùng yêu ma quỷ quái. Ngươi đây là tự hủy tiền đồ a.."
Vu Lăng Hách liền nói: "Mệnh cách chính là nằm trong tay ta sao? Ta xem đêm nay ai có thể thoát?"
"Thái hậu, đây rốt cuộc là thứ gì?" Nhìn màn sương đen lại lần nữa càng ngày càng hội tụ lại, Vu Chính lo lắng hỏi.
"Hắn đang triệu hồi ma tu", Phượng Minh Diệp lại nói tiếp: "Thế gian này có phàm nhân tu tiên, tiên gia, còn có quỷ thần. Ma cũng không có gì hiếm lạ, có điều nếu là ma tu thì Vu Lăng Hách thân thể hiện tại đã bị ma tu chiếm cứ."
Vu Lăng Hách lúc này phá lên cười: "Ha ha bổn tôn đã đợi mấy trăm năm rồi!", hắn lại ngửa đầu tru lên vui sướng, nhìn Triệu Cơ rồi nói: "Triệu gia nhi nữ, ngươi xem bổn tôn tương lai sẽ hay không tung hoành tam giới?"
Triệu Cơ mặt mày nhợt nhạt, nào dám dùng tiếp bí kỹ. Lại nói hiện tại Vu Lăng Hách đã bị này ma tôn cắn nuốt thần trí, ánh mắt hắn xem nàng đến muốn mệnh.
Phượng Minh Diệp lại không sợ hãi nói: "Ta còn tưởng nhân vật nào lợi hại đâu? Hóa ra chỉ là một ma tu, trốn chui trốn nhủi mấy trăm năm. Nói xem ngươi như thế nào tiếp cận dụ dỗ Vu Lăng Hách?"
Ma tu khặc khặc cười nói: "Linh hồn của ngươi thật mỹ vị.", nói rồi lại lè lưỡi liếm tỏ vẻ thèm khát: "Trước khi bổn tôn rút hết thần hồn của ngươi, nói nghe một chút cũng không sao. Tiểu tử này tâm ma cũng khá mỹ vị sao? Tâm ma càng nặng bổn tôn càng dễ tiến vào mộng dụ dỗ. Này tiểu nhi cũng quá non, chỉ cần hoàng vị không cần tình thân a.." Vừa nói xong, ma tu bèn vung chưởng đánh úp về phía đối diện Phượng Minh Diệp.
Ma tu thèm khát mỹ vị phát ra trên người Phượng Minh Diệp, lại vốn xem thường những người nơi này, căn bản không nghĩ tới sẽ có người sống sót dưới ma chưởng của hắn. Lại thấy, Phượng Minh Diệp tay không liền xuất hiện một chiếc roi dài, nàng vừa vung lên vừa phát thế tiến công tới. Roi dài nhanh chóng bao vây rồi cuốn lấy thành nhiều vòng trên cánh tay ma tu, roi dài quấn đến nơi nào nơi đó liền phát ra âm thành 'sèo sèo'.
Roi này chính tay Phượng Minh Diệp luyện hóa, trong đó dùng hỏa nguyên tố rèn giũa càng tăng thêm uy lực. Nàng lấy tên là Xích Hỏa. Là một trong những pháp khí mà nàng ưng ý.
Trên cánh tay đau đớn lan nhanh đến lòng bàn tay, ma tu không thể tiếp tục huy chưởng, lại dùng cánh tay còn lại vận sức muốn phá hủy Xích Hỏa. Phượng Minh Diệp một tay vung Xích Hỏa, tay khác lại phóng ra vô số ngân châm.
Ma tu toàn thân bị ghim như nhím, lại bị Xích Hỏa làm bỏng rát, hắn bộc phát toàn bộ tu vi, sức mạnh như muốn hủy thiên diệt địa.
Này Ma tu là một gã Tôn cấp cường giả, lực lượng không thể xem thường. Phượng Minh Diệp chưa hoàn toàn mở ra linh lực bị phong ấn, hiện tại chỉ có thể dùng pháp khí liều mình chống cự.
Ngân châm bị ma tu vận sức ép ra, rơi rụng đầy trên mặt đất, Hỏa Xích tuy trói trụ cánh tay hắn nhưng lại bị áp lực đè ép khiến Phượng Minh Diệp không thể khốnng chế, từ lòng bàn tay đến cánh tay phát đau, khiến Phượng Minh Diệp nơi lỏng, Hỏa Xích liền rơi xuống, sau đó lại trống không biến mất.
Mọi người ai nấy thầm kinh ngạc không thôi, Hỏa Xích cùng ngân châm của Phượng Minh Diệp thoáng chốc không thấy dấu vết, lại thấy Phượng Minh Diệp tung ra một mảnh lụa dài hướng tới ma tu, như là nam châm, trên thân thể ma tu nơi nào đụng phải dải lụa liền bị nó cuốn lấy chặt chẽ.
Triệu Cơ, ma tu cũng có chút kinh ngạc. Phượng Minh Diệp đúng thật là có không gian pháp khí, tu tiên giới còn gọi là không gian trữ vật. Tùy vào tài liệu cũng như năng lực của luyện khí sư mà không gian trữ vật được tạo ra lớn nhỏ khác nhau.
Triệu gia đứng hàng thứ tư trong ngũ đại gia tộc, số lượng không gian trữ vật tuy không hiếm nhưng lại không có đại trà. Phượng Minh Diệp có không gian trữ vật lại lấy ra một lượt ba món pháp khí, này chứng tỏ không đơn giản.
"
Nhóc con, cũng đủ trò lắm!" mấy trăm năm nay, mới tận sức đấu một trận, khiến ma tu cảnh giác, không còn xem thường Phượng Minh Diệp.
Bị dải lụa quấn quanh toàn bộ thân thể, ma tu lúc này thoát ra khỏi Vu Lăng Hách.
Vu Lăng Hách bị buộc chặt đến hôn mê, ngã nằm xuống không biết sống chết. Hắc đoàn liền hóa thành một con hắc long hung hãn, toàn thân đen nhánh, nhìn như rồng nhưng lại là giao long.
"Hóa ra là một con rắn thành tinh lại đến gia nhập ma tộc"
"Vô tri nhân loại, cũng dám khiêu khích thần thú nhóm" ma tu khà khà lên tiếng.
Phượng Minh Diệp giễu cợt nói: "Yêu thú không hiếm lạ, hiếm lạ mới thấy yêu thú tự cho mình là thần thú. Linh thú nhóm trãi qua trăm ngàn năm tu luyện, muốn vượt qua độ kiếp còn chưa thấy một cái thành công. Thuở xa xưa, có thần thú Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. Tất cả đều đã quy vị từ lâu, lấy đâu ra thần thú giao long nhà ngươi? Là rắn lại mộng tưởng thành rồng."
Này giao long tu luyện đọa ma nên mới có ma khí nồng hậu, hơn nữa còn muốn một chân bước vào Quân cấp cường giả. Một bước quân cấp chỉ cần dậm một chân thôi mấy trăm cái tôn cấp cũng tan thành mây khói. Ở đây Triệu Cơ mới tới cấp bậc linh tông, nhìn thấy một cái tôn cấp liền chịu áp bức đến ngạt thở. Phượng Minh Diệp chống chọi vài ba chiêu với giao long, khiến Triệu Cơ tâm thần chấn động, không khỏi kinh ngạc, càng thêm tò mò năng lực Phượng Minh Diệp từ đâu mà có.
Phượng Minh Diệp bất ngờ phi thân nhảy lên, hai tay ôm chặt cổ giao long. Giao long vung đuôi bốn phía, nhằm hất văng người bên trên. Người bên trong đại điện toàn bộ đã chạy ra ngoài trốn từ xa.
Đèn đuốc vẫn sáng, nhưng cảnh tượng lại hoảng loạn. Trên bầu trời một con giao long đang vòng quanh trên không, miệng còn phun ra nhiều đoạn hắc khí ghê rợn. Cung điện lầu cát ào ào sập xuống, bách tính kinh thành toàn bộ bị kinh sợ, bởi cảnh tượng xưa nay chưa từng thấy.
Phượng Minh Diệp cả người như tắm máu, một phần bị giao long đả thương, một phần vì vận dụng linh lực đang bị phong ấn dẫn đến phản phệ.
Nếu Phượng Minh Diệp xảy ra chuyện thì toàn bộ người ở nơi này đừng mong sống sót. Triệu Cơ tuy bị thương nhưng vẫn lấy ra một mảnh mai rùa, bói một quẻ. Này mảnh nhỏ mai rùa chính là vật của thần thú Huyền Vũ, khi phi thăng quy vị đã để lại, được truyền lại trong tộc. Triệu gia người có thiên phú sẽ được ban cho một mảnh nhỏ. Mai rùa là vật vô cùng quan trọng, là khế ước gắn kết với Triệu gia thị tộc, là bảo bối tiên tri, nếu vật không còn chứng tỏ người đã chết!