Tản Văn Có Một Trạm Dừng Mang Tên Tuổi Thơ - Johanna

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi Johanna, 28 Tháng tư 2025.

  1. Johanna Every story needs a happy ending

    Bài viết:
    168
    CÓ MỘT TRẠM DỪNG MANG TÊN TUỔI THƠ

    Tác giả:
    Johanna

    Thể loại: Tản văn

    Bài dự thi Nét bút tuổi xanh - Tuần 7-9 (2025)

    Chủ đề: Sau khi ta lớn, tuổi thơ có trở lại không?

    [​IMG]

    Hẳn bạn đã nghe, cuộc đời là con đường một chiều. Bạn chỉ có thể tiến về phía trước. Bất kể bạn nhìn thấy điều gì trước mắt, chẳng mấy chốc chúng đều sẽ bị bỏ lại phía sau.

    Cuộc đời cũng giống như một chuyến xe đường dài không khứ hồi. Điểm xuất phát có tên "Sinh", còn điểm đến hiển nhiên là "Tử". Cũng như bao chuyến xe đường dài mà chúng ta từng đi, nó luôn có những trạm dừng. Và trạm dừng đầu tiên mang tên "Tuổi thơ".

    Người ta thường bảo: "Tình đầu là tình khó phai". Có lẽ đó là lý do tuổi thơ cứ khiến chúng ta xao xuyến mãi.

    Ngôi nhà đơn sơ với cái gác đổ giả, những lần chạy rầm rầm mà chẳng từng sợ sập.

    Chiếc cầu thang bằng sắt với mỗi bậc thưa đến mức tưởng chừng sảy chân là rơi thỏm xuống ngay.

    Những hôm nắng nóng mẹ tạt nước "rửa nhà", chị em thi nhau lăn khắp sàn không ngại bẩn.

    Những lần xin năn nỉ ba mẹ thêm năm phút để xem nốt tập phim hoạt hình trên TV.

    Những trận đòn cháy da thịt lúc không vâng lời.

    Cả lần thả diều yếu sức mặc cho cánh diều bị gió đùa đi thật xa..

    Cô bạn thân đầu tiên thời tiểu học, và cuộc chia tay mãi mãi chẳng có lời từ biệt.

    Thư viện rộng lớn mới thật sự là ngôi nhà thứ hai.

    Những hôm ôn luyện thi đến chiều muộn.

    Lại có lần mách hiệu trưởng cơm trưa không ngon, bị cô bảo mẫu mắng một trận điếng người..

    Nếu có ai đó hỏi tôi về tuổi thơ của tôi, tôi sẽ gác lại tất cả những việc mình đang làm dở, và kể cho họ nghe.

    Không phải vì tôi có một tuổi thơ hoành tráng hơn bao nhiêu người khác.

    Không phải vì tôi nhớ vanh vách mọi chuyện khi còn bé.

    Không phải vì tôi muốn khoe khoang.

    Mà chỉ vì, mỗi một lần kể lại, dường như tôi được trở về khoảnh khắc ấy lần nữa.

    Mỗi một lần kể, những hình ảnh đó lại được khắc sâu vào tâm trí tôi hơn.

    Mặc dù theo sự trêu đùa của thời gian, tất cả những ký ức ấy dần trở nên mơ hồ và vụn vặt. Đến đỗi, đôi khi tôi còn tự hỏi rằng, liệu những gì tôi đang nhớ có thật sự là tuổi thơ của mình chăng? Hay chỉ là do tôi tự tưởng tượng..

    Nếu bạn hỏi tôi, lớn lên rồi, tuổi thơ có về không, tôi sẽ trả lời, một cách thực tế và phũ phàng nhất..

    Không.

    Xe vẫn tiếp tục chạy. Tôi và bạn, chúng ta phải tiếp tục đi. Dù có không nỡ đến đâu, chúng ta vẫn phải tiếp tục đi, tiếp tục trải qua những tháng ngày vui buồn sướng khổ, phóng tầm mắt mình ra thật xa, cõng giấc mơ trên lưng, ôm lấy hạnh phúc đi đến cuối con đường.

    Chúng ta lại sẽ xuống trạm, nhưng chẳng có trạm nào mang tên là "Tuổi thơ" nữa.

    Chúng ta không thể quay về "Tuổi thơ".

    "Tuổi thơ" cũng không thể quay về với chúng ta.

    Chúng ta sẽ đến những trạm dừng mới.

    "Tuổi thơ" sẽ đón những hành khách mới.

    Nhưng không sao, nếu bạn cảm thấy nuối tiếc, hãy nhớ rằng:

    "Tuổi thơ" đã ghi tên bạn vào danh sách những hành khách từng ghé trạm. Trong "Tuổi thơ" vẫn có hình bóng bạn.

    Và trong bạn, chắc chắn, mãi mãi có "Tuổi thơ".

    Bạn có biết không, khoảnh khắc bạn lưu luyến bước chân lên chiếc xe khổng lồ đặng tiếp tục cuộc hành trình, khoảnh khắc bạn lấy tất cả sự dũng cảm bé nhỏ ấy để buông tay "Tuổi thơ", "Tuổi thơ" đã nói rằng:

    "Thân chào bạn.

    Có thể trải nghiệm của bạn tại nơi đây rất tốt, cũng có thể không. Nếu tốt, chúng tôi hy vọng mình sẽ mãi là liều thuốc chữa lành tâm hồn bạn suốt cả cuộc đời. Nếu không tốt, chúng tôi rất lấy làm tiếc. Tuy nhiên, chúng tôi hy vọng bạn sẽ đừng vì thế mà bỏ cuộc, mong bạn sẽ mạnh mẽ tiếp tục chuyến đi dài, chắc chắn trạm dừng kế sẽ phục vụ bạn chu đáo hơn.

    Chuyến đi dài hẳn có lắm mỏi mệt, để hành lý nhẹ hơn, xin hãy chỉ mang theo ước mơ và hạnh phúc, mọi nuối tiếc, muộn phiền, xin hãy để lại đây. Bất kỳ lúc nào, nếu nhớ chúng tôi, bạn có thể quay đầu lại nhìn, nơi cuối chân trời, sẽ mãi có một dấu chấm bé xíu - là chúng tôi đấy. Từ một nơi rất xa, chúng tôi luôn dõi theo bạn. Và cũng chẳng sao đâu, nếu ký ức về chúng tôi dần phai nhòa trong tâm trí bạn. Bởi lẽ, quên đi cũng là một cách trưởng thành.

    Ngoan nào, đừng khóc. Khi rời khỏi trạm này, bạn chính là người trưởng thành. Người trưởng thành không khóc nhè đâu.

    Đừng sợ, ai rồi cũng phải lớn mà. Chẳng phải bạn cũng từng mơ ước được lớn lên sao? Không cần lo lắng, những trạm kế tiếp rất tuyệt vời đấy, mau thử xem!

    Thân chúc bạn thượng lộ bình an.

    Chân thành cảm ơn bạn.

    Vĩnh biệt."

    Lời cuối cùng nghe thật nhẹ. Nhẹ đến đỗi vô tình bị gió cuốn đi xa..

    -Hết-​
     
    Chỉnh sửa cuối: 28 Tháng tư 2025
  2. Đăng ký Binance
  3. Can Qua Tiết Trực

    Bài viết:
    83
    Hai khoảnh khắc này gợi nhắc cho Can Qua về những kỷ niệm tuổi nhỏ.

    Quả thực chỉ có thể bước lên chuyến xe thời gian bằng tấm vé một chiều, để đi trọn con đường độc đạo nối giữa "ấu thơ" với "trưởng thành". Bên cạnh đó, trong tản văn này có nhiều chỗ rất thơ.

    Dù sao cũng xin chúc mừng tác phẩm đã hoàn thành và mong rằng Jo sẽ đạt được thành tích cao trong cuộc thi. ^^

    Hy vọng tuần thi kế tiếp, chúng ta có thể tái ngộ rồi cùng giao lưu, tranh tài *qobe 25*
     
    Hoa Nguyệt PhụngJohanna thích bài này.
  4. Johanna Every story needs a happy ending

    Bài viết:
    168
    Mình cảm ơn @Can Qua vì đã dành thời gian đọc tản văn của mình. Mình biết có đôi chỗ vẫn còn lủng củng nhưng cảm ơn bạn nhiều lắm vì đã khích lệ mình. Hy vọng bạn cũng sẽ đạt giải cao nhé!
     
    Hoa Nguyệt PhụngCan Qua thích bài này.
  5. Can Qua Tiết Trực

    Bài viết:
    83
    Là lá la! Chúc mừng @Johanna đã thắng giải nhe. Tung hoa, tung hoa ^^

    *qobe 5*
     
    JohannaHoa Nguyệt Phụng thích bài này.
  6. datcompa1 Ghét nắng nhất!!!

    Bài viết:
    266
    Chào bạn! Chúc mừng bạn đã đoạt giải Ba. Sau đây là nhận xét của các giám khảo ạ.

    GK1:

    Bài viết của bạn rất giàu cảm xúc, nó gợi nhiều suy ngẫm về tuổi thơ, về sự trưởng thành. Xin phép đưa ra một vài chia sẻ nho nhỏ để bài viết thêm phần sâu sắc và mượt mà hơn nhé!

    Mở đầu: Cách bạn ví cuộc đời như một chuyến xe một chiều và tuổi thơ là trạm dừng đầu tiên, nó rất hình ảnh và dễ đi vào lòng người. Tuy nhiên bạn có thể kết nối hai đoạn đầu tiên lại một cách tự nhiên hơn. Ví dụ, sau khi nói về con đường một chiều của cuộc đời, bạn chuyển ý sang các trạm dừng một cách trực tiếp hơn: "Trên chuyến xe cuộc đời ấy, trạm dừng đầu tiên mà mỗi người ghé qua mang tên 'Tuổi thơ'."

    Phần hồi tưởng: Những kỷ niệm bạn chia sẻ rất chân thật và gần gũi. Tuy nhiên, danh sách các kỷ niệm có thể hơi dài và mang tính liệt kê. Bạn có thể nhóm một vài kỷ niệm chung chủ đề lại với nhau hoặc chọn lọc những chi tiết đắt giá nhất để làm nổi bật hơn. Ví dụ, bạn có thể tập trung vào cảm xúc về ngôi nhà, về tình bạn đầu tiên, hoặc về những bài học từ những "trận đòn".

    Sự nuối tiếc và chấp nhận: Đoạn này thể hiện rõ sự trưởng thành và chấp nhận quy luật của thời gian. Câu hỏi "lớn lên rồi, tuổi thơ có về không?" và câu trả lời "Không" rất mạnh mẽ, thực tế.

    Lời nhắn nhủ của "Tuổi thơ" : Đây là một ý tưởng rất sáng tạo và cảm động. Việc nhân cách hóa "Tuổi thơ" và để nó nói lời tạm biệt tạo nên một cái kết đầy ý nghĩa, mang tính chữa lành.

    Nói thêm một chút phần này:

    Ngôn ngữ của bạn rất giàu cảm xúc, thể hiện rõ sự luyến tiếc và trân trọng tuổi thơ. Hãy tiếp tục phát huy điều này nhé!

    Thấy rằng bạn đã sử dụng một số hình ảnh gợi cảm như "ngôi nhà đơn sơ với cái gác đổ giả", "chiếc cầu thang bằng sắt với mỗi bậc thưa". Bạn có thể khai thác thêm những hình ảnh tương tự để làm cho bài viết thêm sinh động hơn. Ví dụ, bạn có thể miêu tả cụ thể hơn về "cô bạn thân đầu tiên thời tiểu học" hoặc cảm xúc khi thả cánh diều yếu ớt.

    Thỉnh thoảng đôi chỗ câu văn hơi dài và có nhiều ý nhỏ. Bạn có thể thử chia thành những câu ngắn hơn để tăng nhịp điệu và sự mạch lạc nha. Ví dụ câu "Mặc dù theo sự trêu đùa của thời gian, tất cả những ký ức ấy dần trở nên mơ hồ và vụn vặt. Đến đỗi, đôi khi tôi còn tự hỏi rằng, liệu những gì tôi đang nhớ có thật sự là tuổi thơ của mình chăng? Hay chỉ là do tôi tự tưởng tượng.." có thể tách thành hai câu để dễ theo dõi hơn.

    Bạn đã sử dụng từ "điếng người" khá mạnh trong ngữ cảnh bị cô bảo mẫu mắng. Có lẽ bạn nên cân nhắc một từ nhẹ nhàng hơn nhưng vẫn thể hiện được sự khó chịu hoặc tổn thương.

    Gợi ý phát triển thêm:

    Mặc dù là những kỷ niệm cá nhân, nhưng những cảm xúc về tuổi thơ và sự trưởng thành là điều mà nhiều người có thể đồng cảm. Bạn có thể khéo léo lồng ghép những suy nghĩ mang tính phổ quát hơn để kết nối với người đọc.

    Bài viết của bạn đã truyền tải thông điệp về sự trân trọng quá khứ và chấp nhận hiện tại. Bạn có thể làm rõ hơn thông điệp này ở phần kết luận, sau lời nhắn nhủ của "Tuổi thơ".

    Ví dụ một đoạn đã chỉnh sửa (chỉ là một gợi ý nhỏ) :

    "Trên chuyến xe cuộc đời một chiều, trạm dừng đầu tiên và có lẽ là khắc sâu nhất trong tâm trí mỗi người mang tên 'Tuổi thơ'. Người ta vẫn thường bảo 'Tình đầu là tình khó phai', và có lẽ những ký ức về tuổi thơ cũng mang một sức mạnh tương tự, cứ day dứt, xao xuyến mãi trong lòng.

    Tôi nhớ căn nhà nhỏ với chiếc gác xép ọp ẹp, nơi anh em tôi thường chạy nhảy rầm rầm mà chẳng mảy may lo sợ. Tôi nhớ chiếc cầu thang sắt cũ kỹ, mỗi bậc thưa đến nỗi chỉ cần sơ sẩy là hụt chân. Cả những buổi trưa hè oi ả, mẹ tạt gáo nước mát lạnh lên sàn nhà, chị em tôi lại thi nhau lăn lê, nghịch ngợm chẳng ngại bẩn. Rồi những lần năn nỉ ba mẹ cho xem thêm năm phút phim hoạt hình, những trận đòn roi nhớ đời vì không vâng lời, và cả cánh diều chao nghiêng trong gió chiều, mặc cho bàn tay bé nhỏ của tôi cố gắng níu giữ.."

    Nhìn chung, bài viết của bạn đã chạm đến những cảm xúc sâu lắng về tuổi thơ và sự trưởng thành. Với một vài chỉnh sửa nhỏ, bài viết sẽ trở nên mạch lạc, sâu sắc và lay động hơn nữa. Cảm ơn bạn đã tham gia cuộc thi.

    GK2:

    - Trình bày rõ ràng, ảnh bìa đẹp, nhưng nộp trễ thời hạn

    - Lời văn mộc mạc, chân thành cảm động

    - Nội dung thực tế gần gũi, có ý nghĩa sâu sắc, mạnh mẽ dứt khoát,

    Truyền được cảm hứng, nguồn năng lượng tích cực

    GK3:

    "Nội dung đầy cảm xúc, để lại trong lòng người đọc sự lưu luyến khôn nguôi, giống như trạm dừng" "tuổi thơ" "trong bài bạn đã viết. Tuy sẽ không quay lại được nữa, nhưng vẫn sẽ theo chúng ta đến suốt cuộc đời."
     
    Last edited by a moderator: 30 Tháng năm 2025
  7. Johanna Every story needs a happy ending

    Bài viết:
    168
    Mình xin cảm ơn ban giám khảo đã dành thời gian đọc và đưa ra lời nhận xét vô cùng chi tiết để giúp mình phát triển bản thân. Hy vọng rằng, ở những tuần thi sắp tới, mình sẽ có sự tiến bộ, không để ban giám khảo cũng như các bạn đọc phải thất vọng ạ.
     
    Tiên NhiCan Qua thích bài này.
  8. Johanna Every story needs a happy ending

    Bài viết:
    168
    Hí hí hí, cũng nhờ Qua và các bạn cổ vũ Jo tham gia đó ạ ^^
     
    Tiên NhiCan Qua thích bài này.
  9. Can Qua Tiết Trực

    Bài viết:
    83
    Khà khà! Giờ thì Qua thấy Qua mình đặt niềm tin chiến thắng ở Jo là hoàn toàn chính xác ^^

    *qobe 6*
     
    Tiên NhiJohanna thích bài này.
  10. Johanna Every story needs a happy ending

    Bài viết:
    168
    Chắc là chỉ may mắn tuần này thôi :)) Mọi người viết càng lúc càng lên tay, Jo phải cố gắng thêm nữa :))
     
    Tiên NhiCan Qua thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...