Xuyên Không [Edit] Ta Nằm Không Cũng Trúng Đạn - Vượng Tài Thị Chích Miêu

Discussion in 'Box Dịch - Edit' started by Vava1810, Oct 31, 2024.

  1. Vava1810

    Messages:
    2
    Chương 199: Thế tử, xin đừng quấy rầy ta dưỡng thương 17

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi Tiền Thiển về nhà, quả nhiên ném hầu bao thêu xong cho Vương Minh Ngọc.

    "Thật sự cho ca sao? Sao lại tốt như vậy? Nghĩ cái gì mà thêu cho ca ca thế hả? Lần trước ta muốn một cái hầu bao, còn chưa thấy bóng dáng!" Vương Minh Ngọc cầm hầu bao mừng rỡ nhìn tới nhìn lui.

    Tiền Thiển trợn trắng mắt: "Nói vậy có ý gì! Hầu bao nào của ca ca mà chẳng phải muội thêu. Chẳng qua lần này ca đoán đúng, vốn cái hầu bao này không phải thêu cho ca ca."

    "Vậy là của ai? Ta đoán tám phần là của Mục Thanh hoặc Mục Hồng, nhất định không phải công tử nào của nhà Anh di di đâu nhỉ." Vương Minh Ngọc nhìn hai đóa ngọc lan trên hầu bao, gật đầu khẳng định.

    "Sao ca biết?" Tiền Thiển kỳ quái nhìn Vương Minh Ngọc: "Nhỡ đâu là một trong các nhi tử nhà Anh di di thì sao?"

    "Không thể nào, ca ca biết, muội luôn có chừng mực, đồ thêu của nữ nhi sẽ không dễ dàng đưa lung tung, muội đâu phải người sơ xuất như vậy." Vương Minh Ngọc vừa nói, vừa vội vàng lấy hầu bao cũ của mình ra.

    "Hừm! Muội thua cược tên Hàn Mục Thanh kia, kết quả muội làm mãi mới xong, hắn lại chê! Đúng là giày vò người khác!" Tiền Thiển bĩu môi một cái, ở trước mặt thì không dám chửi nam chính, sau lưng tất nhiên không cần kiềm chế.

    "Hai người gặp nhau chẳng bao giờ bình yên cả." Vương Minh Ngọc cất quạt và hầu bao mới, hài lòng gật đầu, cúi đầu cài trên đai lưng.

    "Nhưng huynh ấy cũng chẳng được cái gì!" Tiền Thiển cường điệu nói với Vương Minh Ngọc: "Huynh ấy cược thua danh tự của tên sai vặt! Muội đổi tên sai vặt từ Thanh Trúc thành Nguyên Bảo! Lần sau ca gặp đừng gọi sai!"

    "Nguyên Bảo?" Vương Minh Ngọc bật cười: "Uổng cho ngươi nghĩ ra!"

    "Lúc đầu muốn gọi là Tiền Đồng!" Tiền Thiển thất vọng gục đầu: "Kết quả Nguyên Bảo sống chết không muốn, cuối cùng phải sửa thành Nguyên Bảo, hơi chắp vá!"

    "Tiền Đồng sao?" Vương Minh Ngọc não bổ một chút cảnh Hàn Mục Thanh ở trong thư phòng gọi tên sai vặt, không khỏi lạnh người: "Tú Tú, muội thật độc ác! Bảo sao Thanh Trúc không vui."

    "Là Nguyên Bảo! Nguyên Bảo!" Tiền Thiển lập tức cường điệu: "Ca nhất định phải nhớ rõ, nếu không ta sẽ sửa lại tên của Trì Yên!"

    "Đừng đừng!" Vương Minh Ngọc thề sống thề chết bảo vệ tên gã sai vặt của mình: "Sửa tên thành Tiền Đồng sao? Vậy ca làm sao còn mặt mũi gặp người! Yên tâm đi! Nguyên Bảo, Ca nhất định nhớ kỹ!"

    Hôm sau, Hàn Mục Thanh ở thư viện gặp Vương Minh Ngọc, nhưng hắn còn đang bận nghiên cứu người bạn tốt xa lạ trước mặt, chú ý eo của Vương Minh Ngọc. Chỗ đó treo hai thứ, một là chiếc hầu bao, hai là quạt xếp, chiếc hầu bao màu lam, hắn thấy rất quen mắt, đặc biệt là hai đóa ngọc lan nho nhỏ thêu phía trên. Nha đầu đó thực sự ném cho ca ca dùng sao..

    "Mục Thanh, ngẩn người gì thế?" Vương Minh Ngọc quan tâm hỏi hắn: "Có phải không thoải mái không?"

    "A, không có!" Hàn Mục Thanh hồi phục tinh thần, thần sắc tự nhiên nhìn Vương Minh Ngọc, cảm thấy người bằng hữu này hơi mới lạ. Nếu.. Vương Minh Ngọc này thật sự giống như những gì hắn vừa tiếp thu từ ký ức, thật ra là một người đáng tin cậy. Thời gian cấp bách, hắn rất cần đồng minh.

    "Minh Ngọc, năm nay kỳ thi Hương, huynh tính thế nào?" Hàn Mục Thanh quay đầu nhìn Vương Minh Ngọc.

    "Theo ý tứ của tổ phụ, nếu là năm nay, tổ phụ hy vọng ta về quê tham gia kỳ thi Hương. Nếu ta muốn lưu lại kinh đô và vùng lân cận dự thi, tổ phụ chỉ sợ cạnh tranh kịch liệt, muốn ta chờ một chút, xem có tin tức khai ân không, như vậy sẽ nắm chắc phần hơn." Vương Minh Ngọc nghiêng đầu cười cười trả lời cực kỳ thành thật, cũng không có vẻ lừa gạt.

    "Không cần!" Hàn Mục Thanh hạ quyết tâm, nói với Vương Minh Ngọc rất nghiêm túc: "Năm nay huynh ở lại Kinh đô và vùng phụ cận tham gia kỳ thi mùa thu, bắt đầu từ ngày mai, ta và huynh cùng nhau ôn thi, kỳ thi mùa thu cùng nhau tham gia."

    "Huynh?" Vương Minh Ngọc trợn mắt giật mình: "Tương lai huynh sẽ kế thừa tước vị, thi cùng ta làm gì? Lại nói, huynh không phải xuất thân võ tướng sao?"

    "Võ tướng thế gia sao không có văn thần?" Hàn Mục Thanh bật cười: "Huynh là đích tôn của Binh bộ Thượng thư sao lại luyện võ? Lại nói, nhà ta còn có Mục Hồng, ta cũng không nhất định phải làm võ tướng?"

    "Cũng phải!" Vương Minh Ngọc gật gật đầu, hắn sầu lo nhìn Hàn Mục Thanh: "Nhưng nhà huynh là nhà võ tướng thế gia, đã là nhất phẩm, thừa kế võng thế, huynh lại là thế tử, tương lai đã có tước vị, nếu nhập sĩ, chỉ sợ sẽ khiến người khác kiêng kị. Huynh cứ suy xét cho kỹ, chớ gây họa cho nhà của huynh."

    Hàn Mục Thanh trong lòng rõ ràng, Vương Minh Ngọc nói hoàn toàn suy nghĩ cho hắn. Hắn đã sống hai đời, đã trải qua một số chuyện, tự nhiên rõ ràng, Vương Minh Ngọc lo lắng, hắn hoàn toàn hiểu. Nhưng nghe thấy vị bằng hữu này suy nghĩ vì mình như thế, Hàn Mục Thanh vẫn rất vui vẻ, ít nhất đời này vận khí của hắn không tồi, còn có một bằng hữu chân chính.

    "Huynh yên tâm, lòng ta hiểu rõ." Hàn Mục Thanh tươi cười nhìn Vương Minh Ngọc, so với trước kia không giống, nụ cười lần này của hắn thập phần nhiệt tình, cảm giác xa lạ ban đầu với Vương Minh Ngọc cũng biến mất không còn. Mãi đến giờ phút này, Hàn Mục Thanh mười tám tuổi mới chân chính dung hợp với Hàn Mục Thanh chịu đủ suy sụp và trắc trở của kiếp trước.

    Đều đã qua rồi.. Hàn Mục Thanh nhìn vào ánh sáng tươi đẹp của thư viện mà yên lặng cảm thán. Tất cả những đau xót, tra tấn sẽ không xuất hiện nữa. Lúc này đây, hắn sẽ nỗ lực quý trọng những người bên cạnh hắn..

    Vương Minh Ngọc từ thư viện trở về, Tiền Thiển đã chờ ở trong viện. Lão phu nhân gần đây ăn chay niệm Phật, giờ thỉnh an đã đẩy lên sớm hơn, Tiền Thiển rất sớm đã chờ trong viện của Vương Minh Ngọc, để cùng đi thỉnh an với hắn.

    "Ca ca! Quạt của huynh đâu?" Ánh nhìn đầu tiên của Tiền Thiển, liền chú ý chỗ treo quạt chỉ còn nửa sợi dây trơ trọi.

    "Gì? Thật sự! Đâu rồi nhỉ?" Vương Minh Ngọc vẻ mặt hoang mang sờ đông sờ tây.

    "Chớ sờ nữa!" Tiền Thiển chống eo đứng trong viện ra vẻ bà quản gia: "Dây nối cũng chỉ còn lại một nửa còn sờ cái gì! Khẳng định bị rớt rồi! Ca ca cũng quá bất cẩn, đi đến thư viện cũng có thể rơi đồ được."

    "Ai! Thật là xui xẻo! Bỏ đi! Dù sao cũng không phải là đồ đáng giá gì.." Vương Minh Ngọc vuốt cái dây chỉ còn một nửa, buồn bực thở dài.

    "Cây quạt có đáng giá hay không, muội cũng không biết." Tiền Thiển cười lạnh: "Muội chỉ biết hôm qua vừa mới làm lại cho ca phiến treo quạt, mà muội mới làm không lâu, giờ huynh chờ sang năm đi!" Sau khi nói xong, cô xoay người đi. Làm ra cũng mất công lắm chứ bộ, kết quả ca ca nhà mình đảo mắt đã làm rơi, tuyệt không thể tha!

    "Ai.. đừng! Lần sau ta sẽ cẩn thận mà, trời nóng thế, sao có thể không mang quạt đi được.." Vương Minh Ngọc một đường đuổi theo Tiền Thiển.

    Cùng thời gian đó, Hàn Mục Thanh ở thư phòng nhà mình, lấy cây quạt và cả hầu bao đều nhét vào ngăn bí mật trong thư phòng.
     
  2. Vava1810

    Messages:
    2
    Chương 200: Thế tử, xin đừng quấy rầy ta dưỡng thương 18

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ca nói cái gì?" Tiền Thiển giật mình trừng mắt nhìn Vương Minh Ngọc: "Năm nay thi Hương, Hàn thế tử cũng muốn cùng thi với ca ca? Huynh ấy điên à? Huynh ấy chuẩn bị thừa kế tước vị, lại lăn lộn cùng các sĩ tử làm gì?"

    Hai người vừa thỉnh an lão phu nhân xong, đang sóng vai bước trở về.

    "Đúng vậy! Ca cũng nói qua với hắn, nhưng có vẻ Mục Thanh có ý tưởng khác, hắn nói hắn nắm chắc." Vương Minh Ngọc nghiêng đầu nhìn Tiền Thiển: "Cho nên, ca nghĩ sẽ nói chuyện với tổ phụ một chút, để tổ phụ cho phép ca ở kinh thành tham gia thi Hương, Mục Thanh nói để ca dự thi với hắn ở kinh thành."

    "A? Không hồi hương sao? Hành lý muội đã chuẩn bị xong cho ca rồi!" Tiền Thiển còn đang đắm chìm trong tin tức mới: "Nhưng Hàn thế tử vì sao lại muốn tham gia thi Hương nhỉ?"

    "Ca sao mà biết được!" Vương Minh Ngọc xoa đầu Tiền Thiển: "Ít tuổi nghĩ nhiều làm gì, muội về trước đi, ca ra thư phòng tìm tổ phụ thương lượng xem, nếu không tổ phụ không đồng ý ca ở kinh dự thi đâu."

    "Ồ.." Tiền Thiển ngơ ngác gật đầu.

    Vương Minh Ngọc vừa đi, Tiền Thiển tóm 7788 về thảo luận.

    "7788, tin mới, Hàn Mục Thanh muốn tham gia thi Hương, đây là vì sao?" Tiền Thiển rất kỳ quái với hành vi khó hiểu này của Hàn Mục Thanh.

    "Không biết.. nguyên tác là tiểu thuyết tình cảm. Hàn Mục Thanh tập trung theo đuổi Hứa Linh Dao mới là trọng điểm, chuyện khảo thí gì đó vốn không phải là sự kiện trọng yếu nên trong sách không đề cập." 7788 cũng không giải thích được, nhưng chuyện này cũng chẳng phải chuyện trọng đại, nó cũng không quan tâm lắm.

    "Đây mà không phải chuyện quan trọng!" Tiền Thiển đen mặt: "7788, mi sao có thể không đáng tin như vậy? Trọng điểm tất nhiên không phải chuyện thi cử, trọng điểm ở chỗ hắn là võ tướng thế gia, hắn cần thừa kế tước vị, sao lại tham gia thi cử làm gì?"

    "Hắn thích chứ sao.." 7788 hoàn toàn không get được trọng điểm mà Tiền Thiển nói đến.

    "Mi có hiểu không thế? Hắn là nam chính bật hack đó. Làm võ tướng mà lại nhảy qua làm quan văn, tính thâu tóm quyền lực hay gì? Chẳng may Hoàng đế cảm thấy thế lực của hắn lớn như vậy không không vừa mắt, phế hắn thì làm sao?" Tiền Thiển bắt đầu muốn đánh 7788.

    "Ây da.. vấn đề là như thế hả.." 7788 bắt đầu ấp úng.

    "Được rồi! Mi thông minh! Ta đổi vấn đề!" Tiền Thiển phân rõ phải trái với 7788.

    "Trí thông minh của ta làm sao? Ta là hệ thống ở vị diện cao cấp đó, không gì không làm được, trí thông minh của Tiền Xuyến Tử cô cũng dám lên mặt khinh bỉ ta?" 7788 hò hét, xù lông.

    "Được, mi im đi!" Tiền Thiển mặc kệ nó: "Ta hỏi mi, nếu nam chính thế giới này tự mình lựa chọn thi cử, cuối cùng thành công đi tìm đường chết, không có quan hệ gì với ta phải không?"

    "Ừm.. đúng vậy!" 7788 muốn nheo mắt: "Trên lý thuyết là không có liên quan đến cô! Chẳng qua, cô tốt nhất mong hắn đừng đi tìm đường chết sớm quá, ít nhất chờ đến khi cô xong nhiệm vụ, nếu không cô không làm được nhiệm vụ, chuyến này hai ta lại công cốc!"

    Tiền Thiển: . Quả thực bế tắc! Vì sao không có thế giới nào yên ổn vậy hả..

    "Vậy nhiệm vụ của ta vào lúc nào?" Tiền Thiển hỏi 7788.

    "Chuyện này hả? Thế giới này có độ tự do tương đối cao, bởi vậy thời gian của nhiệm vụ tương đối linh hoạt, từ khi nam chính sống lại, trong khoảng ba năm sau đó.. Tóm lại, thời gian cụ thể không xác định. Nói một cách đơn giản, trong vòng ba năm này, cô lúc nào cũng phải sẵn sàng ở trước mặt nam nữ chính ngã vỡ đầu, lúc nào cô ngã thì lúc đấy là lúc làm nhiệm vụ." 7788 ba hoa một hồi, chẳng có một câu nào hữu dụng, hoàn toàn nhảm nhí.

    "Mi cút đi! Nghe mi nói thật tức chết! Ngay cả thời điểm nhiệm vụ cũng không xác định được!" Tiền Thiển đuổi 7788, mắt không thấy, tâm không phiền, thật không thể chịu nổi hệ thống ăn hại đến mức này!

    Ba năm! Bây giờ cũng được tính đang trong thời gian làm nhiệm vụ! Thời gian lâu như vậy, sao cô biết được Hàn Mục Thanh lúc nào đi tìm đường chết! Chẳng lẽ diễn viên quần chúng như cô còn phải gánh vác việc trông nam chính để hắn không đi tìm đường chết mới hoàn thành nhiệm vụ? Tuyệt đối không thể nào! Cô có bản lĩnh gì có thể bảo kê cho Hàn Mục Thanh chứ? Nếu Hàn Mục Thanh thực sự tham gia thi Hương, mà lại thi đậu, Vương Minh Ngọc lại thân cận với hắn, không bị hắn liên lụy chết đã phải cảm tạ trời đất!

    Hàn Mục Lăng đến lúc nào mới có thể đưa cô đến phủ công chúa dự yến hội đây? Tiền Thiển phiền muộn vò đầu bứt tai. Mấy ngày nay cô không liên hệ với Hàn Mục Lăng, nếu không.. thôi thì vẫn nên soát cảm giác tồn tại vậy? Hàn Mục Lăng cập kê xong, các quý phụ nhân đang tuyển con dâu hẳn sẽ tổ chức mấy buổi tụ tập các quý nữ, chắc chắn sẽ có nàng ấy, nếu cô tìm cách gây chú ý, có thể tỷ lệ đi dự yến hội ở phủ công chúa sẽ cao hơn chăng? Ài!

    Tiền Thiển không xác định được thở dài. Được rồi! Binh tới tướng đỡ, dù sao cũng không có cách gì tốt hơn, nam chính thích thế thì sao, cô cũng đâu quản được! Cô chỉ là diễn viên quần chúng, thành thành thật thật đi tìm Hàn Mục Lăng chơi thôi. Sau khi Tiền Thiển trở về thì tìm nha hoàn Tước Nhi, hai người lấy rất nhiều sợi kim tuyến, kết thành những sợi to hơn, sau đó Tiền Thiển dùng phương pháp kết lưới đánh cá để làm một cái túi lưới, khá giống mấy túi lưới đi chợ của các bà nội trợ hiện đại, kiểu dáng tương tự túi ni lông hiện đại. Cô để Vương Minh Ngọc ra cửa hàng làm hai vòng gỗ cỡ lớn hơn vòng tay nhiều. Vương Minh Ngọc cũng không biết cô tính làm gì. Tiền Thiển cầm hai vòng gỗ tròn, hăng hái chạy về nội viện của mình, cũng không thèm giải đáp thắc mắc của Vương Minh Ngọc. Bỏ ra hai ngày đan túi lưới, Tiền Thiển lại chạy tới gạt bà nội, lần này, cô đi thẳng vào vấn đề: "Tổ mẫu, con làm cho Lăng tỷ tỷ cái túi lưới này, người xem, có thấy ưng mắt không?"

    Lão phu nhân cầm túi lưới đan kiểu lưới đánh cá, quai xách là hai vòng gỗ nhìn như túi đồ chơi, cuối cùng do dự nói: "Cũng là đồ mới mẻ, nhưng cho đồ vật vào đều rơi ra, rốt cuộc dùng làm gì?"

    "Hữu dụng, nữ hài tử có nhiều đồ vật, mỗi lần ra ngoài chỉ là khăn tay cũng mấy chiếc, càng đừng đề cập đến các loại hầu bao, quạt linh tinh. Ngày thường đều là nha hoàn bọc lại ôm theo, nhưng có túi lưới này sẽ cho đồ vào, nhẹ nhàng thư thả hơn nhiều." Tiền Thiển tùy ý lấy vài thứ nhé vào trong túi, làm mẫu cho lão phu nhân nhìn.

    "Quả là so với bọc vải thì đẹp hơn, nhưng vẫn vô dụng. Nữ hài các con, sao có cơ hội ra ngoài nhiều, dù sao cũng là ngày xuân, ngày hè du lịch ngắm cảnh, cũng không phải ngày nào cũng đi." Lão phu nhân nhìn cái túi cười lớn.

    "Không phải!" Tiền Thiển nháy mắt mấy cái: "Lăng tỷ tỷ vừa cập kê! Quốc Công phu nhân thường sẽ mang nàng ấy ra ngoài."

    Một câu này, lão phu nhân chợt hiểu! Bà tán thưởng nhìn về phía Tiền Thiển: Tiểu nha đầu Minh Tú này thật thông minh! Cô nương cập kê ra ngoài, hẳn là có mặt ở các loại yến hội để các phu nhân thế gia xem mắt. Trường hợp này, nếu nha hoàn của Hàn Mục Lăng có thể xách một đồ vật tinh xảo của đại tiểu thư Vương gia chế ra, hẳn có thể khiến người khác chú ý.
     
  3. Vava1810

    Messages:
    2
    Last edited: Apr 18, 2025
  4. Vava1810

    Messages:
    2
    Last edited: Apr 18, 2025
  5. Vava1810

    Messages:
    2
    Last edited: Apr 18, 2025
  6. Vava1810

    Messages:
    2
    Chương 204: Thế tử, xin đừng quấy rầy ta dưỡng thương 22

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 18, 2025
  7. Vava1810

    Messages:
    2
    Chương 205: Thế tử, xin đừng quấy rầy ta dưỡng thương 23

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 18, 2025
  8. Vava1810

    Messages:
    2
    Chương 206: Thế tử, xin đừng quấy rầy ta dưỡng thương 24

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 18, 2025
  9. Vava1810

    Messages:
    2
    Chương 207: Thế tử, xin đừng quấy rầy ta dưỡng thương 25

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 18, 2025
  10. Vava1810

    Messages:
    2
    Chương 208: Thế tử, xin đừng quấy rầy ta dưỡng thương 26

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Apr 18, 2025
Trả lời qua Facebook
Loading...