Ta Nghe Gió Về Sáng tác & Thể hiện: Long Nón Lá Ta Nghe Gió Về của Long Nón Lá là một bản nhạc mang đậm chất hoài niệm, vẽ nên bức tranh của những ký ức xưa cũ, của một tình cảm đã xa nhưng vẫn đong đầy trong lòng người ở lại. Giai điệu của bài hát vừa mộc mạc, vừa sâu lắng, kết hợp với chất giọng trầm ấm của Long Nón Lá khiến người nghe dễ dàng thả mình vào dòng ký ức. Đặc biệt, âm hưởng dân gian pha lẫn một chút retro trong cách phối nhạc càng làm tăng thêm cảm giác man mác buồn, như thể mỗi nốt nhạc đều mang theo hơi thở của gió, của những điều xưa cũ đã xa. Câu hát cuối cùng "Để chuyện tôi kể gió về em nghe" chính là một kết thúc đẹp-không phải là một lời trách móc hay đau khổ, mà là một sự chấp nhận, một lời tự sự dịu dàng gửi đến người đã từng quan trọng. Đây không chỉ là một ca khúc về tình yêu mà còn là câu chuyện của tuổi trẻ, của những năm tháng đã qua nhưng chưa bao giờ thực sự mất đi trong lòng người nhớ. Lời bài hát: Ta nghe gió về nhẹ ngang hàng mi Nhớ ngày đôi chân người đi Lưu luyến lòng còn đang ở đâu đó đây Nghe tiếng cười thân thương vọng vang Nhắc lòng mình đang nặng mang tư tình Mai em có về tôi vẫn ở đây Tháng ngày vui bên cỏ cây Bếp hồng đêm đông nghe ấm trong lòng Nhà tôi ở lưng đồi em ơi Chiều hôm ấy bước chân người đi Mưa kín lối phút giây từ ly Ta nghe gió về nhẹ ngang hàng mi Nhớ ngày đôi chân người đi Lưu luyến lòng còn đang ở đâu đó đây Nghe tiếng cười thân thương vọng vang Nhắc lòng mình đang nặng mang tư tình Mai em có về tôi vẫn ở đây Tháng ngày vui bên cỏ cây Bếp hồng đêm đông nghe ấm trong lòng Nhà tôi ở lưng đồi em ơi Chiều hôm ấy bước chân người đi Mưa kín lối phút giây từ ly Biền biệt đã mấy năm không về Vọng vang những thanh âm ngày xưa Đường mòn văng dấu chân ngày mưa Lòng tôi hỏi em ơi về chưa? Những ngày thơ bé sao lòng nguội thương Rồi nay xa vắng thâm tâm thấy buồn Chiều nay ghé sang nhà tôi chơi Như cơn gió trời 5 năm vừa qua Nếp thời gian in làn da Nhớ ngày phiền lo còn chưa ghé qua Xa nhau thiếu thời biết đến khi nào Người cùng thương nhớ theo về Để lòng tôi bớt ưu phiền nặng nề Sau đôi mắt người chẳng như ngày ấy Nét buồn đã trên hàng mi Trắc trở người đã trãi qua những gì Nhà tôi kế bên nhà em thôi Chiều hôm ấy bước chân người đi Mưa kín lối phút giây từ ly Biền biệt đã mấy năm không về Vọng vang những thanh âm ngày xưa Đường mòn vằng dấu chân ngày mưa Lòng tôi hỏi em ơi về chưa Những ngày thơ bé sao lòng nguội thương Rồi nay xa vắng thâm tâm thấy buồn Chiều nay ghé sang nhà tôi chơi Em nghe gió kể chuyện em ngày xưa Tóc dài mi cong cài thưa Vốn dĩ là nàng thơ đẹp tựa ánh trăng rằm Thời con gái lưng chừng Dừng lại hay tiếp thôi đừng Để chuyện tôi kể gió về em nghe