[Lyrics + Vietsub] Vô Tự Bi - Đẳng Thập Ma Quân

Thảo luận trong 'Quốc Tế' bắt đầu bởi ThanhHằng170204, 4 Tháng sáu 2025.

  1. ThanhHằng170204

    Bài viết:
    246
    Vô Tự Bi

    Trình bày: Đẳng Thập Ma Quân

    Tác từ: Từ Vương Chân Nhãn

    Tác khúc: Lý Dịch Thần

    Biên khúc: Chung Trác Doanh

    Trong kho tàng nhạc cổ phong Hoa ngữ, có những bài hát không cần phô trương vẫn chạm sâu vào trái tim người nghe. "Bia Không Tên" (Vô Tự Bi) của Đẳng Thập Ma Quân chính là một trong số đó. Ngay từ tựa đề, bài hát đã mang theo một nỗi u uẩn: Một tấm bia không khắc tên, một đời người không để lại dấu vết.

    "Vô tự bi" là hình ảnh quen thuộc trong văn hóa Trung Hoa cổ, thường được dùng để ám chỉ những người phụ nữ cả đời tận tụy, hy sinh, nhưng khi mất đi, tên tuổi của họ chẳng được khắc ghi – chỉ là một tấm bia trống. Bài hát kể về một cô gái sống trong khuôn khổ của lễ giáo, nơi mà vẻ đẹp được xem là món quà để gả đi, gia phong là điều phải khắc cốt ghi tâm, và tình yêu nếu có cũng là điều xa xỉ. Cô lớn lên trong một gia đình luôn nói về "môn đăng hộ đối," về "trinh tiết," và đến cuối đời, thứ duy nhất còn lại là một ngọn nến tàn bên tấm bia không tên.

    Ca từ của bài hát mang tính điện ảnh cao, như một thước phim quay chậm, tái hiện lại từng phân cảnh nghi lễ cổ xưa: Bước qua lò lửa đỏ ngày cưới, dán chữ hỷ trên tường, mong con cháu đầy nhà.. Tất cả đều được dựng nên như một vở diễn, mà cô là diễn viên chính – nhưng lại không có quyền viết kịch bản đời mình. Đến khi ra khỏi từ đường, linh hồn đoạn tuyệt, giấy trắng phủ lên thân xác, thì vẫn chẳng ai hỏi nàng từng là ai, yêu ai, oán ai.

    Giai điệu bài hát đượm buồn, trầm lắng nhưng đầy nội lực. Đẳng Thập Ma Quân vốn nổi tiếng với những bản cổ phong nhiều tầng ý nghĩa, lần này đã chọn một cách thể hiện mộc mạc, nhẹ nhàng, để người nghe không chỉ cảm nhạc mà còn thấy rõ từng cảnh đời ẩn sau câu chữ. Không cần nhấn nhá kịch tính, từng câu hát như lời kể thủ thỉ, đưa người nghe về thời cổ xưa, rồi bất chợt nhận ra rằng câu chuyện ấy hóa ra vẫn còn đâu đó quanh ta.

    "Bia Không Tên" không chỉ là một bài hát, mà là một lời nhắc về những người phụ nữ âm thầm sống và chết mà không ai nhớ đến, về cái giá của sự hy sinh trong im lặng. Đây là bài hát dành cho những ai yêu cổ phong, nhưng quan trọng hơn, dành cho những trái tim đang tìm kiếm một góc lặng để suy ngẫm về thân phận, tình yêu, và sự tồn tại.

    Nếu bạn từng có một khoảnh khắc nào đó tự hỏi: "Mình sẽ để lại gì cho thế gian này?", thì "Bia Không Tên" chính là bài hát bạn nên nghe ít nhất một lần trong đời.



    Trên đây là bản Vietsub trên Youtube, còn dưới là bản Trung nhóa mọi người.

    Lời bài hát

    高堂下供奉的牌位

    整齐有序划分尊卑

    题写着家族名声最金贵

    父亲说她的皮囊美

    待到来日定好说媒

    寻找一个门当户对来配

    忠良贤惠

    时刻秉承家规牢记祖辈教诲

    无字无碑

    没有人在乎过她姓甚名谁

    入祠堂 跨火盆 红纸喜字 贴花灯

    择个吉时良辰指盼她满堂子孙

    悲与欢无人问 四方天地所一身

    脚下金莲三寸难踏过深宅的门

    出祠堂断人魂 白纸纷飞所纳身

    惟那香火永存斩断了她的爱恨

    刻贞节的碑文来生不再入凡尘

    一盏残烛陪衬无极而终合作坟

    高堂下供奉的牌位

    整齐有序划分尊卑

    题写着家族名声最金贵

    父亲说她的皮囊美

    待到来日定好说媒

    寻找一个门当户对来配

    忠良贤惠

    时刻秉承家规牢记祖辈教诲

    无字无碑

    没有人在乎过她姓甚名谁

    入祠堂 跨火盆 红纸喜字 贴花灯

    择个吉时良辰指盼她满堂子孙

    悲与欢无人问 四方天地所一身

    脚下金莲三寸难踏过深宅的门

    出祠堂断人魂 白纸纷飞所纳身

    惟那香火永存斩断了她的爱恨

    刻贞节的碑文来生不再入凡尘

    一盏残烛陪衬无极而终合作坟

    Piyin

    gāo táng xìa gōng fèng de pái wèi

    zhěng qí yǒu xù húa fēn zūn bēi

    tí xǐng zhuó jiā zú míng shēng zùi jīn gùi

    fù qīn shuō tā de pí náng měi

    dài dào lái rì dìng hǎo shuō méi

    xún zhǎo yī gè mén dāng hù dùi lái pèi

    zhōng líang xían hùi

    shí kè bǐng chéng jiā guī láo jì zǔ bèi jìao hùi

    wú zì wú bēi

    méi yǒu rén zài hū guò tā xìng shèn míng shúi

    rù cí táng kùa huǒ pén hóng zhǐ xǐ zì tiē huā dēng

    zé gè jí shí líang chén zhī pàn tā mǎn táng zǐ sūn

    bēi yǔ huān wú rén wèn sì fāng tiān dì suǒ yī shēng

    jiǎo xìa jīn lían sān cùn nán tàng guò shēn zhái de mén

    chū cí táng dùan rén hún bái zhǐ fēn fēi suǒ nà shēng

    wéi nà xiāng huǒ yǒng cún zhǎn dùan liǎo tā de ài hèn

    kè zhēn jié de bēi wén lái shēng bù zài rù fán chén

    yī zhǎn cán zhú péi chèn wú jí ér zhōng hé zuò fén

    gāo táng xìa gōng fèng de pái wèi

    zhěng qí yǒu xù húa fēn zūn bēi

    tí xǐng zhuó jiā zú míng shēng zùi jīn gùi

    fù qīn shuō tā de pí náng měi

    dài dào lái rì dìng hǎo shuō méi

    xún zhǎo yī gè mén dāng hù dùi lái pèi

    zhōng líang xían hùi

    shí kè bǐng chéng jiā guī láo jì zǔ bèi jìao hùi

    wú zì wú bēi

    méi yǒu rén zài hū guò tā xìng shèn míng shúi

    rù cí táng kùa huǒ pén hóng zhǐ xǐ zì tiē huā dēng

    zé gè jí shí líang chén zhī pàn tā mǎn táng zǐ sūn

    bēi yǔ huān wú rén wèn sì fāng tiān dì suǒ yī shēng

    jiǎo xìa jīn lían sān cùn nán tàng guò shēn zhái de mén

    chū cí táng dùan rén hún bái zhǐ fēn fēi suǒ nà shēng

    wéi nà xiāng huǒ yǒng cún zhǎn dùan liǎo tā de ài hèn

    kè zhēn jié de bēi wén lái shēng bù zài rù fán chén

    yī zhǎn cán zhú péi chèn wú jí ér zhōng hé zuò fén

    Lời Việt

    Dưới điện thờ bài vị bày dâng,

    Tôn ti phân rõ, chỉnh tề cung kính.

    Trên đề dòng họ vang danh quý báu,

    Cha bảo nàng dung mạo diễm xinh,

    Hẹn khi đủ tuổi, chọn người se duyên,

    Môn đăng hộ đối, tìm nơi xứng lứa,

    Hiền lương tiết hạnh,

    Khuôn phép gia phong ghi khắc, giữ lời tổ tiên.

    Bia không tên,

    Chẳng ai từng bận tâm nàng họ gì tên chi.

    Vào từ đường, bước qua lửa hồng, dán câu hỷ đỏ, treo đèn hoa,

    Chọn ngày lành giờ đẹp, mong nàng con cháu đầy nhà.

    Vui hay buồn ai hỏi, giữa bốn bể trời đất chỉ riêng ta.

    Gót sen ba tấc chẳng dám vượt ngưỡng sâu cửa nhà lớn.

    Ra khỏi từ đường, hồn người đoạn tuyệt, giấy trắng bay phơi thân xác,

    Chỉ còn nhang khói lưu truyền, cắt lìa tình yêu oán hận.

    Trên bia khắc tiết trinh, kiếp sau chẳng muốn bước vào trần thế,

    Một ngọn nến tàn bầu bạn, vô cực cùng tan hợp nấm mồ.

    Dưới điện thờ bài vị bày dâng,

    Tôn ti phân rõ, chỉnh tề cung kính.

    Trên đề dòng họ vang danh quý báu,

    Cha bảo nàng dung mạo diễm xinh,

    Hẹn khi đủ tuổi, chọn người se duyên,

    Môn đăng hộ đối, tìm nơi xứng lứa,

    Hiền lương tiết hạnh,

    Khuôn phép gia phong ghi khắc, giữ lời tổ tiên.

    Bia không tên,

    Chẳng ai từng bận tâm nàng họ gì tên chi.

    Vào từ đường, bước qua lửa hồng, dán câu hỷ đỏ, treo đèn hoa,

    Chọn ngày lành giờ đẹp, mong nàng con cháu đầy nhà.

    Vui hay buồn ai hỏi, giữa bốn bể trời đất chỉ riêng ta.

    Gót sen ba tấc chẳng dám vượt ngưỡng sâu cửa nhà lớn.

    Ra khỏi từ đường, hồn người đoạn tuyệt, giấy trắng bay phơi thân xác,

    Chỉ còn nhang khói lưu truyền, cắt lìa tình yêu oán hận.

    Trên bia khắc tiết trinh, kiếp sau chẳng muốn bước vào trần thế,

    Một ngọn nến tàn bầu bạn, vô cực cùng tan hợp nấm mồ.
     
    Last edited by a moderator: 4 Tháng sáu 2025
Trả lời qua Facebook
Đang tải...