Bài thơ: Tia nắng dỗi hờn Tác giả: Dương Tuấn Nắng là tia nắng ban mai Đậu trên xóm nhỏ, lăn ngoài nương xanh Giúp Mẹ hong áo cho anh Trong vườn trái chín trĩu cành hôm xưa. Nắng là tia nắng ban trưa Mồ hôi Cha đổ như mưa ngoài đồng Đợi ngày lúa trổ oằn bông Bát cơm mùa gặt ấm lòng trẻ thơ. Nắng chiều hát lý.. ầu.. ơ Có đôi hồn trẻ tình cờ yêu nhau Nắng tràn trên mấy buồng cau Nắng vun vén gốc mương trầu xanh dây. Hôm rày em chẳng qua đây Cho đêm mòn mỏi, cho ngày thênh thang Hờn chi nắng chẳng thiết vàng Giận chi em chẳng thèm sang bên này? Mùa hè là khoảng thời gian chúng ta dễ dàng cảm nhận bầu trời cao xanh không một gợn mây, những tia nắng vàng rót mật, có những cơn mưa rào bất chợt, tiếng ve kêu râm ran khắp cả một vùng.. Đặc biệt, mùa hè còn là mùa chia tay bạn bè, thầy cô và mái trường mang đến cho biết bao học sinh những cảm xúc, kỉ niệm khó quên. Do đó, mùa hè cũng là một chủ đề mà được các nhà văn, thi sĩ, nhạc sĩ khai thác. Trong bài thơ này không chỉ có họa, có hương mà còn có cả những thanh âm muôn vẻ của cuộc sống thường nhật. Các bạn có thể cảm nhận được khi đọc qua từng câu thơ, những hình ảnh rất mộc mạc, giản dị và lôi cuốn. Các bạn hãy cùng đọc và cảm nhận