Đam Mỹ [Edit] Đại Đạo Diễn - Vô Y YoYo

Discussion in 'Box Dịch - Edit' started by GiangNgan, Mar 13, 2025.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 41 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng lúc lựa chọn người để phỏng vấn, nàng đột nhiên có chút chần chờ.

    Dựa theo lệ thường, khi phỏng vấn một đoàn phim, chỉ cần không phải là siêu sao nào có cấp bậc áp chế đạo diễn, bên tổ tiết mục đều đem đạo diễn lựa chọn làm người phỏng vấn đầu tiên. Nhưng đạo diễn đoàn phim này là người nào đây? Nàng có chút hồ đồ.

    Kỳ thật theo lý mà nói, ai là đạo diễn rất dễ phân biệt, bởi vì mỗi đoàn phim đi tới chỗ đứng đều có tiềm quy tắc nhất định. Sau đó lại thông qua một ít cách nhìn "đạo diễn luôn có vẻ lôi thôi lếch thếch", khác hẳn với vẻ "khí chất sao kim lòe lòe sáng lên", tóm lại nhân viên sau màn cùng nhân viên trước sân khấu rất dễ phân chia, những MC như nàng sớm được duyệt vô số người, dù sao Karina có lòng tự tin kia, tuyệt đối sẽ không làm ra sự kiện chê cười ô long.

    Nhưng quả nhiên làm người đừng quá mức khẳng định, không ngờ nhanh như vậy liền xảy ra vấn đề.

    Karina do dự một giây, sau đó nàng quyết đoán nhìn màn ảnh cười khẽ nói:

    - Kế tiếp mọi người nhìn xem đoàn phim này, có thể nói là phúc lợi của những khán giả thích xem mặt! Tin tưởng chư vị cũng sẽ giống như tôi, đối với những soái ca mỹ nữ tràn đầy phong vị của quốc gia khác thật cảm thấy hứng thú đi? Bọn họ sẽ mang tới điện ảnh dạng gì đây? Tin tưởng đạo diễn sẽ cho chúng ta một đáp án..

    Sau đó nàng dùng khóe mắt lưu ý đoàn phim, tận lực đem động tác kế tiếp phóng tới chậm nhất, lưu lại cho bọn họ đủ thời gian phản ứng. Biết nàng kế tiếp cần phỏng vấn chính là "đạo diễn", đạo diễn chân chính sẽ cho nàng một sự phản hồi tương quan, nàng chỉ cần bắt được liền không thành vấn đề.

    Đoàn phim làm ra phản ứng nhanh hơn sự suy đoán của nàng rất nhiều.

    Nhưng nhìn "tiểu" soái ca bị mọi người nhường đường, Karina thật sâu hoài nghi giữa bọn họ có phải không có ai nghe hiểu được tiếng Pháp của nàng hay không.. đứa bé trai này thế nhưng chính là đạo diễn? Thượng Đế a! Ngài cũng thật biết nói giỡn với tôi!

    Đúng vậy, ở trong mắt người phương Tây, bộ dạng của Chu Tử Mặc thật sự quá non một chút, cơ hồ sẽ không ai tin tưởng hắn đã trưởng thành. Hình tượng như vậy cùng "đạo diễn" trong mắt quần chúng thật kém quá xa!

    Chu đạo diễn có lẽ không biết mình thêm một lần bởi vì tuổi mà bị xem thường, hắn tiến lên một bước, hướng microphone thuật lại một ít tương quan về bộ phim điện ảnh của mình, còn thuận tiện giới thiệu mấy diễn viên, vì bọn họ tranh thủ vài màn ảnh, có thể nói tiếng Pháp lưu loát, vượt ngoài hình tượng tầm thường, người xem trước ti vi rất khó không nảy sinh ấn tượng khắc sâu về hắn.

    Người Trung Quốc, phim khoa học viễn tưởng, đạo diễn vị thành niên.. đoàn phim không có danh tiếng gì, bọn họ cơ hồ đem toàn bộ nguyên tố loại phim rác rưởi tập trung hoàn toàn..

    Nhưng Liên hoan phim trọng yếu nhất chính là trăm hoa đua nở, ở trong này, cơ hồ có thể tìm tới toàn bộ điện ảnh kỳ lạ nhất, mọi người cũng không kinh sợ nếu thấy đề tài quái dị.

    Thời gian phỏng vấn của bọn họ tổng cộng chỉ có năm phút đồng hồ, nghe như không thấm vào đâu, nhưng đã vượt qua thời gian phỏng vấn của đoàn phim trước đó không ít, mãi cho tới khi đoàn phim kế tiếp đợi một lúc lâu mới đem bọn họ thả cho qua.

    Ở địa phương cách được khá xa, Isa mặc váy dài vàng nhạt ôm cánh tay John Raymond, trên mặt vẫn duy trì biểu tình mỉm cười, môi cơ hồ không nhìn thấy đang khẽ nhúc nhích hỏi:

    - Người kia là người Trung Quốc gặp được ngày hôm qua, đúng không?

    Sắc mặt Raymond có chút xanh mét, hắn nghiêng đầu liếc mắt qua bên kia một cái, làu bàu một câu:

    - Rác rưởi!

    Isa không thèm để ý liêu liêu tóc, khinh thường nói:

    - Thật không nghĩ tới, còn trẻ như vậy đã có thể làm đạo diễn. Sẽ không phải là quay loại phim dành cho con nít đi? Johnny, em dám đánh cuộc, tiểu tử đó khẳng định có người cha có tiền.. ân, hoặc là cái gì đó khác, anh biết.

    Raymond cười theo một tiếng, hắn hiển nhiên thật thưởng thức lời nói này, sắc mặt trở nên tốt hơn nhiều.

    Isa không ngừng cố gắng bổ sung nói:

    - Johnny thân ái, em cho rằng anh hoàn toàn không cần phản ứng đứa con nít Trung Quốc kia, phải biết rằng tuy tiền ở đại đa số tình huống có thể đảm đương nước cờ đầu, lại tuyệt đối sẽ không làm cho người có tài hoa chân chính hổ thẹn. Đứa nhỏ kia sẽ hiểu được chuẩn tắc chân chính trên thế giới này. Huống chi.. Cannes không thích người Trung Quốc, giống như em cùng anh như vậy, ok?

    Raymond nhẹ nhàng gật đầu, trong lòng hắn cực kỳ vui mừng.

    Nhưng Cannes có thể sa đọa tới loại tình trạng này, làm trong lòng hắn thật khó chịu.

    Có lẽ tam thời mắt không thấy tâm không phiền, là lựa chọn tốt nhất hiện giờ.

    Đi đến thảm đỏ, tiếp tục tham gia xong tiệc rượu kế tiếp, biểu diễn quá trình xuất hiện xem như đã xong xuôi.

    Năm nay điện ảnh được đẩy mạnh là một bộ phim truyện ký đến từ nước Pháp, chủ yếu kể lại cả đời của quốc vương Louis 14, đoàn phim Chu Tử Mặc cũng ôm tâm tình thưởng thức xem xong rồi, phải nói không hổ là danh đạo, có thể được tuyển làm điện ảnh được đẩy mạnh nhất định là cần một chút trình độ, cho dù Cannes bất công cho điện ảnh nước nhà như thế nào, cũng sẽ không đẩy ra một bộ điện ảnh không đủ tư cách làm cho người ta xem rồi cười nhạo. Điện ảnh truyện ký tuy tối nghĩa, nhưng đạo diễn quay chụp góc độ thật xảo diệu, hắn lợi dụng một tiểu nhân vật làm lời dẫn, ở giữa thật nhiều nghịch thuật đan xen, cả bộ phim tràn ngập vẻ hài hước màu đen, có thể nói tác phẩm xuất sắc.

    Nhưng điện ảnh của người khác dù tốt thế nào, cũng sẽ không khiến cho Chu Tử Mặc bị đả kích, bởi vì hắn tự tin bộ phim của mình tuyệt đối sẽ không thua.
     
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 42 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trừ bỏ điện ảnh được đẩy mạnh chiếu phim, hôm nay còn có hơn mười bộ phim cũng bán vé chiếu phim, khán giả có thể một mình mua vé vào xem một bộ, cũng có thể mua loại vé suốt, sau đó tùy tiện đi bất kỳ rạp nào xem bất kỳ bộ phim nào, nếu không thích có thể tiếp tục tùy thời rời đi đổi xem bộ khác.

    Cho nên lúc mới bắt đầu, khán giả không rõ sự tình đều lựa chọn phim điện ảnh có danh tiếng mà xem, là vì đạo diễn mà tới, hoặc là vì diễn viên mình yêu thích mà tới. Điều này làm nhân số xem phim "hấp dẫn" cùng "không hấp dẫn" chênh lệch thật lớn – có rạp trước cửa sắp xếp hàng dài, có trước kia có thể giăng lưới bắt chim, phân biệt vô cùng rõ ràng.

    Nhưng theo từng ngày trôi qua, toàn bộ điện ảnh đều từ từ tích lũy danh tiếng của mình, như vậy sau mỗi buổi chiếu phim kế tiếp, hấp dẫn cùng không hấp dẫn rất có thể sẽ nghịch chuyển. Giống như là không phải ai nổi danh ai vô danh, hết thảy đều thuộc điện ảnh, ý tưởng của khán giả chính là đơn giản như vậy, hay thì chen chúc đi xem, dở thì không ai phản ứng. Hàng năm ngày lễ điện ảnh, đều sẽ xuất hiện mấy bộ hắc mã nghịch tập, nói thật, tiết mục như vậy kỳ thật rất có ý tứ, không ít người thích nghe ngóng những tình hình này.

    La Mordin chính là một trong những người xem như vậy.

    Hắn còn có một thân phận – là người soạn cảo tự do cho vài tờ báo. Cùng lúc đó, hắn còn thường xuyên viết một ít bình luận điện ảnh phong cách cũng không quá đứng đắn, đặc biệt phát trên diễn đàn công chúng có tên là "Nhà điện ảnh", bởi vì quan điểm độc đáo, dùng từ sắc bén, hắn đã trở thành danh nhân trong diễn đàn, mỗi lần phát ra bình luận đều sẽ nhanh chóng được đẩy lên thành đề tài hấp dẫn, cao cao bắt ở trang đầu.

    La Mordin phi thường thích xem phim, đây là công việc của hắn, cũng là niềm vui của hắn.

    Khẩu vị phi thường tạp, cũng không xoi xét đề tài cụ thể nào, cũng không có thành kiến quốc tịch chủng tộc linh tinh, càng sẽ không bị "danh nhân" nào lôi kéo, cho nên nói tóm lại, hắn là một người "công bình" khó được. Tốt chính là tốt, không tốt chính là không tốt, có thể đây cũng là bí quyết mà hắn có thể thành công đi?

    Lúc bình thường hắn đều lưu luyến trong những rạp chiếu phim, chọn lựa bộ phim đáng giá xem nhất. Bởi vì danh khí càng lúc càng lớn, kỳ thật đã có không ít điện ảnh lúc chiếu lần đầu đã đặc biệt gởi vé mời xem phim cho hắn, nhưng hắn bình thường rất ít nhận, dù sao làm người bình luận điện ảnh, vẫn là tốt nhất đứng ở góc độ công chính khách quan, nếu hắn tiếp nhận vé mời tặng, thậm chí nhận lễ vật chẳng hạn, như vậy lúc hắn sáng tác bình luận điện ảnh khẳng định sẽ bị ảnh hưởng, mà đây là điều hắn không cách nào chịu được. Vì thế hắn tình nguyện chính mình bỏ tiền mua vé xem phim là tốt nhất.

    Mà hàng năm trong ba loại lễ điện ảnh lớn, với hắn mà nói, chính là một hồi tiệc mừng thật lớn.

    Sáng sớm mua vé suốt, hắn thề trong mười hai ngày mình phải đem toàn bộ điện ảnh đều xem qua một lần!

    Hôm nay là ngày hôm sau buổi lễ khai mạc.

    La Mordin vừa xem xong một bộ phim nghệ thuật tối nghĩa khó hiểu.

    Bộ phim này thước đo thật lớn, chủ yếu là quay xung quanh một đám kỹ nữ, lạm giao, hít thuốc phiện, tinh thần phân tách, nhìn ra được đạo diễn John Raymond trong đầu có rất nhiều ý tưởng, nhưng theo La Mordin xem ra, người này có chút quá mức lòng tham, năng lực của hắn căn bản không chống đỡ nổi suy nghĩ cơ cấu của hắn muốn biểu đạt, sau đó kỹ xảo biểu diễn trong phim cũng quá mức vụn vặt cùng tố chất thần kinh, đạo diễn tựa hồ muốn theo đuổi cảm giác bí hiểm, nhưng kết quả làm cho cả bộ điện ảnh bị hắn cắt được phá thành mảnh nhỏ, nói năng lung tung. Cả bộ phim có điểm sáng duy nhất chính là nữ diễn viên, ở phương diện kỹ xảo biểu diễn cũng có thể bị nàng làm được cũng không tầm thường.

    Nhưng cũng chỉ là như vậy, La Mordin nhu nhu trán mình, khép lại quyển sổ ghi chép suy nghĩ của mình, thở dài một hơi.

    Nếu như nói đối với công tác của mình còn có điểm nào bất mãn, chính là gặp được phim rác rưởi thì không cách nào tránh khỏi. Hắn tựa như một mỹ thực gia (nhà ẩm thực chuyên tìm kiếm món ăn ngon), trời nam đất bắc tìm kiếm mỹ thực, đôi khi có thể ăn vào món ngon tuyệt đỉnh, nhưng đôi khi đầu lưỡi mẫn cảm cần bị tội. Mỗi khi xem một bộ phim rác rưởi, hứn đều có cảm giác như nguyên khí đại thương, thật sự là tệ hại!

    Hắn định nghỉ ngơi một chút lại tái chiến, nhưng đang đi tới, trong lúc vô ý hắn nhìn thấy một tấm áp phích thật lớn bày trước một cửa rạp chiếu phim.

    Hắn kìm lòng không được nghỉ chân nhìn xem.

    Áp phích này.. phi thường đặc biệt.

    Nửa bộ phận trên của áp phích là một mảnh tinh không vô ngần, phi thường quảng mạc cuồn cuộn, sau đó trong tinh không có một ngôi sao lớn nhất lại bắt mắt nhất, chỉ cần lưu ý một chút, có thể phát hiện đó cũng không phải là một chấm nhỏ, mà là một phi thuyền vũ trụ hàng không màu bạc.

    Bên dưới poster, là nước biển màu xanh đậm.

    Một tòa thành trì lờ mờ còn chứng kiến được hình dáng, tựa hồ bị bao phủ bởi một lớp khăn che mặt thần bí lẳng lặng sừng sững nơi đó, tràn ngập một cỗ ý vị tang thương. Không có rong rêu gì, cũng không thấy có cá tôm, nhưng bên trong vách tường đổ có thể lờ mờ nhìn thấy vài hình dạng âm ảnh cổ quái – âm ảnh ở trong nước gợn có vẻ cũng không rõ rệt, nhưng chỉ cần tiếp cận nhìn kỹ mà xem, liền thấy tận đáy lòng dâng lên một cỗ rét lạnh thật sâu. Đáng tiếc vô luận quan sát cẩn thận như thế nào, cũng căn bản không thấy rõ được vật kia rốt cục là cái gì.
     
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 42 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bộ phận trung gian của poster, là hai hàng chữ màu bạc – màu bạc xen lẫn màu lam – cùng màu lam xen lẫn màu đen thay đổi dần dần – Atlantis.

    Mặt trên hình như là Trung văn? La Mordin không nghiên cứu qua Trung văn, nhưng hắn nhớ mang máng loại chữ vuông phiền phức mà tràn ngập mỹ cảm thần bí hẳn chính là Trung văn. Phía dưới có một hàng chữ chú thích bằng Anh văn cùng Pháp văn, so sánh với Trung văn phía trên mà nói, hàng chữ bên dưới có vẻ tương đối nhỏ, nhưng đồng dạng thập phần có mỹ cảm.

    Cho nên đây là một bộ phim khoa học viễn tưởng kinh dị do người Trung Quốc quay chụp?

    La Mordin nổi lên một ít hứng thú.

    Chủ yếu là vì poster được thiết kế rất có cảm giác, loại cảm xúc khuynh hướng như bức tranh, còn có bầu không khí được tô đậm đều tương đối thú vị. Hơn nữa hắn phải thừa nhận, nguyên nhân càng chủ yếu là hắn muốn mượn bộ phim này thay đổi đầu óc – theo trên poster có thể thấy được, bộ điện ảnh này càng khuynh hướng phim thương mại, mọi người đều biết phim thương mại thoạt nhìn càng thoải mái hơn phim nghệ thuật, thể nghiệm xem phim thật sảng khoái, hắn thật sự là bị bộ phim vừa rồi gây buồn bực, thay vì trở về rối rắm, chi bằng dùng một bộ phim khác lấn át phủi nó ra khỏi đầu mình.

    Nếu đây là một bộ phim vĩ đại đương nhiên là tốt lắm, nếu nó lại là phim rác rưởi, loại đề tài rác rưởi thế này sẽ cung cấp càng nhiều hài hước cho hắn, vì hồi báo nó hắn sẽ sáng tác ra một phần bình luận điện ảnh càng dài hơn!

    Nghĩ xong La Mordin đi vào rạp chiếu bộ phim này. Nơi cửa còn có người đứng phát kính mắt 3D, La Mordin không thể nhịn cười, vì sao bây giờ còn có người dùng loại mánh lới này a, loại phương thức xem phim buồn cười như vậy không phải sớm bị dòng chính đào thải rồi sao? Người Trung Quốc vẫn còn lưu hành?

    Hắn ngồi xuống một cái ghế hơi dựa ở phía sau.

    Toàn bộ người xem trong rạp đại khái đếm qua phỏng chừng còn chưa được năm mươi người. Đây cũng là một thành tích so sánh thảm thiết.

    La Mordin nhìn lên màn hình lớn, lúc này điện ảnh đã bắt đầu được một lát, hắn không biết cụ thể có bao nhiêu phút, bây giờ nhìn rất có thể sẽ ảnh hưởng thể nghiệm bộ phim, nhưng mặc kệ nó, hắn cũng không đợi được lần xem tiếp theo.

    Đeo kính mắt, sau đó, hắn giật mình há hốc miệng!

    Điện ảnh 3D, lại được xưng là phim lập thể.

    Từ năm 1839, nhà khoa học nước Anh Charles tước sĩ liền căn cứ hiện tượng "hai con mắt của nhân loại thành hình bất đồng" phát minh ra một loại kính mắt lập thể, mà đây cũng là nguyên lý cho kính mắt 3D sau này. Sau đó ở năm 1922, trên thế giới bộ điện ảnh 3D "Sức mạnh của ái tình" liền ra đời, sau đó mãi tới thập kỷ 50 của thế kỷ 20, điện ảnh 3D tiến nhập thời kỳ hoàng kim đầu tiên.

    Rất nhiều phim điện ảnh 3D liền như vậy được chế tạo đi ra, nhưng đây gọi là phim nổi, phần lớn đều lấy "chỉ hướng người xem vật thể, hoặc là dùng mánh lới người xem xe lửa vân vân, đạo diễn chân chính ưu tú chưa bao giờ muốn làm loại phim này, mà khán giả nhất thời bị những thứ mới lạ hấp dẫn hiển nhiên cũng không dễ dàng lấp đầy khẩu vị, hơn nữa khi đó đeo kính 3D xem lâu khiến cho người dễ choáng váng, đau thần kinh, thể nghiệm khi xem phim cực kỳ không xong, cho nên sau cao triều đi qua, điện ảnh 3D hoàn toàn xuống dốc, chỉ có chút tiểu đạo diễn bất nhập lưu còn chấp nhất cho việc lợi dụng mánh lới này để dương danh lập vạn.

    Nhưng có lẽ do yên lặng quá lâu, bắt đầu từ niên đại 80, loại điện ảnh 3D lại có chút dấu hiệu muốn sống lại. Nhưng cho dù là như vậy, cũng chưa có tác phẩm kinh điển ra đời.

    Nhìn poster bộ phim khoa học viễn tưởng kinh dị Trung Quốc, thế nhưng cũng là đánh lên cờ hiệu phim 3D, La Mordin thật sự thập phần dở khóc dở cười, độ chờ mong với điện ảnh cũng tự động hạ thấp mấy điểm, nếu không phải đã đi vào hắn thật muốn lập tức quay đầu rời đi, miễn ở trong này lãng phí thời gian.

    Nhưng vừa đeo kính mắt, hắn thật sự vạn phần may mắn chính mình không bị thành kiến che kín ánh mắt, lựa chọn tiến vào nhìn xem.

    Đập vào mi mắt là nước biển mênh mông vô bờ.

    Nước biển phi thường chân thật, trình tự quang ảnh cùng sống động đập vào mặt mà đến, quả thực giống như chính bản thân lặn xuống biển khơi, đang xuyên thấu qua một mặt kính thủy tinh trong suốt nhìn ra bên ngoài.

    Một màn ảnh nhìn xuống, thành thị thần bí dưới nước trong poster rõ ràng rành mạch sừng sững nơi đó.

    Nhưng ngược lại, một chiếc phi thuyền vũ trụ tràn ngập vẻ đẹp công nghệ cao lạnh lẽo chỉ lộ ra một phần nhỏ, nơi đó có một cánh cửa chậm rãi mở ra, bên trong đát đát đát chạy ra một chiếc xe thăm dò dưới nước màu bạc.

    Sau đó góc nhìn thay đổi, ba người trong xe đang hưng trí bừng bừng nhìn ra bên ngoài – thanh niên thoạt nhìn thật hoạt bát kích động kêu to, người đàn ông cà lơ phất phơ đang liều mạng chà xát hai tay, miệng liên tục lẩm bẩm:" Chúng ta phát tài a!". Mỹ nữ tóc ngắn ngồi phía sau nhẹ nhàng liếc mắt, trong tay đùa nghịch một trang bị vòng tròn giản đơn, hướng thành trì đối diện cách đó không xa không ngừng tham chiếu.

    Loại cảm xúc khuynh hướng hình ảnh! Người Trung Quốc đột nhiên mở cúp sao?

    Kỳ thật La Mordin từng xem qua vài bộ phim điện ảnh Trung Quốc.

    Ở trong ấn tượng của hắn, người Trung Quốc am hiểu nhất quay chụp đề tài cảnh sát tội phạm bắn nhau, đề tài võ thuật (cổ đại), còn có đề tài nhân dân tầng dưới chót của thời kỳ đặc thù, ít nhất những phim hắn xem qua đều là như thế. Giá thành nhỏ, cũng không theo đuổi chất liệu hình ảnh, đã tràn ngập một loại cảm giác chất phác đặc thù. La Mordin chưa từng đi Trung Quốc, nhưng thông qua xem điện ảnh chỉ cần nhắc tới Trung Quốc trong đầu hắn liền hiện ra vài từ mấu chốt, chính là nhiều người, đánh nhau giỏi, còn có mái tóc thắt bím dài để nửa đầu, phía trước cạo trọc, vẻ mặt vằn vện vẽ kiểu hí khúc, anh dũng không sợ chết, sườn xám, áo bông hoa..
     
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 43 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đó là mấy ý tưởng lưu ấn tượng sâu nhất cho hắn, có lẽ cùng Trung Quốc trong hiện thực không có quan hệ, nhưng nói thật, truyền thông thế giới phương Tây chưa bao giờ đưa tin tin tức có quan hệ tới quốc gia kia, ngẫu nhiên vụn vặt vẫn là tin tức đả kích nói xấu chiếm đa số, La Mordin chỉ là một nhà bình luận điện ảnh mà thôi, trừ bỏ điện ảnh, những gì khác hắn kỳ thật cũng không quan tâm.

    Nhưng hôm nay, hết thảy ấn tượng vốn có đều bị phá vỡ.

    La Mordin hung hăng rùng mình một cái.

    Điều này rất giống như nhà anh có một vị hàng xóm chưa bao giờ giao tiếp, hắn đưa cho anh ấn tượng thật ngay mặt – tỷ như cần cù dũng cảm thiện lương cố gắng, đồng thời cũng có ấn tượng phản đối – tỷ như thô lỗ dơ bẩn cùng ngu muội lạc hậu, sau đó đột nhiên có một ngày, anh phát hiện người ta không biết từ khi nào đã xây xong một tòa biệt thự, chạy xe thể thao sang quý, quần áo hoa lệ một tay kéo mỹ nữ, gõ cửa nhà anh mời anh đi nhà họ tham dự một party xa hoa..

    Đúng! Chính là loại cảm giác không cách nào hình dung này!

    Thậm chí làm cho La Mordin thất thần nên xem nhẹ nội dung bộ phim!

    Đúng vậy, điện ảnh Trung Quốc từng lấy được một ít giải thưởng của Cannes – giải thưởng cây cọ vàng cũng tốt, đạo diễn giỏi nhất cũng tốt, vài bộ điện ảnh kia hắn cũng sẽ không bỏ qua, đích thật lập ý rất sâu khắc, có thể làm người luôn hồi ức là một bộ điện ảnh thật hay, có thể nói hắn cũng có ấn tượng với Trung Quốc chính là từ những điểm đó. Chúng nó hẳn nên đạt được vinh dự như vậy, dù sao phim hay nên được khen thưởng, đây là ước nguyện ban đầu của ban tổ chức Liên hoan phim, phá hủy công bình như vậy, Liên hoan phim sẽ dao động hòn đá tảng xây nên tên tuổi của mình, làm một nhà bình luận điện ảnh chuyên nghiệp, hắn đương nhiên không muốn nhìn thấy một kết cục như thế.

    Nhưng mà..

    Hiện tại ý tưởng của hắn rất lệch khỏi quỹ đạo chuyên nghiệp của mình, rất trộn lẫn hàng lậu..

    Nhưng mà, nhưng mà.. đầu óc La Mordin choáng váng run rẩy lên – phim lấy được thưởng chính là phim lấy được thưởng, đại điện ảnh là đại điện ảnh.

    Có bao nhiêu giải thưởng cũng chỉ có thể đưa tới lực chú ý nhất thời, mọi người đều biết chính là, dễ dàng nhất lấy được giải thưởng, tác phẩm điện ảnh được ban giám khảo xem trọng chính là loại điện ảnh không đạt được phòng bán vé lý tưởng. Mà lực ảnh hưởng chân chính có thể rơi xuống thực tế là cần khán giả đi vào rạp chiếu phim mới có thể thực hiện! Quầng sáng giải thưởng lớn, có lẽ đến cuối cùng, tuyên truyền long trọng cũng chỉ có thể làm cho một nhóm người cực nhỏ xem một hồi điện ảnh, còn lại đại bộ phận, thì nhiều nhất "nghe qua tên của bộ phim điện ảnh này, có chút quen tai", nhưng kinh điển gồm thâu cả phòng bán vé cùng thu hoạch lớn, có bao nhiêu năm mới xuất hiện được một bộ như vậy đây?

    Nếu nhảy vọt lên một cấp độ, anh sẽ phát hiện giải thưởng làm cho toàn bộ phim điện ảnh đều xua như xua vịt kỳ thật thuần túy chỉ là nghệ thuật, tùy tiện dùng từ ngữ gì tâng bốc, tóm lại chỉ thuần túy là người phụ trách cấp cho một tiêu chuẩn, ai hoàn thành được ai sẽ được khen thưởng, vì thế đừng động là thể loại nào, muốn khen thưởng? Cần chiếu theo quy tắc, anh nói anh am hiểu quay chụp loại phim thể loại nào đó, nhưng không khán giả thích xem, anh đi cầu độc mộc đi thật tốt, ngoài ra đều không cần, toàn bộ bị đào thải!

    Cho nên mỗi Liên hoan phim, từng giải thưởng điện ảnh đều có khẩu vị độc đáo của mình, vì thắng được những giải thưởng này, hàng năm các đại công ty điện ảnh đều cũng lượng thân làm theo yêu cầu vài bộ điện ảnh, chuyên môn dùng giành thưởng chà bức cách. Điều này rất khó tưởng tượng sao? Đây là trạng thái bình thường!

    Nếu La Mordin là người Trung Quốc, có lẽ hắn sẽ có một cách so sánh càng chuẩn xác hơn một chút, đó chính là – giống như thi vào trường cao đẳng, các đại nhân vật Bộ giáo dục hoàn toàn không cần phải quy định học sinh học cái gì, bọn hắn chỉ cần quyết định thi cái gì là được, sau đó tự nhiên mọi người sẽ theo một phương hướng cố gắng, những người có phương hướng đi khác biệt ngoại trừ có số ít người may mắn, ngoài ra đều tự nhiên đào thải.

    Mà bộ điện ảnh hắn đang xem chính là điển hình "hướng đi khác biệt".

    Đập vào có chút quá mức mãnh liệt, thế cho nên làm cho nhân viên bình luận điện ảnh có tinh thần cực kỳ chuyên nghiệp như La Mordin cũng bắt đầu không tự chủ được lo lắng những điều thuộc ngoài vòng điện ảnh.

    Điện ảnh không chỉ là điện ảnh, vẫn là chính trị..

    Đủ rồi! Ngừng lại! Chính mình cũng không phải chính khách nóng vội cho ích lợi, hắn duy nhất cần quan tâm là chất lượng điện ảnh như thế nào, có xứng đáng với đặc hiệu hay không!

    Sửa sang lại suy nghĩ lung tung trong đầu, La Mordin toàn tâm toàn ý tập trung vào phim ảnh.

    Hai giờ sau.

    Trong hội trường lưa thưa bóng người, lại vang lên tiếng vỗ tay cực kỳ nhiệt liệt.

    Nhân viên đoàn phim đi lên trước đài, cùng nhau cúi mình vái chào, Chu Tử Mặc theo thường lệ đứng trước đài, trước tiên dùng Trung văn nói tiếng cảm ơn, tiếp theo phân biệt dùng Pháp văn, Anh văn lặp lại một lần. Mấy diễn viên trẻ tuổi đứng phía sau hắn thoạt nhìn cũng không được bình tĩnh như hắn, một đám gò má đỏ bừng, nếu nhìn kỹ còn có thể chứng kiến vài người nổi lên nước mắt. Điều này cũng không thể trách bọn họ, dù sao bọn họ cũng là lần đầu tiên xem trọn bộ phim hoàn chỉnh, ở trước màn hình lớn thật đã ghiền, phía trước những tiểu diễn viên còn bừa bãi vô danh lúc này làm sao lại không kích động? Hiệu quả bộ phim còn tốt hơn trong sự tưởng tượng của bọn họ gấp một vạn lần!
     
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 43 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giờ này khắc này, trong lòng bọn họ đều cảm thấy thật may mắn, có thể đi tham gia buổi casting như là trò đùa kia, thật sự là quyết định chính xác nhất từ khi lọt lòng cho tới nay!

    Lúc này La Mordin ngồi ở phía sau, vẻ mặt phức tạp nhìn phía trước mặt.

    Hắn nghe được cách đó không xa có hai người nhỏ giọng nói chuyện.

    Trong đó một người nói:

    - A, mau nhìn, người nói cảm ơn chính là đạo diễn! Ngày đó nhìn thấy hắn trên thảm đỏ, vẫn còn rất không tin đâu, không nghĩ tới người ta thật sự còn trẻ tuổi đã quay chụp được bộ phim tuyệt vời như thế!

    Người kia nói:

    - Chỉ là khuôn sáo bộ phim thương mại bình thường mà thôi, căn bản không tính là gì.

    Người trước nói:

    - Avon, em cũng thật nói không đúng ý nghĩ trong lòng mình, bộ phim này cũng không phải không hề dinh dưỡng, trừ bỏ đặc hiệu thì không đúng tý nào. Vừa rồi em rõ ràng xem thật chuyên chú, cuối cùng còn chảy nước mắt! Đừng cho là anh không phát hiện!

    Ngữ khí của người kia có vẻ thật xấu hổ, nàng hơi cất cao thanh âm:

    - Ai nói! Anh tuyệt đối là nhìn lầm rồi! Em mới không có khả năng khóc đâu!

    - Được rồi được rồi Avon, em không khóc được rồi đi? Không cần phải nói chuyện lớn tiếng như vậy, sẽ ảnh hưởng người khác!

    - Hừ! Nhưng em thừa nhận bộ phim này xem cũng thật hay, làm cho người ta càng thích hơn bộ phim xem hôm qua, em chán ghét những điện ảnh tiết tấu chậm có thể làm người buồn ngủ!

    - Tràn đầy đồng cảm! Nhưng nói trở lại, Avon, tuổi của đạo diễn cũng quá nhỏ, anh dám đánh cuộc hắn còn chưa lớn bằng chúng ta, nhưng người ta đã có thể đạo diễn ra tác phẩm lớn như vậy, còn nghĩ tới chính mình, thật cảm thấy có chút uể oải a!

    - Em cảm thấy chúng ta tốt nhất nên đổi lại đề tài, em cũng không muốn tự tìm tội chịu.. Bộ phim này làm cho em cảm thấy chỉ có một điều khó chịu nhất chính là, nó lại là dùng Trung văn! Xem phụ đề làm ánh mắt em đều đau, hơn nữa luôn mãi chỉ lưu ý phụ đề, rất nhiều nội dung vở kịch đều bị bỏ sót! Thật là đáng chết, đạo diễn không thể làm thành tiếng Anh sao?

    - Ân, kỳ thật anh cũng cảm thấy thật không có phương tiện, nhưng vừa nghĩ tới một đám người Châu Á lại nói tiếng Anh, vẫn cảm thấy có chút buồn cười a.. Ha ha, có được tất có mất, như vậy mới nguyên nước nguyên vị đi! Này, Avon, anh có một đề nghị.

    - Cái gì?

    - Hay là chúng ta xem thêm một lần đi? Có chút khâu nhỏ nhìn lại một lần khẳng định sẽ rõ ràng.

    - Được rồi, anh đã kiên trì.

    - Avon, em thật đúng là.. nếu thật sự không tình nguyện, anh một mình xem cũng được thôi! Không cần cố mà làm như vậy ha ha ha.

    - Cười cái rắm! Điện ảnh hết rồi, còn ngồi đây chờ bị người đuổi sao? Đi thôi đi thôi!

    La Mordin làm người đáng khinh nghe lén góc tường, chờ một đôi nam nữ rời đi, hắn mới xấu hổ phục hồi lại tinh thần, sửa sang lại cổ áo, hắn đứng dậy, cũng đi ra ngoài.

    Đứa bé trai người Trung Quốc thật sự là đạo diễn?

    Quay chụp chính là bộ điện ảnh mình vừa mới xem sao?

    Thế giới này làm sao vậy?

    Vẻ mặt La Mordin mờ mịt đi ra ngoài, hắn dừng chân trước tấm poster thật lâu, cuối cùng lấy ra cameras chụp lại tấm poster trước mặt.

    Hắn mở quyển sổ dùng ghi chép tâm đắc cùng ý nghĩ trong lòng mình, dưới đầu đề Atlantis, vẫn là trống rỗng, hắn một bên đi ra ngoài, theo ven đường mua một cái bánh hot dog đệm bụng, không có bao nhiêu rối rắm, hắn liền quyết định chủ ý – tựa như hai người kia, hắn phải xem thêm một lần mới được.

    Lúc này tinh thần cũng hồi phục một chút, La Mordin đón ánh mặt trời tháng năm nóng rát, thích ý duỗi lưng một cái, vừa rồi hắn ưu quốc ưu dân chính là đầu tóc bị tú đậu, hưởng thụ mỗi bộ tác phẩm điện ảnh tuyệt vời mới là ý nghĩa sinh mệnh của chính hắn, ý thức dân tộc hẹp hòi, ý thức chủng tộc gì đó là không thể thực hiện, dĩ vãng hắn luôn dè bỉu với thái độ này, hôm nay thật không biết đụng phải cái gì tà..

    Hiện giờ sói đã đến, nên đau đầu hẳn là chính phủ mà thôi đi?

    Ha ha ha, thật muốn nhìn xem phát triển kế tiếp nha! Nhất định sẽ rất là thú vị..

    Trong hội trường chậm rãi trống vắng.

    Đoàn phim bị nỗi bất ngờ thật lớn đập xuống đầu rốt cục đợi khán giả đã đi hết sạch, lúc này rốt cục không cần kiêng kỵ vấn đề hình tượng, đều là người trẻ tuổi, trong đó lớn tuổi nhất là nam diễn viên Ngô Quân Khởi, hắn còn chưa tới 35 tuổi, người ngoài còn xưng hắn là "tiểu sinh". Mọi người đưa mắt nhìn nhau, sau đó đồng thời tuôn ra tiếng hoan hô! Sau đó hai nữ diễn viên ăn ý lui ra sau một bước, còn lại năm nam diễn viên đem Chu Tử Mặc vây vào giữa, ba chân bốn cẳng đem hắn giơ lên, hung hăng ném lên giữa không trung!

    Chu Tử Mặc không kịp đề phòng bị độc thủ, cả người đột nhiên mất đi cân bằng, hoảng sợ gọi to một trận, sợ những người này không tiếp được hắn đem hắn ném xuống đất.. trận thế kia thật đẹp, hắn căn bản không dám nhìn!
     
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 44 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bị hạnh phúc thật lớn đập vào đầu óc mọi người giống như là bị chập mạch phát điên rồi, sói khóc quỷ gào đem Chu đạo diễn ném lên trời, ném đủ kiểu hình dạng, ban đầu Chu đạo diễn còn rất yếu thế hét lên vài câu, chờ chậm lại hắn bắt đầu lợi dụng quyền uy đạo diễn uy hiếp mọi người thả hắn, đáng tiếc căn bản không có hiệu quả, thanh âm run run khóc nức nở chẳng những không hề có lực uy hiếp, còn đặc biệt dễ dàng khơi dậy dục vọng trêu chọc trong lòng mọi người, Chu đạo diễn bị đoàn người ném lên vài chục lần mới rốt cục đầu óc choáng váng an toàn thả lại mặt đất.

    Chờ hắn phục hồi lại tinh thần, lập tức không thèm để ý hình tượng làm đạo diễn đem đám người đại nghịch bất đạo, ngỗ ngược phạm thượng đuổi theo bạo đánh một trận!

    Thời gian sung sướng mà điên cuồng chấm dứt thật nhanh, nhìn thời gian đã đến giờ ăn cơm trưa.

    Buổi sáng hôm nay mọi người kỳ thật vẫn chưa ăn no, tâm tình đều khẩn trương.

    Vỗ nhẹ lên bụng, Chu đạo diễn khẳng khái vung tay lên:

    - Đi thôi! Chúng ta đi ăn, tôi mời khách!

    Chia ra ngồi trên hai chiếc xe, bọn họ đi vào một nhà hàng nhỏ bề ngoài trang trí thật bình thường, mấy diễn viên kêu to nói Chu đạo diễn quá keo kiệt, đi xe suốt nửa giờ lại tìm một địa phương như vậy, thật vất vả đi tới nước Pháp nói thế nào cũng nên ăn một bữa tiệc lớn đi? Rất không có suy nghĩ!

    Chu đạo diễn mắt trợn trắng khinh bỉ bọn hắn:

    - Chẳng lẽ mọi người không nghe nói qua những lời nói như đại ẩn vu thị sao? Cao thủ chân chính ở dân gian a! Những nhà hàng đắt tiền xa hoa, bán chính là bầu không khí, chỉ thích hợp cho tình lữ đi lãng mạn một phen, nhưng hôm nay chúng ta tới để chúc mừng, tiếp theo còn muốn ăn ngon uống tốt, mọi người nghĩ muốn tìm được một tiệm ăn như vậy thật dễ dàng sao? Thật sự là không biết đủ!

    Lời này của hắn đích thực là sự thật, tìm được chỗ này cũng không dễ dàng, hắn vẫn lên quang não của mình, thông qua việc tìm kiếm xác định vị trí được tiệm ăn nhỏ này, chỉ có dân bản xứ hoặc là nhân viên chuyên nghiệp mới biết được nơi tốt như vậy, người bình thường thật đúng là tìm không ra.

    Hắn cũng đã thông qua điện thoại hẹn trước định xong vị trí, bằng không trực tiếp bổ nhào qua rất có thể tay không mà về.

    Đây là một tiệm ăn cái lẩu Trùng Khánh mở tại hải ngoại..

    Chờ đi vào cửa, vòng qua một tấm bình phong không tính lớn, một cỗ mùi hương chua cay cực kỳ mê người đập vào mặt mà đến, nhóm người ở hải ngoại xa xôi vừa rồi còn la hét đòi ăn món Pháp bỗng chốc tràn ra nước miếng.

    Vẫn là loại hương vị quen thuộc này a!

    Lúc chúc mừng, món ngon nhất chính là vây quanh nồi ăn lẩu! Đây mới gọi là không khí!

    Ông chủ là một vị lão gia tử dáng người gầy gò, thấy bọn họ tiến vào liền cười a a đón tiếp, khẩu âm bản địa Xuyên Thục liền vang lên, chào hỏi xong liền thúc giục nhân viên bưng một nồi uyên ương bằng đồng đặt lên bàn, nhanh nhẹn châm lửa. Nồi âm dương cá Thái Cực, một bên là nước lẩu chua cay đỏ rực, một bên là nước lẩu hải sản bơ theo kiểu hải ngoại, hai loại mùi vị hoàn toàn khác nhau đập vào mặt mà đến, thật là làm cho người ta thập phần không cầm giữ được!

    Bên cạnh bày thịt dê bò, đủ loại rau dưa, đương nhiên khiến người chú ý nhất vẫn là hải sản mới mẻ, cá tôm cua bạch tuộc hải sâm đều đủ, vài người nhìn thấy tình cảnh này làm sao còn chịu đựng được? Nhanh chóng ngồi xuống ghế, Chu Tử Mặc tuổi nhỏ nhất được mọi người đẩy lên chủ vị, đứa con ông chủ dời qua một thùng bia lớn, bật nắp mở ra vài lon, mọi người hưng phấn rót đầy, trước vui sướng đầm đìa uống một trận!

    - Chúc mừng phim điện ảnh của chúng ta thắng ngay từ trận đầu! Cạn!

    Ngô Quân Khởi ngồi bên trái Chu Tử Mặc, Trầm Bình Chương ngồi bên phải, trái thanh long phải bạch hổ, lần này hắn rốt cục không dùng lý do chưa đủ tuổi uống rượu nên trốn tránh, thoáng chốc khuôn mặt bạch ngọc liền hiện lên một tầng đỏ ửng, như là hoa đào mới nở, quả thực đẹp không sao tả xiết!

    Trầm Bình Chương ở bên cạnh nhìn thấy, trong lòng cấp tốc nhảy dựng! Hắn vội vàng sụp mí mắt, hung hăng uống một ly bia, bởi vì uống quá nhanh còn bị sặc một trận.

    Mọi người rốt cục không cần băn khoăn cười thành một đoàn, mắt thấy đồ ăn cũng đã sôi trào lên, sôi nổi cầm đũa chỉ nhìn xem ai nhanh chuẩn độc hơn ai! Làm gì còn hình tượng tốt đẹp khi đi thảm đỏ?

    Rick là người phụ trách thu mua điện ảnh tham dự Liên hoan phim Cannes cho New Line Cinema nước Mỹ lần này, từ sau khi Liên hoan phim bắt đầu, hắn liền chuyên tâm lưu ý tin tức về đủ loại phim nhựa tham gia Liên hoan phim, mong muốn chiếm trước tiên cơ có thể thu mua được phim đặc sắc nhất.

    New Line Cinema thành lập năm 1967, là một công ty sản xuất điện ảnh độc lập, năm 1979 chính thức tiến vào nghiệp sản xuất, một đường phát triển đi lên, sau thập niên 90 cũng đã trở thành công ty xuất hàng điện ảnh độc lập có lực ảnh hưởng phổ biến nhất trong bảy đại công ty. Ở năm 1993, tân tuyến bị Warner thu mua, có thể bởi vì tổng tài tân tuyến Thomas sau khi công ty bị thu mua vẫn còn giữ được cổ phần chủ yếu, hơn nữa còn được hưởng quyền kinh doanh tự chủ, cho nên tuy tân tuyến đã thuộc tập đoàn Time Warner, nhưng việc kinh doanh điện ảnh cũng không có tương quan gì với những ngành khác trong tập đoàn.

    Rick có được kinh nghiệm thu mua phim nhựa phong phú, chủ yếu dạng phim nhựa gì nên đi con đường gì sẽ kiếm lớn một số, hay là dùng giành giải thưởng, có thành công hay không, chỉ cần xem qua hắn đều có được đại khái đánh giá. Trước mắt chiến tích trọng yếu nhất của hắn là một tay thúc đẩy New Line Cinema hướng Fawkes mua phim điện ảnh Hongkong "Ninja thần thoại", bộ phim kia sau đó lấy được thành công, làm cho tầng quản lý Fawkes đau răng thời gian thật dài.

    Hàng năm hắn đi dạo vài buổi lễ điện ảnh trọng yếu, điều này đối với Rick mà nói là một hành trình đãi vàng thập phần thú vị, có thể dùng giá thấp nhất đào được bộ điện ảnh có giá trị, thật sự là chuyện làm cho người thật khoái trá!
     
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 44 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì ít nhiều cũng biết được một ít tin tức bên trong, trước khi Rick đi qua đã có vài bộ phim mục tiêu đang đợi quyết định – nhưng hắn luôn cố gắng thản nhiên một chút, dù sao New Line Cinema tuyệt đối không phải công ty đãi vàng duy nhất, luận lên tài đại khí thô, bọn họ cũng không phải cường đại nhất. Đây là một tràng đánh cờ, hắn là nhà sản xuất điện ảnh, cạnh tranh về ánh mắt với đồng hành, thứ tốt nếu bị người khác lựa đi cho nên việc này cũng không phải là một công việc thoải mái.

    Có lẽ từng nếm qua ngon ngọt ở Hongkong (Trung Quốc), Rick luôn lưu ý tác phẩm điện ảnh của quốc gia này. Hắn biết năm nay Cannes cũng có hai bộ điện ảnh Trung Quốc có tiếng hô sẽ lấy được thưởng rất cao, một bộ là phong cách văn nghệ "Như nước năm xưa", đạo diễn Vương Sinh từng được Cannes ngợi khen là đạo diễn giỏi nhất, hắn am hiểu quay chụp một ít bộ phim phong cách tinh tế, tinh điêu nhỏ mài, thường thường làm một bộ phim cần quay chụp nhiều năm, là một đạo diễn rất có phong cách. Một bộ là "Quỷ vào thôn", nghe nói là một phim hài kịch, giảng thuật chuyện Nhật Bản xâm Hoa ở thế chiến thứ hai, nghe nói cũng tương đối không sai.

    Vừa lúc, Rick trước tiên đi xem "Như nước năm xưa".

    Quả nhiên là phong cách của Vương Sinh, chuyện xưa tựa như một suối nước lẳng lặng xuôi dòng, êm tai thủ thỉ. Rick thật đáng tiếc chính mình chỉ hiểu được chút tiếng Quảng Đông, nếu hắn là người Trung Quốc nhất định sẽ có càng nhiều cộng hưởng với bộ phim này. Nhưng cho dù là như vậy hắn vẫn tràn ngập hứng thú, chuyện xưa hay cũng sẽ không bởi vì ngăn cách văn hóa mà thất sắc, nếu có thể hắn cũng muốn tranh thủ một chút quyền xuất hàng bộ phim này trong thị trường Bắc Mỹ.

    Viết vào quyển bút ký mang theo bên mình, Rick đi ra ngoài muốn tìm nhà ăn ăn chút gì, uống hai ly cà phê lắng đọng lại tinh thần, liền chuẩn bị kế tiếp nên lựa chọn xem bộ phim nào mới tốt đây?

    Hắn đi dạo về hướng bên kia, sau đó hắn giống như nhìn thấy được một người quen.

    Ân, là nhà bình luận điện ảnh nổi danh La Mordin.

    Đó là một người đặc lập độc hành, cũng từng viết qua bình luận điện ảnh dưới tay hắn, có tốt có xấu, nhưng Rick thật thưởng thức người này, không vì ích lợi mà làm nghề bình luận điện ảnh, đối với người này tốt chính là tốt, tệ chính là tệ. Có lẽ thật nhiều phim điện ảnh nuôi điêu hắn, Rick có cảm giác hắn lựa chọn chất lượng bộ phim còn soi xét hơn cả chính mình, ánh mắt cay độc mà văn phong sắc bén, thật sự khó lấy lòng.

    Bởi vì có giao tiếp qua vài lần, Rick xem như hiểu biết La Mordin, hắn vốn định chào hỏi đối phương, nhưng không ngờ người ta căn bản không chú ý tới hắn! Bước chân vội vàng đi ngang qua người hắn, thật giống như vội vã đuổi kịp cái gì vậy. Rick vừa vươn tay chỉ đành xấu hổ sờ mũi của mình, ngượng ngùng buông tay xuống.

    Hắn có chút tò mò.

    Vào lúc này ở địa điểm nơi đây có thể làm cho La Mordin hưng phấn như vậy, còn có thể là cái gì đây?

    Đương nhiên chỉ có thể là điện ảnh!

    Nghĩ tới đây hắn cũng bỏ qua việc tự mình đi tìm vận may, hắn quyết đoán xoay người lại đi theo phía sau La Mordin, nhưng thật ra muốn nhìn xem người kia nhặt được bảo bối gì!

    Máu huyết toàn thân Rick như sôi trào lên, hai mắt sáng ngời, tràn ngập tình thế bắt buộc lẫn chuyên chú!

    Rẽ qua ba khúc cua, hai người đi tới trước cửa một hội trường.

    Rick đi theo La Mordin nhìn xem poster bắt tay cửa rạp, La Mordin hẳn đã xem qua trước đó, cho nên hắn chỉ tùy ý ngắm nhìn vài lần liền trực tiếp đi vào trong rạp. Rick cũng tìm được mục tiêu nên không tiếp tục đi theo sau, mà là thưởng thức tấm áp phích – chỉ thông qua vật này hắn liền dâng lên càng nhiều nỗi chờ mong.

    Lúc này có năm sáu người cùng hắn thưởng thức áp phích, năm phút sau chỉ có hai người cùng hắn tiến vào trong rạp, còn lại trực tiếp tán đi.

    Ngồi trong rạp, Rick vuốt mắt kính 3D trong tay, ý nghĩ cũng tương tự như La Mordin trước đó, cảm giác dở khóc dở cười, nhưng càng tốt hơn chính là, nhìn thái độ của La Mordin tích cực như vậy, bộ phim điện ảnh Trung Quốc này hẳn là khẳng định cũng có chỗ đáng khen!
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 45 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đúng vậy, điện ảnh Trung Quốc, hiện tại Rick không khỏi bắt đầu hoài nghi mình có duyên phận gì với quốc gia này hay không. Hắn không hiểu ra sao cả dâng lên dự cảm, có lẽ sự nghiệp của mình lại một lần nữa đạt được huy hoàng là nhờ tin tức về bộ phim điện ảnh trước mắt này.

    Bọn họ đợi khoảng mười phút thời gian, trong đoạn thời gian này có người không đợi được đứng dậy rời khỏi, cũng có người mới đi vào, lúc điện ảnh mở màn, Rick nhìn qua toàn trường, đại khái phỏng chừng có khoảng một trăm khán giả.

    Đối với một bộ phim không có danh tiếng gì mà nói, như vậy đã là tốt lắm.

    Rick suy đoán, phương diện này có công lao của đề tài điện ảnh, dù sao theo khẩu vị của người xem bình thường mà nói, loại điện ảnh khoa học viễn tưởng khủng bố vẫn luôn thú vị hơn loại điện ảnh tối nghĩa khó hiểu. Điều này trái ngược với khẩu vị của ban giám khảo.

    Đeo kính mắt, hắn bắt đầu toàn tâm toàn ý vùi đầu vào nội dung phim.

    Đoạn ngắn phía trước hẳn là logo của nhà sản xuất, không nghe nói qua, nhưng thiết kế phi thường không sai, Rick mang theo ánh mắt thưởng thức nhìn qua một đoạn này.

    Chờ điện ảnh chính thức bắt đầu, Rick cực kỳ thất thố há to miệng! Hắn thất thần mở to hai mắt, nhìn chằm chằm màn hình cho tới khi nước mắt sinh lý chảy ra, lúc này mới không tự chủ được liên tục nháy mắt, hắn không tiếng động nói ra vài từ:

    - Oh, my God! (Lạy chúa tôi)

    Loại cảm xúc giống như nhìn thấy Thượng Đế làm cho hắn luôn duy trì tư thế như vậy cho tới khi điện ảnh chấm dứt.

    Sau đó là một trận tiếng vỗ tay nhiệt liệt, còn có người huýt sáo, hô to "cool" vân vân, người xem điện ảnh Cannes tuy không nhiệt tình bằng người xem lễ điện ảnh Toronto, nhưng gặp phải bộ phim hợp khẩu vị, bọn họ cũng sẽ vỗ tay không chút keo kiệt, hơn nữa đây là một bộ điện ảnh "lánh loại" như vậy.

    Động tĩnh ồn ào đánh thức Rick, hắn bật dậy, bởi vì đứng lên quá nhanh lên đầu gối đụng phải tay vịn ghế bên cạnh, đau nhức làm cho hắn suýt nữa kêu thảm, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn được. Rick liền nhìn khắp xung quanh, hắn muốn tìm xem ai là đạo diễn hay là người làm phim bộ điện ảnh này, tóm lại hiện tại hắn vội vàng muốn đem bản quyền chiếu phim nắm giữ trong tay, hắn đợi không được muốn lập tức đi đàm phán với đối phương!

    Thời gian! Cần thời gian chênh lệch quý giá nhất! Quyết định này có giúp hắn lấy một giá cả rẻ tiền mua được quyền khai thác mỏ vàng này hay không! Bên cạnh còn không biết có bao nhiêu sói đói như hổ rình mồi, nếu khối thịt béo bị hắn xem trọng này bị công ty nào khác lấy đi, hắn nhất định sẽ đau muốn chết!

    Nhưng vô luận hắn tìm như thế nào cũng không thấy được người của đoàn phim này, đừng nói là người làm phim hay là đạo diễn, dù diễn viên cũng không thấy!

    Hắn không biết đoàn phim đã bị đạo diễn lôi kéo đi ăn cái lẩu hải sản chua cay, mọi người ăn uống vui đùa, theo đạo diễn đến diễn viên đều say khướt, hôm nay cũng sẽ không tiếp tục xuất hiện.

    Rick do dự, cuối cùng vẫn đi về hướng La Mordin.

    La Mordin là nhà bình luận điện ảnh, hắn cũng không phải đồng hành nên không cần kiêng kỵ, cho nên có xuất hiện trước mặt cũng không sợ gặp được phiền toái gì. Thông qua phân tích phản ứng vừa rồi, người này hẳn đã có xem qua một lần, cho nên đối với tin tức của đoàn phim xa lạ này, hắn khẳng định hiểu biết hơn mình nhiều một chút, chi bằng thỉnh giáo hắn thử xem.

    La Mordin bị người vỗ vai, quay đầu, phát hiện là Rick, vẻ mặt liền lộ ra thần sắc rõ ràng.

    Bộ phim này, chỉ cần công ty điện ảnh phát hiện ra nó, đầu óc lại không bị nước vào, nhất định sẽ khẩn cấp muốn thu vào trong túi.

    Nếu như nói bộ phim này còn có điểm thiếu sót gì đáng tiếc, chính là toàn bộ diễn viên đều là người phương Đông, không có một khuôn mặt Âu Mỹ nào, vả lại đều nói Trung văn – nếu đây là một bộ phim tiếng Anh Hollywood, giá trị của nó còn lật lên gấp mười!

    Nhưng cho dù là như vậy, vẫn là một mỏ vàng phì nhiêu!

    Rick không phải người duy nhất thật tinh mắt, hắn chẳng qua là may mắn chiếm cứ tiên cơ.

    Hai người quen biết cũ lại không có quan hệ cạnh tranh trực tiếp, cùng nhau đi uống cà phê, vừa uống vừa tán gẫu, đó là một ý kiến hay.

    Mà bên kia, đoàn phim của Chu đạo diễn rốt cục ăn no uống say, dìu dắt lẫn nhau nhờ ông chủ tiệm cơm nhiệt tình giúp đỡ, thành công ngồi lên xe, một đường quay về khách sạn thỏa mãn đi nghỉ ngơi.

    Chu đạo diễn là người say mèm hoàn toàn.

    Trước khi xuyên không, tửu lượng của Chu Tử Mặc cũng không lớn, hắn không thích uống rượu, ngẫu nhiên uống hai ly cũng chỉ là loại rượu trái cây nhẹ, chua chua ngọt ngọt, có thể nói không chỉ là uống rượu còn là ôm ấp tình cảm..

    Biết tửu lượng của mình không tốt nên chỉ nhấp môi, bởi vì thân phận nên không ai dám đi chuốc hắn, cho nên hắn nhiều lắm chỉ ngà ngà say, chưa bao giờ thật sự say khướt như vậy.

    Đây là lần đầu tiên hắn dùng thân thể này uống rượu.

    Phản xạ hình cung hơi dài..

    Chu Tử Mặc thử uống một chai bia, di, thực thanh tỉnh, không bị say nha! Xem ra hắn có tiềm chất ngàn chén không say!
     
    Hoa Nguyệt Phụng likes this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 45 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì thế Chu Tử Mặc yên lòng, uống rượu càng thêm hào sảng.

    Cái lẩu thật cay thật thơm rất là thỏa mãn, xứng với bia lạnh càng thêm tuyệt vời!

    Không thể ý, hắn liền đem mình quá chén..

    Lần này Trầm Bình Chương hấp thụ kinh nghiệm giáo huấn lần trước, từ đầu tới đuôi, đều vẫn duy trì trong sáng.

    Kỳ thật tửu lượng của Trầm Bình Chương rất không sai, lần trước sở dĩ uống thành say khướt chủ yếu là vì bị mọi người chuốc rượu, rượu lương thực nồng độ 40 – 50 độ tác dụng chậm đủ mạnh thật sự, Trầm Bình Chương làm sao có thể cự tuyệt người khác mời rượu chúc mừng.. Nhưng hôm nay mọi người cùng ăn lẩu, phối hợp với bia lạnh, uống một ngụm lạnh toàn thân, sảng khoái vô cùng! Với hắn mà nói, di chứng lớn nhất chính là bụng thật trướng, cần đi nhà cầu, về phần sợ say ngã chẳng hạn, hẳn là không có khả năng.

    Lần này đi Cannes nước Pháp, Chu Tử Mặc cũng không an bài Trầm Bình Chương ở chung một phòng với mình.

    Hừ! Từ sau khi mình "thổ lộ", Trầm Bình chương lại chạy trốn! Chu Tử Mặc có lòng tự trọng rất nặng, da mặt lại rất mỏng, làm sao có thể xem như chưa phát sinh qua, tiếp tục trắng trợn lấy lòng hắn? Căn bản không có khả năng!

    Cho nên hắn lợi dụng đặc quyền thân phận đạo diễn cùng người đầu tư, mở cho mình một gian phòng, những người khác xét thấy tài chính đoàn phim khẩn trương, đều phân phối hai người một phòng bình thường, chỉ ngoại trừ Ngô Quân Khởi hưởng thụ phòng đơn một mình.

    Trầm Bình Chương được mọi người cho rằng "có quan hệ riêng tư tốt nhất với đạo diễn" cho nên phân phối cho hắn đưa Chu đạo diễn về phòng.

    Vì sao lại nói nhiệm vụ này gian khổ đây?

    Bởi vì phẩm chất uống rượu của Chu đạo diễn siêu cấp khó thể hình dung!

    Hắn ha ha cười, biến thành một con mèo ăn uống no đủ liền thích làm nũng, gặp người liền muốn ôm, sau đó gắt gao bắt trên thân người ta! Còn chu môi gặp người liền đòi hôn, hồ một mặt nước miếng trên mặt người khác! Tứ chi lại mềm nhũn như rắn.. Không, chính xác mà hình dung giống như là vòi bạch tuộc! Đầu tiên là Ngô Quân Khởi bị hắn bắt lấy, một vị hán tử thân hình cường tráng không kịp đề phòng thiếu chút nữa bị hắn lặc ói ra máu!

    Cũng có thể vì Ngô Quân Khởi cũng uống nhiều rượu nên người mềm nhũn, lúc ấy mọi người đều hỏng, còn có hai người cười lăn cùng một chỗ, mắt nhìn thấy Ngô Quân Khởi bị đạo diễn cuồng tính đại phát chiếm tiện nghi, nhất thời một đấng nam nhi cao lớn lại biến thành đáng thương nhu nhược như một cô gái ngây thơ.

    Vẫn là Trầm Bình Chương nhíu chặt mày đem Ngô Quân Khởi cứu ra.

    Ngô Quân Khởi cười khổ cầm khăn trên bàn lau mặt, vẫn không quên nói:

    - Cảm ơn a!

    Trầm Bình Chương nhìn hắn, nghẹn ra một câu:

    - Không cần khách khí.

    Không ai nhìn thấy dưới ánh mắt của hắn, đang nổi lên ngọn lửa kịch liệt bao nhiêu.

    Sau đó toàn bộ hành trình Chu đạo diễn đều bị Trầm Bình Chương trấn áp, mọi người tinh thần phấn chấn, còn mượn việc này trêu chọc Trầm Bình Chương vài câu, sôi nổi tỏ vẻ hắn đúng là gương mẫu, chịu khổ phía trước hưởng lạc phía sau, giúp mọi người mưu phúc lợi gì gì đó. Trầm Bình Chương một bên chu toàn với Chu đạo diễn, trong lòng mất hứng không biết bao nhiêu, ở mặt ngoài vẫn biểu hiện bộ dáng lạnh lẽo, vô cùng sốt ruột.

    Nhưng cũng vì đại boss ngã xuống, các thủ hạ tiểu binh dù không có tim không có phổi thế nào, cũng không thể tiếp tục chơi đùa, toàn thể quay về khách sạn, đều tự giải tán.

    Ở chung phòng với Trầm Bình Chương là một nam diễn viên tên Phạm Bình Diệu, lúc hắn đang chuẩn bị đi về phòng, nghe được bạn cùng phòng của mình thấp giọng nói:

    - Chu đạo say khướt, có lẽ tôi cần lưu trong phòng trông chừng hắn một chút, nếu hôm nay tôi không thể về phòng ngủ, anh cũng không cần chờ tôi.

    Phạm Bình Diệu tùy tiện khoát tay nói một câu khổ cực, quay về phòng mình nghỉ ngơi.

    Duyên phận giữa người cùng người thật sự không có cách nào nói rõ. Tỷ như Chu đạo diễn, hàng ngày xem Trầm Bình Chương thuận mắt, bọn họ cũng không phải không có ghen tỵ hâm mộ, hơn nữa mắt thấy Chu đạo diễn cần cường thế quật khởi, có thể có quan hệ tốt với hắn, sau này cùng lên chiến thuyền của hắn, ở giới giải trí nhất định có thể hỗn càng tốt hơn một chút. Nhưng tuy đạo lý chính là như vậy, muốn cùng người ta kết giao quan hệ tốt cũng không phải ngu ngốc xông lên là được, hiệu quả nhất định sẽ hoàn toàn trái ngược lại. Cho nên trong lòng Phạm Bình Diệu dù có bao nhiêu ước ao chính mình có thể tự đi chiếu cố Chu đạo diễn, ngoài miệng cũng sẽ không nói một lời nào.
     
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Đại Đạo Diễn

    Tác giả: Vô Y YoYo

    Thể loại: Đam mỹ - xuyên không

    Editor: GiangNgan

    Số chương: Đã hoàn thành

    Chương 46 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trầm Bình Chương đem cửa phòng đóng lại.

    Sau đó ánh mắt của hắn đột nhiên thay đổi.

    Chu đạo diễn còn đang tìm đường chết cười hắc hắc, không thì đòi hôn hôn một cái.

    Trầm Bình Chương cúi đầu nhìn hắn.

    Chu Tử Mặc nghiêm túc liếm khóe môi của hắn.

    Sau đó hắn say lờ đờ cười ha ha.

    Trầm Bình Chương chậm rãi cúi người hôn lên môi con mèo say một chút, sau đó đứng cách hắn chỉ khoảng 1cm, nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn, giọng căm hận hỏi:

    - Nhìn tôi.. tôi là ai?

    Chu Tử Mặc say rượu, trêu chọc người khác nhiều lần như vậy đây vẫn là lần đầu tiên được đáp lại! Hắn lập tức tinh thần phấn chấn lên, học theo quy về hôn một chút. Về phần vấn đề chỉ có người bình thường mới lưu ý tới, đầu óc của hắn đều cho rằng điểm nhỏ nhặt, đương nhiên không đáng trả lời.

    Ánh mắt Trầm Bình Chương càng sâu hơn một tầng.

    Hắn đột nhiên cắn Chu Tử Mặc, lưu lại dấu răng trên môi của hắn. Bởi vì hắn cắn cũng không lưu tình, Chu Tử Mặc cảm thấy đau – hắn hừ một tiếng, hai mắt đẫm lệ lưng tròng căm tức nhìn đối phương.

    Trầm Bình Chương bị diễn cảm của hắn làm tan chảy, thiếu chút nữa không giữ được thần sắc hung hăng, nhưng vẫn hít sâu một hơi, mặt than cất cao thanh âm:

    - Nhìn tôi! Tôi.. là.. ai?

    Hắn vẫn còn để ý chuyện Chu Tử Mặc hồ một mặt nước miếng lên mặt Ngô Quân Khởi, rõ ràng hai người đều ngồi bên cạnh hắn, thế nhưng hắn lại chọn bổ nhào hướng Ngô Quân Khởi! Lúc đó Trầm Bình Chương bị tức nổ phổi!

    - Cho dù cần bổ nhào, cũng nên bổ nhào về hướng chính mình đi?

    Chu Tử Mặc bị cảm giác nóng rát trên môi kích thích khôi phục lại một chút thần trí.

    Hắn híp mắt, chăm chú nhìn khuôn mặt của Trầm Bình Chương, hình như đang cẩn thận phân rõ.

    Đáy mắt Trầm Bình Chương dâng lên tia hi vọng mỏng manh, hắn ngừng thở..

    - Anh là.. ha ha ha, anh đương nhiên là búp bê của tôi vậy!

    Chu Tử Mặc lại nhào đi lên hôn vài cái, lần này còn tăng thêm giở trò, hắn cao hứng hô:

    - Công ty Thiên Tinh cuối cùng đem anh gởi tới rồi sao? Cảm giác sờ vào thật quá tuyệt vời!

    Nhưng sờ tới sờ lui, quần áo chướng mắt làm cho hắn không thể tận hứng, búp bê chờ mong đã lâu rốt cục đến hàng, chóp mũi Chu Tử Mặc ngửi được mùi vị đàn ông mang theo hơi rượu, cả người lập tức sóng đi lên – phải biết rằng, khi đối đãi với hiện thực, trạch nam đều vô cùng thực sợ, đứng đắn vô cùng, động một chút liền mặt đỏ nói lắp, chỉ khi nào bọn hắn lui về bầu trời riêng của mình, trạch nam mới giống như thay đổi thành một người khác, tác phong phóng đãng, phóng túng không còn tiết tháo cùng hạn cuối, ai thấy đều phải nghẹn họng nhìn trân trối.

    Chu Tử Mặc.. đương nhiên cũng là như thế.

    Tay phải của hắn nhanh chóng giãy trói buộc, nhanh chuẩn độc bắt được chít chít sắp thức tỉnh của Trầm Bình Chương.

    Trầm Bình Chương:

    -!

    Chu Tử Mặc liếm khóe miệng, cười đầy ý dâm:

    - Tôi kiểm hàng đi, hắc hắc..

    Hắn còn cách cái quần không nặng không nhẹ triệt vài cái, miệng còn bồn chồn than thở lên:

    - Có chút nhỏ nha, chết tiệt! Thế nhưng không dựa theo size mà tôi cung cấp sao?

    Mà lúc này bị hắn không ngừng tìm đường chết khiêu khích, cơn giận trong lồng ngực Trầm Bình Chương rốt cục chứa đầy.

    Hắn không nói hai lời, trực tiếp đem Chu đạo diễn còn đang mở mồm than thở linh tinh ôm lấy, đi nhanh cút lên giường.

    Trầm Bình Chương oán hận hôn lên môi Chu Tử Mặc! Nhưng không nghĩ tới Chu đạo diễn còn nhiệt tình hơn cả hắn! Trước mắt mà nói Trầm Bình Chương chỉ có kinh nghiệm trên lý luận, mặc dù hắn rối rắm vài tháng, tra xét không ít tư liệu về nam nam, nhưng tổng quát mà nói kinh nghiệm cũng không phải nhìn xem bao nhiêu tư liệu thì sẽ hiểu biết, khái quát mà nói, chính là nhiệt tình có thừa, kỹ xảo không đủ. Mà cấp bậc của Chu Tử Mặc cũng không kém hơn hắn bao nhiêu, hưng phấn cắn tới cắn lui, thật giống như là một con ấu thú vội vàng..

    Hai người rất nhanh đem môi của đối phương cắn ra máu.

    Nhưng mùi máu tanh không làm cho hứng trí của bọn họ giảm xuống, ngược lại như xăng tưới lên ngọn lửa, oanh một tiếng!

    Lý trí hoàn toàn không còn, rốt cục không thể phanh xe!

    Trong dự đoán của Trầm Bình Chương, một nụ hôn trừng phạt cũng đã là nhiều nhất, hắn cũng không có ý định tiếp tục tiến thêm một bước, dù sao hiện tại Chu Tử Mặc còn đang say rượu, trước khi nói rõ nội tâm suy nghĩ với nhau, trước hết nếu có tính tiến triển thực chất thật quá mức lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, cũng không phù hợp với tính cách của Trầm Bình Chương.. đáng tiếc cái gọi là kế hoạch không nhanh bằng biến hóa?

    Chu Tử Mặc đã hoàn toàn thiêu đốt đi lên..

    Trời ạ! Công ty Thiên Tinh thật sự là tốt lắm! Búp bê nhiệt tình như vậy thật làm cho người ta chống đỡ không được ha ha ha, cứ việc nhào lên đây đi! Ngày này mình chờ mong đã lâu!

    Kỳ thật hiện tại chỉ là xế chiều, hai vị sơ ca cứ như vậy lòng như lửa đốt cút cùng nhau, bỏ lỡ cơm chiều, luôn liên tục đến lúc nên đi ngủ, lúc này mới song song thỏa mãn ôm nhau ngủ say.

    Một đêm vô mộng.
     
Trả lời qua Facebook
Loading...