Hỏi đáp Theo các bác, quan niệm sống này của em đúng hay sai?

Thảo luận trong 'Tổng Hợp' bắt đầu bởi Yeuemmaimai, 6 Tháng mười hai 2024.

  1. Tranhuynh

    Bài viết:
    1,529
    Mình thấy quan điểm của bạn đúng đấy.

    Khi nhìn thấy một nhóm người không có gì tốt đẹp, dĩ nhiên chúng ta thường tránh né nó. Nhưng khi nó làm những điều không tốt đẹp lên ta, lơ đi thường là điều không thể, nhất là khi chúng ta còn đụng mặt bọn nó một thời gian dài, thì không khí ngột ngạt vẫn còn trong lòng ta. Chúng ta chỉ ước tụi nó biến mất, như là... Tụi nó vốn không nên tồn tại trong cõi đời này còn hơn.

    Vậy làm sao để bọn nó biến mất?
    Trù ẻo cho bọn nó chết đi, hay là mong bọn nó sẽ di cư ra khỏi môi trường sống của bạn?

    Xác xuất đó đa số bạn sẽ không quyết định được. Vậy bạn tự nguyện rời đi thì sao? Tránh xa mực, để tránh bị tụi nó làm cho nhân cách mình biến chất , mà trở nên khó ở hơn, lạnh lùng hơn?
    À. Cái đó cũng khó quyết định lắm. Vì đôi lúc sự thay đổi sẽ khá là bất tiện đối với bạn, và cho những người xung quanh. Trừ khi bạn kiên quyết. Hoặc trừ khi lúc đó bạn thực sự muốn chạy trốn.

    Tích cực được gì khi ta cứ nhìn vào bọn nó, và chẳng có gì là tốt đẹp từ cái miệng của bọn nó thốt ra. Hoặc là khi bọn nó không nói bất cứ gì, chúng ta cũng căm ghét đến tận xương tủy

    Nhưng tại sao lại căm ghét? Thường thì mình thấy căm ghét có 2 kiểu.
    Cái này là theo góc nhìn ếch ngồi đáy giếng thôi nhé. Chẳng theo góc độ tâm lý khoa học gì đâu, cũng chẳng áp đặt đúng hay sai nữa.

    1 là căm ghét đến ám ảnh. Vì bạn biết bọn nó có khả năng làm hại đến bất cứ thứ gì từ bạn, nhưng ẩn sâu đó, bạn cần bọn chúng, vì một lý do nào đó, bạn ghét bọn nó nhưng lại cảm nhận được sự thân thuộc hoặc đơn giản bạn đã từng ước mình được hòa hợp với bọn nó. Vậy nên bạn dường như không thể thôi để ý vào từng cảm xúc, hành động bọn nó. Dù thực cho bọn nó chẳng hướng về bạn là bao. Sự thật là bạn bị ám ảnh bởi bọn nó, dù cho bất cứ lý do nào đó.

    2 là căm ghét khi bọn nó chẳng được tích sự gì. Bạn thấy chúng nó phiền phức và chẳng đáng bận tâm, nó vướng víu nhưng bạn có thể lơ đi được, vì nó chẳng có độ ảnh hưởng nào đến cuộc sống của bạn. Vì bạn muốn lơ đi nó.

    Bạn nghĩ mức độ bạn ghét hao hao số 1 hay 2? Hmmmm... Hoặc là có lẽ mình đoán lệch hết rồi nhỉ. Mà nếu.... Giả sử bạn có rơi vào số 1, thì hãy ngẫm một chút, bạn bị ám ảnh về điều gì? Có thể là sự công nhận, gắn kết tinh thần hay đơn giản là chỉ sự tôn trọng?


    Từ ám ảnh mà người khác không thể cho bạn, bạn có thể nỗ lực, có thể thay đổi những gì bản thân chưa hài lòng, bạn cảm nhận mình có sự chuyển biến, dù cho đó là nhỏ nhất. Thì bạn hoàn toàn không không cần họ hay bất cứ ai cho mình nữa. Mà chính bạn đã khẳng định cho mình những điều đó rồi. Lúc gặp lại trường hợp xấu xí ở tương lai, bạn chẳng thể vấp lại tổn thương cũ nữa. Vì bạn biết mình là một con người giỏi giang, mình có thể làm mình tốt hơn, mình tự thân phát triển, nếu thực lực chưa đủ thì ngày mốt cũng đủ thôi. Bạn không cần bận tâm những phê phán chỉ để chi phối mình nữa. Nếu vẫn còn chi phối tâm trí bạn, thì có thể bạn vẫn còn tự ti về bản thân đấy.

    Nói thì chung chung, nói thì dễ dễ. Nhưng đó là một cuộc hành trình dài. Ở đây mình không khuyên gì cả. Chỉ là lời tâm sự thôi. Dẫu sao cũng chúc bạn một ngày tốt lành nhé.
     
    Yeuemmaimai thích bài này.
  2. Yeuemmaimai

    Bài viết:
    464
    Mặc dù chưa hiểu rõ lắm lời bạn nói, nhưng cũng cảm ơn bạn đã comment.

    Thật ra, tính đến bây giờ tôi cũng tuyệt giao được khá nhiều người rồi.
     
  3. Yeuemmaimai

    Bài viết:
    464
    Hôm nay tôi đọc lại bài viết dài như viết sớ của bạn, nhưng tôi vẫn không hiểu điều bạn muốn nói là gì?

    Bạn có thể giải thích không?
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...