Nguyệt Viên Trình bày: Đẳng Thập Ma Quân Tác từ: Châu Nhân, Mãn Kiệt Babycloth Tác khúc: Mãn Kiệt Babycloth Biên khúc: Mãn Kiệt Babycloth Nếu bạn là người yêu thích những giai điệu mang màu sắc cổ phong, nhẹ nhàng mà da diết, thì "Nguyệt Viên (Trăng Tròn)" của Đẳng Thập Ma Quân chắc chắn sẽ khiến bạn phải dừng lại lắng nghe không chỉ một lần. Ngay từ những nốt đầu tiên, "Nguyệt Viên" đã mang trong mình không khí của một đêm thu yên ả, nơi trăng tròn vằng vặc soi bóng xuống mặt sông tĩnh lặng, nơi có mùi hương hoa thoảng qua, tiếng gió lướt nhẹ qua mái nhà xưa. Giai điệu bài hát được sáng tác bởi Mãn Kiệt Babycloth, một cái tên quen thuộc với những bản nhạc cổ phong đậm chất Trung Hoa, lắng sâu và đầy hình ảnh. Phần lời do Châu Nhân và Mãn Kiệt cùng chắp bút vừa thơ mộng lại nhuốm màu hoài niệm và đầy những nét vẽ mang tính điện ảnh. Bài hát như một bức tranh chậm rãi trải ra trước mắt: Ven sông là cỏ thơm còn vương, đèn hoa lập lòe, hải đường khẽ lay dưới ánh trăng, tiếng gió như nét bút lặng lẽ viết lên những nỗi nhớ chẳng nói thành lời. Đó là một đêm thu mang theo hàn khí nhẹ, là tâm tư của người con gái chưa xuất giá đứng trước gương tô vẽ lông mày, là hình ảnh ông lão vén rèm nhìn ánh trăng treo trên cành biếc.. Từng câu hát là từng lát cắt dịu dàng của thời gian, chầm chậm nhưng thấm sâu. Điểm đặc biệt khiến "Nguyệt Viên" ghi dấu ấn sâu sắc trong lòng người nghe không chỉ nằm ở phần giai điệu trầm lắng, mà còn ở cảm xúc mà bài hát truyền tải. Đó là sự lặng thầm của nỗi nhớ, sự thấu hiểu của kẻ từng trải, và sự yên bình của những người học cách sống cùng hoài niệm. Không cần quá nhiều cao trào, bài hát vẫn khiến người ta rung động bởi sự chân thành và tinh tế trong từng câu chữ, từng tiếng đàn. Giọng hát của Đẳng Thập Ma Quân vẫn vậy, trầm ấm, dày dặn và nhiều cảm xúc. Anh không "gào thét" nỗi đau hay kịch tính hóa tình cảm như nhiều bản ballad hiện đại, mà hát như đang thủ thỉ một câu chuyện cũ, một dòng hồi ức được cất giữ cẩn thận nơi đáy tim. Chính sự tiết chế ấy khiến bài hát dễ chạm đến những trái tim từng trải qua cô đơn, từng thắp một ngọn đèn trong đêm và chờ một ai đó quay về. "Nguyệt Viên" không phải là một bản tình ca ồn ào. Nó là khúc ngâm dành cho những ngày lòng ta lặng lại, dành cho những ai muốn một lần đi chậm, ngồi cạnh ánh trăng mà nhớ lại những điều đã cũ, nhẹ nhàng nhưng tha thiết đến lạ. Ở trên là bản Vietsub trên youtube, còn dưới đây là bản Trung. Lời bài hát 如夜的河畔芳草依昔 云香早已散 荷叶上的露水晃 烛火阑珊 笑过世间平淡 不一青染玉寒 风线书点会停在哪番 海棠摇曳慢转玉盘 杯酒莫贪欢 佳人扣门还摇寄思两端 暮云亦轻寒曲韵染 遥看云缠缠 秋凉风清淡我燃灯一盏 未出阁的女子对铜镜 挑笔画眉间 燕子南飞留空巢挂在屋檐 老者解开卷帘月挂树梢平阑 看惯朝暮又添了几番 海棠摇曳慢转玉盘 杯酒莫贪欢 佳人扣门还摇寄思两端 暮云亦轻寒曲韵染 遥看云缠缠 秋凉风清淡我燃灯一盏 海棠摇曳慢转玉盘 杯酒莫贪欢 佳人扣门还摇寄思两端 暮云亦轻寒曲韵染 遥看云缠缠 秋凉风清淡我燃灯一盏 Pinyin Rù yè de hé pàn fāng cǎo yī xī Yún xiāng zǎo yǐ sàn Hé yè shàng de lù shuǐ huǎng Zhú huǒ lán shān Xìao guò shì jiān píng dàn Bù yī qīng rǎn yù hán Fēng xiān shū diǎn hùi tíng zài nǎ fān Hǎi táng yáo yè màn zhuǎn yù pán Bēi jiǔ mò tān huān Jiā rén kòu mén húan yáo jì sī liǎng duān Mù yún yì qīng hán qū yùn rǎn Yáo kàn yún chán chán Qiū líang fēng qīng dàn wǒ rán dēng yī zhǎn Wèi chū gé de nǚ zǐ dùi tóng jìng Tiāo bǐ hùa méi jiān Yàn zǐ nán fēi líu kōng cháo gùa zài wū yán Lǎo zhě jiě kāi jùan lían yuè gùa shù shāo píng lán Kàn gùan zhāo mù yòu tiān liǎo jī fān Hǎi táng yáo yè màn zhuǎn yù pán Bēi jiǔ mò tān huān Jiā rén kòu mén húan yáo jì sī liǎng duān Mù yún yì qīng hán qū yùn rǎn Yáo kàn yún chán chán Qiū líang fēng qīng dàn wǒ rán dēng yī zhǎn Hǎi táng yáo yè màn zhuǎn yù pán Bēi jiǔ mò tān huān Jiā rén kòu mén húan yáo jì sī liǎng duān Mù yún yì qīng hán qū yùn rǎn Yáo kàn yún chán chán Qiū líang fēng qīng dàn wǒ rán dēng yī zhǎn Lời Việt Ven sông đêm cũ, cỏ thơm còn đây, Mây hương đã thoảng bay, Sương đọng lá sen lung linh lay, Đèn hoa leo lét Cười qua thế sự nhạt đầy, Không vướng bụi trần, lạnh ngọc đọng vai. Làn gió viết câu thư tình bay mãi, Hải đường lay nhẹ, trăng ngọc xoay tròn. Rượu nồng chớ quá đắm say, Người xưa gõ cửa, nhớ thương hai đầu. Mây chiều lạnh thoảng vần câu, Ngước nhìn mây cuộn, dạt dào vấn vương. Gió thu se lạnh sương sương, Ta thắp một ngọn đèn hường mộng xưa. Nàng chưa xuất giá bên gương lặng lẽ, Chọn bút vẽ mày ngài, Yến bay về Nam, tổ trống treo ngoài hiên mái. Cụ già vén rèm, trăng treo nhánh biếc thềm xanh, Đã quen sớm tối, lại thêm mấy vòng canh. Hải đường lay nhẹ, trăng ngọc xoay tròn, Rượu nồng chớ quá đắm say, Người xưa gõ cửa, nhớ thương hai đầu. Mây chiều lạnh thoảng vần câu, Ngước nhìn mây cuộn, dạt dào vấn vương. Gió thu se lạnh sương sương, Ta thắp một ngọn đèn hường mộng xưa. Hải đường lay nhẹ, trăng ngọc xoay tròn, Rượu nồng chớ quá đắm say, Người xưa gõ cửa, nhớ thương hai đầu. Mây chiều lạnh thoảng vần câu, Ngước nhìn mây cuộn, dạt dào vấn vương. Gió thu se lạnh sương sương, Ta thắp một ngọn đèn hường mộng xưa.