Bài viết: 259 



Đồng Nội Trăng Sao
Trình bày: Nhất Khỏa Lang Tinh, Hứa Lam Tâm
Tác từ: Tiêu Nhiên, Nhất Khỏa Lang Tinh
Tác khúc: Tiêu Nhiên, Nhất Khỏa Lang Tinh
Trình bày: Nhất Khỏa Lang Tinh, Hứa Lam Tâm
Tác từ: Tiêu Nhiên, Nhất Khỏa Lang Tinh
Tác khúc: Tiêu Nhiên, Nhất Khỏa Lang Tinh
Bài hát "Đồng Nội Trăng Sao" do Nhất Khỏa Lang Tinh và Hứa Lam Tâm thể hiện là một khúc ca mang đậm chất hoài cổ, chan chứa thi vị như một bức tranh thủy mặc về miền hoang dã trăng sao. Từ những câu đầu tiên, bài hát đã đưa người nghe bước vào một thế giới nơi thời gian như lặng lại, chỉ còn ánh trăng mờ ảo rơi trên thảo nguyên và nỗi cô quạnh của một kẻ lữ hành giấu mình giữa núi non.
Ca từ của bài mang tính hình tượng cao, kết hợp giữa chất cổ phong và sự nhẹ nhàng, sâu lắng. Những hình ảnh như "trăng rơi nơi thế gian", "hoa tàn người đoạn trường", "nằm giữa cỏ biển thả trâu bò", hay "người họa sĩ vẽ trăng trên đáy gương".. đều gợi nên cảm giác mênh mang, phiêu bồng nhưng cũng rất buốt lòng. Đây không đơn thuần là một bản nhạc về thiên nhiên, mà còn là một bài thơ về nỗi nhớ, về sự chia ly và hành trình đi tìm ánh trăng có ý nghĩa như biểu tượng cho cái đẹp, cho lý tưởng, cho người xưa cũ chẳng thể quên.
Cá nhân mình khi lần đầu nghe bài hát này đã ngay lập tức bị cuốn vào giai điệu lặng lẽ nhưng sâu sắc ấy. Nó không cần quá nhiều kỹ thuật thanh nhạc cao siêu, cũng chẳng cần bản phối hoành tráng là cái mà "Đồng Nội Trăng Sao" sở hữu là sự tinh tế trong từng lời ca, từng tiếng ngân, khiến người nghe như được chạm vào một mảnh ký ức xa xăm của chính mình. Đó có thể là một mối tình chưa thành, một cuộc gặp gỡ thoáng qua, hay đơn giản chỉ là một buổi tối thanh vắng ta từng lặng lẽ ngắm trăng.
Với mình, bài hát này giống như một bức thư viết cho những điều không thể nói, nhẹ nhàng, tha thiết, và rất đỗi lặng thầm. Nó phù hợp để nghe vào những đêm yên tĩnh, khi ta cần một chút an yên, một chút thơ trong lòng giữa cuộc sống nhiều bộn bề.
Lời bài hát
星月落落入世间
使得花败人断肠
多执著惊鸿 怎让人遗忘
烽火扬在舞衣回
终于曲终人散场
又循下一轮月光
山上明月洒落一丈苍凉
躺入大海草间放牛羊
那丝绪化作酒水入愁肠
彷徨入梦寻过往
孑然一身快饮花中酒
镜中愁思轻吟天上月
好似作画之人提笔落
思索著与谁说
星月落落入世间
使得花败人断肠
多执著惊鸿 怎让人遗忘
烽火扬在舞衣回
终于曲终人散场
又循下一轮月光
孑然一身留作山中客
卧看北斗舀酒洒人间
好似浮弦之人指间落
思索著与谁歌
天苍苍 原野之上
云海飘散在远方
野茫茫 弄雪拂草染白霜
恨茫茫 一曲奏断
天涯路无处可藏
是否隐匿在月光
Pinyin
Xīng yuè luò luò rù shì jiān
Shǐ dé huā bài rén dùan cháng
Duō zhí zhù jīng hóng zěn ràng rén yí wàng
Fēng huǒ yáng zài wǔ yī húi
Zhōng yú qū zhōng rén sàn cháng
Yòu xún xìa yī lún yuè guāng
Shān shàng míng yuè sǎ luò yī zhàng cāng líang
Tǎng rù dà hǎi cǎo jiān fàng níu yáng
Nà sī xù hùa zuò jiǔ shuǐ rù chóu cháng
Páng húang rù mèng xún guò wǎng
Jié rán yī shēn kùai yǐn huā zhōng jiǔ
Jìng zhōng chóu sī qīng yín tiān shàng yuè
Hǎo sì zuò hùa zhī rén tí bǐ luò
Sī suǒ zhù yǔ shúi shuō
Xīng yuè luò luò rù shì jiān
Shǐ dé huā bài rén dùan cháng
Duō zhí zhù jīng hóng zěn ràng rén yí wàng
Fēng huǒ yáng zài wǔ yī húi
Zhōng yú qū zhōng rén sàn cháng
Yòu xún xìa yī lún yuè guāng
Jié rán yī shēn líu zuò shān zhōng kè
Wò kàn běi dǒu yǎo jiǔ sǎ rén jiān
Hǎo sì fú xían zhī rén zhǐ jiān luò
Sī suǒ zhù yǔ shúi gē
Tiān cāng cāng yúan yě zhī shàng
Yún hǎi piāo sàn zài yuǎn fāng
Yě máng máng nòng xuě fǔ cǎo rǎn bái shuāng
Hèn máng máng yī qū zòu dùan
Tiān yá lù wú chǔ kě cáng
Shì fǒu yǐn bì zài yuè guāng
Lời Việt
Trăng sao rơi rớt xuống trần
Hoa tàn, người khổ, ruột gan đoạn trường
Một lần gặp gỡ, khó quên lạ thường
Lửa binh giăng giữa áo xiêm
Khúc tàn người cũng lặng im
Lại tìm một ánh trăng đêm
Trăng đổ bóng lạnh lên non ngàn sầu
Nằm bên đồng cỏ, thả trâu giữa màu
Tơ vương hóa rượu, dâng đầy u sầu
Mộng mơ tìm dấu năm nào
Một mình nâng chén giữa hoa thắm nồng
Ngắm trăng bạc lặng soi vào đáy gương
Tựa người họa sĩ nghiêng tay khẽ vẽ
Tơ lòng biết ngỏ cùng ai
Trăng sao rơi rớt xuống trần
Hoa tàn, người khổ, ruột gan đoạn trường
Một lần gặp gỡ, khó quên lạ thường
Lửa binh giăng giữa áo xiêm
Khúc tàn người cũng lặng im
Lại tìm một ánh trăng đêm
Một mình lữ khách ẩn sâu sơn khê
Ngắm sao Bắc Đẩu múc rượu trần mê
Tựa người kéo dây đàn buông khẽ khàng
Tơ lòng biết hát cùng ai
Trời bao la, trên đồng nội rộng
Mây trôi phiêu lãng phía chân mây
Đồng hoang trắng xóa tuyết phủ cỏ gầy
Hận mang mang, khúc đàn buốt ngây
Đường chân trời không nơi để trốn
Có chăng ẩn náu dưới trăng ngàn?