

Bài Thơ: Chỉ Có Thế Mà Thôi
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Thơ: Tự do
Tác Giả: Đứa Trẻ Mù Lòa
Thể Thơ: Tự do
Đôi khi rằng ta yêu một người, vì ta chỉ yêu cảm giác ta yêu, và đôi khi nhớ một người, ta chẳng qua chỉ là nhớ về kí ức, nhớ người thì ta có thể nhanh quên, nhưng kỉ niệm thì sẽ mãi hoài vương vấn, sẽ mãi âm ỉ, và đợi một chiều mưa để lớn dậy, thành hình..

Tôi đã nhớ về em một chút..
Có lẽ rằng.. chỉ thế mà thôi
Như nhớ những giọt mưa trôi
Của tuổi hai mươi tháng ngày thổn thức
Như ác mộng đêm đen thường trực
Vồ lấy tôi nơi bóng tối lặng thầm.
Hơi thuốc lá ám bàn tay gió lạnh
Có còn gì ngoài nỗi những cô đơn.
Có lẽ rằng chỉ một chút.. nhiều hơn
Khi em đi, kí ức hoài ở lại
Khu vườn nhỏ thắm mỗi màu hoa dại
Loài hoa thơm trên mái tóc em cài.
Tôi ước rằng chỉ như thế mà thôi..
Nhạt giùm tôi những bóng hình quá khứ..
Nước mắt hãy làm mờ dùm kỉ niệm..
Trên ô cửa tâm tư nguyện khép chặt vĩnh hằng!
HẾT.