Kiếp sau * * * Anh đang nghe một bài hát về mưa Chợt nhận ra mưa rơi tự bao giờ Từng hạt mưa rơi vào lòng trĩu nặng Chẳng nhạt nhòa kỉ niệm những ngày xưa. - Kính cửa sổ lăn xuống vài giọt mưa Anh nhìn thấy gương mặt mình ở đó Vẫn là anh nhưng mất đi một nửa Trên bầu trời mây ngàn xám như tro. - Vi vu gió như tiếng khóc sầu bi Hạ đã tàn, hoàng hôn đâu buông nắng Chỉ còn lại bức màn mưa màu trắng Cuốn trôi đi tất cả những chờ mong. - Đoạn nhạc buồn anh cũng đã nghe xong Nhưng anh muốn nghe thêm một lần nữa Nếu kiếp sau lại một lần gặp gỡ Dù thế nào anh vẫn sẽ yêu em. -
Hạ Phai * * * Hạ phai màu dưới bóng chiều hoàng hôn Thu đang tới trên những áng mây buồn Mưa đầu mùa có mấy lần nặng hạt Mối tình đầu sao thật khó để buông.. - Hoa tường vi héo rũ nơi cuối đường Lá nghiêng mình rơi dòng lệ vấn vương Cỏ úa tàn chẳng thể nào giữ được Bước chân nàng trong tiếng gió thê lương.
Mặc kệ đời * * * Không yêu xin chớ nặng lời Tim tôi tan nát mưa rơi ngày hè Nhớ người ngồi dưới gốc me Gió ru man mác tiếng ve thêm sầu. - Nắng chiều nhạt nhẽo ngọn cau Tường rêu thơ thẩn gốc trầu đơn côi Buồn sao duyên bạc như vôi Ai vui nơi ấy riêng tôi một mình. - Lẻ loi ôm mối thâm tình Đêm đêm thức trắng lặng thinh nhìn trời Hỏi trăng hỏi gió hỏi đời Hỏi sao để được bên người như xưa? - Băn khoăn rồi hóa ngẩn ngơ Lạc vào giấc mộng nên thơ lúc nào? Ở đây vui sướng biết bao Thôi không tỉnh nữa, đời sao kệ đời.