Tập Thơ Vắn - Lê Thu Nguyệt Thường

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi LÊ THU NGUYỆT THƯỜNG, 26 Tháng năm 2024.



  1. * * *

    [​IMG]

    Em hỏi to hỏi bé

    "Anh đã đùa xong chưa?"

    Sao anh đùa ác thế!

    Để mình buồn vu vơ.

    * * *

    Sáng hôm nay thức dậy

    Trò đùa xong bao giờ.

    Có một mùa lau sậy

    Bước mình em thẩn thơ.

    * * *

    Tháng 8, 2023
     
  2. NGHE MỘT BÀI HÁT RỒI NHỚ NHUNG

    * * *

    Thôi trở lại đi anh

    Đời ẩn thân chán lắm!

    Mùa thu đang tháng tám

    Mà lá chưa rơi vàng.

    * * *

    Một chân anh bước sang,

    Một chân anh lùi lại,

    Thời gian lao vút mãi.

    Khóe mắt sâu đến đâu?

    * * *

    Lá vàng lẫn lá nâu

    Đường tới đường loang lổ.

    Yêu là không lời lỗ

    Ta chở gì theo sau

    Để bán gì cho nhau?

    * * *

    Anh thấy rồi, Hà Thành

    Mùa xanh xanh đẹp lạ?

    Anh còn chưa lót lá

    Sao biết em không nằm?

    * * *

    Tháng 8, 2023
     
  3. BẬN

    * * *

    Cho tôi bận bịu yêu em

    Hết giờ tô chát lấm lem cuộc đời

    Trái tim mải miết với người

    Trái tim quên bớt những lời tiểu nhân.

    * * *

    Mặc cho vũ trụ chia phần

    Thênh thang tôi sống một lần

    * * * cho tôi

    * * *

    Tháng 7, 2023
     
  4. CON BUÔN

    * * *

    Lời em rao bán vọng nhân gian

    Rao bán bản thân rất tục trần

    Sóng mạng dập dềnh trôi vai áo

    Thuyền em chao đảo khắp giang san.

    * * *

    Môi tím em đành gói trong son

    Đôi gót kê lên guốc mũi tròn

    Bàn tay giấu nỗi đau trong túi

    Rửa sạch những ngày xưa nước non.

    * * *

    Em đặt gầm xe nơi cheo leo

    Em rũ bụi nhơ xuống nước bèo

    Rồi em có tặng kèm cho họ

    Cả nửa tình anh gắm gửi theo.

    * * *

    Tệ!

    Tháng 8, 2023
     
  5. Mưa chéo qua mùa hạ

    Lá đầy hiên ướt nhèm

    Gió se mùi hương lạ

    Trượt qua đôi vai mềm

    Giấc ngủ không kéo rèm

    Cơn mơ ùa ra được

    Nắng xuyên qua cửa trước

    Hiện nguyên hình lấm lem.

    Không có gì dịu êm

    Trên đường lô nhô đất

    Mồ hôi rơi là thật

    Hư vô là tình em.

    Tháng 5 năm 2025, Hà Nội

    (Ngày ấy mình ghét 90% bài hát trên iTV, cổ chính là cái màng lọc bên ngoài của mình, cổ nghe hết rồi chọn cho mình những bài hợp hợp. Thế là 13 năm trôi vèo. Mình lại đứng ở nơi tương tự, bên cạnh những người không hề tương tự, cái tên cổ chỉ còn là một chữ viết, hoàn toàn khô khan. Quá khứ giờ trơ như cát).
     
    Hoa Nguyệt Phụng thích bài này.
  6. Bên hiên một vạt tím hồng

    Cành tươi cành héo và bông chưa tàn

    Hỏi người tưới nước mê man

    Tháng ngày cằn cỗi còn chan chứa tình?

    Trăm ngàn lẻ cái giật mình

    Không bằng một phút đứng hình ngay đây

    Tà dương rũ áo trời Tây

    Anh về nắm lại bàn tay nhăn nhàu.
     
  7. Cây xanh ngắt không hoa

    Trời đầy mây không nắng

    Giấy ngả màu không trắng

    Chiều nay không màu hồng.

    Có làn tóc lụa nhung

    Đôi cổ chân nho nhỏ

    Là nàng thơ mắt thỏ

    Bóng lưng rời phố đông

    Nơi ấy không bão giông

    Hương thơm lùa giữa gối

    Mơ màng trong đêm mới

    Vầng trăng không hiện hình.

    Tiếng bọt sóng lăn mình

    Và mầm cây rũ đất

    Chúng thầm thì sự thật

    Không chạm tai con người.

    Ngày mai đón mặt trời

    Thấy mây trôi mải miết

    Thế nào em cũng biết

    Vì đâu, chiều không hồng.

    Xin đừng lo mùa đông

    Cũng đừng mong mùa hạ

    Cứ để cây toàn lá

    Để khói sương lạnh lùng

    Để chồi nụ ẩn mình

    Cho ngày nao trong vắt

    Tiếng cười sau nếp mắt

    Như vỏ sò lung linh.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...