[Lyrics] Duyên Chưa Nở Hoa - Phương Thanh

Thảo luận trong 'Việt Nam' bắt đầu bởi Bao_Ngan12, 14 Tháng tư 2025.

  1. Bao_Ngan12 WABI - SABI

    Bài viết:
    745
    Duyên Chưa Nở Hoa

    Thể hiện: Phương Thanh

    Sáng tác: Hoàng Hiệp

    Duyên Chưa Nở Hoa là một bản nhạc nhẹ nhàng, thấm đẫm triết lý nhân sinh và hơi thở Phật giáo, được thể hiện bằng chất giọng khàn đặc trưng, đầy cảm xúc của Phương Thanh. Ca khúc mang đến cảm giác như một lời thủ thỉ, nhắn nhủ với người, nhưng cũng là lời tự nhắc lòng mình về lẽ vô thường và duyên nghiệp trong cuộc đời.

    Câu hát "Chỉ là duyên chưa đến lúc nở hoa" có lẽ là tinh thần cốt lõi của toàn bài – một sự chờ đợi không khổ sở, một niềm tin âm ỉ rằng, nếu hữu duyên, sẽ lại có ngày gặp nhau, dù kiếp này hay kiếp khác.

    Ca khúc là một chuyến hành trình tâm linh, nơi cảm xúc và triết lý quyện hòa thành một dòng chảy lặng lẽ mà sâu sắc. Bài hát một lời ru tâm hồn cho những ai từng yêu, từng lỡ duyên, từng chờ đợi – để hiểu rằng, đôi khi, yêu không có nghĩa là giữ lấy, mà là tin vào sự tái ngộ ở một ngày nào đó.. khi duyên đã thực sự đến lúc nở hoa.



    Lời bài hát:

    Bọt nước tan trong hư không, như cơn gió lặng lẽ trôi.

    Cuộc gặp gỡ giữa ta với người, rồi cũng hóa thành mây trời.

    Nắm tay nhau giữa dòng đời, một phút cũng là duyên số.

    Đừng buồn chi cuộc tình chia ly, nhân duyên vẫn mãi nhiệm màu.

    Không tự đến, không tự đi.

    Tất cả theo nghiệp dẫn lối.

    Dẫu xa nhau, lòng chẳng sầu, vì duyên kia vẫn muôn đời trùng khơi.

    Nhân duyên trùng trùng, đến và đi như bóng mây chiều.

    Ai biết đâu ngày mai lại gặp, giữa cuộc đời trọng tiếng yêu.

    Gió mang bao lời muốn gửi, đến người dù cách xa muôn nơi.

    Nếu còn duyên thì ta sẽ thấy nhau giữa vô thường.

    Một hành trình của chân tâm.

    Rồi mai đây, ai biết được, nghiệp duyên lại nối thân tâm.

    Giá như anh hay 1 ai, có thể đến trong màn đêm.

    Bước chân đi đừng luyến tiếc, vì lòng này vẫn 1 màu.

    Không tự đến, không tự đi.

    Tất cả theo nghiệp dẫn lối.

    Dẫu xa nhau, lòng chẳng sầu, vì duyên kia vẫn muôn đời trùng khơi.

    Nhân duyên trùng trùng, đến và đi như bóng mây chiều.

    Ai biết đâu ngày mai lại gặp, giữa cuộc đời trọng tiếng yêu.

    Gió mang bao lời muốn gửi, đến người dù cách xa muôn nơi.

    Nếu còn duyên thì ta sẽ thấy nhau giữa vô thường.

    Một cơn gió, một giọt sương.

    Một đoạn đường, một lời hứa.

    Không mất đi, không nhạt phai.

    Chỉ là duyên chưa đến lúc nở hoa.

    Nhân duyên trùng trùng, điệp điệp, gặp gỡ rồi cũng tan đi.

    Nhưng ở đâu đó, trong dòng đời, vẫn có 1 ngày lại cùng nhau bước đi.
     
    TrangHV thích bài này.
  2. Đăng ký Binance
Trả lời qua Facebook
Đang tải...