Tản Văn Nỗi Nhớ Đêm Giao Thừa! - BCmanga

Discussion in 'Truyện Ngắn' started by BCmanga, Feb 6, 2025.

  1. BCmanga

    Messages:
    58
    Nỗi Nhớ Đêm Giao Thừa!

    Tác giả: BCmanga

    Thể loại: Tản văn, Tự sự.

    [​IMG]

    Nét bút tuổi xanh tuần thứ 2 - 2025

    Văn án

    Thơ ca, khúc hát còn vương vấn, dẫu có sai lầm nhưng vẫn biết điểm dừng, dừng đúng lúc nơi trái tim còn biết khóc, khối óc này vẫn còn biết mình đã sai. Hạnh phúc ấy như khói mờ hư ảo, sớm vội tan theo năm tháng hững hờ.

    Nội dung

    "Không giờ, không phút, không giây! Gửi cho em thời khắc ban sơ nhất trong chuỗi thời gian vô tận, là điểm cuối cùng của quá khứ và sự bắt đầu cho tương lai. Chúc em năm mới thật nhiều niềm vui và hạnh phúc!"

    Tin nhắn được gửi đi vừa lúc không giờ, không phút, không giây đêm giao thừa.

    Tôi tự hỏi lòng, liệu em có đọc nó không? Em có trả lời lại hay không?

    Một phút trôi qua..

    Năm phút trôi qua..

    Hai mươi phút trôi qua..

    Một giờ đã trôi qua.

    Có lẽ em vẫn chưa đọc nó, tôi mang tâm trạng như thế mà chìm vào giấc ngủ trong đêm giao thừa, chỉ để nhớ đến em.

    Trong màn đêm huyền ảo đó, em đã ở bên tôi, cười nói, hạnh phúc. Tôi đã ôm em thật chặt, trong tim cảm nhận được như thế nào là hạnh phúc dâng trào. Khi yêu và được yêu chính là niềm hạnh phúc nhất! Trong vòng tay mới biết tôi yêu em như thế nào, trái tim là biết nói, nó rung theo từng nhịp đập mà chỉ ai đang yêu thật sự mới có thể cảm nhận được lời. Trong khoảnh khắc này, tôi thật sự đã rất hạnh phúc!

    Nhưng khi tỉnh mộng mới biết đó chỉ là giấc mơ. Giấc mơ đầu năm mang đến cơn mộng đẹp, được bên nhau lại chính là người mình thương nhất. Mơ càng đẹp, hạnh phúc càng sâu đến khi tỉnh giấc lại chính là nước mắt. Tôi bất chợt chảy ra dòng lệ đau xót mà bản thân còn chưa kịp hiểu vì sao, tôi thật sự nhớ em!

    Bốn năm trước, em là một cô gái ngây thơ, hồn nhiên như từ khoảng không gian xa lạ nào đó mà tiến vào đôi mắt tôi. Ánh nhìn xa lạ từ một phương vô định đã hướng đến em ngay từ những giây phút gặp gỡ, em không hay biết vì sự bở ngỡ ban đầu ở nơi làm việc mới. Công việc mới đó, lại không phải niềm mơ ước của em, nỗi buồn phiền, sự lo lắng như hiện rõ trên đôi mắt người con gái nhỏ bé là em.

    Một năm lặng lẽ trôi qua, như một năm mang đến mùa hoa nở, hoa trong lòng như bất diệt bởi thời gian. Không biết tự bao giờ tôi như bất giác hướng về em, mỗi lời nói đùa chỉ để làm em vui vẻ, chở che em như bản thân luôn định sẵn, nhớ về em mỗi lúc không có em buổi chiều về.

    Vừa thoáng một năm gieo trồng, thêm nữa năm hoa nở, hoa nở rồi lại sớm vội phai tàn. Tình tôi như đã, khi trong lòng luôn thổn thức, gửi đến em câu mong đợi mỗi chiều về, dòng tin nhắn như phơi bày bao ước vọng, nỗi u mê quên mất cõi hồng trần.

    Nhưng đời sao cai nghiệt, không phải yêu là sẽ được, bởi em là hoa đã có lối để tìm về. Dù tôi đã biết nhưng người ơi tình yêu là không lối, tôi vẫn yêu em mà không biết bởi vì sao? Cái bẫy tình yêu phải đâu là do tôi sắp đặt, bởi do người yêu cầu một câu chuyện yêu đương, em xin viết về một mối tình không hồi kết, chỉ yêu nhau nhưng chẳng thể đến chung đường. Tôi đã nhận nhưng chỉ muốn em là nhân vật, viết cho em một câu chuyện của chính mình, vì đã biết cả hai là vô vọng, bởi sau lưng là mái ấm của gia đình.

    Thời gian trôi nữa năm dài như trang sách, lật qua rồi mới biết đã vừa qua. Tôi sập bẫy bởi chính mình quá sâu nặng, em nặng lòng khóc suốt những đêm dài. Lòng chỉ muốn yêu một người nào đó, nhưng giữa đôi người, đôi hướng chẳng bên nhau. Tự dối lòng trách hờn ai gieo đời oan trái, kẻ lặng im, người không nói nữa lời. Em mang hơi thở nặng nề bên góc nhỏ, tiếng nỉ non xin quá khứ hãy tìm về, thời gian hỡi xin người quay trở lại, sống bên nhau như tri kỷ một đời này.

    Lời tranh cãi, lúc giận hờn không lên tiếng, vẫn quan tâm dù đã nói sẽ xa rời, tôi đã thử bao nhiêu lần là như thế nhưng mà sao luôn cứ mãi vẫn tìm về. Khi đã yêu chính là người luôn thua thiệt, trách sao lòng không thể nỡ bỏ rơi em. Em ở đó như chờ tôi trở lại, không rời xa, không quá đổi thâm tình. Tôi vẫn biết em nghe theo là lý trí, chỉ bên tôi như một người tình tri kỷ, dù lời không nói nhưng một lòng luôn thương nhớ, trách duyên trời không hẹn trước để gặp nhau, đành ôm nỗi đau chôn về nơi góc nhỏ, gửi một lời hẹn ước ở mai sau.

    Câu hẹn yêu như nhấn chìm người trong cuộc, tôi lệ nhòa nghe khúc nhạc suốt đêm về, mỗi câu hát như kim đâm tim nhỏ máu, biết lòng người vẫn mãi hướng về nhau. Chỉ yêu nhau nên đâu cần chi khát vọng, hẹn đôi đường chung một hướng mãi tình yêu. Gửi đến em dù chỉ là lời cách biệt, hướng về nhau mỗi lúc nhớ đêm về. Lời nên nói chỉ là tình ta vĩnh cửu, đâu phải cần sớm tối ở bên nhau.

    Năm lại đến dù đôi người nay cách biệt, vẫn vì nhau câu hẹn ước đã trao lời, em than thở mỗi lần rơi nước mắt, tôi đắng lòng nhưng chỉ biết nuốt lệ rơi. Nơi chốn mới em một mình lặng lẽ, chẳng thể cùng ai chia sẽ nỗi vui buồn. Tôi đau xót ngăn từng cơn nóng giận, an ủi em khi ấm ức chẳng nên lời. Khi xa cách mới thấy nhau là quý trọng, chẳng vì nhau câu nói lại dỗi hờn, càng là biết về nhau qua lời kể, lại êm đềm hơn những lúc ở bên nhau.

    Tình là thế khi xa nhau càng thêm nhớ, nhiều ưu tư mong muốn tỏ nỗi lòng. Qua năm tháng trong tình yêu không lối, lại công khai không e ngại miệng đời, bởi tôi biết nơi người tin sẽ hiểu, kẻ yêu nhau không thể đến được bến bờ. Chỉ biết hướng về nhau qua nhìn sâu đôi mắt, biết ngậm ngùi lặng lẽ tiếng yêu thầm, câu thăm hỏi khi gặp nhau những lúc, chiều trở về sau những vất vả cả ngày dài.

    Dòng tin nhắn như mang tình yêu về bến, nhưng chỉ là bến đợi mỗi xuân về, trao câu chúc thay lời thương nỗi nhớ, dẫu bao năm vẫn không lỗi hẹn câu thề. Xuân năm cũ em cùng tôi thức trọn, nhắn đôi điều vơ tâm sự bởi đôi nơi. Nay xuân đến thêm một lần tin gửi, đã rất lâu sao chẳng thấy em hồi. Tình xa cách dẫu là tình không trọn vẹn, trái tim đau như quen với bao ngày, nay nỗi nhớ lại tìm về trong ký ức, mãi nhớ em trong khoảnh khắc lúc giao thừa, lời đã dứt sau nhiều năm oan trái, tiếng lặng im như thấu hiểu nổi chia lìa.

    Tình không đến chính là tình trong tuyệt vọng, bóp con tim thoi thóp thở đêm ngày, đau đớn lắm nhưng không bằng nơi lý trí, phải gồng mình căng chặt suốt bao ngày, trong một phút không để lòng đau buông thả, mang nghiệt duyên thiêu đốt cả tâm hồn. Đem đau khổ vươn mình lên thành kiếp nạn, giáng thiên tai nơi mái nhỏ đôi người. Tình một thoáng sẽ tìm về ký ức, mãi chôn vùi theo giấc ngủ thời gian, khi tỉnh mộng có lẽ đây là hồi ức, chợt thoáng qua khi đêm tối vội tàn.

    Đã đến lúc tôi và em kết thúc, khoảng thời gian đủ để nguôi ngoai lòng, tim không nỡ nói ra lời ly biệt, tôi đứng đó để chờ em dời bước, quay lưng đi em về với mái gia đình. Lòng không thẹn bởi đôi mình là tri kỷ, khúc tình yêu như ước hẹn chốn tinh thần, mang hơi ấm chở che từng cơn lạnh, dẫu đau lòng nhưng lặng lẽ cách xa nhau.

    Ôm em lần cuối trong giấc mơ cô quạnh, tỉnh lại rồi mới biết trái tim đau, dòng tin nhắn em gửi tôi trọn vẹn, câu "cảm ơn!" nghe xa cách biết bao lần. Mang nỗi nhớ như thời gian dừng lại, quá khứ còn xin để lại năm qua. Tương lai đến cho mùa xuân thêm sắc, tết sum vầy, ta lại lạc mất nhau!


    Hết.
     
    Last edited: May 12, 2025
  2. Đăng ký Binance
  3. datcompa1 Ghét nắng nhất!!!

    Messages:
    266
    Chào bạn! Chúc mừng bạn đã đạt giải Ấn Tượng trong tuần 2/2025. Sau đây là nhận xét của các giám khảo ạ.

    Giám khảo 1:

    Bài viết của bạn đọc nghe rất êm tai, đơn giản là vì bạn viết câu văn nó có vần điệu. Thế nên tôi muốn xác nhận rõ cho bạn thấy đây là thơ, không phải tản văn nha^^

    À mà mới vô cái tựa bị sai chính tả vậy bạn? Nỗi nhớ đêm giao thừa nhé!

    Kết cấu kiểu này cho vào dạng thơ văn xuôi nhé! Một câu chuyện tình cảm rất buồn nhưng cũng khá độc đáo. Thực tế thì bạn vẫn có thể viết kiểu câu văn có vần điệu tí, nói dễ hiểu là thêm chút nhạc cho bài viết ấy. Như mấy đoạn đầu bạn thêm vần điệu thì nó ổn ổn rồi, khúc sau làm hơi quá tay thành ra nó giống thơ.

    Thường thì kiểu viết này nó làm người ta thích đọc nhưng mà bản thân người viết cũng nên tiết chế lại, đoạn nào cần nhạc, đoạn nào không. Vậy đọc vào nó mới làm ta xao xuyến.

    Khi đọc xong tự nhiên trong đầu sẽ nhớ lại cái câu tâm đắc nhất. Thế là ý đồ của tác giả thành công. Tôi chỉ góp ý một chút vậy thôi, bạn có thể nghiên cứu thêm nhé. Nói chung, bạn làm thơ hay và nó cũng là điểm mạnh cho bạn.

    Giám khảo 2:

    Rất độc đáo, lời văn bay bổng như thơ. Tôi cảm thấy khá đáng tiếc rằng mình không cảm được quá nhiều tình ý lâm ly ẩn dật trong bài viết. Với lối hành văn này độc giả dễ dàng bị cuốn theo những câu từ hoa mỹ lãng mạn của tác giả nhưng đọc xong không đọng lại cảm xúc gì nhiều.

    Giám khảo 3:

    Đọc bài viết của bạn mà mình tưởng chừng đang đọc một bài thơ, có lẽ nếu đây là một bài thơ sẽ hay hơn là viết thành một bài tản văn rất nhiều.
     
    Last edited by a moderator: Feb 22, 2025
  4. BCmanga

    Messages:
    58
    Cám ơn nhận xét của các bạn nhé!

    Các giám khảo của chúng ta đã biết yêu chưa ta? Câu hỏi thật lòng.. ^^

    Mình cố gắng để câu văn không trở thành dòng thơ, nhưng đến cuối cùng mình quyết định giữ nguyên cảm xúc ấy! Vừa xa xăm, mờ ảo nhưng vừa phơi bày được nỗi lòng của người trong cuộc.

    Không cảm nhận được là do bạn chưa biết đau từ con tim là như thế nào! Điều này vẫn nên chúc mừng bạn!

    Nhìn nhau qua đôi mắt nhưng không thể đưa tay chạm tới. Đó là điều vô cùng đau khổ của cả hai.

    Cảm xúc chân thành, lần đầu tiên trả lời giám khảo. Rất cám ơn các bạn!

    Thân ái!
     
  5. You fell in love with a married person, didn't you?

    Goodness, why not just break them up and take her for yourself? A little unethical, but still.
     
    BCmanga likes this.
  6. BCmanga

    Messages:
    58
    I can't. They already have a son.

    Speaking English is against the law here. ^^

    Cám ơn bạn đã quan tâm nhé! ^^
     
    nntc6761 likes this.
  7. Những câu phi đạo Đức không thể nói theo kiểu bình thường đc
     
    BCmanga likes this.
  8. BCmanga

    Messages:
    58
    Một sự nhìn nhận khách quan và là một lời khuyên sao lại cho là phi đạo đức.

    Viết vậy thấy hay đó dù có chút táo bạo! ^^
     
    Tiên Nhi and nntc6761 like this.
Trả lời qua Facebook
Loading...