[Lyrics] Dỗi - Tuấn Hưng

Discussion in 'Việt Nam' started by Bao_Ngan12, Apr 22, 2025.

  1. Bao_Ngan12 WABI - SABI

    Messages:
    765
    Dỗi

    Thể hiện: Tuấn Hưng

    Sáng tác: Phúc Bồ

    Ca khúc "Dỗi" của Tuấn Hưng, sáng tác bởi Phúc Bồ, mang đến một làn gió nhẹ nhàng, dí dỏm nhưng cũng không kém phần sâu sắc trong cách thể hiện cảm xúc rất đời thường của con người – sự "dỗi hờn". Bài hát mang một tinh thần vui vẻ, pha chút hài hước nhưng ẩn chứa thông điệp về việc trân trọng những cảm xúc thật, dù là nhỏ nhặt nhất.

    Giai điệu bài hát mang hơi hướng hiện đại, pha giữa pop và R&B, dễ nghe, dễ ngấm. Ca từ giản dị nhưng gần gũi, đặc biệt là cách dùng từ "dỗi" – một biểu hiện cảm xúc phổ biến nhưng thường bị gắn mác "trẻ con" hay "yếu đuối". Thế nhưng ở đây, "dỗi" lại được nâng lên thành một nét đáng yêu, là "màu sắc của người yêu đời".

    "Dỗi" là một bản nhạc không cầu kỳ, không quá cao siêu, nhưng lại khiến người ta mỉm cười và thấy được giá trị của sự quan tâm, của việc được yêu thương đúng cách. Ai trong đời mà chẳng có những lúc "dỗi", và đôi khi, dỗi không phải là yếu đuối, mà là một cách rất đáng yêu để nhắc nhở người khác rằng: "Tôi cũng cần được quan tâm."



    Lời bài hát:

    Ai cũng là một ngôi sao trong cuộc đời của chính mình

    Lái con thuyền cảm xúc của trái tim đừng đứng hình

    Lúc khô khan lúc yêu thương thật chung tình

    Nhưng nhìn đi nhìn lại thì chẳng có ai là không biết dỗi

    Hôm nay không ai hiểu anh

    Không thì sao?

    Cả thế giới làm anh buồn

    Cả thế giới

    Đôi khi Tuấn Hưng chỉ dỗi hờn một chút thôi

    Dỗi hờn như đứa trẻ

    Ai dỗ đây?

    Dỗi một chút cho đời thêm đẹp

    Dỗi một chút cho tình thêm đậm đà

    Dỗi một chút chẳng lý do

    Dỗi khi không vừa ý thì mình dỗi thôi

    Ai mà chẳng dỗi đôi khi phải không

    Ai mà chẳng muốn được quan tâm

    Dỗi không phải yếu đuối đâu

    Dỗi là màu sắc của người biết yêu đời

    Sáng nay ai đã quên tách cà phê

    Xuất hiện với đôi mắt ủ ê

    Mặt ngoài thì hầm hố nam tính nhưng mà mau nước mắt cứ như phim Hàn Quốc

    Vợ con phải xếp hàng dỗ dành

    Hết bánh ngọt lại trà sữa cho anh

    Để Tuấn Hưng lại là Tuấn Hưng quay trở lại cả nhà vui

    Tuấn Hưng anh Tuấn Hưng ơi

    Anh đây anh đây

    Không muốn nhưng trong lòng hiền khô

    Tuấn Hưng anh Tuấn Hưng ơi

    Cố chấp thế đấy nhưng mà cũng rất

    Nhưng ai chạm vào điện thoại của anh

    Đừng bình luận trang phục của anh

    Đừng ai quên khen món anh nấu

    Anh cũng lắm lúc dỗi hờn

    Tuấn Hưng dỗi không dễ thương

    Hãy dỗ anh đi

    Để Tuấn Hưng trở lại bye bye dỗi hờn

    Khi không dỗi một chút cho đời thêm đẹp

    Dỗi một chút cho tình thêm đậm đà

    Dỗi một chút chẳng lý do

    Dỗi khi không vừa ý thì mình dỗi thôi

    Ai mà chẳng dỗi đôi khi phải không

    Ai mà chẳng muốn được quan tâm

    Dỗi không phải yếu đuối đâu

    Dỗi là màu sắc của người biết yêu đời
     
Trả lời qua Facebook
Loading...