Chương 20: Sơn trang ban đêm
Đúc kiếm sơn trang.
Sau khi ăn xong cơm tối, một đám người ngồi quây quần.
Có người ngồi trước đống lửa trại hát vang, âm thanh vang vọng, có người cầm lấy bó đuốc núp ở một góc kể chuyện ma, có người thì viết viết vẽ vẽ trên giấy, bầu không khí vui vẻ hòa thuận, vô cùng tự do.
Tô Ngư Nương và Cửu Thái Vinh ngồi trò chuyện trước lửa trại.
Tô Ngư Nương là người hiểu đạo lý đối nhân xử thế, nàng rất tinh ý mà không đề cập đến sự việc hôm nay của Cửu Thái Vinh.
Dù sao thì người ta cũng cần mặt mũi nha, ai bị cắm sừng qua đều có thể thấu hiểu.
Bọn hắn hai người đối với nhiệm vụ chủ tuyến của trò chơi: Xưởng rèn, đều có cách nhìn riêng của mình, hiện tại trước khi rời khỏi trò chơi, hai người nhân dịp bầu không khí của lửa trại tiệc tối, bắt đầu vui vẻ trò chuyện.
Tô Ngư Nương cầm que gỗ khều nhẹ đống lửa, từng đốm từng đốm lửa nhẹ bay lên:
"Hôm nay ban ngày lúc ngươi chưa đến, ta đã thăm dò một chút bối cảnh của trò chơi này, tiện thể đọc vài quyển sách, quả nhiên hệ thống tu hành không đơn giản, độ khó cực kỳ cao, xem ra cho dù miễn cưỡng tu luyện nhập môn, những cảnh giới về sau vẫn là tu không nổi."
Cửu Thái Vinh cố làm ra vẻ trấn định, làm như trong hiện thực chưa có chuyện gì xảy ra:
"Nếu như không thể đánh quái thăng cấp, thành thật ngồi thiền tu luyện, chúng ta không thể so được với những thổ dân ở nơi này."
"Mặc dù không thể tu hành, nhưng ta đối với tu hành hệ thống có quan điểm riêng!"
"Hả?" Tô Ngư Nương hiếu kỳ.
Mấy tên người chơi ở bên cạnh cũng vểnh tai nghe, lặng lẽ chạy qua đến.
Chơi trò chơi mà, cần phải biết học cách tìm mẹo để chơi, những lúc như này, đi tham khảo kiến thức của cộng đồng là rất quan trọng, có thể tránh được rất nhiều bước quanh co, đua top chiến lực mới càng nhanh.
Dù sao cũng là《So tài đúc kiếm》, vừa nhìn đã biết tương lai sẽ có bảng xếp hạng lực chiến.
Chỉ là chưa bắt đầu mùa giải nào.
Cửu Thái Vinh cười nhẹ, bày ra bộ dáng cao thâm khó dò:
"Tu hành hệ thống, không phải để chúng ta biến thành cao cấp tu sĩ, mà là miễn cưỡng làm cho chúng ta bước lên con đường tu đạo, sở hữu linh căn, khai phá thần thông.. Sau đó để chúng ta tự sát làm tài liệu, lấy linh căn của của chúng ta rèn vào vũ khí."
Tô Ngư Nương hai mắt dần dần tỏa sáng:
"Thì ra là thế, tu luyện hệ thống, là vì phục vụ cho việc rèn đúc!"
Đúng vậy!
Mơ ước tu hành có thành tựu, đây là việc bất khả thi, tên của trò chơi này đã nói rõ tu luyện thăng cấp không phải chủ tuyến.
Chúng ta chính là dùng linh căn để nhập môn là được rồi!
Chính mình có thể dùng bản thân làm tài liệu rèn đúc, như vậy【Thiên phú thần thông】của linh căn có thể gắn lên pháp khí, trở thành thần thông trong pháp khí!
Bản thân mình chính là một cái yêu thú.
"Ha ha ha! Không cần phải đi tìm yêu thú, chúng ta sẽ siêu việt yêu thú!" Tô Ngư Nương ngoác miệng ra cười, trong chớp mắt này nàng đã nghĩ đến tương lai tươi đẹp rồi.
Núi này, nước này, cây này, khắp mọi nơi đều là linh căn..
Trong khoảnh khắc này, những cây cối hoa cỏ trên sơn trang ở trong mắt của Tô Ngư Nương đã biến thành các loại đẳng cấp C, B, A.. SSR chờ nàng đi rút thẻ thử vận may.
Mặc dù phần nhiều linh căn này đều là cỏ dại, liền mèo đều không muốn gặm. Phải dùng linh khí tưới nhuần mới miễn cưỡng trở thành cấp thấp linh căn,
Nhưng hiện giờ bọn hắn đã không ao ước quá nhiều rồi.
Lấy thân thử độc!
Bọn hắn cần phải nếm thử mỗi một cây linh căn, nghiên cứu ra thần thông, sau đó trồng linh căn vào cơ thể, mang chính mình đi làm nguyên liệu rèn đúc, xem xem pháp khí thành phẩm sẽ có pháp thuật gì!
Cách chơi này cũng quá kích thích đi, tất cả đều là chưa biết, kích thích dục vọng tìm hiểu của người chơi.
Vô hạn tổ hợp, vô hạn rút thẻ.. Vũ khí linh căn hộp mù!
Cửu Thái Vinh nói: "Nhưng đây là cách chơi cao cấp, không có mua bán sẽ không có giết hại, mỗi một lần rèn đúc đều cần hiến tế một người chơi có linh căn, mà tỉ lệ【Rèn đúc thất bại】có thể sẽ rất cao! Dù sao cũng là cách làm mới, cần phải từng bước nghiên cứu, pháp khí dùng cách này rèn đúc ra có thể xưng là Ma Khí!"
Tô Ngư Nương gật đầu thật mạnh.
Ai chơi trò chơi mà không biết hệ thống vũ khí là một cái động không đáy?
Mỗi một lần cường hóa, đều tiêu hao rất nhiều tâm huyết.
Cửu Thái Vinh lại nói: "Ta kiến nghị thành lập một tổ đội, chuyên môn chọn những người có thiên phú đọc sách đi huấn luyện! Không để những người này phải rèn sắt, chỉ cần phụ trách tu luyện!"
"Ta sẽ quy hoạch tổ đội này thành nghề phụ trợ cho rèn đúc, gọi là Phụ ma sư!"
"Nhiệm vụ của các ngươi chính là đọc sách, mở Tam hoa, bước chân vào tiên môn.. Sau đó nhảy vào trong lò nung, lấy thần thông linh căn của mình phụ ma cho vũ khí, tăng thêm các chủng loại đặc tính, hiệu quả cho vũ khí."
Tô Ngư Nương nghe mà gật đầu liên tục.
Ở trong mắt nàng, hệ thống tu luyện là phục bút của trò chơi này, nên cách chơi của bọn hắn rất có thể là đáp án đúng rồi.
Chức nghiệp Phụ ma sư này, so với làm thợ rèn còn cao quý hơn!
Chỉ riêng tiêu chuẩn yêu cầu thiên phú đọc sách thôi, đã thấy tiêu chuẩn cao rồi!
Mặc dù đọc được sách nhưng chưa chắc đã có thể trồng linh căn.
Mỗi một lần hiến tế sau đó hồi sinh, đều cần tiêu tốn pháp tiền, đây cũng là một khoản chi không nhỏ!
Phụ ma sư nhảy vào lò nung, lại bỏ thêm các loại tài liệu nhưng kết quả【Rèn đúc thất bại】, vậy lỗ vốn rồi.
Đương nhiên.
Nếu như có thể thành công rèn ra một pháp khí phụ ma không cấp bậc, như vậy chính là một bước lên trời.
Tô Ngư Nương suy nghĩ một chút rồi nói:
"Đoán chừng con đường này trong thời gian ngắn vẫn chưa làm được, trước mắt khai mở Tam hoa tỉ lệ rất thấp, thất bại chỉ có một con đường chết, cách chơi này tiêu hao quá cao, chơi không nổi."
"Ta rất muốn thử một chút, đợi đọc sách qua một đoạn thời gian, ta sẽ làm chuột bạch đầu tiên, thử khai mở Tam hoa, mở ra thiên địa cầu nối, cảm ngộ linh khí! Sau đó dùng thi thể của ta đi rèn pháp khí."
Nói thực thì nàng cũng đã đi thử rèn đúc một chút, sau đó đau lòng phát hiện ra mình không có thiên phú trong nghề rèn.
Vũ khí rèn đúc ra đều lung tung rối loạn, hấp ta hấp tấp, người có tính cách nhảy nhót tưng bừng như nàng thật đúng là không phù hợp với công việc cần sự kiên nhẫn này.
Tô Ngư Nương ngược lại là có hứng thú với tu luyện hơn, hôm nay đã thử đọc sách, nàng cảm thấy với ngộ tính của mình cũng có thể coi là một tu sĩ có thiên phú cực cao.
Mặc dù nàng cảm thấy thiên phú tu luyện của mình có cao hơn nữa, cũng không có khả năng tu luyện ra thành quả gì, nhưng để trở một người Phụ ma sư cao quý vẫn rất dễ dàng.
Tô Ngư Nương đắc ý nói: "Vậy là quy luật rèn đúc của trò chơi đã bị chúng ta nghiên cứu ra gần hết rồi."
Cửu Thái Vinh nói: "Chính xác, xưởng rèn cơ bản là chơi như thế này."
Cũng là hai người thông minh như bọn hắn dẫn đầu.
Nếu không thì để người bình thường chơi cả tuần cũng chưa chắc đã mò ra nhiều thứ hay ho như vậy.
Tô Ngư Nương vô cùng tự hào về bản thân: "Chúng ta thật là quá biết chơi rồi!"
Cửu Thái Vinh nói: "Hiện tại chúng ta cần tìm yêu thú về luyện tay một chút mới được, có thể bắt đàn quạ ở trên đầu về luyện tập."
"Chỉ là không biết những con quạ này có thiên phú thần thông gì, pháp khí dùng bọn chúng làm rèn đúc sẽ có công năng gì."
"Thật ra thì chúng ta Kim tiền đồng tử cũng là một loại yêu thú, không cần trồng linh căn cũng có thể mang về rèn đúc, chỉ là hiệu năng giá thành quá thấp, khẳng định là rèn ra đồ rác rưởi."
Tô Ngư Nương cười đáp lời: "Đúng vậy, chúng ta làm Kim tiền đồng tử dùng mạng đi rèn pháp khí đúng là quá không có hời, đợi biến thành tu sĩ lại đi nhảy lò nung, vậy mới kiếm được tiền."
Cửu Thái Vinh cũng cảm thấy càng nói càng rõ ràng, ha ha cười to: "Còn không phải sao, Kim tiền đồng tử không biết đọc sách thì có thể đáng giá bao nhiêu tiền? Phải đọc sách, trong bụng có tri thức mới đáng tiền!"
Hai người trò chuyện dần dần chải chuốt mạch lạc rõ ràng, đám người xung quanh nghe mà cảm thấy như vén mây đen thấy mặt trời, sảng khoái không thôi.
Trò chơi này mức độ tự do quá cao, những chi tiết ẩn đều cần người chơi tự mình động não phân tích, thành quả sau khi hoàn thành phân tích làm cho người cảm thấy sung sướng vô cùng.
"Chúng ta cùng đặt một cái mục tiêu nhỏ, ngay mai bắt lấy một con quạ." Tô Ngư Nương đứng dậy, nói tiếp: "Ta muốn xử đẹp đám quạ này từ lâu rồi, làm thịt chúng nó để trả lại một bầu trời trong xanh cho Đúc kiếm sơn trang của chúng ta!"
Chính là không biết tập tính của đàn quạ yêu này có giống với loài quạ trong hiện thực không.
Nếu giống thì có thể chuẩn bị một ít đồ ăn, làm cái lồng chim bẫy ở bên dưới, đợi chúng nó đáp xuống tìm ăn là túm gọn luôn.
Đồng thời cũng phải chuẩn bị một ít cung tên, nếu như không thể bẫy được nó, vậy thì bắn rụng.
Khỏi phải nói Tô Ngư Nương nàng đối với cung tên, súng đạn vẫn có chút ít tâm đắc.
Thú vui của các phú bà rất nhiều, nàng là người yêu thích vận động, cũng rất thường xuyên đi sân tập bắn.
Tô Ngư Nương nói: "Kỹ năng bắn cung của ta vẫn chưa thành thạo lắm, ngày mai chế ra một bộ cung tên để ta chuẩn bị luyện tập chút mới được, sau đó bắn rụng hết đàn quạ đen này cho những mấy người anh em mang đi rèn pháp khí."
"Được!"
"Tốt!"
"Chị đại cố lên! Ta nhìn đám quạ này ngứa mắt đã lâu rồi!"
Một đám người vây quanh lửa trại vui vẻ huyên náo, đúng là cao hứng.
Cửu Thái Vinh cũng gật gật đầu: "Vậy để ngày mai ta đi hỏi Lão quản sự, xin phương pháp rèn đúc pháp khí, tranh thủ ngày mai rèn ra pháp khí đầu tiên của trò chơi."
Từng bước đi lên, dần dần phát triển, mang đến cảm giác thành tựu làm cho người ta thỏa mãn, đây cũng là mục tiêu cao nhất của những trò chơi xây dựng, giả lập thuộc địa.
* * *
Sau khi ăn xong cơm tối, một đám người ngồi quây quần.
Có người ngồi trước đống lửa trại hát vang, âm thanh vang vọng, có người cầm lấy bó đuốc núp ở một góc kể chuyện ma, có người thì viết viết vẽ vẽ trên giấy, bầu không khí vui vẻ hòa thuận, vô cùng tự do.
Tô Ngư Nương và Cửu Thái Vinh ngồi trò chuyện trước lửa trại.
Tô Ngư Nương là người hiểu đạo lý đối nhân xử thế, nàng rất tinh ý mà không đề cập đến sự việc hôm nay của Cửu Thái Vinh.
Dù sao thì người ta cũng cần mặt mũi nha, ai bị cắm sừng qua đều có thể thấu hiểu.
Bọn hắn hai người đối với nhiệm vụ chủ tuyến của trò chơi: Xưởng rèn, đều có cách nhìn riêng của mình, hiện tại trước khi rời khỏi trò chơi, hai người nhân dịp bầu không khí của lửa trại tiệc tối, bắt đầu vui vẻ trò chuyện.
Tô Ngư Nương cầm que gỗ khều nhẹ đống lửa, từng đốm từng đốm lửa nhẹ bay lên:
"Hôm nay ban ngày lúc ngươi chưa đến, ta đã thăm dò một chút bối cảnh của trò chơi này, tiện thể đọc vài quyển sách, quả nhiên hệ thống tu hành không đơn giản, độ khó cực kỳ cao, xem ra cho dù miễn cưỡng tu luyện nhập môn, những cảnh giới về sau vẫn là tu không nổi."
Cửu Thái Vinh cố làm ra vẻ trấn định, làm như trong hiện thực chưa có chuyện gì xảy ra:
"Nếu như không thể đánh quái thăng cấp, thành thật ngồi thiền tu luyện, chúng ta không thể so được với những thổ dân ở nơi này."
"Mặc dù không thể tu hành, nhưng ta đối với tu hành hệ thống có quan điểm riêng!"
"Hả?" Tô Ngư Nương hiếu kỳ.
Mấy tên người chơi ở bên cạnh cũng vểnh tai nghe, lặng lẽ chạy qua đến.
Chơi trò chơi mà, cần phải biết học cách tìm mẹo để chơi, những lúc như này, đi tham khảo kiến thức của cộng đồng là rất quan trọng, có thể tránh được rất nhiều bước quanh co, đua top chiến lực mới càng nhanh.
Dù sao cũng là《So tài đúc kiếm》, vừa nhìn đã biết tương lai sẽ có bảng xếp hạng lực chiến.
Chỉ là chưa bắt đầu mùa giải nào.
Cửu Thái Vinh cười nhẹ, bày ra bộ dáng cao thâm khó dò:
"Tu hành hệ thống, không phải để chúng ta biến thành cao cấp tu sĩ, mà là miễn cưỡng làm cho chúng ta bước lên con đường tu đạo, sở hữu linh căn, khai phá thần thông.. Sau đó để chúng ta tự sát làm tài liệu, lấy linh căn của của chúng ta rèn vào vũ khí."
Tô Ngư Nương hai mắt dần dần tỏa sáng:
"Thì ra là thế, tu luyện hệ thống, là vì phục vụ cho việc rèn đúc!"
Đúng vậy!
Mơ ước tu hành có thành tựu, đây là việc bất khả thi, tên của trò chơi này đã nói rõ tu luyện thăng cấp không phải chủ tuyến.
Chúng ta chính là dùng linh căn để nhập môn là được rồi!
Chính mình có thể dùng bản thân làm tài liệu rèn đúc, như vậy【Thiên phú thần thông】của linh căn có thể gắn lên pháp khí, trở thành thần thông trong pháp khí!
Bản thân mình chính là một cái yêu thú.
"Ha ha ha! Không cần phải đi tìm yêu thú, chúng ta sẽ siêu việt yêu thú!" Tô Ngư Nương ngoác miệng ra cười, trong chớp mắt này nàng đã nghĩ đến tương lai tươi đẹp rồi.
Núi này, nước này, cây này, khắp mọi nơi đều là linh căn..
Trong khoảnh khắc này, những cây cối hoa cỏ trên sơn trang ở trong mắt của Tô Ngư Nương đã biến thành các loại đẳng cấp C, B, A.. SSR chờ nàng đi rút thẻ thử vận may.
Mặc dù phần nhiều linh căn này đều là cỏ dại, liền mèo đều không muốn gặm. Phải dùng linh khí tưới nhuần mới miễn cưỡng trở thành cấp thấp linh căn,
Nhưng hiện giờ bọn hắn đã không ao ước quá nhiều rồi.
Lấy thân thử độc!
Bọn hắn cần phải nếm thử mỗi một cây linh căn, nghiên cứu ra thần thông, sau đó trồng linh căn vào cơ thể, mang chính mình đi làm nguyên liệu rèn đúc, xem xem pháp khí thành phẩm sẽ có pháp thuật gì!
Cách chơi này cũng quá kích thích đi, tất cả đều là chưa biết, kích thích dục vọng tìm hiểu của người chơi.
Vô hạn tổ hợp, vô hạn rút thẻ.. Vũ khí linh căn hộp mù!
Cửu Thái Vinh nói: "Nhưng đây là cách chơi cao cấp, không có mua bán sẽ không có giết hại, mỗi một lần rèn đúc đều cần hiến tế một người chơi có linh căn, mà tỉ lệ【Rèn đúc thất bại】có thể sẽ rất cao! Dù sao cũng là cách làm mới, cần phải từng bước nghiên cứu, pháp khí dùng cách này rèn đúc ra có thể xưng là Ma Khí!"
Tô Ngư Nương gật đầu thật mạnh.
Ai chơi trò chơi mà không biết hệ thống vũ khí là một cái động không đáy?
Mỗi một lần cường hóa, đều tiêu hao rất nhiều tâm huyết.
Cửu Thái Vinh lại nói: "Ta kiến nghị thành lập một tổ đội, chuyên môn chọn những người có thiên phú đọc sách đi huấn luyện! Không để những người này phải rèn sắt, chỉ cần phụ trách tu luyện!"
"Ta sẽ quy hoạch tổ đội này thành nghề phụ trợ cho rèn đúc, gọi là Phụ ma sư!"
"Nhiệm vụ của các ngươi chính là đọc sách, mở Tam hoa, bước chân vào tiên môn.. Sau đó nhảy vào trong lò nung, lấy thần thông linh căn của mình phụ ma cho vũ khí, tăng thêm các chủng loại đặc tính, hiệu quả cho vũ khí."
Tô Ngư Nương nghe mà gật đầu liên tục.
Ở trong mắt nàng, hệ thống tu luyện là phục bút của trò chơi này, nên cách chơi của bọn hắn rất có thể là đáp án đúng rồi.
Chức nghiệp Phụ ma sư này, so với làm thợ rèn còn cao quý hơn!
Chỉ riêng tiêu chuẩn yêu cầu thiên phú đọc sách thôi, đã thấy tiêu chuẩn cao rồi!
Mặc dù đọc được sách nhưng chưa chắc đã có thể trồng linh căn.
Mỗi một lần hiến tế sau đó hồi sinh, đều cần tiêu tốn pháp tiền, đây cũng là một khoản chi không nhỏ!
Phụ ma sư nhảy vào lò nung, lại bỏ thêm các loại tài liệu nhưng kết quả【Rèn đúc thất bại】, vậy lỗ vốn rồi.
Đương nhiên.
Nếu như có thể thành công rèn ra một pháp khí phụ ma không cấp bậc, như vậy chính là một bước lên trời.
Tô Ngư Nương suy nghĩ một chút rồi nói:
"Đoán chừng con đường này trong thời gian ngắn vẫn chưa làm được, trước mắt khai mở Tam hoa tỉ lệ rất thấp, thất bại chỉ có một con đường chết, cách chơi này tiêu hao quá cao, chơi không nổi."
"Ta rất muốn thử một chút, đợi đọc sách qua một đoạn thời gian, ta sẽ làm chuột bạch đầu tiên, thử khai mở Tam hoa, mở ra thiên địa cầu nối, cảm ngộ linh khí! Sau đó dùng thi thể của ta đi rèn pháp khí."
Nói thực thì nàng cũng đã đi thử rèn đúc một chút, sau đó đau lòng phát hiện ra mình không có thiên phú trong nghề rèn.
Vũ khí rèn đúc ra đều lung tung rối loạn, hấp ta hấp tấp, người có tính cách nhảy nhót tưng bừng như nàng thật đúng là không phù hợp với công việc cần sự kiên nhẫn này.
Tô Ngư Nương ngược lại là có hứng thú với tu luyện hơn, hôm nay đã thử đọc sách, nàng cảm thấy với ngộ tính của mình cũng có thể coi là một tu sĩ có thiên phú cực cao.
Mặc dù nàng cảm thấy thiên phú tu luyện của mình có cao hơn nữa, cũng không có khả năng tu luyện ra thành quả gì, nhưng để trở một người Phụ ma sư cao quý vẫn rất dễ dàng.
Tô Ngư Nương đắc ý nói: "Vậy là quy luật rèn đúc của trò chơi đã bị chúng ta nghiên cứu ra gần hết rồi."
Cửu Thái Vinh nói: "Chính xác, xưởng rèn cơ bản là chơi như thế này."
Cũng là hai người thông minh như bọn hắn dẫn đầu.
Nếu không thì để người bình thường chơi cả tuần cũng chưa chắc đã mò ra nhiều thứ hay ho như vậy.
Tô Ngư Nương vô cùng tự hào về bản thân: "Chúng ta thật là quá biết chơi rồi!"
Cửu Thái Vinh nói: "Hiện tại chúng ta cần tìm yêu thú về luyện tay một chút mới được, có thể bắt đàn quạ ở trên đầu về luyện tập."
"Chỉ là không biết những con quạ này có thiên phú thần thông gì, pháp khí dùng bọn chúng làm rèn đúc sẽ có công năng gì."
"Thật ra thì chúng ta Kim tiền đồng tử cũng là một loại yêu thú, không cần trồng linh căn cũng có thể mang về rèn đúc, chỉ là hiệu năng giá thành quá thấp, khẳng định là rèn ra đồ rác rưởi."
Tô Ngư Nương cười đáp lời: "Đúng vậy, chúng ta làm Kim tiền đồng tử dùng mạng đi rèn pháp khí đúng là quá không có hời, đợi biến thành tu sĩ lại đi nhảy lò nung, vậy mới kiếm được tiền."
Cửu Thái Vinh cũng cảm thấy càng nói càng rõ ràng, ha ha cười to: "Còn không phải sao, Kim tiền đồng tử không biết đọc sách thì có thể đáng giá bao nhiêu tiền? Phải đọc sách, trong bụng có tri thức mới đáng tiền!"
Hai người trò chuyện dần dần chải chuốt mạch lạc rõ ràng, đám người xung quanh nghe mà cảm thấy như vén mây đen thấy mặt trời, sảng khoái không thôi.
Trò chơi này mức độ tự do quá cao, những chi tiết ẩn đều cần người chơi tự mình động não phân tích, thành quả sau khi hoàn thành phân tích làm cho người cảm thấy sung sướng vô cùng.
"Chúng ta cùng đặt một cái mục tiêu nhỏ, ngay mai bắt lấy một con quạ." Tô Ngư Nương đứng dậy, nói tiếp: "Ta muốn xử đẹp đám quạ này từ lâu rồi, làm thịt chúng nó để trả lại một bầu trời trong xanh cho Đúc kiếm sơn trang của chúng ta!"
Chính là không biết tập tính của đàn quạ yêu này có giống với loài quạ trong hiện thực không.
Nếu giống thì có thể chuẩn bị một ít đồ ăn, làm cái lồng chim bẫy ở bên dưới, đợi chúng nó đáp xuống tìm ăn là túm gọn luôn.
Đồng thời cũng phải chuẩn bị một ít cung tên, nếu như không thể bẫy được nó, vậy thì bắn rụng.
Khỏi phải nói Tô Ngư Nương nàng đối với cung tên, súng đạn vẫn có chút ít tâm đắc.
Thú vui của các phú bà rất nhiều, nàng là người yêu thích vận động, cũng rất thường xuyên đi sân tập bắn.
Tô Ngư Nương nói: "Kỹ năng bắn cung của ta vẫn chưa thành thạo lắm, ngày mai chế ra một bộ cung tên để ta chuẩn bị luyện tập chút mới được, sau đó bắn rụng hết đàn quạ đen này cho những mấy người anh em mang đi rèn pháp khí."
"Được!"
"Tốt!"
"Chị đại cố lên! Ta nhìn đám quạ này ngứa mắt đã lâu rồi!"
Một đám người vây quanh lửa trại vui vẻ huyên náo, đúng là cao hứng.
Cửu Thái Vinh cũng gật gật đầu: "Vậy để ngày mai ta đi hỏi Lão quản sự, xin phương pháp rèn đúc pháp khí, tranh thủ ngày mai rèn ra pháp khí đầu tiên của trò chơi."
Từng bước đi lên, dần dần phát triển, mang đến cảm giác thành tựu làm cho người ta thỏa mãn, đây cũng là mục tiêu cao nhất của những trò chơi xây dựng, giả lập thuộc địa.
* * *